Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1150 - Chương 1148. Lâm Dật Xong Rồi, Không Cần Phải Lo Lắng

Chương 1148. Lâm Dật Xong Rồi, Không Cần Phải Lo Lắng
Chương 1148. Lâm Dật Xong Rồi, Không Cần Phải Lo Lắng

“Chuyện này tôi biết, không cần để ý được mất trước mắt, những thứ này đều không tốn bao nhiêu tiền.”

“Đã biết, Lâm tổng, tôi sẽ đi chuẩn bị ngay.”

Lâm Dật chỉ biết Vương gia là gia tộc cao quý nhất Yến Kinh, nhưng cụ thể bọn họ mạnh bao nhiêu, anh cũng không biết.

Cho dù chuyện này có xảy ra sai lầm thì cũng không tính đến trên người mình, cuối cùng Vương gia sẽ bị xử lý, nhưng vì chiếu cố mặt mũi của bọn họ, phía trên cũng sẽ đánh đến tập đoàn Lăng Vân.

Cách làm của Lâm Dật chính là để phòng ngừa những rắc rối có thể xuất hiện, dù sao Didi cũng đã đạt đến cấp bậc độc quyền trong ngành nghề vận chuyển. Cho nên trước hết mình phải tự bạo một đợt, khiến cho bọn họ không tìm được chỗ để đánh.

“Đây là những gì mà tôi muốn nói trong cuộc họp hôm nay. Các người trở về chuẩn bị đi, sau đó chờ tôi thông báo là được.”

“Đã biết, Lâm tổng.” Mọi người cùng nói.

“Tan họp!”

Lâm Dật đứng dậy, rời khỏi phòng họp, sau đó về phòng làm việc của mình.

Đương đương đương ——

Lâm Dật vừa tới văn phòng, bên ngoài có người gõ cửa.

“Vào đi.”

Cửa bị đẩy ra, chủ nhiệm bộ phận pháp vụ Mã Hoài Dương đi vào từ bên ngoài.

“Lâm tổng, tôi muốn nói với ngài một chút về chuyện bên phía Thánh Nông.”

“Chuyện của phát triển Thánh Nông sao?”

Lâm Dật lẩm bẩm một câu, lúc này mới nhớ tới, trước đó vài ngày bọn họ đến nhà mình trộm đồ, còn trở mặt tố cáo mình.

Gần đây quá nhiều chuyện, nên đã quên mất việc này.

“Tôi nhớ ra rồi, việc này xử lý thế nào rồi?”

“Ngày thứ hai sau khi khởi kiện, bên chúng ta đã thắng kiện.” Mã Hoài Dương nói:

“Bên phía Tòa án phán phát triển Thánh Nông cần bồi thường phí tổn thất danh dự, phí vi phạm bản quyền, cạnh tranh ác ý và sáu khoản bồi thường thương mại khác cho chúng ta, tổng cộng là 289 triệu.”

Dựa theo tình huống bình thường thì căn bản là không cần bồi thường nhiều tiền như vậy.

Nhưng vấn đề là, chuyện này liên lụy đến Lâm Dật, do đó liền trở thành không bình thường.

Bên phía Tòa án, biết rõ tập đoàn Lăng Vân là một trong những sản nghiệp dưới trướng của Lâm Dật, với lại quan hệ của anh và Lương thị trưởng lại không bình thường, đương nhiên sẽ đứng về phía anh.

Sau đó mới phán quyết nhiều tiền như vậy, bồi thường dựa theo tiêu chuẩn cao nhất.

“Tiền cũng không ít, tôi có chút không ngờ tới.”

Vốn dĩ Lâm Dật còn muốn truy cứu chuyện này sâu một chút, dám giả trang đến trên đầu mình, không truy cứu là không được.

Nhưng gần đây nhiều chuyện, anh cũng không có tâm trạng chú ý đến chuyện này.

Bao nhiêu tiền cũng không quan trọng, cho bọn họ chút giáo huấn là được.

“Sau khi chúng ta thắng kiện, tòa án cho bọn họ bảy ngày, nhưng thời gian bảy ngày đã qua, bọn họ cũng không có ý định bồi thường.”

“Lá gan lớn như vậy sao?” Lâm Dật bị chọc cười, cảm thấy Thánh Nông này quả thật có chút trâu bò.

Tòa án đã phán quyết rồi, thế mà còn không chịu trả tiền.

Rất mạnh.

“Tôi đã gọi điện thoại để thương lượng rất nhiều lần rồi, nhưng bọn họ chính là không có ý định trả tiền, luôn nói sổ sách không có tiền, cần thêm mấy ngày. Đây rõ ràng chính là từ chối, công ty lớn như vậy, không có khả năng không bỏ ra nổi số tiền này.”

“Vậy anh nghĩ thế nào?” Lâm Dật ngẩng đầu hỏi.

“Bởi vì ban đầu là lấy danh nghĩa của ngài để khởi tố, tôi muốn ngài ký giấy trao quyền cho tôi, sau đó sẽ xin tòa án cưỡng chế chấp hành.”

“Không cần phiền phức như vậy, chờ xử lý xong những chuyện trước mắt này, anh đi cùng tôi qua đó một chuyến.” Lâm Dật xoay xoay lưng, nói:

“Muốn đối phó với loại người thích giả trang này, phải dùng phương thức mộc mạc nhất.”

“Đã biết, Lâm tổng.”

Sau khi trả lời, Mã Hoài Dương rời khỏi văn phòng Lâm Dật.

“Ai...”

Mã Hoài Dương bất đắc dĩ lắc đầu, tự nhủ: “Các người giả trang với ai thì không giả, cứ phải giả trang với Lâm tổng, các người thật sự không phải là đối thủ a.”

Trong văn phòng, Lâm Dật không nghĩ đến chuyện của Thánh Nông nữa.

Chỉ là chút chuyện nhỏ, lúc nào xử lý cũng được.

Phải lấy chuyện trước mắt làm chủ.

Lâm Dật nhắm mắt dưỡng thần ngồi dựa trên ghế, sắp xếp lại tất cả quá trình một lần nữa.

Sau khi hoàn thiện mọi chi tiết, mới cảm thấy thực sự yên tâm.

Việc còn lại chính là chờ đợi tin tức bên phía Thẩm Thục Nghi.

Nhưng trong lòng Lâm Dật cũng có quyết định của chính mình, chỉ có thể chờ đến mười hai giờ khuya.

Nếu như cứ kéo thời gian dài, Vương gia và Hàn gia sẽ phát hiện ra.

Có thể lăn lộn cho tới quy mô bây giờ, hai nhà này cũng không phải là người ngu.

Bởi vì cái gọi là đêm dài nước tiểu nhiều, thời điểm 12 giờ đêm rạng sáng chính là thời hạn cuối cùng.

Mà một ngày này, Lương gia Yến Kinh bận rộn hơn nhiều so với trong tưởng tượng của Lâm Dật.

Bản thân bọn họ cũng biết đây là một cơ hội, nhưng tỷ lệ thành công lớn bao nhiêu, bọn họ cũng không thể bảo đảm, chỉ có thể cố gắng hết sức.

Nếu không sự phát triển của Lương gia trong tương lai sẽ chấm dứt tại thời điểm này, muốn trở lại là chuyện rất khó khăn.

Trong văn phòng, Lâm Dật nghiêng đầu, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.

Trời trong gió nhẹ, ánh sáng mặt trời vừa phải.

Nhưng cơn bão không muốn người khác biết kia đang được triển khai một cách lặng lẽ.

Có người sẽ bị cuồng phong cuốn chết, cũng sẽ có người lên như diều gặp gió 90 ngàn dặm.

Nhưng là người nào, thì lại không ai biết.

...

Hội quán Hoàng Giang.

Bành Khánh Châu, Chu Chí Phong, Từ Thiên Quân và Lô Cao Nguyệt đang ở cùng nhau.

“Lão Từ, tin tức bên anh xác định không có vấn đề gì sao, có thể cho tôi một tin chính xác hay không.” Bành Khánh Châu nói:

“Hôm nay đã qua kỳ hạn bồi thường cuối cùng rồi.”

Từ Thiên Quân tựa lưng vào ghế ngồi, giả trang phất phất tay.

Mỹ nữ mặc sườn xám đi tới từ phía sau, lặng lẽ rót trà, Từ Thiên Quân đốt điếu thuốc, nói:

“Trước đó tin tức còn có chút không rõ ràng, cho nên tôi mới không nói rõ, nhưng hôm nay có một tin tức, các người đoán xem nó là gì?”

“Mau nói đi, anh đừng thừa nước đục thả câu nữa.” Bành Khánh Châu đã không chờ được nữa.

“Đừng mất bình tĩnh như vậy chứ, trong này còn có chuyện đoán chừng các người cũng không nghĩ đến, cứ nghe tôi nói từ từ. Chuyện này khá là thú vị.” Từ Thiên Quân đổi tư thế rồi nói:

“Tên Lâm Dật kia đúng là một nhân tài. Cậu ta đã bí mật thành lập một công ty tại Mỹ, phụ trách nhu cầu mua sắm toàn cầu cho tập đoàn Lăng Vân. Mặc dù nói chuyện này không phạm pháp, nhưng bên Mỹ chắc chắn sẽ không đồng ý, cộng với việc cậu ta quá kiêu ngạo ương ngạnh, nên bị người ta tố cáo. Hiện tại cậu ta và một phó tổng của công ty bọn họ đều đã bị bắt, hình như sắp bị kết án.”

“Trời ạ, thật hay giả vậy, đây chính là một tin lớn a!”

Ba người Bành Khánh Châu đều có chút ngồi không yên, thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên.

“Cuộc chơi này cũng quá độc rồi đi.”

“Cho nên tôi mới nói, tên Lâm Dật kia là một nhân tài, loại chuyện gì cũng đều làm được.”

“Cậu ta là một doanh nhân có sức ảnh hưởng rất lớn tại Trung Quốc, bên phía Trung Quốc không có khả năng để nước Mỹ làm chuyện xằng làm bậy như vậy được.” Chu Chí Phong nói.

“Nói như thế cũng không sai, nhưng đó là Mỹ, có khi nào nói đạo lý chưa. Cho dù không bị phạt, nhưng sẽ bị tạm giam tại bị Mỹ, cũng không khác với bị phạt là bao.” Từ Thiên Quân nhìn Bành Khánh Châu, nói:

“Cho nên anh không cần lo lắng, cậu ta sẽ không về được, trên cơ bản là đã bị phế đi. Hơn nữa, phía trên còn có không ít người đã sớm thấy cậu ta không thuận mắt, không bao lâu sau, tập đoàn Lăng Vân cũng sẽ sụp đổ. Đến lúc đó anh lại chuẩn bị chút lễ vật thì sẽ không cần bồi thường một phân tiền nào cả, nói không chừng còn có thể lấy được kỹ thuật của cậu ta để phát triển.”

“Ha ha, vậy thì tốt quá.” Bành Khánh Châu cười lớn, nói: “Mấy ngày nay tôi còn lo lắng cả đêm ngủ không ngon giấc, hiện tại không cần lo lắng nữa rồi.”

“Nếu không thì sao chứ, cơ hội đều được tạo thành từ cắt ghép, các người nhìn xem, đây chính là cơ hội.”

“Tôi thấy cậu ta đúng là ác giả ác báo.” Lô Cao Nguyệt nói:

“Ngay cả chính sách kinh doanh của Trung Quốc cũng không hiểu rõ, cứ làm tùy tiện như vậy thì sớm muộn cũng xảy ra chuyện thôi.”

“Nếu không thì sao phải nói, tuổi trẻ không làm ăn cho tốt, chúng ta thua cũng chỉ bồi thường ít tiền, còn cậu ta thì mất tất cả.” Từ Thiên Quân nói: “Cho nên chúng ta cứ chờ tin tốt đi, chuyện thú vị hơn còn ở phía sau kìa.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1148.
Bình Luận (0)
Comment