Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1204 - Chương 1202. Luận Về Giả Trang, Tôi Nguyện Xưng Cô Là Mạnh Nhất

Chương 1202. Luận Về Giả Trang, Tôi Nguyện Xưng Cô Là Mạnh Nhất
Chương 1202. Luận Về Giả Trang, Tôi Nguyện Xưng Cô Là Mạnh Nhất

“Được, được, được, chúng tôi đã biết.”

Nữ nhân viên cửa hàng Hermes vô cùng cung kính và khách khí đối với Hà Viện Viện.

Người ta có thẻ kim cương VIP mới ra!

Một hơi liền tiêu hơn 1 triệu!

Còn có biệt thự Cửu Châu Các xa xỉ nhất Trung Hải!

Đây tuyệt đối là danh viện thuộc tầng lớp thượng lưu!

Đừng nói là mình, cho dù là tổng giám đốc của mình có lẽ cũng không thể trêu vào dạng người này, nhất định phải khách khí một chút.

“Vậy trước tiên cứ như vậy đi.” Hà Viện Viện nhàn nhạt nói:

“A đúng rồi, nhớ đưa đến trước buổi tối ngày hôm nay giúp tôi, ngày mai tôi phải ngồi máy bay tư nhân đi Đảo quốc du lịch.”

Còn có máy bay tư nhân!

Không chỉ có nhóm nữ nhân viên cửa hàng mà ngay cả các vị khách khác trong tiệm đều nhìn Hà Viện Viện với ánh mắt khác.

Đây mới thật sự là kẻ có tiền a!

“Được rồi, chúng tôi sẽ sắp xếp người đưa qua đó, sẽ không làm chậm trễ thời gian của ngài.”

“Tôi đi trước, các người làm việc đi.”

“Được, ngài đi thong thả.”

Hà Viện Viện bước đi ưu nhã, đi ra khỏi cửa hàng Hermes.

Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan theo ở phía sau, có một loại cảm giác như mình là tài xế kiêm trợ lý vậy.

Lâm Dật: Luận về giả trang, tôi nguyện xưng cô là người mạnh nhất.

“Kỹ năng giả trang của Hà Viện Viện đúng là lợi hại, tuyệt.”

“Ai nha, cũng không phải là chuyện gì lớn, cứ để cho cô ấy nháo đi.” Kỷ Khuynh Nhan cười hì hì nói.

“Thấy cô ấy bỏ ra hơn 1 triệu để mời khách nên anh sẽ không tính toán với cô ấy nữa.”

“Cô ấy dùng tiền mời khách sao?” Kỷ Khuynh Nhan che miệng cười khẽ, “Xem ra anh không hiểu rõ Viện Viện rồi.”

“Dù sao cô ấy cũng đã trả tiền, anh còn sợ cái gì chứ.”

“Nhưng cô ấy là CFO a, chuyển 1,7 tỷ đi mà anh cũng không phát hiện, do đó việc chi trả cho mình hơn 1 triệu, không phải là việc dễ như trở bàn tay sao.”

“Con mẹ nó!”

Đi dạo xong Hermes, ba người lại đến các cửa hàng khác dạo chơi.

Hà Viện Viện lại tiếp tục thao tác cợt nhả trước đó, tiêu phí không kiêng dè gì cả, sau đó lấy thẻ hội viên kim cương ra, khiến cho tất cả mọi người đỏ mắt.

Việc giả trang đã thành thói quen, Hà Viện Viện lại làm không biết mệt.

Đi dạo dạo một vòng trước sau, tổng cộng đã tiêu hơn 1,8 triệu, nếu như không bớt, cũng là 3,6 triệu, là một con số không nhỏ.

“Kích thích!”

Đi dạo xong, một hàng ba người đến một nhà hàng Tây ở ngoài, Hà Viện Viện cười toe toét ngồi xuống, vô cùng thỏa mãn.

“Thích sao?” Lâm Dật hỏi.

“Nào chỉ là thoải mái.” Hà Viện Viện hài lòng nói:

“Không tốn chút tiền nào lại còn có thể giả trang hoàn mỹ, suy nghĩ lại liền cảm thấy kích thích.”

Lâm Dật:…

Không ai có thể giả trang trước mặt Lâm Dật, ngoại trừ Hà Viện Viện.

“Đừng có bày ra vẻ mặt như vậy chứ, bữa cơm này coi như tôi mời, các người cứ tùy tiện gọi, đừng khách khí với tôi.”

“Xem ra cô còn có chút lương tâm.”

Có lẽ là đi dạo mệt mỏi, lúc ăn cơm, ba người đều không nói chuyện, sau khi lấp đầy bụng liền về nhà.

Sáng sớm hôm sau, Kỷ Khuynh Nhan dậy rất sớm, sau khi thu dọn đồ đạc thì cùng Lâm Dật đến sân bay.

Tập đoàn Lăng Vân hiện tại có tất cả hơn 20 ngàn nhân viên.

Nhưng trong đó, có một bộ phận lớn đều ở tuyến trước ngoài.

Cộng với trước cuộc hành trình có cho bọn họ lựa chọn thứ hai, nếu như lựa chọn không đi thì sẽ được bồi thường 70% dựa theo chi phí của cuộc hành trình.

Một số nhân viên có hoàn cảnh khó khăn đã lựa chọn nhận tiền, không tham dự hành trình này.

Cho nên cuối cùng, người đi chơi cũng chỉ có khoảng 400.

Toàn bộ giám đốc điều hành đều có mặt, đại Boss của tập đoàn đều tới, mấy giám đốc điều hành như bọn họ không có lý do gì mà không tham gia cả.

Mà điều này cũng nằm trong dự đoán của Kỳ Hiển Chiêu và Hà Viện Viện.

Hơn 400 người đi chơi, con số này đã đủ lớn.

Nếu như lại nhiều thêm thì sẽ rất khó ứng phó.

Đây cũng không phải là vấn đề về tiền bạc, chỉ là việc quản lý sẽ rất phiền toái.

Phương tiện di chuyển là máy bay.

Đây cũng không phải là việc gì khó, hàng không Tân Hoa chính là của nhà Lương Kim Minh, gọi điện thoại, bố trí hai cái máy bay, bay thẳng đến Đảo quốc.

Dựa vào nguyên nhân này, Tần Hán và Lương Kim Minh cũng thành khách quý đi theo.

Nhưng Tần Hán lại không giống với những người khác, anh là đúng lúc bên Nhật Bản có một hạng mục cần bàn cho nên mới đi theo cùng.

Một số giám đốc điều hành quan trọng, giống như Trầm Thiên Trác và người nhà, Kỳ Hiển Chiêu, Điền Nghiên, Trình Song, Vương Thiên Long, Tôn Phú Dư, Lục Dĩnh đều là ngồi máy bay tư nhân cùng với Lâm Dật, xem như đãi ngộ đặc biệt của giám đốc điều hành.

Thân phận của người trên máy không giống nhau, thậm chí còn tồn tại chênh lệch giai cấp.

Nhưng bởi vì Lâm Dật đã giới thiệu sơ lược với nhau cho nên bọn họ ở chung vô cùng hòa hợp.

Nhưng vật họp theo loài, người ở đây cũng vậy.

Người thành thật giống như Kỳ Hiển Chiêu rất nhanh liền tụ cùng một chỗ với Trầm Thiên Trác.

Mà Ngọa Long của tập đoàn Lăng Vân Vương Thiên Long, Phượng Sồ Tôn Phú Dư thì trốn ở trong góc điên cuồng lái xe, đùa tục không dứt.

Bầu không khí tương đối hòa hợp, không có khúc mắc chút nào.

Chỉ là tâm trạng Lâm Dật vẫn luôn nặng nề.

Từ khi xác định đi du lịch Đảo quốc, tin tức đã công bố trên trang web chính thức.

Nếu như Mitsui Paint để ý tin tức của mình, cô ấy nhất định sẽ biết việc này.

Nhưng đã qua nhiều ngày như vậy, thế mà vẫn còn chưa liên hệ với mình.

Chẳng lẽ là không có hứng thú đối với mình?

Cái này mẹ nó nếu như không có chút phản ứng nào thì cũng không cần điều tra chuyện khoáng thạch Buss nữa.

Khoảng ba giờ chiều, máy bay hạ cánh tại sân bay Tokyo.

Sau khi xuống máy bay đã có mười chiếc xe buýt du lịch chờ ở đó.

Các chi tiết đều rất nghiêm túc.

Dù sao cũng là Hà Viện Viện phụ trách, lại không phải là tiêu tiền của mình, cho nên cô sắp xếp rất là rõ ràng.

Cũng xem như Lâm Dật đã sắp xếp rõ ràng.

Sau khi xuống máy bay, đoàn người lần lượt lên xe buýt, đi đến khách sạn đã đặt trước.

Tuy có rất nhiều người, nhưng đều đã được tính toán từ sớm, chia thành các đơn vị nhỏ để đi lại, đỡ tốn thời gian công sức.

Tại Tokyo, cấp bậc của khách sạn Oman cũng không thấp, tuy không phải tốt nhất, nhưng xét về cấp bậc thì tuyệt đối là có danh tiếng, đồng thời giá cả cũng không đắt, đã được giảm còn 60%.

Mà đây chính là công lao của Vương Thiên Long.

Bởi vì đã xế chiều, mà hôm nay không có hoạt động cụ thể, nên buổi tối có buổi liên hoan, tất cả nhân viên đều phải tham gia.

Dù sao cũng là hoạt động công ty, luôn phải có chút hoạt động tập thể.

Bởi vì nhân số đông, sau khi đến khách sạn đã tốn không ít thời gian sắp xếp chỗ ở.

Cho dù trước đó đã lên kế hoạch kỹ càng, nhưng vẫn không thể tránh được hỗn loạn.

Vương Thiên Long này, tuy kỹ năng giả trang và vỗ mông ngựa đều là hạng nhất, nhưng năng lực nghiệp vụ cũng không kém, rất nhanh đã giải quyết tất cả vấn đề.

“Lâm tổng, thực sự xin lỗi, có chút vấn đề trước đó không được câu thông tốt, nên mới xảy ra chút phiền toái nhỏ.” Vương Thiên Long ngượng ngùng nói.

“Việc ăn uống ngủ nghỉ của nhiều người như vậy đều rơi xuống trên đầu anh, có thể làm được như này đã là không tệ rồi.” Lâm Dật vỗ vỗ bả vai Vương Thiên Long, nói:

“Với lại anh còn tranh thủ giảm giá được 40%, người bình thường người không có bản lĩnh này.”

Vương Thiên Long cười hắc hắc, “Tôi cũng chỉ là đánh bậy đánh bạ, bọn họ liên hệ với tôi. Tôi thấy bọn họ rất có thành ý, mà Kỳ tổng cũng rất hài lòng đối với khách sạn này cho nên liền chọn nơi này.”

“Hả? Người ta chủ động liên hệ với anh sao?”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1202.
Bình Luận (0)
Comment