Thu xếp mọi chuyện xong xuôi, Lâm Dật cũng không vội xuất phát, còn cần chuẩn bị một chút nữa.
Cho dù quần áo đổi rồi nhưng khi ra tay với Eliza vẫn lộ ra nửa bên mặt.
Nếu đi vào với tình trạng này, cô ta tất nhiên sẽ biết người ra tay là mình.
Chỉ cần cô ta lại liên hệ với Mitsui Yuzhi, sẽ có thể nhanh chóng liên tưởng đến mình, như vậy lại không an toàn.
Ở đây còn sầm uất hơn Trung Hải, hắn hoàn toàn không cần lo lắng không mua được đồ ở đây vào tầm sáng sớm.
Chỉ là khả năng lựa chọn sẽ ít hơn.
Lâm Dật lái xe đến một cửa hàng tạp hóa kinh doanh 24h, sau đó đến khu vực bán đồ chơi.
Ban đầu, Lâm Dật muốn mua một cái áo đen cùng mặt nạ hề, vừa quỷ dị lại vừa thần bí.
Nhưng cuối cùng anh lại mua mặt nạ Ultraman Tiga.
Cũng không phải Lâm Dật có hứng thú gì, chỉ là không có sự lựa chọn khác.
Bởi vì ngoài cái đó ra chỉ còn mặt nạ Sailor Moon.
Lâm Dật trả tiền rồi cầm mặt nạ lên xe.
Sau đó vẽ chút lên mặt mình, tự an ủi mình:
"Chỉ cần mình không xấu hổ, người khác sẽ phải lúng túng."
Sau khi làm xong mọi chuyện, Lâm Dật lái xe với tốc độ nhanh hơn về nhà của Honda Uto.
Trên đường đi, Lâm Dật gọi điện thoại cho Mitsui Paint.
"Xin chào, ai vậy?"
Bởi vì anh dùng điện thoại của Kỷ Khuynh Nhan gọi tới, Mitsui Paint không biết người gọi điện thoại tới là ai.
"Là tôi, điện thoại của tôi hết pin nên dùng điện thoại của người khác gọi cho cô."
Nghe ra giọng nói của Lâm Dật, giọng điệu của Mitsui Paint rõ ràng thay đổi.
"À à, tôi hiểu rồi, nhưng đã muộn thế này, anh còn chưa ngủ sao?"
"Tôi ngủ không được, muốn hỏi cô về tình hình bên kia, chắc bọn họ đã bị tiêu diệt hoàn toàn chứ?"
"Tất cả bọn họ đều bị giết, thi thể bị ném tới trong rừng cây hai bên đường quốc lộ, trên người đều là những vết thương trí mạng, rất chuyên nghiệp."
"Đối phương có bị thiệt hại người nào không?"
"Cái này thì tôi không biết, khi người của chúng tôi chạy tới, người phía dưới đều đã chết, không có ai báo cáo tin tức liên quan, nhưng những điều này đều không quan trọng, chúng tôi đang nghĩ cách xử lý chuyện này."
"Vậy cô cứ làm việc đi, tôi cũng không có chuyện gì, chú ý an toàn đấy."
"Tôi biết rồi, cảm ơn ngài Lâm, chúc ngủ ngon."
Lâm Dật cúp máy, tiếp tục lặng lẽ lái xe. Nếu người phía dưới của Mitsui có thể chết một số người, đợi lát nữa hành động sẽ dễ dàng.
Một giờ sau, Lâm Dật lái xe đến nơi.
Anh phát hiện gần đó là một khu du lịch, xung quanh là từng hàng biệt thự, môi trường xung quanh vô cùng tốt, cách rất xa cũng có thể nghe thấy được mùi bùn đất thơm.
Nhưng ba mươi mấy biệt thự đều tắt đèn, chỉ có lác đác vài biệt thự còn để đèn.
Lâm Dật nhìn đồng hồ đeo tay. Mẹ nó, hơn ba giờ sáng còn chưa ngủ, lẽ nào có nhiều người đều đang vận động?
Bên ngoài khu biệt thự có hàng rào, Lâm Dật dừng xe ở một nơi tương đối kín đáo gần đó.
Cho dù người của Eliza đi qua, chỉ cần không cố ý tìm kiếm sẽ không phát hiện ra.
Như vậy sẽ không để lộ tin tức của mình.
Sau khi xuống xe, Lâm Dật tìm được một góc không người để leo tường chui vào.
Trong khu biệt thự yên tĩnh lạ thường, cho dù xung quanh chẳng có ai nhưng động tác của Lâm Dật vẫn vô cùng cẩn thận.
Lâm Dật cầm điện thoại của Kỷ Khuynh Nhan, tiếp tục xác định vị trí điện thoại di động của mình.
Hai mươi mấy phút sau, Lâm Dật nhìn thấy chiếc xe của đám người Eliza.
Nhưng biển số xe đã bị tháo xuống, thao tác kỹ thuật này không khác gì tội phạm Hoa Hạ.
Lâm Dật dè dặt tới gần, mượn ánh trăng lạnh lẽo, ghé sát cửa sổ liếc nhìn, có thể ngửi thấy được mùi máu tươi thoang thoảng trong xe.
Lâm Dật mơ hồ suy đoán được, trong lúc giao đấu trước đó, bên phía Eliza chắc hẳn đã có tổn thất trong cuộc chiến đó.
Nhưng cụ thể tổn thất lớn tới mức nào thì không biết được.
Sau khi xác định vị trí cụ thể, Lâm Dật cũng không lấy lại điện thoại di động của mình.
Nói không chừng sau này còn phải theo dõi hành tung của những người này, để điện thoại ở trên xe vẫn có tác dụng.
Lâm Dật nhìn quanh, cảm giác đám người Eliza này thật sự bất cẩn.
Bọn họ lại to gan đỗ xe ở đây, đúng là tài cao mật lớn, không chú ý tới các chi tiết.
Chuyện như vậy phải học Faker và Uzi một chút.
Cái gì cũng không phải.
Cất điện thoại, Lâm Dật đi về phía biệt thự bên cạnh.
Xung quanh mấy biệt thự đều tắt đèn, hơn nữa bên ngoài không có để lại dấu vết nào.
Muốn từ những manh mối bên ngoài, đoán được đám người Eliza nấp ở nào, còn có phần không tưởng.
Lâm Dật lặng lẽ đi tới gần biệt thự gần mình nhất.
Xuyên qua cửa kính, hắn phát hiện bên trong sạch sẽ như mới, không giống như có người ở.
Loại bỏ một biệt thự, Lâm Dật lại đi về phía biệt thự khác.
Vào lúc kiểm tra tới biệt thự thứ tư, anh phát hiện đàn em của Eliza ở trong phòng khách!
Nhưng sau khi nhìn lướt qua, Lâm Dật lập tức thu hồi tầm mắt của mình, trốn ở dưới chân tường.
Bởi vì có một người da đen đang gác đêm, ba người còn lại đang nghỉ ngơi.
Nhưng hình ảnh bên trong có chút kỳ lạ, khiến cho Lâm Dật nghi ngờ.
Mặc dù là biệt thự gần khu du lịch nhưng trang bị rất tốt.
Ngoại trừ người gác đêm ra, hai người còn lại đều nằm quy củ trên ghế sa lon, một người trong đó còn quấn băng, chắc là bị thương trong lúc ra tay.
Nhưng một người còn lại bị ném bừa dưới đất với tư thế vặn vẹo kỳ quái, nhìn thế nào cũng không giống một người bình thường.
Lâm Dật mơ hồ suy đoán, người nằm trên mặt đất kia rất có thể đã chết, chỉ là một thi thể mà thôi.
Tổng cộng bốn tên thuộc hạ, một tên chết một kẻ bị thương, còn có hai người có sức chiến đấu.
Không có gì bất ngờ xảy ra, hắn có thể chiến đấu giải quyết được trong mười giây. Trình độ người nhà Mitsui vẫn tạm được, không tệ tới mức đó.
Nghĩ đến đây, Lâm Dật ngẩng đầu nhìn lên.
Hắn đại khái đã biết được tình hình bên trong căn biệt thự.
Theo tình hình trước mắt có thể thấy ba tên thuộc hạ còn sống nghỉ ở tầng một, Eliza mang theo khoáng thạch ở tầng hai.
Sắp xếp như vậy hoàn toàn phù hợp với tính cách của những kẻ liếm máu trên lưỡi đao như bọn họ.
Nếu quả thật xảy ra bất trắc không thể chống lại, người phía dưới chính là bia đỡ đạn cho Eliza.
Cô ta có thể cầm khoáng thạch nhanh chóng rời đi, sẽ không gây ảnh hưởng thực chất nào tới lợi ích bên mình.
Thăm dò tình hình bên trong xong, Lâm Dật bắt đầu suy nghĩ cách đối phó.
Có thể nghĩ cách cho nổ xe của đám người Honda Uto, sau đó dụ người ở tầng một ra, mình nhân lúc rối loạn hành động đánh ngã cô ta, sau đó cướp khoáng thạch về, nguy cơ mạo hiểm cũng nhỏ hơn rất nhiều.
Thứ hai, có thể ngụy trang thành người của Mitsui Yuzhi để giảm sự đề phòng của bọn họ, sau đó đột nhiên ra tay, vừa đánh cho bọn họ không kịp trở tay, vừa có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian và sức lực.
Nhưng vấn đề là mình và Mitsui Yuzhi không có bất kỳ liên hệ nào, muốn ngụy trang cũng rất khó khăn.
Nghĩ tới nghĩ lui, Lâm Dật cảm giác hai phương án cũng không tệ, lại cảm thấy đều có sai sót, nhất thời không biết nên làm sao cho phải.
"Mẹ nó!" Lâm Dật đứng dậy mắng một câu.
"Trực tiếp xử luôn mấy kẻ phiền phức này là được, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì!"
------
Dịch: MBMH Translate