Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1180 - Chương 1178. Buổi Mời Gọi Đầu Tư Xấu Hổ Nhất?

Chương 1178. Buổi Mời Gọi Đầu Tư Xấu Hổ Nhất?
Chương 1178. Buổi Mời Gọi Đầu Tư Xấu Hổ Nhất?

Thấy người phụ nữ trung niên vênh mặt nhìn Lâm Dật, Nhan Từ có phần bất ngờ.

Lấy tuổi tác và dáng vẻ của bà ta, chắc hẳn không có liên quan với Lâm Dật chứ?

"Chuyện gì vậy? Các người quen nhau sao?" Nhan Từ bất giác hỏi.

"Lúc trước anh bán trái cây thì gặp được bà ta, bà ta nói muốn bao nuôi anh, cuối cùng bị anh mắng một trận. Em nói chuyện này có thú vị không?"

"Bao nuôi anh à?"

Nghe được lời này, Nhan Từ suýt phì cười, chuyện này quả thật có hơi buồn cười.

"Nếu không, sao anh có thể quen biết với người như bà ta chứ?"

Hàng sau ầm ĩ đã thu hút sự ý của người hàng trước.

Tô Sướng và Trương Húc cũng quay đầu, muốn biết chuyện gì xảy ra.

"Sao gã đó cũng tới đây vậy?"

Thấy Lâm Dật, Trương Húc run lên, lúc trước anh ta bị thua thiệt vì hắn, đến bây giờ vẫn còn bị ám ảnh.

"Anh biết người kia sao? Hôm qua tôi thấy hai người bọn họ cùng ăn cơm, luôn cảm thấy trông quen mắt, hình như đã từng gặp ở đâu đó."

"Anh ta tên là Lâm Dật, chính là người đạt danh hiệu quán quân lúc tham gia ‘Sinh tồn nơi hoang dã’."

"Hóa ra là anh ta." Tô Sướng chợt hiểu ra, nói: "Tôi đã nói tại sao trông quen mắt vậy."

"Người này không tầm thường, hình như rất giàu, hơn nữa bản lĩnh cũng tốt, bằng không sẽ không giành được danh hiệu đứng đầu."

"Giàu à? Không tới mức đó chứ." Tô Sướng nói:

"Anh ta vừa nói mình là một người bán trái cây, sao có thể là kẻ giàu có được."

"Chắc hẳn có tiền cũng bị anh ta làm mất sạch."

Trương Húc không suy nghĩ nhiều về thân phận của Lâm Dật.

Dù sao hắn cũng nói là bán trái cây, chắc chắn đã tiêu sạch tiền, bây giờ đang sống thê thảm.

Trong lúc hai người nói chuyện, phía sau càng tranh cãi kịch liệt hơn.

"Tôi nói này, cậu đừng nói nhảm, cẩn thận tôi kiện cậu tội vu khống đấy!" Vương Phương chỉ vào Lâm Dật nói.

"A..."

Lâm Dật cười lạnh: “Bà tốt nhất đừng lấy tay chỉ vào tôi, trước đây cũng có người giống như bà, bây giờ cỏ trên mộ đều cao hơn hai mét đấy."

Vương Phương bị khí thế trên người Lâm Dật trấn áp, quay đầu nhìn Nhan Từ.

"Cô là người chịu trách nhiệm cho buổi mời gọi đầu tư hôm nay à?"

"Đúng là tôi."

Nhan Từ cảm thấy khó hiểu. Sao bà ta lại chuyển sang mình vậy?

"Tôi tự giới thiệu trước, tôi là Vương Phương, là tổng giám đốc công ty TNHH thực phẩm công ty hữu hạn tổng giám đốc, lần này tôi qua chuẩn bị đấu thầu quyền quảng cáo. Bây giờ tôi hi vọng cô đuổi hắn ra ngoài, để tránh gây mất trật tự ở đây."

Biết được thân phận của Vương Phương, trong hội trường có người bắt đầu xì xầm bàn tán.

Trong ngành thực phẩm tiêu dùng nhanh, công ty TNHH thực phẩm Phi Nguyên mới xuất hiện trong mấy năm gần đây nhưng phát triển rất nhanh, có thị trường đáng kể ở vùng duyên hải, có sức ảnh hưởng và địa vị nhất định trong ngành, không ngờ hôm nay bà ta tự mình đến tham dự buổi mời gọi đầu tư.

Nhan Từ vén tóc, mỉm cười nói:

"Chuyện này sợ rằng không thể được. Anh ấy là bạn tôi, hôm nay qua ủng hộ tôi, bất kể xuất phát từ mục đích gì, tôi đều không thể đuổi anh ấy ra ngoài."

Nhan Từ nói chuyện mềm mỏng, đồng thời cũng đang nói cho Vương Phương biết, Lâm Dật không thể đi, nếu bà không muốn ở đây thì mời tự mình rời đi.

Tô Sướng ngồi hàng trước liếc nhìn Nhan Từ với vẻ xem thường, trong lòng oán thầm nói:

"Lại là đôi nam nữ chó chết đó, nói chuyện thì có vẻ đường hoàng lắm."

Trải qua nhiều năm làm việc trong giới kinh doanh như vậy, Vương Phương cũng hiểu rõ được ý của Nhan Từ.

"Nếu cô không đuổi cậu ta đi, vậy tôi đi là được rồi, chương trình game show nhiều như vậy, lẽ nào tôi còn sợ không tiêu được tiền sao?"

Vương Phương giận dữ xoay người, đi tới phía trước, nói với hai người phụ nữ trung niên:

"Chương trình nhỏ này chắc hẳn cũng không được yêu thích, dùng tiền cho bọn họ quảng cáo cũng tương đương với đổ xuống sông xuống biển, chúng ta đi thôi."

"Được rồi, dù sao lúc đầu tôi cũng không muốn đến lắm."

Sau khi Vương Phương đánh tiếng, hai người bạn của bà ta cầm túi đứng dậy. Nhưng Vương Phương cũng không định dừng lại, mà nói với những người khác ở đây:

"Các vị, cho dù chúng ta không quen biết nhưng đều là người trong giới, nói không chừng sau này còn có cơ hội hợp tác, hi vọng mọi người nể mặt tôi, đừng tham dự buổi mời gọi đầu tư này."

Vương Phương nói xong, không ít người ở đây đều châu đầu ghé tai, thì thầm bàn tán.

Mặc dù công ty TNHH thực phẩm Phi Nguyên của bà ta còn chưa được tính là đứng đầu ngành nhưng vẫn có sức ảnh hưởng và địa vị nhất định.

So sánh ra, buổi mời gọi đầu tư của Game show hôm nay lại có vẻ không quan trọng bằng.

Dù sao còn có nhiều Gameshow để bỏ tiền đầu tư, không cần thiết vì chút chuyện nhỏ này mà trêu chọc người trong giới.

Dưới sự ảnh hưởng của Vương Phương lại có mười mấy người lần lượt đi ra ngoài, dường như không tính tham dự buổi mời gọi đầu tư này nữa.

Vương Phương nhìn Nhan Từ, cười lạnh: “Nếu cô sẵn lòng vì hắn mà đắc tội tôi, vậy lại phải trả giá đắt, chúc buổi mời gọi đầu tư của cô thành công."

Sắc mặt Nhan Từ không thay đổi: “Cô đi thong thả không tiễn."

Vương Phương vốn muốn lấy chuyện này uy hiếp Nhan Từ, không ngờ cô lại không có chút cảm xúc này, điều này làm bà ta càng thêm tức giận, quay đầu bước đi.

Hơn nữa bà ta đã kéo Nhan Từ vào sổ đen, thậm chí còn muốn liên kết cả ngành tẩy chay chương trình này.

"Mẹ nó, đúng là đủ xui xẻo." Lâm Dật nói:

"Anh chỉ tới đây mò cá, không ngờ còn có thể gặp phải chuyện chết tiệt này."

"Được rồi, mong anh bớt giận, ai bảo anh đẹp trai chứ?" Nhan Từ vỗ nhẹ vào vai Lâm Dật, vừa cười vừa nói:

"Buổi mời gọi đầu tư sắp bắt đầu, em đi lo chuyện trước, không thể lo cho anh được."

"Được rồi, em đi đi."

Cho dù có mười mấy người rời đi nhưng Lâm Dật cũng không tâm. Chắc hẳn bọn họ có thể đưa ra phí quảng cáo còn chưa đủ cho mình mua chiếc xe.

Phong ba kết thúc, thời điểm buổi mời gọi đầu tư bắt đầu tính ngược, Tô Sướng vừa cười vừa nói:

"Nhan Từ đúng là có tình có nghĩa, lại vì bạn cũ mà đắc tội nhiều đại gia như vậy, cô ta cũng đừng mong mở buổi mời gọi đầu tư này nữa."

"Co lẽ cô ta cho rằng có nhiều người tới đây, cho dù có mười mấy người rời đi cũng không cần quan tâm."

"Cho nên trước giờ tôi vẫn cảm thấy cô ta không thông minh, hơn nữa không hiểu thị trường." Tô Sướng nói:

"Trước khi tôi làm chương trình đều làm một cuộc điều tra mang tính hệ thống về những doanh nghiệp có khả năng quảng cáo. Trong những người đang ở đây, người phụ nữ tên Vương Phương kia quả thật được tính là đứng đầu. Mà hôm nay bà ta tự mình đến đây, chắc hẳn cũng muốn tranh quyền quảng cáo độc quyền trong chương trình. Bây giờ thì hay rồi, đại gia lớn nhất bị chọc cho tức giận phải rời đi, hơn nữa bà ta còn dẫn đi mười mấy người đều có địa vị không nhỏ, chắc hẳn những người còn lại chỉ là cá thối tôm nát."

"Theo cô nói, sợ là giới hạn năm mươi triệu vẫn tính là cao." Trương Húc nhìn có chút hả hê nói.

Tô Sướng liếc nhìn những người còn lại ở đó, nói:

"Anh xem thử những dưa vẹo táo nứt còn lại, tôi không thể gọi tên được một ai, chắc hẳn đều là một vài thương gia, cho nên tôi đoán số tiền mời gọi đầu tư cuối cùng chắc hẳn sẽ không vượt quá ba mươi triệu, đúng là buổi mời gọi đầu tư xấu hổ nhất từ trước tới nay."

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1178.
Bình Luận (0)
Comment