Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1249 - Chương 1247. Sự Việc Đã Bại Lộ?

Chương 1247. Sự Việc Đã Bại Lộ?
Chương 1247. Sự Việc Đã Bại Lộ?

Lâm Dật đi thang máy đến tầng 28.

Cửa phòng 2808 khép hờ, Lâm Dật đẩy cửa vào.

Mitsui Paint mặc một bộ áo choàng tắm màu hồng nhạt, đưa lưng về phía cửa phòng, đứng trước cửa sổ to lớn, nhìn cảnh đêm Tokyo lộng lẫy.

“Lần đầu nhìn thấy người có lá gan lớn giống như cô, gian phòng của chúng tôi ở ngay bên dưới, cô thế mà lại dám thuê phòng ở ngay trên.”

Mitsui Paint thả ly rượu vang trong tay xuống, mỉm cười.

“Lâm tiên sinh không cảm thấy như vậy càng thú vị sao?”

“Quả thật có chút thú vị, nhưng nếu như bị bắt gặp thì lại càng thú vị.”

“Tôi tin rằng lấy năng lực của anh, hẳn là sẽ không xảy ra chuyện như vậy.”

“Cô tự tin về tôi như vậy sao?”

Lâm Dật ngồi trên ghế sô pha, cười ha hả.

“Tôi đương nhiên là tin rồi. Tại Trung Quốc, anh chắc chắn không chỉ có một người phụ nữ, dưới tình huống như vậy, anh đều có thể sắp xếp hợp lý, hôm nay chỉ là đi ra gặp tôi một lát, tôi tin là sẽ không có vấn đề gì.”

“Sau đó thì sao, cô tìm tôi chỉ để uống rượu thôi à.”

“Xem như là vậy đi.” Mitsui Paint nói:

“Tôi nghe nói ngày mai các người sẽ kết thúc hành trình, trở lại Trung Hải, cho nên tôi muốn bớt thời gian đến gặp anh một chút, bởi vì sau này không nhất định sẽ có cơ hội như vậy nữa.”

“Xem lời cô nói kìa, giống như là tôi sẽ biến mất trên Trái Đất không bằng.” Lâm Dật nói:

“Nếu như nhà các người không có máy bay, tôi có thể phái máy bay tư nhân đến đón cô, đừng nói như đây là chuyện sinh ly tử biệt vậy.”

“Tôi biết chúng ta sẽ còn gặp lại, nhưng lúc gặp mặt thì thân phận sẽ không còn giống như bây giờ nữa.” Mitsui Paint tựa ở bên cửa sổ,

“Khi đó tôi là đại tiểu thư gia tộc Mitsui, anh là chủ tịch tập đoàn Lăng Vân, lập trường không giống nhau, cho nên rất nhiều chuyện, đều sẽ thay đổi.”

“Chẳng lẽ hiện tại có thay đổi gì sao?”

Mitsui Paint nhẹ nhàng đung đưa ly rượu đỏ, mỉm cười xuất thần.

“Ngày mà tôi thích nhất chính là ngày mà chúng ta cùng đi tham quan tập đoàn Mitsui, sau đó cùng ăn cơm. Nếu như không phải là bởi vì thủ hạ Mitsui Yushi xuất hiện, chúng ta còn có thể xem thêm một bộ phim. Với tôi mà nói, đó là chuyện chỉ có người yêu với nhau mới có thể làm, nhưng tôi đã rất thỏa mãn, bởi vì người làm bạn với tôi là anh.”

“Vậy thì để những chuyện này thành những kỷ niệm đẹp đi.”

Lâm Dật không có biểu đạt gì nhiều, cũng không nói lời từ chối lạnh nhạt, càng không giở trò lừa gạt.

Anh chỉ bình tĩnh nói ra suy nghĩ của mình.

Bỏ qua lập trường của bản thân thì cô ấy cũng là một cô gái hiền lành.

Thậm chí có những lúc Lâm Dật còn cảm thấy, trên người của cô có ưu điểm của phụ nữ.

Sự hồn nhiên ngây thơ của Kỷ Khuynh Nhan.

Nuông chiều đến ngang ngược của Lương Nhược Hư.

Tâm tư kín đáo của Lý Sở Hàm và sự to gan lớn mật của Vương Oánh.

Hơn nữa cô còn là trưởng nữ của tập đoàn Mitsui.

Nếu như có thể đặt cô dưới thân, đối mỗi một người đàn ông mà nói đều là một chuyện vô cùng có cảm giác thành công.

Nhưng Lâm Dật lại cảm thấy áy náy với cô, dù sao anh cũng đang lợi dụng người ta.

Xách quần liền đi, không giảng võ đức.

“Tôi sẽ nhớ kỹ những chuyện này một đời, cho nên buổi tối hôm nay tôi mới đến đây.”

“Hả? Cô còn sắp xếp những tiết mục khác sao?”

Mitsui Paint nháy mắt, trong ánh mắt mang theo ý cười mê ly.

“Anh không cần làm gì cả, chỉ cần ngồi ở đó là được.”

“Hả?”

Lâm Dật vừa muốn nói chuyện, muốn hỏi rõ ràng xem cô muốn làm gì, nhưng rất nhanh liền hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Mitsui Paint nhẹ nhàng để ly rượu xuống, sau đó cởi áo choàng tắm màu hồng.

Bên trong là một bộ áo lót màu đen, kiểu dáng vô cùng táo bạo, hoàn toàn là có chuẩn bị từ trước.

Mitsui Paint nhẹ nhàng ném đồ ngủ sang một bên, động tác vô cùng quyến rũ.

Lâm Dật cảm thấy động tác này của Mitsui Paint hoàn toàn có thể so với nữ diễn viên trong phim hành động.

Chẳng lẽ bên trong thực sự có loại gen này?

Mitsui Paint chậm rãi đi tới trước sô pha, sau đó quỳ trước mặt Lâm Dật.

“Cô muốn làm...”

“Không cần nói.” Mitsui Paint nhẹ nhàng nói, sau đó cởi đai lưng của Lâm Dật.

“Thế nhưng là...”

“Ô ô ô...”

“Ngọa tào...”

“Ô ô ô...”

Sau hai mươi mấy phút, Mitsui Paint đứng lên, ngồi xuống trên người Lâm Dật.

“Ngạch...”

Gương mặt Mitsui Paint đỏ bừng, bận rộn nửa ngày cũng không tiến triển thêm chút nào, cô gấp đến nổi trên trán rịn ra từng tầng mồ hôi.

“Sao anh lại không động đậy.” Mitsui Paint nói với giọng nhỏ đến mức như không thể nghe thấy.

“Không phải cô nói là tôi không cần động sao.”

“Nhưng, nhưng tôi sẽ không...”

“Thấy cô giả trang lợi hại như vậy, tôi còn tưởng rằng cô là cao thủ đây.”

“Tôi, tôi không có, đây là lần đầu tiên...”

“Vậy thì cô đừng nói chuyện.”

Lâm Dật đứng dậy, ôm lấy eo Mitsui Paint, sau đó vứt xuống giường lớn.

Ánh trăng trên chạn bếp, đôi vai cùng nhập giường, không quản tóc mai rối loạn, tơ hồng như đợt sóng cuộn dâng...

Một trận chiến kịch liệt thấm đẫm tình cảm nhiệt liệt đang được triển khai.

...

Quầy rượu dưới khách sạn, lúc này đã đến thời điểm vui vẻ náo nhiệt nhất.

Tất cả mọi người nâng ly, cao giọng reo hò, biểu đạt sự ngưỡng mộ với ba người biểu diễn trên sân khấu.

“A, sao chỉ có ba người ở đây.”

Nghe thấy có người nói chuyện sau lưng, ba người lập tức quay đầu.

Phát hiện Kỷ Khuynh Nhan, Hà Viện Viện và Điền Nghiên đang đứng ở sau lưng bọn họ.

Tim của ba người đồng thời run lên một cái.

Lâm Dật còn chưa trở lại đâu, nếu như Kỷ Khuynh Nhan hỏi việc này thì chẳng phải sẽ lộ tẩy sao?

“A, lão Lâm đâu, mới vừa rồi còn ở đây mà, sao mới một lúc đã không thấy tăm hơi rồi?”

Tần Hán làm ra vẻ nghi ngờ.

Đồng thời dùng ánh mắt ra hiệu cho Lương Kim Minh và Cao Tông Nguyên, để bọn họ lén liên hệ bảo Lâm Dật nhanh trở về một chút, nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn.

“Đợi đã, hai người cầm điện thoại làm gì? Có phải là muốn mật báo hay không!”

Thấy Cao Tông Nguyên và Lương Kim Minh lấy điện thoại di động ra cùng một lúc, Hà Viện Viện nói giống như trinh thám.

“Lời, lời này của cô là có ý gì, tôi chỉ nhìn xem là mấy giờ rồi, sao có thể mật báo được.” Lương Kim Minh ra vẻ bình tĩnh, nói:

“Tôi đoán là anh Lâm đi vệ sinh, chắc là lát nữa sẽ trở lại thôi, các người đợi một hồi, đừng có gấp.”

“Tôi cảm thấy các người đang làm chuyện gì đó không tốt.” Hà Viện Viện nói:

“Anh ta sẽ không ra ngoài tán gái sau lưng học tỷ tôi đó chứ?”

“Ngạch...”

Ba người đều không nói gì, trực giác của phụ nữ đúng là đáng sợ.

Khó trách mỗi lần anh Lâm đều tìm anh Tần đội nồi, nếu như không sắp xếp cho thỏa đáng thì thật sự sẽ xảy ra chuyện.

Trong lòng Tần Hán thầm hối hận, sớm biết là như vậy, mình đã chủ động đứng ra giúp Lâm Dật đội nồi rồi, sau đó cũng sẽ không xuất hiện chuyện như vậy.

“Viện Viện, em đường nói mò, vừa rồi anh Lâm còn ở đây, sao có thể ra ngoài tán gái được.”

“Anh đừng nói chuyện.” Hà Viện Viện nói:

“Hai chúng ta cũng đã quen nhau khoảng thời gian dài như vậy, em còn không hiểu rõ anh sao, mỗi lần anh nói dối thì ánh mắt đều sẽ nhìn loạn lung tung.”

Tần Hán:…

Đồng đội heo a!

“Anh bây giờ gọi điện thoại cho anh ta ngay lập tức, không được phép nói với anh ta rằng chúng tôi đang ở đây, hỏi xem anh ta đang ở đâu!” Hà Viện Viện nói với Cao Tông Nguyên.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1247.
Bình Luận (0)
Comment