Hai người tùy ý đi tới, phát hiện trong chiếc xe Nissan màu trắng có hai người đang ngồii.
Một người ngồi ở phía trước, một người khác ngồi ở hàng sau.
Ánh mắt Lâm Dật đảo qua, có thể thấy rõ vẻ mặt của hai người, đều có chút khẩn trương, nhưng lại đều giả bộ điềm nhiên như không có việc gì.
Đương đương đương ——
Lâm Dật gõ cửa hàng sau của xe.
“Cậu muốn gì.”
Người nói chuyện là tài xế hàng trước, cao lớn vạm vỡ, trên đầu không có một sợi tóc, nhìn Lâm Dật với vẻ hung thần ác sát.
Nghe giọng điệu nói chuyện của tài xế, Lâm Dật cảm thấy vấn đề không lớn, không phải tình huống như trong tưởng tượng của mình.
Dù sao thân phận của bốn người rất đặc thù, rất có thể thu hút những người bên ngoài, ví dụ như công ty Kim Hắc.
Nhưng nhìn tình huống trước mắt, những người này rất bình thường, không có chỗ đặc biệt gì, muốn xử lý cũng dễ dàng hơn.
“Chụp cũng đã lâu như vậy hẳn là đủ vốn rồi đi.”
“Cậu nói lung tung gì đấy, tôi chụp cậu lúc nào!” Tên đầu trọc không kiên nhẫn nói:
“Mau mau cút, chúng tôi đang ở đây đợi người, đừng làm phiền chuyện của chúng tôi!”
“Chúng tôi đã tới đây rồi, anh cảm thấy giả bộ tiếp còn có ý nghĩa sao?”
Người đàn ông đầu trọc hầm hầm đi xuống, chỉ vào mũi của Lâm Dật, nói:
“Hai người có phải là nghe không hiểu tiếng người hay không! Nếu như còn không đi, tôi sẽ động thủ!”
“Hô thông!”
Lâm Dật không nói nhảm nhiều, một chân đá trên người anh ta.
Người đàn ông cường tráng bị một chân đá bay, ôm lấy lồng ngực của mình, hơn nửa ngày cũng không đứng lên nổi.
“Có lỗi thì cứ nhận, nếu không bị đánh cũng không oan, ngay cả chút đạo lý này cũng không hiểu sao có thể ra lăn lộn được?”
Lâm Dật tiện tay mở cửa sau ra, bên trong có một người đàn ông có vẻ nhỏ gầy, để tóc dài, bên người còn có một bộ máy ảnh, không cần đoán cũng biết đây là công cụ làm việc của anh ta.
“Người anh em, đã bị chúng tôi bắt được rồi, có phải nên giao đồ ra rồi hay không?”
“Tôi, tôi, không có chụp các người...” Người đàn ông tóc dài run rẩy nói.
“Nếu như anh không chịu thừa nhận, vậy thì tôi cũng không nhiều lời nữa.”
Lâm Dật nắm lấy tóc của anh ta, kéo về hàng trước, sau đó cầm lấy máy chụp hình bên cạnh rồi giao cho Ninh Triệt.
“Trên đó đều là ảnh chụp của chúng ta, chụp tôi còn rất xinh đẹp, nhất là mặt bên này.” Ninh Triệt nhìn ảnh chụp bên trong máy ảnh, nói với vẻ đắc ý.
“Nói một chút đi, đây là có chuyện gì? Đừng chờ tôi đánh tới trên người anh.”
“Bởi vì, bởi vì đồng nghiệp của tôi, chụp được ảnh của anh và Triệu Thi Kỳ tại cửa thành Khải Hoàn, cảm thấy đây là một tin tức lớn, cho nên để tôi đi theo anh, hy vọng có thể chụp được chút ảnh hữu dụng.”
Sắc mặt của người đàn ông tóc dài đã trắng bệch, đều là lão cẩu tử có kinh nghiệm, cho nên anh ta cũng biết kết quả của chuyện này.
Máy ảnh chắc chắn là không thể giữ lại được, hiện tại chuyện cần phải làm là nhận thua, nếu không sẽ phải chịu một trận đánh.
“Triệu Thi Kỳ?”
Ninh Triệt lẩm bẩm một câu, “Chính là nữ minh tinh kia?”
“Đúng đúng đúng, chính là cô ấy.”
Ninh Triệt nhìn thoáng qua Lâm Dật, hai đầu lông mày mang theo ý cười, không cần phải nói cũng biết cô đang nghĩ gì.
Lâm Dật có chút dở khóc dở cười, việc này đối với mình mà nói cũng là tai bay vạ gió.
Hai người cũng không làm gì cả, thế mà lại bị chụp, thật sự là đủ rắc rối.
Ninh Triệt hủy đi thẻ nhớ trong máy ảnh, vô cùng tốt bụng mà trả lại máy ảnh.
“Hôm nay tôi không so đo với anh, nhưng muốn nếu như còn có lần sau, nói không chừng anh sẽ bị kiện vào tù đó.”
Lấy thân phận của đám người Lâm Dật, chỉ cần bọn họ muốn truy cứu, vài phút là có thể đem hai tên paparazzi này vào ngục.
Nhưng mọi chuyện cũng không lớn, hai người cũng không muốn gây xôn xao dư luận, nên liền trả lại máy ảnh cho họ.
“Cám ơn cám ơn...”
Sau khi liên tục gật đầu, hai người lại về tới trên xe, nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của Lâm Dật.
Cùng lúc đó, lại có một chiếc Sagitar màu trắng rời đi, nhưng hai người lại đều không chú ý đến.
Nơi này là nhà của dân chúng bình thường, có người đến có người đi là chuyện rất chuyện bình thường, cho nên cũng không có quá lưu ý đến chiếc Sagitar màu trắng kia.
“Anh Lâm, chị Ninh, xảy ra chuyện gì vậy?” Sau khi bọn họ trở lại trên bàn rượu, Khương Thanh hỏi.
“Anh Lâm của cô chơi một nữ minh tinh, cho nên liền gọi paparazzi tới.”
“Anh Lâm, anh chơi cũng quá đã rồi, thế mà còn chơi nữ ngôi sao.” Khương Thanh che miệng cười rộ lên, nói:
“Dựa vào tài lực và tướng mạo của anh, chỉ cần nói một tiếng, những nữ minh tinh kia đều sẽ chủ động leo đến trên giường của anh.”
“Đừng nghe chị Ninh của cô nói nhảm, người tên Triệu Thi Kỳ kia đến mua hoa quả của tôi, sau đó bị fan vây xem, tôi giúp cô ấy một tay, liền bị mấy tên paparazzi kia chụp lại.” Lâm Dật nói:
“Nhưng những người như này thật đúng là chỗ nào cũng có, thế mà có thể theo tôi đến tận đây, đúng là quá sơ suất rồi.”
“Được rồi, không nói những chuyện này nữa, tiếp tục uống rượu thôi.” Ninh Triệt nâng chén, nói.
Bốn người uống rượu cho đến hơn chín giờ đêm mới kết thúc.
Khương Thanh phụ trách đưa người trở về, lúc Lâm Dật trở lại khách sạn đã là mười một giờ.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Dật nhẹ nhàng lái xe đến lữ đoàn Trung Vệ.
Chuyện liên quan tới phương diện huấn luyện lực lượng đã bắt đầu.
Lâm Dật xuất hiện, gây nên từng trận oanh động, ánh mắt của mọi người đều dừng lại trên người anh.
Anh chính là người có thể khiêng xe bọc thép squat, đây không phải chuyện mà người bình thường có thể so sánh.
Cho nên tất cả người tham gia huấn luyện thử đều nhìn anh bằng một loại sùng bái.
Nhưng lại có mười mấy nữ sinh đi nhầm đường, ánh mắt nhìn chăm chú vào Lâm Dật, sau đó ưỡn ngực, bày ra ưu thế của mình.
Rất nhanh, đã đến thời gian ăn cơm trưa, Đào Thành cầm báo cáo huấn luyện buổi sáng tới.
“Thế nào? Có thay đổi gì không?” Lưu Hồng hỏi.
“Lần này Tùy Cường đứng nhất, người tên là Dư Tư Dĩnh kia đứng thứ hai, hơn nữa còn giành trước một khoảng lớn.”
Lưu Hồng gật gật đầu, “Sau này không cần đặc biệt chú ý vào hai người bọn họ nữa, trình độ đã rõ như ban ngày, chắc chắn sẽ có tư cách tiến vào lữ đoàn Trung Vệ, quan tâm kỹ những người khác một chút đi.”
“Đã biết, lão đại.”
“Cậu xác định không muốn người tên Dư Tư Dĩnh kia sao?” Khưu Vũ Lạc vừa dùng cơm vừa hỏi.
“Cho tôi một Tùy Cường là được rồi, cô cũng không muốn sao.”
“Vậy tôi cũng không cần, tổ hai chúng tôi có Đào Thành rồi, Dư Tư Dĩnh cho tổ ba đi.”
“Vậy tôi cũng không khách sáo với các người nữa.” Ninh Triệt tùy tiện nói.
“Nhưng cậu tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý, tôi thấy trạng thái huấn luyện hai ngày này của cô ấy, rõ ràng là muốn đến tổ của Lâm Dật. Cậu vẫn nên làm chút công tác tư tưởng đi.”
“Vội cái gì, tôi tự có biện pháp.”
Reng reng reng _ _
Điện thoại di động của Lưu Hồng đột nhiên vang lên, sau đó ông hướng về phía đám người Ninh Triệt, nói:
“Các người nói nhỏ chút, tôi nhận cú điện thoại.”
Nói xong, Lưu Hồng liền nhận điện thoại di động.
“Thật hay giả vậy, còn có chuyện này sao?”
“Vậy được, anh gửi cho tôi, tôi xem một chút coi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
Không nói nhiều lời, Lưu Hồng liền cúp điện thoại, sau đó không ngừng loay hoay với điện thoại di động, vẻ mặt cũng rất khó coi.
“Lâm Dật, chuyện này của cậu là như thế nào? Sao lại có lời đồn với nữ minh tinh rồi?”
------
Dịch: MBMH Translate