Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1131 - Chương 1129. Bản Tính Con Người Là Vậy

Chương 1129. Bản Tính Con Người Là Vậy
Chương 1129. Bản Tính Con Người Là Vậy

"Tôi thích trừng trị những kẻ tự nhận mình có chút năng lực, lại tùy tiện làm màu như các người. Các người thật sự tưởng tôi mua trường đua xe này để trang trí sao?"

Lâm Dật nói xong, xuống đường đua tùy tiện chọn một chiếc xe, đỗ song song với chiếc xe của Khưu Vũ Lạc.

Ninh Triệt đi tới giữa hai chiếc xe, sau đó hỏi:

"Tất cả chuẩn bị xong chưa?"

Hai người lần lượt dùng tay ra hiệu OK, thể hiện bên mình không có vấn đề gì.

Sau đó Ninh Triệt giơ tay lên, lên tiếng nói:

"Ba!"

"Hai!"

"Một, xuất phát!"

Cô vừa dứt lời, tiếng động cơ khởi động đã gầm lên giống như tiếng dã thú.

Bánh xe ma sát với mặt đất tạo ra từng làn khói trắng.

Phản ứng Lâm Dật thoáng cái đã tăng cao, vọt ra ngoài trước.

Mà tốc độ xuất phát của Khưu Vũ Lạc cũng không chậm, gần như không thua kém bao nhiêu.

Cảnh tượng như vậy làm đám người Đào Thành có hơi bất ngờ.

"Không ngờ Tổ trưởng Khưu lại xuất phát chậm hơn? Chuyện này đúng là kỳ lạ."

"Trình độ của tổ trưởng thật sự lợi hại như vậy sao?" Khương Thanh tò mò hỏi.

"Tôi thấy cô ấy từng chạy với người khác rất nhiều lần, ở thời điểm xuất phát luôn có thể bỏ lại người khác. Hình như đây là lần đầu tiên cô ấy không chiếm được ưu thế. Trình độ của Lâm Dật quả thật rất tốt."

"Anh ta cũng lợi hại thật, không chỉ có dũng có mưu, ngay cả đua xe cũng giỏi như vậy."

"Đây là thiên tài, chúng ta không bằng được." Đào Thành vừa cười vừa nói:

"Nhưng tôi vẫn rất có lòng tin vào tổ trưởng Khưu, cô ấy chắc hẳn có thể đuổi kịp trong nửa đoạn đua sau."

"Tôi cũng cho là vậy. Nếu cô ta không có lòng tin, cũng không thể chơi lớn như vậy."

"Đó là chuyện đương nhiên rồi. Từ trước đến nay, tổ trưởng Khưu không đánh nếu chưa chuẩn bị kỹ càng. Đoạn sau, cô ấy chắc hẳn có thể chậm rãi đuổi kịp."

Tiếng động cơ không ngừng vang lên inh tai nhức óc, hai người nhanh chóng lao tới khúc cua đầu tiên, nhưng vẫn là Lâm Dật vượt lên trước.

Khưu Vũ Lạc bị tụt lại phía sau khẽ nhíu mày.

Khi vừa tiến vào góc cua, không ngờ khoảng cách giữa mình với hắn càng lớn hơn, đây không phải là một dấu hiệu tốt.

Nhưng Khưu Vũ Lạc cũng không vì vậy mà hoảng hốt lo sợ.

Vòng thứ nhất còn chưa chạy xong, đợi đến nửa đoạn sau, mình có thể lợi dụng kỹ thuật giành lợi thế về.

Nghĩ đến đây, Khưu Vũ Lạc bình tĩnh lại, bắt đầu điều chỉnh tốc độ và góc độ của chiếc xe, chuẩn bị tiến vào góc cua đầu tiên.

Nhưng vào lúc này cô mới phát hiện ra chênh lệch giữa mình và Lâm Dật không ngờ con lớn hơn hơn nữa!

"Mẹ kiếp, với tốc độ cua thế này, hắn không sợ lật xe sao?" Ninh Triệt đứng lên nói.

"F1 hình như cũng không chạy như thế đâu." Đào Thành nói: "Điều này cũng quá thần kỳ rồi."

Đúng như suy đoán của Ninh Triệt, Lâm Dật chỉ giảm tốc độ vừa phải, chứ không giảm lớn như Khưu Vũ Lạc, sau đó lấy tốc độ hơn 160 km/h để tiến vào góc cua đầu tiên.

Mà lúc này, tốc độ xe của Khưu Vũ Lạc đã giảm xuống 120, khoảng cách giữa hai người thoáng cái đã tăng lên.

Khưu Vũ Lạc trợn mắt há hốc mồm, cho nên sau khi vào góc cua cũng quên cả tăng tốc.

Trong nhận thức của cô ta, vào góc cua với tốc độ này chắn chắn sẽ lật xe, nhưng Lâm Dật hoàn toàn không sao. Rốt cuộc anh ta làm thế nào vậy?

Mà đây cũng là thắc mắc của những người khác ở đây.

Cho đến khi nhìn thấy Lâm Dật, bọn họ mới biết hóa ra còn có thể lái xe như vậy, điều này hoàn toàn lật đổ nhận thức và trí trưởng tượng của bọn họ.

Sau khi góc cua đầu tiên kết thúc, khoảng cách giữa hai người càng lúc càng càng lớn.

Cho dù Khưu Vũ Lạc hăm hở đuổi theo vẫn không ngăn chặn được số phận bị bỏ lại phía sau.

Cho đến khi vòng thứ ba kết thúc, Khưu Vũ Lạc đã bị chậm lại nửa vòng. Dưới tình huống như vậy, cô còn muốn vượt qua Lâm Dật thì chỉ có thể nằm mơ.

Nhưng vào lúc này, xe của Lâm Dật phía trước làm cú trượt 180 độ, hoàn toàn quay đầu xe, tăng tốc lao về phía Khưu Vũ Lạc.

Thấy tình hình không đúng, Khưu Vũ Lạc vội vàng phanh xe. Nếu lúc này va chạm vào nhau, hai người không chết cũng thành kẻ tàn phế.

Tiếng phanh xe chói tai truyền đến, bánh xe bắt đầu bốc khói, dường như có thể nấu cơm bất cứ lúc nào.

Cuối cùng hai chiếc xe đều dừng lại, hai bên cách nhau chưa tới nửa mét.

Lâm Dật tươi cười, còn hai tay Khưu Vũ Lạc nắm tay lái đã đổ mồ hôi lạnh, mãi một lúc lâu mới bình tĩnh được.

"Mẹ nó, kỹ thuật lái xe của Lâm Dật đúng là thần sầu, thậm chí ngay cả chiêu này cũng có thể chơi ra được."

Đám người Ninh Triệt và Đào Thành đều xem tới ngây người, cảnh tượng này có lẽ còn kích thích hơn cả xem trên phim nữa.

Lâm Dật mở cửa xe và bước xuống, sau đó gõ vào cửa kính xe của Khưu Vũ Lạc.

"Tổ trưởng Khưu thua rồi, bây giờ cô nên thực hiện lời hứa đi. Tôi hi vọng khi cô giao đến trên tay tôi, chúng còn nóng hổi."

"Cút!"

Khưu Vũ Lạc tức giận mắng một câu, sau đó hầm hầm bước xuống xe.

"Tổ trưởng Khưu đừng đi, đã đánh cược còn không chịu thua, sau này làm sao ở lại trong lữ đoàn Trung Vệ."

"Cút sang một bên!"

Khưu Vũ Lạc lại mắng một câu, mặt lạnh rời khỏi trường đua xe.

Mọi người cười ha ha, nhìn thấy chuyện như vậy cũng không trách.

Bởi vì chuyện như vậy rất thường xảy ra ở lữ đoàn Trung Vệ bọn họ. Cả đám người đều là kẻ có tiền, trong lòng bọn họ đều biết rõ vài điều. Đào Thành lại làm huấn luyện viên an phận, kỹ thuật lái xe hàng đầu, đoàn người đều rất cởi mở, cũng sẽ không có ảnh hưởng gì.

Hai người chơi xong, những người khác cũng rời khỏi đường đua.

Ninh Triệt còn mượn Voice of the Dark Night và Lycan của Lâm Dật để lái thử cho đỡ nghiện.

Chơi đến hơn năm giờ chiều, Lâm Dật dẫn theo mọi người đi ăn cơm.

Bởi vì chuyện bàn giao nhiệm vụ được quyết định vào sáng sớm, cho nên bọn họ còn rất nhiều thời gian để chơi.

Ăn tối xong, Lâm Dật dẫn theo mấy người tới quán bar để giết thời gian, chuẩn bị chơi xong sẽ đi.

. . .

Câu lạc bộ Hoàng Giang ngoài bến Trung Hải.

Câu lạc bộ Hoàng Giang là một quán trà thực hành chế độ hội viên.

Nơi đây cũng không mở cửa bán, chỉ cần là người giữ thẻ hội viên thì có thể được miễn phí mọi chi phí ở đây.

Câu lạc bộ cũng không phải làm từ thiện, người muốn trở thành hội viên ở đây, hàng năm phải nộp hội phí là 880000.

Thuộc về loại kinh doanh nhổ lông dê trên thân dê.

Ngoài mặt, câu lạc bộ Hoàng Giang là một nơi giải trí chủ yếu là thưởng thức trà, các hình thức giải trí khác chỉ là phụ.

Nhưng trên thực tế, chỗ này là nơi tụ tập của đám người giàu có.

Trong giới tỷ phú ở Hoa Hạ tổng cộng có bốn hội thương mại tỷ phú.

Mà hội thương mại Hoàng Giang chính là một trong số đó, chủ yếu thu nạp các tỷ phú vùng duyên hải.

Nơi đây thực hiện chế độ hỗ trợ lẫn nhau, nếu một người nào đó gặp nạn, những người khác đều sẽ tới giúp đỡ người đó vượt qua khó khăn.

Ngược lại, nếu phát hiện ra dự án mới, đoàn người cũng hô nhau cùng lên, tập trung tài nguyên ở trên tay của mình, tuyệt đối không để mang ra ngoài.

Người giàu trước dẫn dắt người giàu sau, cách nói như thế chưa từng tồn tại trong giao tiếp của giới tỷ phú.

Tất cả hành vi của bọn họ đều chỉ tôn thờ một quy tắc chuẩn chính là tiền!

Sau khi giàu lại nghĩ cách làm mình giàu hơn, ngược lại làm những người khác nghèo hơn, bọn họ cũng thông qua cách này để củng cố địa vị giai cấp của mình.

Nếu có người muốn bò lên, thật ngại quá, anh bò càng nhanh thì ngã lại càng thảm, thậm chí ngay cả xương cốt cặn bã cũng chẳng còn.

Bản tính con người chính là như vậy.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1129.
Bình Luận (0)
Comment