"Ôi, cô ta đúng là đủ xui xẻo, cần gì phải vì một người đàn ông như vậy mà phá hỏng cả tương lai của mình chứ?"
"Cô ta không có đầu óc thôi." Tô Sướng đổi tư thế nói:
"Không uổng công tôi tới buổi mời gọi đầu tư này, nó còn thú vị hơn tôi tưởng."
Trương Húc cũng cười nhưng không nói gì.
Lúc trước anh ta cảm thấy Nhan Từ là một người rất xuất sắc, qua mấy năm nữa chắc chắn sẽ là giám đốc đài truyền hình, mình đi theo cô ta, sau này chắc chắn sẽ phát triển không tệ.
Bây giờ suy nghĩ lại, tầm mắt của mình khi đó quá hạn hẹp.
Bất kể nhìn từ phương hướng nào, phó giám đốc Tô đều xuất sắc hơn cô ta, lúc trước ánh mắt của mình quả thật có chút nông cạn.
Trong lúc hai người nói chuyện, trên sân khấu vang lên giọng nói của Nhan Từ.
"Hoan nghênh mọi người tới tham dự buổi mời gọi đầu tư cho chương trình game show Cuộc Sống Chậm. tôi là nhà sản xuất và tổng đạo diễn của chương trình Nhan Từ, cảm ơn các vị đã đến đây."
Sau vài lời tự giới thiệu đơn giản, dưới sân khấu vang lên tiếng vỗ tay.
"Chương trình này của chúng tôi tập trung vào cuộc sống chậm ở nông thôn. Nhịp sống ở thành phố lớn hiện nay đang càng ngày càng nhanh, đây chính là một chương trình chân thật nhất, trước nay chưa từng có phản ánh vào hương vị giá trị quê cha đất tổ, lấy cuộc sống chậm ấm áp vui vẻ để trái tim của mỗi người tìm được nơi có thể sống, khơi gợi phần tốt đẹp được ẩn sâu trong lòng..."
Bình thường, Lâm Dật lười nghe những lời nói nghe có vẻ vớ vẩn như vậy, nhưng với kỹ năng phát thanh của Nhan Từ, nó thực sự cuốn hút.
Chờ tới lúc làm tình, dùng giọng điệu phát thanh này để nói vài lời, hình như cũng rất tuyệt.
Mình thậm chí có thể nghĩ tới điều này, đúng là một boy nhanh trí.
Sau đó, Nhan Từ giới thiệu nhấn mạnh về điểm đặc sắc của chương trình.
Có câu khác nghề như cách núi, nếu không phải tới tham dự buổi mời gọi đầu tư này, có lẽ Lâm Dật sẽ không biết trong ngành này còn có nhiều cách như vậy, hơn nữa đều rất chi tiết.
Nhưng khâu này cũng không có bao nhiêu điểm sáng.
Dù sao cũng là một chương trình mới, chưa từng có bất kỳ số liệu nào có thể tham khảo.
Điều duy nhất có thể lấy ra là quan hệ hợp tác với truyền thông Thế Kỷ.
"Ban đầu, buổi mời gọi đầu tư này là một dự án chuẩn bị mời bảy nhà đầu tư, theo thứ tự là một đối tác quảng cáo độc quyền, một đối tác cấp cao nhất, hai đối tác chính thức, một ghế quy định chính thức, ba ghế chỉ định sản phẩm, một ghế đề cử App, sáu ghế quảng cáo gốc."
"Ha ha..." Tô Sướng cười với vẻ xem thường: “Cô ta đúng là dám nói. Ngay cả chương trình cấp S của tôi cũng không dám yêu cầu tài trợ như vậy, một chương trình mới của cô ta lấy đâu ra tự tin chứ?"
Vì để cho người tham dự có hiểu biết trực quan hơn về nội dung mời gọi đầu tư nội dung, Nhan Từ đã đánh dự án mời gọi đầu tư lên PPT, sau đó nói rõ:
"Game show này của chúng tôi mời bốn người khách thường trực, hai đến bốn người khách tạm thời."
Nhan Từ điều chỉnh một PPT khác trên màn hình, nói:
"Bọn họ theo thứ tự là diễn viên cấp một quốc gia giáo viên Lý Du, nhà diễn tấu cấp một đàn tranh Trương Mẫn, minh tinh nổi tiếng là Lục Nguyên Trạch và Triệu Thi Kỳ, về phần khách tạm thời vẫn chưa quyết định, nhưng đều duy trì ở tiêu chuẩn tuyến hai, mong mọi người yên tâm."
A…
Biết được nhóm khách mời trong chương trình, mọi người ở đây đều bàn luận.
Đặc biệt là Tô Sướng và Trương Húc đều ngây người mất một lúc lâu, đội hình như vậy thật sự quá tốt.
Những người khác đều dễ nói nhưng Lục Nguyên Trạch và Triệu Thi Kỳ đều đứng đầu cấp một trong giới giải trí.
Một chương trình mười hai kỳ, với danh tiếng của hai người kia, phí ra sân cộng lại phải hơn một trăm triệu, cô lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
Cô thật sự tưởng mình chuẩn bị làm chương trình át chủ bài, những nhà tài trợ trước mắt đều là người ngu à?
Sau một phút, tiếng bàn luận dần dần lắng xuống, Nhan Từ cầm micro mỉm cười nói:
"Bây giờ bắt đầu đấu giá quảng cáo gốc, tổng cộng sáu ghế, giá khởi điểm là ba triệu."
Quảng cáo gốc chính là quảng cáo được phát chen vào đầu, giữa và cuối chương trình.
Cũng là lúc phần lớn dân chúng ghét nhất, cho nên giá tiền thấp nhất.
Tô Sướng kéo khẩu trang: “Cô ta đúng là thú vị thật, một chương trình chắc chắn thất bại cũng dám đòi giá khởi điểm là ba triệu, điều này có khác gì cướp tiền đâu."
"Giá khởi điểm quảng cáo gốc trong chương trình cấp S của chúng ta cũng chỉ có ba triệu rưỡi, giá ba triệu của cô ta có thể sẽ dọa cho những người này chạy hết." Trương Húc nói.
"Năm triệu."
Giá năm triệu vừa được đưa ra, Tô Sướng và Trương Húc bất giác quay đầu lại.
Bọn họ phát hiện người giơ thẻ là một người thanh niên đeo kính, dáng vẻ hào hoa phong nhã, gương mặt không có gì xuất chung nhưng thương hiệu trên tay anh ta lại khiến hai người giật mình.
Trên đó viết bốn chữ đại diện Mỹ Đoàn!
"Hả? Sao đám đại diện ngành Internet còn tới đây?"
Thấy người giơ thẻ, Tô Sướng và Trương Húc đều cảm thấy khó hiểu.
Nói chung, đăng quảng cáo trong các Game show hầu hết đều thuộc ngành thực phẩm và hàng tiêu dùng nhanh.
Rất ít khi có thể nhìn thấy công ty công nghệ này, hiện tượng như vậy cũng không xuất hiện nhiều.
Mà Nhan Từ ở trên sân khấu cũng có vẻ mặt tương tự. Điều này cũng ngoài dựa đoán của cô, không như cô tưởng.
"Năm triệu rưỡi!"
"Năm triệu tám!"
"Sáu triệu!"
...
"Tám triệu tám!"
Không bao lâu, vị trí quảng cáo gốc lại bị kêu giá lên đến tám triệu tám, mà người trúng thầu chính là người đại diện Mỹ Đoàn giơ thẻ đầu tiên.
Trên sân khấu, Nhan Từ tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng lại vô cùng chấn động.
Giá khởi điểm của cô vốn là bốn triệu, nhưng bởi vì chút sóng gió trước khi mở màn, cô hơi chột dạ nên tự ý giảm xuống ba triệu.
Mới đầu cô còn sợ không có ai giơ thẻ, không ngờ cuối cùng tự nhiên kêu giá tới tám triệu tám!
Hoàn toàn ngoài dự đoán của cô.
Bất giác, Nhan Từ liếc nhìn về phía Lâm Dật.
Nhưng Lâm Dật lại giang tay ra, ra hiệu chuyện này không liên quan gì đến mình.
Lúc này, Nhan Từ cũng buồn bực, mình không có năng lực lớn tới mức thu hút những người này đến đây chứ?
Có người vui lại có kẻ buồn.
Nghe được giá sau cùng, Tô Sướng nhíu mày, vẻ mặt rất khó coi.
Cho dù là chương trình của mình, giá quảng cáo gốc cao nhất cũng chỉ bốn triệu mốt, nhưng đến lượt cô không ngờ lại cao hơn gấp đôi!
Khoảng một giờ trôi qua, năm vị trí quảng cáo gốc còn lại cũng đã được đấu giá xong.
Giá cả đều ở khoảng chín triệu, hơn nữa ra giá đều là doanh nghiệp lớn, hầu như không có ngành tiêu dùng nhanh truyền thống mà đều là ngành Internet.
Nhan Từ tính sơ qua, chỉ riêng quảng cáo gốc đã bán được hơn năm mươi triệu, nói không chừng thật sự có thể dựa vào mời gọi đầu tư để giải quyết vấn đề, không cần Lâm Dật hỗ trợ!
Tốt quá!
Phần mời đầu tư cho quảng cáo gốc kết thúc, Nhan Từ đứng trên sân khấu nói: "Bây giờ bắt đầu đấu giá vị trí sản phẩm được chỉ định, tổng cộng ba ghế, giá khởi điểm hai mươi triệu!"
Cái gọi là sản phẩm được chỉ định cũng chính là quảng cáo mềm trong chương trình, các doanh nghiệp qua quảng cáo trên chương trình đều có phần tương tự với chương trình.
Lại giống như chương trình con người đối mặt với tự nhiên trước đây, rất nhiều doanh nghiệp qua tài trợ đều là xưởng sản xuất trang bị ngoài trời, như vậy cũng tiện làm quảng cáo mềm.
Nếu một nhà kinh doanh mỹ phẩm chạy tới tài trợ cho chương trình con người đối mặt với tự nhiên, vậy tất nhiên sẽ bị bài xích.
"Hai Mươi triệu mốt!"
"Hai mươi triệu một trăm năm mươi!"
"Hai mươi triệu hai!
------
Dịch: MBMH Translate