Tay Mitsui Yushi bị run một cái, sắc mặt cũng trở nên khó nhìn.
“Khoáng thạch bị cướp đi rồi sao? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì!”
Ông ta không quan tâm đến sống chết của người công ty Hắc Kim.
Nhưng ông ta không thể chấp nhận nổi chuyện khoáng thạch bị cướp đi.
Bởi vì mình đã bỏ qua những kế hoạch trước đó, để lấy những khoáng thạch này làm điểm xuất phát.
Nếu như nhiệm vụ lần này thất bại, sẽ ảnh hưởng vô cùng lớn đối với kế hoạch của mình.
“Tôi cũng không biết tình huống cụ thể, người kia mang mặt nạ, tôi không nhìn rõ mặt anh ta, với lại thực lực còn rất mạnh, tôi không phải là đối thủ của anh ta.”
Eliza cũng không nghi ngờ, chuyện này là do Mitsui Yushi làm.
Xét về thực lực và sức ảnh hưởng thì ông ta còn không bằng gia tộc Mitsui, so với công ty Hắc Kim còn kém mấy cấp bậc, cũng không dám làm ra mấy chuyện đen ăn đen này.
“Chuyện này xảy ra khi nào?”
Eliza nghĩ một lúc, “Hơn bốn giờ sáng, khi đó trời đã sắp sáng.”
Hơn bốn giờ sáng...
Mitsui Yushi lẩm bẩm một câu, nói:
“Tại Đảo quốc, người duy nhất có năng lực làm chuyện cũng chỉ có Mitsui Paint.”
Nói xong, Mitsui Yushi rơi vào trầm tư, bắt đầu sắp xếp lại những chuyện trước mắt.
Đêm qua, mình vẫn luôn cho người theo dõi Mitsui Paint, vốn cho rằng cô ta và Lâm Dật đang ở trong khách sạn, không nghĩ tới cô ta lại thần không biết quỷ không hay chạy ra ngoài, chặn đánh đám người Eliza.
Cho dù thủ hạ phụ trách theo dõi không nhìn thấy Lâm Dật lộ mặt, nhưng không cần nghi ngờ, chuyện này nhất định là do Lâm Dật giật dây phía sau.
Đêm qua, người đột nhiên xuất hiện trên đường cao tốc kia rất có thể là Lâm Dật!
“Đêm qua cô gọi điện thoại cho tôi, nói có một người đột nhiên tập kích cô. Cô còn nhớ rõ đặc điểm hình dáng của người đó không?”
“Mặt của anh ta đã bị che lại, nhưng tôi có thể đoán được anh ta lớn lên rất đẹp trai.”
Mitsui Yushi không nói chuyện, đang khẳng định suy nghĩ trong lòng của mình.
Là Lâm Dật không sai.
“Ngoài ra còn có gì đặc biệt nữa không?”
“Thân thủ của anh ta rất tốt, nhưng kém tôi rất nhiều, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp với người hôm qua tập kích tôi. Nếu không tôi cũng sẽ không thua.”
Mitsui Yushi nắm chiếc ly trong tay, xoay tới xoay lui.
Đây là thói quen của ông ta, mỗi lần suy nghĩ đều sẽ như vậy.
“Có lẽ là cùng một người.” Mitsui Yushi nhỏ giọng nói:
“Lý do cô cảm thấy không giống nhau, rất có thể là do cậu ta đã che giấu thực lực. Lần đầu giao thủ với cô cậu ta đã không phát huy hoàn toàn.”
Lời nói của Mitsui Yushi khiến cho Eliza hiểu ra.
Tuy hai lần giao thủ người đó mang hai cái mặt nạ khác biệt, mặc quần áo khác nhau, nhưng hình thể và dáng người dường như rất giống, quả thực có khả năng là cùng một người.
“Ông biết người kia sao.” Eliza hỏi.
“Tôi biết là ai, nhưng bây giờ không có chứng cứ chính xác, tôi cũng chỉ đang nghi ngờ thôi.”
“Ông có thể nói cho tôi biết anh ta là ai, tôi sẽ tự mình động thủ.”
“Cô đã là bại tướng dưới tay của cậu ta, cho dù cô lại đi tìm cậu ta thì cũng không làm nên chuyện gì.”
Mitsui Yushi bắt được trọng điểm câu chuyện, “Cô có thể để cho công ty Hắc Kim phái người tới, nhưng làm như thế thì mọi chuyện sẽ bại lộ. Điều này trái với dự tính ban đầu của cô khi đến tìm tôi.”
Eliza không nói chuyện, bởi vì đã bị Mitsui Yushi nói trúng tim đen.
“Tôi hy vọng ông có thể hết lòng tuân thủ ước định, nếu không tôi sẽ báo cáo chuyện này.”
Mitsui Yushi gật gật đầu, “Cô yên tâm, tôi vẫn còn tinh thần hợp đồng này, tôi sẽ mau chóng điều tra chuyện này. Nếu như thật sự là do cậu ta làm, tôi sẽ lấy khoáng thạch về, sau đó sẽ đem gen nguyên dịch cho cô. Mặc dù sẽ phiền toái một chút, nhưng vì để biểu đạt thành ý của tôi, đồng thời để cho sau này còn có khả năng hợp tác, tôi sẽ không lừa gạt cô.”
“Tốt nhất là như vậy.” Eliza đứng dậy, nói:
“Nếu có chỗ cần hỗ trợ thì có thể gọi điện thoại cho tôi.”
“Được.”
Nói xong, Eliza rời đi.
Không bao lâu, tài xế kiêm trợ lý của Mitsui Yushi- Takayama Kenji, đi vào từ bên ngoài.
“Thủ lĩnh, có cần tôi đi xử lý chuyện này một chút không.”
“Cậu đến khách sạn bên kia điều tra một chút xem ghi chép ra vào của Lâm Dật tại tối hôm qua.”
“Được!”
Takayama Kenji cúi đầu, sau đó đi ra ngoài.
Khoảng một tiếng sau, Takayama Kenji đi vào từ bên ngoài.
“Thủ lĩnh, đã điều tra camera giám sát bên phia khách sạn. Lâm Dật về khách sạn lúc hơn hai giờ sáng, nhưng lúc ba giờ hơn thì lại ra ngoài cùng một người tên là Tần Hán, cho tới hơn 9 giờ sáng hôm nay mới về khách sạn.”
Mitsui Yushi nhíu mày, cả người rơi vào trạng thái trầm tư.
Thời gian này chính là khoảng thời gian mà khoáng thạch bị cướp, hoàn toàn ăn khớp với những gì xảy ra trước đó.
Chỉ là có một điểm hơi kỳ quái, tại sao Lâm Dật lại muốn mang theo một người khác ra ngoài?
“Người tên là Tần Hán kia có thân phận gì?”
“Cậu ta là ông chủ nhỏ của tập đoàn Hãn Hải, là một trong những phú nhị đại đứng đầu Trung Quốc, thân phận rất đơn giản, cũng không phức tạp.”
Hiện tại đã có thể xác định chuyện này là do Lâm Dật làm.
Nhưng Mitsui Yushi nghĩ mãi mà vẫn không rõ, tại sao Lâm Dật lại muốn mang theo một người đi cùng?
Bởi vì cái gọi là thông minh quá sẽ bị thông minh hại, Mitsui Yushi thông minh tuyệt đỉnh, nhưng lại bị vấn đề này quấn lấy.
Trong ấn tượng của ông ta, Lâm Dật là một người không có gì là không làm được, phụ nữ đối với cậu mà nói cũng chỉ là vật phụ thuộc, gọi thì đến, đuổi liền đi.
Nhưng ông ta không nghĩ tới, địa vị của Kỷ Khuynh Nhan trong lòng Lâm Dật lại quan trọng như vậy.
Mà Tần Hán chính là người đội nồi.
“Thủ lĩnh, căn cứ vào những điều kiện hiện có thì người cướp của Eliza hẳn là Lâm Dật. Chúng ta có thể phái người hành động trước một bước.”
“Tôi biết, nhưng ngay cả Eliza cũng không phải là đối thủ của Lâm Dật, trình độ của cậu ta có chút vượt quá dự liệu của tôi. Đây là chuyện mà trước đó tôi không nghĩ tới.”
“Tôi đã nghĩ qua chuyện này, tôi cảm thấy có thể còn một khả năng khác.” Takayama Kenji nói.
“Cậu nói xem.”
“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì người ra tay lần thứ nhất với Eliza hẳn là Lâm Dật. Nhưng người ra tay lần thứ hai thì lại không giống, có lẽ là người tên là Tần Hán kia.”
“Làm sao cậu biết?”
“Vừa rồi sau khi Eliza đi, hai chúng tôi đã gọi điện để hỏi thăm một số vấn đề chi tiết, thì biết được người đi đoạt khoáng thạch ăn mặc rất giống với Tần Hán.”
“Tiếp theo, có lẽ Tần Hán vẫn còn một số chuyện đang che giấu chúng ta. Dù sao cậu ta cũng là người tới từ đại gia tộc, bọn họ không thể để con của mình trở thành một tên phế vật ngợp trong vàng son được. Nếu không thì Lâm Dật cũng không cần thiết phải mang theo Tần Hán ra ngoài, làm như vậy cũng không có ý nghĩa.”
“Xác thực có khả năng này, nhưng những thứ này đều không quan trọng.” Mitsui Yushi nói:
“Cho dù là ai lấy được khoáng thạch thì hiện tại nó cũng đang nằm trên tay Lâm Dật. Điều mà chúng ta cần làm, chính là cướp khoáng thạch từ trên tay Lâm Dật về. Đây là vấn đề quan trọng cần phải giải quyết trước.”
“Cần phải dùng vũ lực để giải quyết sao.” Takayama Kenji hỏi.
------
Dịch: MBMH Translate