Nhan Từ cảm giác thân thể mát lạnh.
Nếu như là đào cáp quang của ba nhà mạng lớn, thì cũng không có gì, bồi thường ít tiền là được rồi.
Nhưng nếu như đào cáp quang của quân đội, thì thật sự xảy ra chuyện lớn rồi!
Không chỉ bị phạt tiền, mà còn phải đối mặt với trách nhiệm hình sự!
Nếu như đúng là như vậy, ai cũng không gánh nổi trách nhiệm này.
"Số điện thoại của quân đội là bao nhiêu? Là 110 đúng không?" Trương Hòa Bình hỏi.
"Hình như đó là số gọi cho cảnh sát." Cao Hạo Vũ nói: "Hình như là không được."
"Vậy thì phải làm sao, có nghiêm trọng không? Tại sao tôi cảm giác không được tốt lắm." Trương Hòa Bình rùng mình.
"Chuyện này không nghiêm trọng, yên tâm." Lâm Dật nói.
"Vậy là được rồi, làm tôi sợ muốn chết."
"Đến lúc đó biểu hiện tốt một chút, tranh thủ trì hoãn phán quyết tử hình là được."
Trương Hòa Bình:...
Cao Hạo Vũ:...
"Này, nghiêm trọng như vậy sao? Nhưng ba đời nhà chúng tôi đều là con một, tôi còn chưa có cưới vợ, không thể chết sớm như vậy được."
"Tôi gọi điện thoại, hỏi thử tình hình như thế nào."
Nói xong, Lâm Dật lấy điện thoại ra, gọi cho Dương Nghiễm Hạ.
Khoảng mấy phút sau, điện thoại được kết nối.
"Tiểu tử cậu nghĩ gì mà gọi điện thoại cho ta đấy."
Lâm Dật cười, "Tôi muốn hỏi ông một chuyện."
"Chuyện gì cậu nói đi."
"Tôi vừa nãy đào được cáp quang, hình như nó không phải thuộc về ba nhà mạng lớn. Tôi hoài nghi là đào được cáp quang quân đội của các ông, ông có thể gọi người điều tra thêm không? Xem có phải là của các ông không."
" Còn có việc này sao?" Dương Nghiễm Hạ nói:
"Tiểu tử cậu thực sực là tìm việc cho ta làm mà, ta sẽ gọi điện thoại điều tra thêm, đợi lát nữa sẽ liên lạc lại với cậu sau."
"Được rồi."
"Đối phương nói thế nào?" Thấy Lâm Dật cúp điện thoại, Nhan Từ hỏi.
"Đang gọi điện thoại kiểm tra."
Việc này Lâm Dật cũng gọi là không cho phép, tự ý đào cáp quang quân dụng, đây chính là tội lớn, bất luận người nào cũng không thể qua loa được.
Chuyện này liên quan đến an ninh quốc phòng, bất luận người nào cũng không thể lật tẩy chuyện này được.
Bởi vì anh không có thể bảo đảm được, đến cùng ai là người tốt, ai là gián điệp ngụy trang.
Sau mười phút, Dương Nghiễm Hạ gọi điện thoại tới, "Mảnh cáp quang ở Trương gia ngõ hẻm bị đứt đoạn mất ở gần thôn Hoan Hỉ, cậu đang ở đó à."
"Tôi đang ở chỗ này."
"Việc này có phải là do cậu làm không." Dương Nghiễm Hạ hỏi.
Lâm Dật liếc mắt nhìn Trương Hòa Bình, "Là tôi làm."
"Là cậu làm thì coi như không có gì, việc này ta giúp cậu lo liệu. Lần sau chú ý một chút, đây không phải việc nhỏ."
"Tôi biết rồi, do các ông không dựng biển báo, chúng tôi cũng không biết chỗ này có cáp quang quân dụng, một cái xẻng liền đào đi xuống."
"Việc này mặc dù là chúng tôi quản lý không tốt, nhưng việc dính đến an ninh quốc phòng, là không thể nói đạo lý được, những đạo lý này cậu nên hiểu."
"Vậy nếu như bình thường, sẽ phạt như thế nào?"
"Tiền phạt thêm hình phạt. Nói chung, việc đào cáp quang quân sự tính tiền bằng giây, làm lỡ một giây đồng hồ hơn 4000 tệ. Vụ án nhẹ, phạt mười năm tù trở xuống, nghiêm trọng hơn chính là mười năm trở lên hoặc là tử hình."
"Chết tiệt, cũng quá dọa người rồi, một giây liền hơn 4000."
"Cho nên nói việc này không qua loa được, về sau cậu cũng chú ý một chút." Dương Nghiễm Hạ nói:
"Về phần chỗ các cậu đang thi công, cũng đừng có lại chuyển động nữa. Đợi lát nữa ta cho người đi qua xử lý, cậu có thể giữ người lại để phối hợp làm việc."
"Được rồi."
Sau khi cúp điện thoại, cả hai người đều nhìn Lâm Dật với ánh mắt sáng quắc, Trương Hòa Bình thận trọng hỏi.
"Chắc là không sao chứ?"
"Không sao rồi, tôi đã giúp các anh cản lại rồi." Lâm Dật nói:
"Hai người các anh ở đây đợi một lát, chút nữa quân đội sẽ phái người lại đây, các anh chỉ cần miệng kín như bưng, nói là tôi làm là được rồi."
"Được được được, biết rồi."
Sau khi bàn giao công việc xong, Lâm Dật vươn eo mỏi, hướng về Nhan Từ hỏi:
"Đi lên núi không?"
"Đi, em cảm thấy phong cảnh ở trên núi cũng không tệ, hai chúng ta đi lên xem một chút, xem có thể phát triển một số trò chơi mới ở đây không?."
"enenen ... Anh ngược lại là có không ít trò mới, có thể thử nghiệm một chút."
Nhan Từ đưa tay véo Lâm Dật một cái, "Đừng cho là em không biết anh đang suy nghĩ gì, nói chuyện nghiêm túc đi, anh đừng có nói nhảm nữa."
Nói xong, hai người cùng nhau đi lên trên núi.
Núi không cao lắm, cao hơn mặt biển là hơn hai trăm mét, không thể nói là hùng vĩ, cây phỉ mọc đầy xanh mượt, phong cảnh dễ chịu.
"Cảm giác như thế nào?" Nhan Từ hỏi:
"Phong cảnh cũng được, phía trước còn có một gian hàng nhỏ. Em đoán là trong thị trấn là muốn biến chỗ này thành một điểm du lịch, nhưng khả năng là tài chính không đủ, vì vậy bị gác lại qua một bên."
"Loại địa phương này chính là hơi bình thường, lộng lẫy một chút còn có thể kiếm được chút tiền, anh không thích lắm." Lâm Dật nói:
"Nhưng mà em quay hình ở đây xong, làm không cẩn thận có thể nổi chỗ này. Nếu như em có ý nghĩ muốn phát triển chỗ này, anh có thể đầu tư cho em, tu sửa nhiều thứ ở đây, lập thêm nhiều điểm ghi hình hơn. Đây có thể là một chuyện làm ăn tốt."
Nhan Từ vuốt mái tóc, "Em không phải người làm trong lĩnh vực kinh doanh, vẫn là ở giới phim ảnh lăn lộn tốt hơn. Nhưng mà ý tưởng của anh cũng rất hay, nếu như những người khác có ý tưởng trong lĩnh vực này, em có thể tiến cử lên, kiếm một cái nhân tình."
"Em đây không phải là mượn hoa hiến phật sao."
"Mặc khác, anh cũng đừng coi thường những người kinh doanh nhỏ."
Lâm Dật cười cười không nói gì, "Đúng rồi, đợi sau khi trở về, em có thể tìm cách lấy một bản các thông tin cơ bản của hai người bọn họ không."
"Hai người bọn họ? Cao Hạo Vũ với Trương Hòa Bình ư?"
"Ừm, mặc dù không có khả năng lắm, nhưng tôi cảm thấy vẫn nên là thận trọng một chút cho thỏa đáng, dính đến việc an ninh quốc phòng không thể qua loa được."
"Em hiểu ý của anh." Nhan Từ cũng biết tính nghiêm trọng của vấn đề, rất nghiêm túc nói.
"Người mới vừa rồi giúp anh, hẳn là Dương lão tiên sinh mà chúng ta lần đầu gặp mặt nhau đúng không?"
"Làm sao em biết?"
"Giác quan thứ sáu của phụ nữ." Nhan Từ nói:
"Lần đầu tiên gặp mặt, tôi đã cảm thấy quan hệ của các anh đã không bình thường rồi. Nhưng người ta là thủ trưởng khu an ninh, anh làm như thế nào mà cùng với loại người như vậy lôi kéo được quan hệ."
"Lẽ nào em đã quên sao, anh lúc trước là chủ nhiệm khoa tim mạch của bệnh viện Hoa Sơn à. Anh từng làm một ca phẫu thuật lớn cho ông ta, vì vậy mà thường xuyên qua lại với nhau."
"Hóa ra là như vậy."
"Bệnh phụ khoa anh cũng am hiểu, nếu em có vấn đề gì cũng có thể gọi được để anh tư vấn cho em."
"Lưu manh."
Sau khi nói chuyện, hai người lại ở trên núi đi dạo một lúc, rồi đi bộ xuống dưới núi.
Bên dưới ngọn núi, người do quân đội phái tới đang gấp rút sửa chữa, Lâm Dật nói xin lỗi mang tính tượng trưng, sau đó ngượng ngùng rời đi.
Nhưng mà Lâm Dật cũng rất biết làm người, đem rượu Mao Đài trên xe của mình chuyển tới hai rương, việc này coi như là giải quyết xong trong hòa bình.
Xử lý xong chuyện trước mắt, Lâm Dật trở về nhà, dọn dẹp chuồng heo một lần nữa. Sau đó đi làm cỏ và phun thuốc trừ sâu, kiểm tra trái cây trong nhà kính, hái mấy trái đã bị sâu ăn mất, sau khi làm xong mới trở về nhà.
...
Thấm thoát đã hai ngày trôi qua, chuyến tham quan đảo quốc của tập đoàn Lăng Vân cũng sắp bắt đầu.
Mặc dù trước đó Lâm Dật chưa đi qua bao giờ, nhưng Lâm Dật lại không có cảm giác gì. Ngược lại là Kỷ Khuynh Nhan cùng với Hà Viện Viện, cho dù đã đi qua rồi, vẫn rất là phấn khích.
"Lâm Dật, buổi tối theo em đi dạo phố nha." Kỷ Khuynh Nhan nói qua điện thoại.
------
Dịch: MBMH Translate