Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1143 - Chương 1141. Mùi Vị Âm Mưu

Chương 1141. Mùi Vị Âm Mưu
Chương 1141. Mùi Vị Âm Mưu

Nhìn thấy trong vali đầy tiền, Joseph cảm thấy choáng váng.

Ở trong nước, 5 triệu đô la không thể mua được một căn nhà ở các thành phố hạng nhất, nhưng bởi vì tỷ giá hối đoái, 5 triệu đô la cũng được coi là một nửa của cải rất đáng kể rồi.

Dù đã hơn ba năm kể từ khi nhậm chức, cũng có không ít người, cho mình khoản thu nhập xám này, nhưng từ trước tới nay chưa từng gặp qua ai đưa số tiền lớn như vậy.

"Lâm tiên sinh, anh muốn làm gì?" Joseph tay chân luống cuống, anh cũng không biết Lâm Dật định làm gì.

Nhưng nhìn thấy một lúc nhiều tiền như vậy, khiến anh không có cách nào bình tĩnh được.

Lâm Dật kéo một cái ghế qua, tự mình rót ly rượu đỏ.

"Tôi nghĩ, các anh bên này đã có quyết định."

"Anh là đang đề cập đến chuyện của cô Điền sao."

"Nếu không anh nghĩ tôi tới đây làm gì? Chẳng lẽ giới thiệu cho anh bạn già, đến đoạn tình yêu xế bóng sao?"

"Hết sức xin lỗi, chúng tôi vẫn chưa thương lượng được kết quả, anh vẫn là nên quay về đợi đi." Joseph nhún vai một cái nói.

"Nếu như vậy, hôm nay nói chuyện không cần thiết tiếp tục nữa." Lâm Dật đem rượu đỏ trong ly uống một hơi cạn sạch, "Cám ơn rượu của anh, hình như là cách năm vại nước, hương vị không tệ."

Nói xong, Lâm Dật đóng lại vali, chuẩn bị rời đi.

"hey, Lâm tiên sinh, anh rốt cuộc là muốn làm cái gì?" Joseph từ phía sau gọi Lâm Dật lại, "Tôi cảm thấy chúng ta có thể nói chuyện."

"Đó là chuyện tôi muốn hỏi, tôi cần một đáp án cụ thể."

Joseph chần chờ chốc lát, nói: "Chúng tôi có thể không truy cứu chuyện này, nhưng anh phải đáp ứng với tôi một chuyện."

"Chuyện gì anh nói đi."

"Anh không được sử dụng cổ phần của Cyber với Intel trên tay anh, làm ảnh hưởng đến sự phát triển kinh tế của nước Mỹ."

"Ha ha ..."

Lâm Dật bật cười, "Người Mỹ các anh thực sự là hài hước, các anh lén lút cản trở người khác, vậy mà lại không cho phép người khác cản trở các anh sao? Này có phải là tiêu chuẩn kép quá hay không?"

Joseph không hiểu lắm "Tiêu chuẩn kép" là có ý gì, nhưng anh có thể đoán ra được, hẳn là đang chửi mình ích kỷ.

"Chuyện này không phải do tôi quyết định, cho nên tôi cũng không có cách nào." Joseph vô tội nói: "Nhưng tôi hi vọng anh có thể làm được."

"Trước hết, anh không đủ tư cách nói điều kiện với tôi, người tôi đã mang đi, anh nên đặt mình đúng vị trí của anh."

"Không!"

Joseph nói: "Anh làm như vậy là không thành thật, chúng tôi chỉ là tạm thời đem người giao trả lại cho anh, chuyện này vẫn chưa được giải quyết hoàn toàn!"

"Anh đang nói chuyện với tôi về công lý, đạo đức sao?" Lâm Dật hỏi ngược lại:

"Lẽ nào nhìn tôi trông giống như là người tốt sao? Khiến cho anh tin tưởng tôi như vậy sao?"

Joseph không lên tiếng, cảm giác như mình đã bị trúng kế.

"Nhưng mà anh yên tâm, tôi là thương nhân, trên thương trường, chỉ cần các anh không quá mức, tôi cũng sẽ không cùng các anh ăn thua đủ." Lâm Dật nói:

"Hơn nữa hôm nay tôi đến đây, là muốn thương lượng với anh một chuyện, nếu như anh đồng ý phối hợp với tôi, số tiền kia sẽ là của anh, hơn nữa sẽ không có ai biết hết."

Joseph trầm mặc không lên tiếng, nhìn Lâm Dật, sau đó nhìn mấy tờ đô la trong vali.

Nói không động tâm, đó là giả dối.

"Anh muốn tôi làm gì cho anh?"

"Khởi tố Điền Nghiên cùng với tôi!"

...

Hơn tám giờ tối, Lâm Dật lái xe về tới đại sứ quán.

"Lâm tổng, anh rốt cuộc cũng trở về rồi."

Biết Lâm Dật trở về, Điền Nghiên trước tiên đã đến phòng của anh.

"Có việc gì?"

"Tình hình ở trong nước không được tốt lắm, cổ phiếu của Long Tâm với Didi vẫn còn đang giảm." Điền Nghiên nói:

"Trong số những công ty chúng ta đầu tư, trong đó có sáu công ty đã ra thị trường, giá thị trường cũng không được khá lắm. Từ lúc mới bắt đầu đến bây giờ, tổn thất đã hơn 10 tỷ rồi, thậm chí hội đồng khoa học công nghệ đổi mới cũng trở nên náo loạn. Vừa nãy Kỳ tổng gọi điện thoại tới cho tôi, nói hôm nay bộ công nghiệp và công nghệ thông tin và bộ phận giám sát tài chính sẽ đến công ty để nói chuyện với các giám đốc cấp cao, chuyện náo động đến có chút lớn rồi."

"Là bọn họ đến công ty đúng không?"

"Đúng thế."

"Vấn đề không lớn." Lâm Dật một chút cũng không lo lắng.

Buổi nói chuyện này là phân thành hai loại, trong đó là lãnh đạo ban ngành liên quan chủ động đi qua, một loại khác là có người nhờ đi qua.

Mặc dù chỉ là câu hỏi là ai đi, nhưng tính chất lại có khác biệt một trời một vực.

Nếu như là lãnh đạo ban ngành liên quan chỉ là đến tập đoàn Lăng Vân để nói chuyện với các nhà lãnh đạo có liên quan, đó là để biết tình hình thực tế, muốn biết nguyên nhân cụ thể.

Chỉ có mệnh lệnh cải cách và chỉnh đốn bằng lời nói sẽ được ban hành, vấn đề không lớn, sẽ không tạo thành tác động đáng kể gì.

Nhưng nếu như có người nhớ đến nói chuyện, vậy thì phải cẩn thận.

Bởi vì rất có thể đạt được một tờ lệnh cấm, lúc đó nó mới thật sự sẽ xảy ra chuyện lớn.

Ngoài ra, vẫn còn có Thẩm Thục Nghi trấn giữ ở trong nước, Lâm Dật không có chút nào lo lắng.

Chỉ cần bà ấy không gọi điện thoại cho mình, công ty bên kia cũng sẽ không có chuyện gì.

"Anh bình tĩnh như vậy, không phải là có người bảo đảm cho chúng ta à?" Điền Nghiên dò hỏi.

"Đảm bảo chúng ta ngược lại có chút nghiêm trọng, chỉ là có người cho lật tẩy, ảnh hưởng nhất định sẽ có, nhưng sẽ không thương gân động cốt." Lâm Dật nói:

"Đúng rồi, cô cần phải chuẩn bị tâm lý, cô có thể phải ra hầu tòa trong vài ngày nữa."

...

Khi Điền Nghiên lo lắng như thế, cô cũng bị ảnh hưởng bởi Long Tâm và Didi.

Ban đổi mới khoa học kỹ thuật trong nước như lặn mất tăm, xuất hiện mức độ ngã xuống lớn.

Những chuyện này, Thẩm Thục Nghi vẫn đang nhìn xem thử, nhưng không có bất kỳ động tác nào.

Giới hạn hàng ngày trên thị trường chứng khoán căn bản cũng không tính là gì.

Với số lượng này của bọn họ, rất nhiều chuyện cũng có thể điều khiển được.

Chỉ là vào lúc này bà mới ý thức được tập đoàn Lăng Vân đã phát triển trở thành một quái vật khổng lồ như vậy.

Bằng sức một người, liền có thể lay động toàn bộ hội đồng sáng tạo khoa học kỹ thuật, ở trong nước, vẫn là người đầu tiên từ trước đến nay.

Thẩm Thục Nghi ngồi vững buông cần, không chút hoang mang, thậm chí cũng không có ý định xử lý.

Nhưng thời điểm này, bộ phận giám thị lại ngồi không yên.

Nếu bảng đổi mới công nghệ khoa học cứ rơi vào tình trạng như thế này, rất có thể nó sẽ bị những người có dụng ý lợi dụng đến, cuối cùng nó sẽ phát triển thành một cơn bão hồ điệp. Cuối cùng người gặp xui xẻo tính tiền vẫn là dân chúng bình thường, như vậy là không được.

Do đó, vào ngày thứ hai sau cuộc phỏng vấn, bộ ngành quản lý đã ban hành {{ Kế hoạch và tuyên bố cho ngành công nghiệp bán dẫn}}.

Nội dung quan trọng nhất trong đó phải kể đến đó chính là các phân khu lớn và đảm bảo chính sách hỗ trợ.

Còn kém nói rõ cho những người khác, chúng tôi đang hỗ trợ tập đoàn Lăng Vân, không nên như con thiêu thân lao vào.

Căn cứ vào lý do như vậy, cổ phiếu của Long Tâm và Didi đã nhanh chóng ngừng bị tụt giảm, thậm chí còn có xu hướng đi lên.

Nhưng điều kỳ lạ là không thể tìm thấy tuyên bố liên quan nâng đỡ tập đoàn Lăng Vân vào ngày hôm sau.

Lại như chưa từng xuất hiện, nhưng giá trị cổ phiếu của Long Tâm với Didi vẫn duy trì ở trạng thái rất ổn định, không có bất kỳ biến động nào khác.

Mục đích đã đạt được.

Nhưng chuyện này, đã khơi dậy tính cảnh giác của Thẩm Thục Nghi.

Một phần văn kiện đỏ của chính nhị bát kinh cứ như vậy biến mất, điều này hoàn toàn không hợp lý.

Nhưng Thẩm Thục Nghi nhạy bén đã ngửi được một chút mùi vị âm mưu.

Trực giác của bà nói cho bà biết, có thể là có người đang bí mật làm rối tình hình đã ra tay rồi.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1141.
Bình Luận (0)
Comment