Mọi người đồng loạt quay đầu, ánh mắt đều rơi xuống trên người nữ nhân viên kia.
Phát hiện bụng dưới của cô đã nhô lên, nhất thời cười ha ha, đẩy bầu không khí đến cao trào.
Dù sao giá trị nhan sắc của hai người cũng không phải là hợp nhau, không có khả năng liên tưởng cùng nhau.
“Cô đừng uống rượu, chú ý em bé trong bụng.”
Lâm Dật cười nhắc nhở, sau đó giơ ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
Những người khác trong công ty đương nhiên đều phụ họa theo, bầu không khí vô cùng hòa hợp.
Uống xong rượu, Lâm Dật chuẩn bị rời đi, nhưng lại bị Okita Orisa gọi lại.
“Lâm tổng, khoan hãy đi.”
Bầu không khí đã nổi đến mức này, Lâm Dật cũng không vội rời đi, lại về tới trên sân khấu.
Okita Orisa vừa cười vừa nói:
“Hôm nay tôi cuối cùng cũng thấy được cái gì gọi là hào khí, chắc hẳn ngày thường trong công ty, Lâm tổng cũng là ông chủ tốt, cho nên tôi cảm thấy, tất cả nhân viên trong tập đoàn Lăng Vân cần phải lại rót thêm một chén, kính Lâm tổng của chúng ta!”
Lâm Dật cười cười, người này mẹ nó cũng là một cao thủ vuốt mông ngựa a.
Okita Orisa nói xong, nhân viên tập đoàn cũng không lề mề nữa, lập tức cầm ly rượu lên chuẩn bị kính Lâm Dật.
Mà lúc này, trên tay Lâm Dật cũng nhiều thêm một ly rượu, là Vương Thiên Long đưa tới.
Luận về vuốt mông ngựa, ngoài Vương Thiên Long còn ai nữa!
“Hiện tại, mời mọi người nâng ly, cùng kính Lâm tổng của chúng ta.” Okita Orisa vừa cười vừa nói:
“Nếu như Lâm tổng cao hứng, nói không chừng sẽ phát hồng bao cho mọi người.”
“Ngạch...” Lâm Dật dừng một chút, “Uống chén rượu này, lại phát hồng bao 8888.”
Okita Orisa:….
Tôi chỉ là nói đùa để làm nổi bầu không khí thôi mà, ngài cũng quá không nể mặt mũi rồi!
“Lâm tổng trâu bò!”
“Lâm tổng, xin ngủ với chúng tôi một lần!” Tất cả nữ nhân viên tập đoàn hô lên.
Kỷ Khuynh Nhan:???
Sau khi uống hai ly rượu, hoạt động nhỏ trước bữa ăn cũng kết thúc theo đó, tiếp theo chính phần biểu diễn ca múa đặc sắc của Đảo quốc.
Tiếng âm nhạc rất nhẹ nhàng, khiến cho bữa ăn không ồn ào chút nào.
Bởi vì lần xuất hành này, Lâm Dật không đặt ra quá nhiều quy tắc, cộng với việc nhân viên của tập đoàn cũng hiểu rõ Lâm Dật. Do đó sau khi bọn họ cơm nước xong xuôi, liền ào ào rời đi, rất tùy ý, không câu nệ chút nào.
Sau khi ăn xong, Lâm Dật, Tần Hán, Cao Tông Nguyên và Lương Kim Minh tụ lại cùng nhau.
Kỷ Khuynh Nhan, Hà Viện Viện và Điền Nghiên thì ở cùng nhau, chuẩn bị cho tiết mục tiếp theo.
“Lát nữa các người đi chơi đi, chúng tôi không quản các người đâu.” Hà Viện Viện nói.
“Vậy thì tốt quá, chia ra làm nào.”
Câu nói này của Hà Viện Viện không khác gì một người phụ nữ đã kết hôn nói với chồng của mình rằng tôi muốn về nhà ngoại ở vài ngày. Người bình thường không thể tưởng tượng nổi loại cảm giác này.
“Vậy quyết định như vậy đi, chúng tôi đi trước a, bái bai.”
Hà Viện Viện thuộc kiểu người thoải mái, sau khi nói chuyện, liền đưa Kỷ Khuynh Nhan và Điền Nghiên rời đi.
“Kích thích a.” Lương Kim Minh nói:
“Bọn họ đi rồi, chỉ còn lại bốn người chúng ta, hôm nay còn không phải là thoải mái đến chết sao.”
Tần Hán gật gật đầu, “Chuyện này nếu như có phụ nữ theo thì cũng đừng nghĩ đến chuyện làm cái gì nữa.”
Lâm Dật bĩu môi, Cao Tông Nguyên còn ở đây, nói như vậy không biết xấu hổ sao.
Hà Viện Viện và Điền Nghiên đều ở đây, đoán chừng hành trình hôm nay của bọn họ chính là đến cửa hàng Ngưu Lang xem cơ bụng.
“Trước đó tôi từng tới Đảo quốc nhiều lần, giờ sẽ mang các người đi.” Lương Kim Minh nói:
“Hiện tại chính là thời điểm tốt.”
“Đi đâu?”
“Shinjuku a.” Lương Kim Minh nói:
“Đó là khu đèn đỏ lớn nhất của Đảo quốc, chúng ta đi xem Kabuki, hoa khôi ở đây rất là đẹp, nói không chừng buổi tối còn có thể hưởng thụ một chút.”
“Vậy còn chờ gì nữa, đi nhanh thôi, đừng làm chậm trễ thời gian.”
Dưới sự chỉ huy của Lương Kim Minh, một hàng bốn người đón xe đi xem Kabuki tại phố Shinjuku.
Là nơi tụ tập sản nghiệp phong tục lớn nhất Đảo quốc, tình huống ở đây rất khác biệt so với trong nước.
Trong nước đều là lén lút trong hội sở, còn người ta là trực tiếp đặt trên bề nổi.
Nhất là đặt dưới ánh đèn hồng phấn lại càng lộ vẻ mê ly.
Đây là lần đầu tiên Lâm Dật tới Đảo quốc, cảm thấy có chút được mở rộng tầm mắt.
Các loại cửa hàng theo phong tục đã được trang trí tinh tế tỉ mỉ đến mức không thể tỉ mỉ hơn được nữa.
Cởi quần áo, tắm một chút, người hầu gái, mát xa, đủ loại hình, khiến Lâm Dật phải thốt lên người trong nghề.
“Tại sao mấy người này lại cứ nhìn về phía chúng ta vậy?” Cao Tông Nguyên hỏi.
“Trước đây anh chưa từng tới Đảo quốc sao, ngay cả điều này cũng không biết?”
“Còn người nào mẹ nó phong tao giống như anh sao, tôi đến đây đều là để làm chuyện chính.”
“Cao Tông Nguyên, ai cũng có tư cách nói tôi như vậy nhưng anh thì không. Tuy anh đã có bạn gái, nhưng anh cũng không phải là thứ gì tốt.”
“Nhưng tôi thật sự chưa từng tới loại địa phương này.” Cao Tông Nguyên nói:
“Ánh mắt của đám người này đúng là đáng khinh, còn mẹ nó nhìn tôi chằm chằm, thật muốn qua đó cho bọn họ một cước.”
“Loại chuyện này anh nên tìm anh Lâm, anh ấy là người trong nghề.”
“Tôi cũng là lần đầu tiên tới Đảo Quốc a.”
“Tôi không có ý đó.” Lương Kim Minh nói:
“Chủ yếu là các sản nghiệp của Đảo quốc đều do thế lực ngầm nắm giữ, mà trong mắt bọn họ, người Hoa đều rất dễ bắt nạt, cho nên khi nhìn thấy chúng ta thì sẽ nhìn thêm vài lần.”
“Chỉ với mấy người bọn họ, một mình anh Lâm có thể đánh mười người.” Cao Tông Nguyên nói.
“Đi thôi, cho dù bọn họ là cái gì dạng thì cũng có lão Lâm ở đây, không cần phải sợ.”
“Tôi mẹ nó cũng chỉ là đến để du lịch thôi, không phải đến làm bảo tiêu.”
“Không cần để ý những chi tiết kia.”
Mấy người không cho Lâm Dật cơ hội nói tiếp, Tần Hán và Lương Kim Minh đã kéo tay anh vào một cửa hàng quy mô lớn hơn.
Môi trường bên trong lại có chút giống với hộp đêm.
Nhưng nơi này lại không có sân nhảy, tất cả đều là ghế dài, có thể ngồi dưới để quan sát biểu diễn.
Lương Kim Minh chọn một ghế hàng đầu, sau khi ngồi xuống, một nhân viên phục vụ mặc váy thỏ đứng bên cạnh bốn người, nói bằng tiếng Nhật tiêu chuẩn:
“Tiên sinh, đây là bữa ăn bên trong.”
Nhìn cô gái cô đưa thực đơn bằng gỗ qua, Tần Hán nói.
“Đồ cũng không nhiều, giá cũng không rẻ.”
“Anh có chỗ không biết rồi.” Lương Kim Minh nói:
“Thật ra không phải là dùng tiền cho mấy món trên thực đơn, mà chính là cho Geisha.”
“Là sao?”
Lương Kim Minh chỉ một thẻ bài cách đó không xa, phía trên có mười mấy tấm ảnh chụp của nữ sinh, không thiếu loại phong cách nào cả.
“Mấy cô gái trên đó chính là Geisha biểu diễn tối nay, dãy số ở trước bọn họ đại diện cho món ăn phía trên, chọn món ăn nào thì đại diện cho việc chọn cô gái đó.”
“Vậy cũng không đúng.” Cao Tông Nguyên nghi ngờ:
“Trong quán có nhiều người như vậy, nếu như cùng chọn trúng một người thì phải làm sao?”
“Nếu là như vậy, quyền chủ động sẽ nằm trên tay con gái người ta. Cô ấy chọn trúng ai thì có thể đi cùng với cô ấy vào trong rạp nhỏ để xem biểu diễn một mình. Về phần có thể tiến thêm một bước nữa hay không vậy thì phải xem bản lĩnh của người đó rồi.”
Lâm Dật bĩu môi, cảm thấy loại hành vi này, cũng là một loại biến tướng của hình thức đẩy giá AC.
Người Đảo quốc đúng là rất biết làm ăn.
------
Dịch: MBMH Translate