"Em biết mà, dùng phương thức như vậy, nhất định là có thể giải quyết anh."
"Cái này gọi là linh hồn cộng minh, có thể giúp em tăng lên giác ngộ."
Lâm Dật nói ra:
"Hơn nữa đây cũng là hình thức vận động dữ dội, có thể trợ giúp thân thể thải lượng lớn mồ hôi, từ đó đạt tới mục đích giảm béo, trong lúc vô hình tiết kiệm được không ít tiền, em cần phải cám ơn anh mới đúng."
Nhan Từ đôi mắt đẹp bốc lên,
"Anh chỉ khéo ngụy biện."
Reng reng reng _
Lâm Dật còn muốn lên tiếng, lúc này, điện thoại di động trong túi quần vang lên, là Tần Hán gọi điện thoại tới.
"Cậu đang ở đâu?"
"Ở bên thôn Hoan Hỉ này đây, có chuyện gì sao?"
"Lão Lương trở về, buổi tối tôi bố trí một đợt, bày tiệc mời khách cho hai người, sáu giờ tối đến quán thịt nướng của tôi, ăn xong chúng ta đi Đại Đô Hội."
Lâm Dật nhìn đồng hồ đeo tay một cái,
"6 giờ đúng không, tôi sẽ đến đúng giờ."
"Được rồi."
Nói xong chính sự, Lâm Dật liền cúp điện thoại, Nhan Từ mang ánh mắt sáng rực nhìn Lâm Dật.
"Buổi tối có việc?"
"Có người mời ăn cơm buổi tối, nói là bày tiệc mời khách."
"Vậy buổi tối anh còn có thể trở về không?"
Lâm Dật từ trên thân Nhan Từ tới tới lui lui liếc mắt mấy lượt.
"Nhất định phải có thể, buổi tối tắm rửa sạch sẽ, làm ấm ổ chăn chờ anh."
"Lưu manh."
Nhan Từ đỏ mặt lên,
"Nhanh đi làm việc của anh đi, em cũng trở về."
Lâm Dật gật gật đầu, sau đó lên chiếc Lexus của mình, lái xe về phía bên trong thị trấn, Nhan Từ cũng về tới địa điểm quay chụp.
Bởi vì là thời gian nghỉ ngơi, mọi người của tổ tiết mục đều còn đang nghỉ ngơi.
Chương trình thực tế chính là như vậy, ban ngày quay mấy giờ đồng hồ, buổi tối lại quay mấy giờ nữa, đến cuối hậu kỳ thông qua chỉnh lý, là có thể cho người ta một loại ảo giác quay suốt một ngày.
"Sao lại cau có nét mặt, có phải Triệu Thi Kỳ nói cái gì rồi không?"
Nói chuyện chính là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, tên gọi là Lý Ngọc Khiết, là người đại diện của Ngô Văn Tuấn.
"Đừng nói nữa, vừa mới gặp lão nông dân thôi, Triệu Thi Kỳ đi mua hoa quả, lại cần 2500 tệ một cân, còn nói là mức giá ưu đãi. Chúng tôi xảy ra cãi vã, sau cùng bị hắn đạp cho một chân, mẹ nó."
"Còn có việc này? Lá gan người này cũng quá lớn! Vừa rồi sao cậu không đưa vệ sĩ đi cùng?"
Lý Ngọc Khiết mặt giận dữ nói:
"Vậy cậu và hắn động thủ sao?"
"Không có, bị Nhan đạo diễn cản lại."
"Cách làm của cậu là chính xác."
Lý Ngọc Khiết nói ra:
"Bây giờ cậu vừa mới bước vào hạng hai, đang trong thời kỳ thăng tiến sự nghiệp, nếu quả thật xảy ra đánh nhau, để cho người khác quay chụp được, đối với cậu nhất định là có ảnh hưởng xấu."
"Việc này tôi biết, cho nên tôi không có động thủ, tha hắn một cái mạng chó!"
Ngô Văn Tuấn nắm chắc nắm đấm nói ra:
"Tuy nhiên tôi không có ý định buông tha hắn, hôm nay là ngày cuối cùng, chờ một lát quay xong, tôi sẽ tìm người trừng trị hắn một trận!"
"Việc này để tôi giúp cậu an bài."
Lý Ngọc Khiết nói ra:
"Bây giờ còn có những chuyện khác cần cậu phải làm."
"Chuyện gì? Lại có chương trình mới rồi hả?"
"Cũng không phải."
Lý Ngọc Khiết nói ra:
"Tần Hán người này, cậu biết chứ?"
"Đương nhiên biết, đại thiếu gia đỉnh cấp của Hoa Hạ, đại ca đứng đầu trong vòng tròn đại thiếu gia đất Trung Hải, ai có thể không biết hắn được."
"Cậu biết là được rồi."
Lý Ngọc Khiết nói ra:
"Tôi nghe nói buổi tối hôm nay, hắn tổ chức một bữa tiệc mừng cho bằng hữu, ngay tại quán bar Đại Đô Hội của Trung Hải. Tôi giúp cậu liên hệ một chút, chờ quay chụp xong cậu lập tức đi qua, hát một bài trợ trợ hứng. Đối với dạng đại thiếu gia như vậy, trong tay không chỉ có tiền, còn có rất nhiều tư nguyên, nếu cậu có thể kết giao với dạng người này, đối với sự phát triển của tương lai khẳng định có chỗ tốt."
"Chị Lý, chị cũng quá lợi hại đi, dạng cục cảnh sát này cũng có thể liên hệ tới?"
Ngô Văn Tuấn ôm lấy Lý Ngọc Khiết hôn một cái,
"Ngưu bức!"
Mặc dù quan hệ của hai người là người đại diện và nghệ sĩ, nhưng Lý Ngọc Khiết còn rất hưởng thụ loại động tác thân mật này.
"Tốt xấu gì chị cũng lặn lội trong showbiz cả chục năm trở lại đây, nếu ngay cả chút năng lực ấy cũng không có, thì cũng không cần lăn lộn nữa."
Lý Ngọc Khiết nói ra:
"Cậu chuẩn bị cẩn thận một chút đi, buổi tối đi qua, còn về chuyện nhà vườn kia, tôi sẽ giúp cậu xử lý tốt."
"Cám ơn chị Lý."
. . .
Đương nhiên buổi chiều, Lâm Dật đã ăn xong cơm trưa, mua một vài chiếc rương bọt biển mang trở về, bỏ vào bên trong lều lớn.
Sau đó trở lại vườn rau xanh của mình, tưới nước, lại dọn dẹp sạch sẽ cỏ dại trong đất, cũng hái được chút trái cây trở về, chuẩn bị mang về ăn.
Bận bịu làm việc cho tới khi xong toàn bộ công việc, rồi gọi điện thoại cho Nhan Từ, nói cho nàng biết mình đi trước.
Từ thôn Hoan Hỉ rời đi, Lâm Dật về tới Trung Hải.
Thời điểm khi trở lại Cửu Châu các, đã là hơn 5h chiều, nhưng mà Kỷ Khuynh Nhan cũng không ở nhà.
Lúc ban ngày, hai người liên lạc điện thoại, cũng nói cho Kỷ Khuynh Nhan biết buổi tối mình không trở lại, đồng thời ngày thứ hai cần phải đi Yến Kinh, dứt khoát bảo Kỷ Khuynh Nhan về nhà mình ở.
Nhưng Lâm Dật không có nói cho Kỷ Khuynh Nhan biết chính mình trở về, tháo bộ quần áo bẩn xuống dưới, sau đó đi tắm rửa một cái, lái chiếc Voice Night, đi tới nhà hàng thịt nướng của Tần Hán mở.
Mặc dù là nhà hàng do Tần Hán mở, nhưng Lâm Dật mới chỉ ăn qua một lần, suy nghĩ kỹ một chút, cũng gần một năm chưa từng tới nơi này ăn cơm rồi.
Cũng giống như một lần tới trước đó, ngoài cửa nhà hàng thịt nướng, vẫn là hàng dài xe hơi đỗ lại.
Nhất là ở hai bên cửa ra vào, còn có mười mấy chiếc siêu xe ngừng lại, tràng diện khá là hùng vĩ.
Thậm chí còn có không ít thiếu nữ streamer hot, đang điên cuồng chụp ảnh tự sướng ở trước siêu xe.
"Nằm thảo, mọi người nhìn kìa, là siêu xe Voice Night!"
Nhìn thấy siêu xe của Lâm Dật lái qua, đám người vây ở cửa chờ lớn tiếng kinh hô lên.
Vô luận tới chỗ nào, siêu xe đều là đồ vật có thể kích thích hormone nam tính.
"Trên toàn thế giới, hình như chỉ có duy nhất một chiếc xe này, là siêu xe của Lâm thiếu gia đất Trung Hải!"
"Ngưu bức, đoán chừng là đến tìm bọn người Tần thiếu gia ăn cơm!"
"Thật sự là quá đẹp rồi, nếu tôi có thể ngồi lên chiếc xe của Lâm thiếu gia một lần, thì đời này có chết cũng không nuối tiếc."
Nhìn thấy Lâm Dật lái xe tới, nhân viên tiếp khách ngoài cửa vội vàng đi tới, cúi người ở trước cửa sổ xe, nhỏ giọng nói ra:
"Lâm thiếu gia, Tần thiếu gia đã dọn chỗ đỗ xe dự phòng cho ngài, mời đi theo tôi."
"Tốt, cám ơn."
Nhân viên tiếp khách thu dọn chướng ngại vật trên đường bên phải cửa lớn, Lâm Dật đem xe đỗ đi vào, sau đó ở trong ánh mắt phát cuồng của đám người, đi vào bên trong quán thịt nướng của Tần Hán.
"Lâm thiếu gia một tay lái Bugatti dáng vẻ quá đẹp rồi, tôi chính là ưa thích mẫu đàn ông giản dị tự nhiên thế này. Nếu như có thể đi cùng với hắn, dù phải ăn trấu nuốt đồ ăn, tôi cũng cam tâm tình nguyện."
"Cô có phải mắc bệnh rồi hay không, nhìn cái độ nhan sắc của Lâm thiếu gia xem, cô lại còn nói giản dị tự nhiên? Tôi thấy là cô ngứa ngáy đi."
"Gặp phải mẫu đàn ông như vậy, người nào không ngứa chứ."
Cùng lúc đó, Lâm Dật đi tới cửa phòng Vip, đẩy cửa vào.
Ngoại trừ Tần Hán, Cao Tông Nguyên và Lương Kim Minh ra, trong phòng còn có mười cô gái.
Mỗi người đều eo nhỏ chân dài, ăn mặc hở hang mát lạnh.
Ở nơi như thế này, mặc quần sẽ gặp phải sự khinh bỉ.
"Lâm thiếu gia."
Nhìn đến Lâm Dật tiến đến, mười mấy nữ sinh đều đứng lên chào hỏi.
Lâm Dật mỉm cười gật đầu,
"Mọi người cũng ngồi cả đi, hôm nay mở rộng cái bụng ăn, Tần ca của các cô mời khách, đều đừng khách sáo."
"Cám ơn anh Lâm."
"Nằm thảo, hôm nay tôi mời khách, các người cảm ơn anh ta cái lông a!"
"Bởi vì tôi dễ nhìn hơn cậu chứ sao."
------
Dịch: MBMH Translate