Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1127 - Chương 1125. Đả Kích Liên Tục

Chương 1125. Đả Kích Liên Tục
Chương 1125. Đả Kích Liên Tục

Buổi tối bọn họ không về nhà ăn cơm, hai người tìm một quán món cay Tứ Xuyên, sau khi ăn xong thì đi xem phim, lúc này mới chậm rãi về nhà.

Phim là được chọn ngẫu nhiên, nội dung cũng không có gì hay cả, nhưng ở cùng một chỗ lại khiến cho bầu không khí tràn ngập hương vị ngọt ngào.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Dật lái xe đưa Kỷ Khuynh Nhan đi làm, sau đó quay đầu đến công ty TNHH phát triển khoa học kỹ thuật Thánh Nông.

Nơi mà bọn họ hẹn chính là chỗ này.

Trước đây Lâm Dật chưa từng nghe qua tên công ty này, nhưng quy mô công ty lại lớn hơn so với tưởng tượng của anh, ít nhất thì tập đoàn Triều Dương không thể so sánh với nó.

Sau khi đỗ xe, Lâm Dật cầm điện thoại di động, bấm gọi cho chủ nhiệm bộ phận pháp vụ của tập đoàn Lăng Vân, Mã Hoài Dương.

“Lâm tổng, thật sự xin lỗi, phía trước xảy ra tai nạn xe, nên bị chặn lại, đợi lát nữa tôi sẽ lái nhanh chút, tranh thủ đuổi tới.”

“Cũng không phải việc ghê gớm gì, an toàn quan trọng hơn, không cần lái nhanh như vậy.”

Lâm Dật đều rất thông cảm cho cấp dưới với một số chuyện nằm ngoài ý muốn, nên anh cũng không để chuyện này trong lòng.

“Chuyện liên quan tới Thánh Nông, anh hẳn là đã nghe qua rồi đúng không.”

“Hôm qua tôi đã tra xét tư liệu một chút, phát hiện chủ nhiệm pháp vụ của bọn họ đã từng là học sinh của tôi, bản lĩnh của cậu ta đều do tôi dạy, muốn ứng phó cũng rất dễ dàng.”

“Còn có loại chuyện này sao?”

“Tôi vốn là giáo viên hướng dẫn nghiên cứu của Học viện pháp luật Yến Đại, được người giới thiệu nên mới đến tập đoàn Lăng Vân làm việc, cho nên trong vòng này có không ít học sinh của tôi.”

“Chuyện này đúng thật là thú vị, vốn dĩ chúng ta đã chiếm thế, anh lại tới đây nữa, đây không phải là đả kích liên tục sao.”

“Pháp luật chính là như vậy, có cơ hội thì phải đánh cho người ta sa cơ thất thế, không thể cho họ bất kỳ cơ hội nào, nếu không thì người thua thiệt sẽ là mình.”

“Tôi thích cách nói này của anh, đến lúc anh biểu hiện rồi.”

“Lâm tổng yên tâm, nhất định sẽ không có vấn đề gì.”

“Trên đường nhớ lái chậm một chút, nếu như anh gặp chuyện không may, đó chính là tổn thất của tập đoàn Lăng Vân.”

“Cảm ơn Lâm tổng đã thông cảm.”

Cúp điện thoại, Lâm Dật cũng không chờ trong xe nữa, tiêu sái đi vào tòa nhà khoa học kỹ thuật Thánh Nông.

“Tiên sinh, xin chào, xin hỏi anh có hẹn trước không?”

Nhìn thấy Lâm Dật tiến vào, nữ tiếp tân mỉm cười hỏi.

“Tôi là Lâm Dật, tổng giám đốc Bành Thành Kiệt các người hẹn tôi tới nói chuyện.”

Sau khi biết tên Lâm Dật, nữ tiếp tân lúc này mới kịp phản ứng.

Sáng nay Bành tổng đã cố ý nói qua chuyện này, không nghĩ tới người này lại cao lớn đẹp trai như vậy.

“Xin chào, Lâm tiên sinh, Bành tổng chúng tôi đã nói, nếu như ngài đã tới thì mời đến phòng họp tầng hai, tôi sẽ đưa ngài lên đó.”

“Nói cho tôi biết số phòng là được, tôi sẽ tự đi.”

“2001.”

“Được.”

Sau khi đáp lại, Lâm Dật đi lên tầng hai.

“Tiểu Băng, anh chàng này chính là người trộm kỹ thuật của công ty chúng ta sao?” Một nữ tiếp tân khác hỏi.

“Tất nhiên rồi, nếu không anh ta tới đây làm gì.”

“Nhưng lớn lên cũng quá đẹp trai rồi đi, tôi có chút không đành lòng.”

“Không đành lòng cũng không còn cách nào khác, anh ta trộm kỹ thuật quan trọng của công ty chúng ta, Bành tổng nhất định sẽ không bỏ qua cho anh ta.”

“Ai, thật đáng tiếc mà.”

“Đừng nói chuyện này nữa, tôi phải gọi điện cho Bành tổng, báo là người đã đến.”

Văn phòng Tổng giám đốc, Bành Thành Kiệt và chủ nhiệm pháp vụ của công ty Thiệu Gia Lượng đang thảo luận về chuyện của Lâm Dật.

“Thiệu chủ nhiệm, chuyện ngày hôm nay chúng ta không chiếm lý, nhưng đối phương là một nông dân, cơ sở pháp luật yếu kém, cụ thể phát huy thế nào thì phải xem anh rồi.”

Thiệu Gia Lượng nở nụ cười, “Tuy chúng ta không chiếm lý, nhưng trên tay có chứng cứ. Anh ta chỉ là một nông dân, chơi mồm mép chắc chắn không phải là đối thủ của tôi, chỉ cần cho tôi năm phút đồng hồ, tôi đã có thể dọa chết anh ta.”

“Ha ha, thứ tôi muốn chính là cảm giác này.” Bành Thành Kiệt nói:

“Chính là dùng thủ đoạn cưỡng ép và dụ dỗ, để anh ta giao kỹ thuật ra, nếu không sẽ để anh ta ngồi tù!”

“Toàn bộ quy trình cũng không có vấn đề gì cả, chỉ cần chuẩn bị một chút, tòa án sẽ đứng về phía chúng ta, tôi sẽ khiến anh ta ngoan ngoãn giao kỹ thuật ra.”

“Nhưng có một số chuyện, chúng ta phải chú ý một chút.” Bành Thành Kiệt nói:

“Tuy anh ta chỉ là một nông dân, nhưng đầu óc vẫn rất tốt, nói không chừng sẽ tìm luật sư tới, anh cần chuẩn bị một chút.”

“Chuyện này thì anh không cần lo lắng.” Thiệu Gia Lượng nói với vẻ chắc chắn:

“Ngài có lẽ có chỗ không biết, Học viện pháp luật Yến Kinh chúng tôi là học viện truyền thống gồm 5 viện bốn hệ, có sức ảnh hưởng nhất định trong cả nước. Hơn nữa, tôi còn là học sinh của đại thần giới luật học - tiến sĩ Mã Hoài Dương. Xét về năng lực, tôi không cảm thấy có người có thể mạnh hơn tôi, với lại cái nghề này của chúng tôi rất coi trọng xuất thân, nói không chừng luật sư mà anh ta tìm đến sau khi nhìn thấy tôi sẽ còn quỳ bái tôi.”

“Ha ha, có lời này của anh thì tôi an tâm rồi, cứ yên tâm mà làm, đừng khiến tôi thất vọng.”

“Bành tổng yên tâm, nhất định sẽ không có vấn đề.”

Reng reng reng _ _

Ngay lúc hai người đang nói chuyện, điện thoại trên bàn làm việc vang lên.

“Bành tổng tôi là tiếp tân, người tên Lâm Dật kia đã tới, tôi đã bảo anh ta đến phòng họp.”

Bành Thành Kiệt gật gật đầu, “Anh ta mang theo bao nhiêu người đến?”

“Chỉ một mình anh ta, không mang theo bất kỳ người nào cả.”

“Được, tôi đã biết.”

Cúp điện thoại, Bành Thành Kiệt đứng dậy, chỉnh sửa lại âu phục trên người một chút rồi nói:

“Chúng ta đã lo lắng hơi thừa rồi, anh ta vậy mà lại tới một mình, ngay cả luật sư cũng không tìm.”

“Nông dân cũng chỉ là nông dân thôi, ngay cả việc cơ bản như tìm luật sư cũng không biết, chúng ta đã đánh giá anh ta có chút cao.” Thiệu Gia Lượng khinh thường nói.

“Ai nói không phải đâu, đi thôi.”

Hai người vừa nói vừa cười đi ra khỏi văn phòng, sau đó đến phòng họp tầng hai.

“Lâm tiên sinh, tôi giới thiệu cho anh một chút, vị này là chủ nhiệm bộ pháp vụ của công ty chúng tôi, Thiệu Gia Lượng, nội dung đàm phán hôm nay sẽ do anh ấy phụ trách hoàn toàn.”

Lâm Dật ngồi trên ghế không động đậy, nhìn sang Thiệu Gia Lượng, vừa cười vừa nói:

“Người này của anh không được, tôi đề nghị anh nên thay một người có thể đánh thắng tôi.”

“Lâm tiên sinh, anh nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ anh đang chất vấn năng lực của tôi sao?”

Thiệu Gia Lượng có chút không rõ lắm.

Anh ta chỉ là một nông dân, thế mà lại nghi ngờ sinh viên hàng đầu của Yến Đại?

Rốt cuộc là ai cho anh ta dũng khí này vậy?

“Có thể hiểu như vậy, anh quả thực không được.”

“Lâm tiên sinh, anh nói như vậy thì có chút tự cao tự đại, tôi tốt xấu gì cũng là sinh viên Yến Đại, anh có tư cách đánh giá tôi sao?”

Lâm Dật nhún vai, “Đã bảo cứ nghe lời người ta khuyên đi, anh không nghe thì tôi cũng không còn cách nào khác.”

“Chúng ta hôm nay đến để nói chuyện chính, tôi cảm thấy nói những chuyện này không có ý nghĩa gì cả.” Thiệu Gia Lượng nói:

“Đương nhiên, nếu như anh ý thức được sai lầm của mình, chúng tôi có thể không truy cứu chuyện này.”

“Việc này anh không cần hàn huyên với tôi, tôi cũng không có thời gian quan tâm đến anh, đợi lát nữa luật sư của tôi đến, hai người các người tự nói đi.”

“Anh còn tìm luật sư tới?” Bành Thành Kiệt cau mày, nói.

“Đương nhiên, loại chuyện lãng phí miệng lưỡi này, vẫn nên giao cho những người khác thì hơn.”

Bành Thành Kiệt và Thiệu Gia Lượng nhìn nhau cười một tiếng, bọn họ đã sớm nghĩ đến khả năng này, cho nên cũng không lo lắng.

“Được thôi, nếu anh cũng tìm luật sư tới, vậy thì chờ sau khi luật sư của anh tới chúng ta lại trò chuyện tiếp.”

Hai người ngồi xuống, Thiệu Gia Lượng không sốt ruột chút nào.

Anh chỉ là một tên nông dân, có thể tìm được luật sư lợi hại thế nào chứ?

Nói không chừng nhìn sau khi nhìn thấy mình, sẽ phải cúi đầu khom lưng nói chuyện cũng nên.

Người không có tri thức thật sự đáng sợ.

Đương đương đương ——

Ngay lúc Thiệu Gia Lượng đang đắc ý.

Bên ngoài phòng họp vang lên tiếng gõ cửa.

“Vào đi.”

Sau khi Bành Thành Kiệt lên tiếng, cửa phòng họp lập tức mở ra, Mã Hoài Dương đi vào từ bên ngoài.

“Xin lỗi Lâm tổng, tôi tới chậm.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1125.
Bình Luận (0)
Comment