“Tạm thời không cần!” Mitsui Yushi nói:
“Cho dù là Lâm Dật hay là Tần Hán thì thân phận của bọn họ đều rất đặc thù. Nếu như mù quáng dùng vũ lực để giải quyết vấn đề, thì sẽ không tốt cho chúng ta. Hơn nữa tại Đảo quốc, bọn họ cũng không phải là không có người để dựa vào, lúc cần thiết, bọn họ sẽ tìm gia tộc Mitsui xuất thủ, không phải vạn bất đắc dĩ thì không thể xúc động.”
Sau khi trầm mặc vài giây đồng hồ, Takayama Kenji nói:
“Thủ lĩnh, nếu như chúng ta lấy được khoáng thạch thì ngài có còn muốn tiếp tục giao dịch với Eliza nữa không.”
Mitsui Yushi nhướng mày, nhìn thủ hạ lợi hại nhất của mình.
“Cậu nghĩ thế nào.”
“Tôi cảm thấy không cần thiết phải như vậy, đó là một cơ hội tốt.” Takayama Kenji nói:
“Trong phạm vi toàn thế giới, cũng không chỉ có một tổ chức ngầm là công ty Hắc Kim, với lại bọn họ thậm chí còn không được xếp trong top 20. Cho dù lần này chúng ta tách ra thì vẫn có thể tìm các tổ chức khác để tiến hành hợp tác.”
“Nhưng không biết cậu đã nghĩ tới rằng, thế lực hiện tại của chúng ta còn chưa mạnh đến mức khiến cho những thủ lĩnh cấp thế giới kia tán thành. Nếu như giao dịch với bọn họ sẽ tồn tại mạo hiểm đen ăn đen, chúng ta sẽ bị thua thiệt.” Mitsui Yushi nói ra suy nghĩ của mình.
“Mặc dù bây giờ, chỉ có gia tộc Mitsui và Mỹ nghiên cứu ra gen nguyên dịch, nhưng các quốc gia phát triển còn lại cũng đều đang khua chuông gõ mõ tiến hành nghiên cứu cái này. Thậm chí có một số đã tiến vào giai đoạn thí nghiệm lâm sàng, chờ cho đến lúc đó, địa vị của chúng ta trên toàn thế giới cũng sẽ bị giảm xuống.”
“Tuy quy mô của công ty Hắc Kim không tính là lớn, nhưng lại vừa xứng với chúng ta. Nếu như trong chuyện này, chúng ta bày ra thái độ tốt đẹp, thì sau này sẽ có một mối quan hệ hợp tác tốt hơn. Điều này rất có lợi đối với sự lớn mạnh của chúng ta.”
“Chờ đến một ngày, địa vị của chúng ta tại Đảo quốc có thể thay thế gia tộc Mitsui, khi đó, chúng ta mới có thể giao dịch với các tổ chức cấp thế giới.”
“Đã biết, thủ lĩnh.”
...
Lúc Lâm Dật và Tần Hán trở lại khách sạn, Kỷ Khuynh Nhan lập tức tiến lên đón, nhỏ giọng thử thăm dò:
“Anh, hẳn là không có việc gì đúng không?”
“Đều rất tốt, uống một chút rượu, phát tiết một chút, giờ đã tốt hơn rồi.”
Tần Hán:???
Anh mẹ nó sao lại bôi nhọ tôi rồi?
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Kỷ Khuynh Nhan nhìn Tần Hán, nói:
“Tôi cảm thấy anh không cần phải quá thương tâm, nữ sinh kia không chọn anh là do cô ấy không có mắt. Nếu có thời gian tôi sẽ giới thiệu cho anh một người, không cần thiết phải mượn rượu giải sầu, càng không cần phải tự sát.”
Tự sát???
Tần Hán nhìn Lâm Dật, kìm nén một tiếng từ trong hàm răng, hướng về phía Lâm Dật, nói:
“Tôi thật sự là cám ơn mười tám đời tổ tông nhà anh.”
“Ngạch... Ha ha.”
Lâm Dật ra vẻ bình tĩnh vỗ bả vai Tần Hán, “Đều là anh em với nhau cả, khách khí làm gì, đều là chuyện mà tôi nên làm.”
“Được rồi, chuyện cũng đã qua rồi, chúng ta cũng không nên nhắc đến nữa.” Kỷ Khuynh Nhan nói:
“Hành trình hôm nay đã được sắp xếp xong, chúng ta sẽ đi tham quan núi Phú Sĩ.”
“Được, mọi chuyện đều nghe anh sắp xếp.” Kỷ Khuynh Nhan nói:
“Em đi gọi mấy người Viện Viện tập hợp, lát nữa chúng ta sẽ đi.”
“Nghe em.”
Kỷ Khuynh Nhan quay người rời đi, Lâm Dật vỗ vỗ bả vai Tần Hán.
“Đi thôi, chúng ta cũng đi chuẩn bị một chút, lát nữa sẽ xuất phát.”
“Tôi sẽ không so đo chuyện đội nồi này với cậu nữa, nhưng chuyện cậu đáp ứng tôi, nhớ đừng có quên đó.” Tần Hán nói.
“Đã ghi nhớ, một chiếc Bugatti, một chiếc Lamborghini, một chiếc Koenigsegg.” Lâm Dật nói:
“Anh cứ thoải mái lựa chọn kiểu dáng, trở về sẽ mua cho anh.”
“Ai nói xe đâu.” Tần Hán nói:
“Hôm nay đi núi Phú Sĩ, chỗ kia có suối nước nóng, nếu như cậu mà không sắp xếp rõ ràng, tôi sẽ tố cáo cậu với Kỷ tổng.”
“Mẹ nó, chuyện này có chút quá mức a.”
“Tôi đã từng nói cậu quá phận chưa?”
“Tôi biết anh là lão háo sắc không đổi được bản tính cho nên đã sắp xếp xong hết rồi, đi về thu dọn đồ đạc trước đi.”
“Đừng có nói nhảm với tôi, anh ngoại trừ ra ngoài làm việc thì vẫn luôn đi cùng với tôi, sắp xếp cái gì chứ. Đây là Đảo quốc, anh sắp xếp từ xa sao?”
“Nhìn vẻ mặt tiểu nhân đắc chí của anh kìa.” Lâm Dật nói: “Tôi đã bao giờ lừa anh chưa?”
“Cậu quả thực chưa từng lừa tôi, nhưng mỗi ngày đều hố tôi.” Tần Hán nói:
“Tóm lại tôi cũng nói trước, nếu cậu không sắp xếp rõ ràng thì tôi nhất định sẽ tố cáo anh với Kỷ tổng.”
“Mẹ nó, đi thôi, hiện tại tôi sẽ đưa anh tới nhìn xem.”
“Cậu đừng có mà dùng kế khích tướng, không có tác dụng với tôi đâu.”
“Mẹ nó, lão tử là loại người chỉ biết nói không làm sao.”
Tần Hán bị Lâm Dật kéo đến tầng sáu, sau đó cầm thẻ phòng vạn năng, mở cửa phòng của ba người Khưu Vũ Lạc.
Vì để bớt việc, nên ba người đã thuê một gian phòng.
Lúc Lâm Dật và Tần Hán tiến vào, phát hiện ba người đang thu dọn đồ đạc.
Hơn nữa quần áo trên người đều đã đổi thành mới, hẳn là vừa mới mua bên ngoài, dù sao bọn họ cũng không thiếu tiền.
Nhìn thấy Lâm Dật và Tần Hán đi vào, ba người đều có chút ngoài ý muốn.
Không hiểu anh mang người ngoài tới là có ý gì.
Lúc Tần Hán nhìn thấy Khưu Vũ Lạc, Ninh Triệt và Khương Thanh thì sửng sốt một hồi lâu.
Khí chất của ba người khác nhau, hơn nữa dáng người đều không kém, các chỉ tiêu về mọi mặt đều mạnh hơn những người nổi tiếng trên mạng mà mình biết.
“Đến, chào hỏi anh Tần đi.” Lâm Dật nói.
Khưu Vũ Lạc:???
Khương Thanh:???
“Chào anh Tần.”
Ninh Triệt là người phản ứng nhanh nhất, đây cũng là lý do mà Lâm Dật nói cô là người hiếm có, chuyện gì cũng phản ứng nhanh.
Ninh Triệt nói xong, Khương Thanh cũng kịp phản ứng, ngọt ngào vẫy tay.
“Chào anh Tần.”
Tần Hán nuốt ngụm nước miếng, cảm giác có chút không chân thực, “Đây, đây đều là người mà cậu tìm đến?”
“Thế nào? Cấp bậc hẳn là rất được đúng không? Có thể lọt vào mắt thần của Tần thiếu không?”
“Quá, quá được.” Tần Hán nói: “Những người này mạnh hơn những người nổi tiếng trên mạng mà tôi biết nhiều, khí chất quá tốt rồi.”
“Những người nổi tiếng trên mạng kia sao có thể so sánh với bọn họ được.” Lâm Dật nói:
“Ba người này đều là tiểu thư khuê các, gia thế kém nhất cũng là mấy tỷ, người trên mạng có thể có cái khí chất phú quý này sao? Đừng đùa nữa.”
“Mẹ nó!”
Tần Hán kích động đến nỗi văng tục, “Người anh em, tôi phục rồi, một đêm này cậu không phải luôn bận rộn sao, tìm được ba người này ở chỗ nào vậy.”
“Sơn nhân tự có diệu kế, có nói thì anh cũng không hiểu.”
Lâm Dật quay đầu, hướng về phía ba người, nói:
“Ba người chuẩn bị một chút, đợi lát nữa sẽ xuất phát đi núi Phú Sĩ, tôi sẽ tìm khách sạn và sắp xếp xe cho các người đi theo sau chúng tôi, buổi tối mang ba người đi tắm suối nước nóng.”
“Đã biết, anh Lâm.”
“Ừm, chuẩn bị nhanh một chút, đừng làm chậm trễ thời gian.”
Sau khi dặn dò, Lâm Dật đưa Tần Hán đi ra ngoài.
“Lão Lâm, vẫn là cậu trâu bò.”
Sau khi ra cửa, Tần Hán giơ ngón tay cái lên, “Kỷ tổng vẫn còn đang ở đây, anh thế mà lại mang theo ba cô gái cùng đi chơi, hơn nữa bọn họ còn rất nghe lời, thật sự là đủ tra.”
------
Dịch: MBMH Translate