“Như vậy không tốt lắm đâu, chúng tôi đã lấy được phần thưởng, nếu như lại nhận thẻ hội viên của các người thì không tốt lắm.”
“Kỷ tổng ngài quá khách sáo rồi, đây là chút tâm ý nho nhỏ của chúng tôi, xin ngài nhận lấy.”
Bởi vì cái gọi là không nên đánh mặt người tươi cười, người ta đã khách khí như vậy rồi, Kỷ Khuynh Nhan cũng không tiện từ chối nữa.
Hai tay nhận thẻ hội viên mà Trần Bình đưa tới, Kỷ Khuynh Nhan hướng về phía Lý Khải Đông nói:
“Cám ơn Lý tổng, hi vọng sau này có thể có cơ hội hợp tác.”
“Việc này thì phải xem Lâm tổng và Kỷ tổng có cho tôi cơ hội đó hay không, bên tôi thì lúc nào cũng sẵn sàng cả.”
“Lý tổng quá khách sáo rồi.”
Tuy cơ hội này khó được, nhưng Lý Khải Đông cũng biết đạo lý gọi là điểm dừng.
Nói quá nhiều cũng không phải chuyện tốt, sẽ khiến người ta phiền chán, đây là tối kỵ trong xã giao.
“Lâm tổng Kỷ tổng, hai người còn có việc, tôi sẽ không quấy rầy các người nữa, chờ sau này có cơ hội hợp tác, chúng ta lại nói chuyện nhiều hơn.”
“Được, vậy hôm nay cứ như vậy đi.”
Sau khi nói chuyện xong, ba người rời đi, Kỷ Khuynh Nhan ôm lấy con gấu bông của mình, yêu thích không buông tay.
Hà Viện Viện thì ngấp nghé tấm thẻ ưu đãi giảm giá 20 ngàn kia.
Đưa mắt nhìn ba người rời đi, người chủ trì hoạt động đi tới trước mặt Lý Khải Đông, khẩn trương chào hỏi.
“Chào Lý tổng.”
Đối mặt với cấp dưới của mình, vẻ mặt Lý Khải Đông trở lại bình thường, nụ cười cũng thu liễm đi không ít.
“Hoạt động này chuẩn bị không tệ, thế mà có thể khiến cho Lâm tổng và Kỷ tổng tham gia, còn để bọn họ được hạng 1, việc này anh làm rất đúng, đợi lát nữa tôi sẽ để tài vụ phát cho anh 1000 tiền thưởng cuối tháng.”
Người chủ trì có chút mơ hồ, việc này hoàn toàn không liên quan gì đến mình a.
Bọn họ là dựa vào thực lực để giành được hạng 1, sao mình lại vô duyên vô cớ được thưởng 1000 tệ vậy?
“Lý tổng, tôi hẳn là không làm gì sai đúng không?”
Người chủ trì cũng đã nhìn ra, thân phận của hai người kia không đơn giản, cho nên rất cẩn thận.
“Không có, chỉ cần để bọn họ giành được hạng 1 là được.”
Trần Bình đứng một bên cũng cười rộ lên, nói:
“Một hoạt động nho nhỏ như thế, thế mà lại thu hút được một trong hai mươi phú hào đứng đầu Trung Quốc, việc này đủ cho anh khoe khoang cả đời.”
“Hả? Người đàn ông kia nằm trong top 20 phú hào Trung Quốc sao?”
Không chỉ có người chủ trì kinh ngạc, mà những người khác cũng thiếu chút nữa đã ngoác mồm vì kinh ngạc, cảm thấy không thể tin nổi.
Nhân vật trâu bò như vậy nhân vật thế mà lại tự mình đến mua sắm?
Lại còn tham gia trò chơi nhàm chán như thế?!
“Top 20 luôn được che giấu rất kỹ, giá trị con người mấy trăm tỷ, chỉ là bình thường rất đơn giản, các người không biết mà thôi.”
Giá trị con người mấy trăm tỷ _ _
Nghe nói như thế, nữ nhân viên tóc ngắn trước đó trào phúng Lâm Dật tựa như choáng váng muốn ngất.
Mình thế mà lại đi giễu cợt một phú hào trăm tỷ?
Đúng là quá thiểu năng trí tuệ mà.
Trong lòng nữ nhân viên tóc ngắn vẫn còn sợ hãi, hai tay vỗ ngực, may là vừa rồi mình cũng không nói gì, nếu như đắc tội những người này thì công việc này cũng không còn nữa.
...
Cùng lúc đó, ba người đã rời đi, về phần chuyện đồ tắm, Hà Viện Viện cũng không có ý định mua nữa.
Dù sao trong nhà cũng có, còn chưa mặc được mấy lần, nếu như lại mua thì có chút lãng phí.
“Ông chủ, cho tôi xem phiếu giảm giá của anh một chút, hình như là rất tốt.”
Lâm Dật cũng không nghĩ nhiều, đưa phiếu giảm giá qua.
Mà Hà Viện Viện cũng không nhìn, trực tiếp bỏ vào trong túi xách của mình.
“Hả? Cô có ý gì đây?”
“Lấy giá trị của các người, ra ngoài mua đồ còn dùng phiếu giảm giá, nhất định sẽ làm trò cười cho người khác, vẫn nên để tôi làm mấy loại hành động hèn mọn này cho.”
“Mẹ nó!”
“Đừng kích động như vậy, nơi này là trung tâm mua sắm.” Hà Viện Viện nói.
“Nếu như sau này lão Cao cưới cô, nhà bọn họ mà không trở thành người giàu nhất thế giới, tuyệt đối là do gen của nhà lão Cao không tốt.”
“Anh nói rất đúng.”
Đi ra khỏi tầng bốn, ba người lên tầng năm, nơi này bán tất cả các mặt hàng thời trang. Đây cũng là mục đích chủ yếu của buổi mua sắm hôm nay, dù sao đồ tắm cũng thỉnh thoảng mới mặc, mua quần áo mới là chuyện quan trọng.
Lên tầng năm, đập vào mắt là cửa hàng Hermes.
“Học tỷ, chúng ta đi dạo Hermes đi, năm nay hình như nhà bọn họ cho ra mắt rất nhiều sản phẩm mới.”
“Đồ của Hermes rất tốt sao? Sao cô lại để mắt tới chúng?” Lâm Dật phun tào.
“Tôi cũng không biết là có chỗ nào tốt, nhưng tôi biết đồ của bọn họ rất đắt, vậy là được rồi.”
“Lời này là có ý gì, tôi thấy cô bình thường cũng không có mấy bộ quần áo Hermes.”
“Bởi vì lúc tôi đi dạo phố với lão Cao, xưa nay chưa từng đi đến nơi đắt như vậy, chủ yếu là hôm nay gặp được anh, hiếm thấy có cơ hội hố được của anh, tôi phải tận dụng thật tốt mới được... Hả? Anh tìm gì vậy?”
“Đao của tôi đâu.”
“Được rồi, được rồi, đi nhanh đi.” Kỷ Khuynh Nhan đã thành thói quen với việc hai người đấu võ mồm, hai cánh tay lần lượt khoác tay hai người, đi về phía cửa hàng Hermes.
“Lý tổng đưa cho chúng ta một tấm thẻ hội viên ưu đãi 50%, nếu tính như vậy thì đồ của bọn họ cũng không được xem là đắt.”
“Đúng, đúng, đúng, anh nhìn học tỷ của tôi đi, không câu nệ tiểu tiết, lúc này mới giống với người làm việc lớn.”
Hà Viện Viện phun tào một câu, sau đó không quan tâm đến Lâm Dật nữa, bắt đầu đi dạo trong cửa hàng với Kỷ Khuynh Nhan.
Lâm Dật không có hứng thú với việc mua sắm nên ngồi xuống trong khu nghỉ ngơi.
Anh không thể hiểu nổi, tại sao phụ nữ lại có niềm yêu thích với việc dạo phố mua đồ như vậy.
Ước chừng qua hơn 40 phút, hai người chọn được bảy tám bộ quần áo.
Có váy, có quần, có phong cách đi biển, cũng có quần áo đi làm nghiêm túc, tóm lại là mua hết những gì thích hợp với bản thân.
Ngoài ra, hai người còn mua không ít đồ trang điểm, tiêu tiền không lo lắng chút nào.
“Giúp tôi tính toán tất cả một chút.”
Hà Viện Viện không biết đã lấy được thẻ hội viên từ lúc nào, tiêu sái đưa cho nữ nhân viên cửa hàng.
Nhìn thấy Hà Viện Viện đưa ra thẻ hội viên kim cương kỷ niệm 5 năm, nữ quản lý cửa hàng Hermes liền cảm thấy choáng váng.
Người phụ nữ này có thân phận gì?
Thẻ hội viên kim cương vừa mới phát hành mà đã đoạt tới tay rồi?
Nhất định địa vị của người này tại Trung Hải không thấp, phải phục vụ thật tốt, tuyệt đối không thể để xảy ra sai sót.
“Xin chào, nữ sĩ, ngài là kim cương Vip của quảng trường Hằng Long chúng tôi, cho nên tính giá tiền sẽ không tính số lẻ nếu đơn giá dưới 10000. Lần này ngài tiêu phí hết 2.16 triệu, sau khi ưu đãi thì còn 1.08 triệu.”
Hà Viện Viện vân đạm phong khinh gật gật đầu, sau đó lấy thẻ ngân hàng của mình ra.
“Mật mã là 920804.”
“Được rồi, ngài chờ một lát.”
Thấy cảnh này, Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan liếc nhau một cái.
Cô nàng đã được khai thông đầu óc rồi sao?
Hôm nay còn muốn mời khách mua đồ?
Đây không giống với tác phong của cô ấy a?
Rất nhanh, nữ quản lý đã quét xong thẻ, cũng đóng gói tất cả mọi thứ lại.
“Xin chào, bởi vì ngài là khách vip kim cương của quảng trường Hằng Long chúng tôi, cho nên chúng tôi có cung cấp dịch vụ giao hàng miễn phí, ngài có cần không?”
Hà Viện Viện mở miệng, “Đồ vật quả thật có chút nhiều, cô giúp tôi đưa đến Cửu Châu Các đi.”
“Cửu Châu Các sao?!”
Nghe thấy ba chữ này, nhóm nữ nhân viên của cửa hàng Hermes đều trợn tròn mắt.
“Là đệ nhất biệt thự Trung Hải, Cửu Châu Các sao?”
“Đúng vậy, chín căn biệt thự kia là của tôi, cho nên tôi không đứng tên. Cô phái người đưa đến phòng bảo an gác cổng là được, bọn họ biết những vật này là của tôi thì sẽ không dám động lung tung.”
Lâm Dật:???
Hà Viện Viện a Hà Viện Viện, cô thật mẹ nó đúng là người phụ nữ hiếm thấy nhất thế gian này a!
------
Dịch: MBMH Translate