Sau một đợt thao tác cợt nhả, ba người phụ nữ đều nhìn về phía Lâm Dật.
“Cậu đang làm cái gì vậy?”
“Đừng nóng vội, các người sẽ biết ngay thôi.” Lâm Dật vừa cười vừa nói.
Ba người phụ nữ không hiểu cho lắm, nhưng vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, muốn biết tình huống như thế nào.
Sau mười mấy phút, thì thấy có người lục tục chạy ra từ các lối ra của tiểu khu.
Quần áo không chỉnh tề, lại còn vội vàng.
Hơn nữa những người này đều có một đặc điểm chúng, đều là nam.
“Ha ha...”
Ninh Triệt không để ý hình tượng mà cười ha hả, “Tôi đã nói gì, vẫn là anh Lâm của cô nhiều thao tác cợt nhả, mới đó mà đã có nhiều chỗ đậu xe như vậy.”
Khưu Vũ Lạc và Khương Thanh đều là mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn một hồi lâu.
Lâm Dật thật đúng là một người am hiểu cuộc sống a!
Sau khi một đám người lớn rời đi, Lâm Dật tìm một chỗ đậu gần đó để đỗ xe, sau đó ba người liền xuống xe.
Cách đó không xa chính là quầy đồ nướng, xung quanh đều là người.
Ninh Triệt dẫn trước đi tới, nói với ông chủ Bàn đang nướng thịt:
“Còn có chỗ để ngồi không.”
Nhìn thấy Ninh Triệt tới, ông chủ Bàn lau mồ hôi trên trán, sau đó cười ha hả nói:
“Bên cạnh còn có hai bàn, các người đi lên phía trên, muốn ăn cái gì thì tự lấy, sau đó tôi sẽ nướng cho các người.”
“Cũng không phải lần đầu tiên tới, tôi hiểu quy tắc mà.”
Ninh Triệt gọi Lâm Dật, xe nhẹ đường quen dời bàn lớn, sau đó lại cầm ít đồ giao cho ông chủ.
Không bao lâu sau, đồ nướng màu sắc vàng rực đã được bưng lên bàn.
Lại gọi thêm chút bia, nhưng Khương Thanh lại không uống, để lát nữa còn lái xe.
“Mau nếm thử đi, hương vị thật sự không tệ.”
“Nhìn đã biết ngon rồi.” Khương Thanh nói:
“Vẫn là mấy tiệm đồ ăn ven đường này ngon, cảm thấy còn ngon hơn nhiều so với nhà hàng.”
“Mấy nơi này chính là dựa vào hương vị để thu hút khách, nếu như không thể ăn, thì sẽ không ai đến.” Ninh Triệt vừa ăn vừa nói.
“Đúng rồi chị Ninh, hôm nay lúc huấn luyện thử có rất nhiều người đều hỏi em về chuyện của tổ 4.” Khương Thanh hỏi:
“Khiến cho em cũng không biết nên trả lời thế nào.”
Ninh Triệt nhún vai, “Chị cùng không phải là hiểu rất rõ về chuyện của tổ 4, tiếp xúc cũng không nhiều, chỉ biết là không đến cấp D thì không vào được tổ 4. Trình độ của Lâm Dật còn được, nhưng chị và chị Khưu của em mới chỉ đủ điều kiện xét vào thôi.”
“Hả? Lợi hại như vậy sao?”
Lâm Dật biết tồn tại của tổ 4 trong lữ đoàn Trung Vệ rất đặc thù, trình độ bình quân của bọn họ vượt xa ba tổ còn lại.
Nhưng lấy trình độ của Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt mà mới chỉ là cấp bậc nhập môn, điều này rất khủng bố.
“Đúng vậy, lúc chúng tôi gia nhập vào lữ đoàn Trung Vệ đã là như vậy rồi. Tổ bốn có địa vị rất cao trong bốn đại hàng ngũ chiến đấu của lữ đoàn Trung Vệ.” Ninh Triệt nói:
“Như mà bây giờ, Lưu lão đại và cấp trên đều có ý xây dựng lại tổ một, hẳn là không muốn đánh cược tất cả trên người tổ 4.”
“Nhưng nếu như không phân chia cụ thể thì bên phía tổ 4 nhất định sẽ có lời oán giận.” Khương Thanh nói:
“Cao cao tại thượng nhiều năm như vậy, chắc chắn sẽ không cho phép có người khiêu chiến địa vị của bọn họ. Lục lão là người thông minh, hẳn là đã nghĩ tới chuyện này.”
“Bởi vì công cao có thể lay động chủ?” Lâm Dật nói.
“Cậu cũng đoán được sao?” Khưu Vũ Lạc hỏi.
Lâm Dật gật gật đầu, “Nếu như tổ 4 đã cường đại lại còn dùng tốt, hẳn là sẽ không làm như vậy, chắc chắn là đã xuất hiện chuyện này hoặc là vấn đề như vậy.”
“Không khác với những gì mà cậu nghĩ lắm.” Khưu Vũ Lạc nói:
“Tôi nghe Lưu lão đại nói, lúc mới sáng lập tổ 4 đã khác với ba tổ còn lại, là nơi yêu cầu nghiêm chuẩn. Tổ trưởng các đời đều phải đạt tới cấp C mới được, hơn nữa trình độ của tổ viên cũng là cao thái quá, cho nên những năm gần đây, lập được không ít công lao, dẫn đến khó tránh khỏi chuyện bành trướng.”
“Trước đó, Lưu lão đại cũng là người từ tổ 4 ra, ngài ấy hẳn là có quyền lên tiếng nhất, không biết có đánh giá thế nào về việc này?” Lâm Dật hỏi.
“Tuy ngài ấy đã đến cấp C, nhưng đặc điểm lớn nhất chính là thận trọng. Năm đó, lãnh đạo phía trên nhìn trúng tính cách của ngài ấy nên có ý đề bạt là tổ trưởng tổ 4. Nhưng trời không toại lòng người, sau đó lại bị thương lúc thi hành nhiệm vụ.” Khưu Vũ Lạc nói:
“Lúc đó trong tổ bọn họ còn có một người khác có thiên phú cực cao, là người tiên phong trong đội ngũ, vẫn luôn tranh giành vị trí tổ trưởng này.”
“Sau đó thì sao.”
“Sau đó Lưu lão đại bị điều trở về, trở thành chủ nhiệm hàng ngũ chiến đấu của lữ đoàn Trung Vệ, mà anh ta thì thành đội trưởng, quân hàm không cao bằng Lưu lão đại.”
“Vậy thì tôi đã hiểu, những người có năng lực thường chướng mắt mấy người lão luyện thành thục.” Lâm Dật nói:
“Sau khi Lưu lão đại trở thành người lãnh đạo trực tiếp của bọn họ thì trong lòng liền không thoải mái, đúng không.”
“Không sai, tuy mặt ngoài luôn tỏ vẻ hài hòa, nhưng trong bóng tối, cũng không quá phục Lưu lão đại, không ngừng xung đột, không giống với ba người chúng ta, chỉ đâu đánh đó.”
“Đây chính là nguyên nhân muốn nhanh xây dựng lại tổ một sao?”
“Thật ra đã sớm có ý nghĩ này, chỉ là cậu xuất hiện vừa đúng là một cơ hội tốt.” Khưu Vũ Lạc nói.
“Tuy Vương Miện cũng không yếu, nếu như xây dựng lại tổ một trong thời kỳ đó cũng sẽ có hiệu quả tốt.”
“Nhưng tổ trưởng tổ 4 Trần Quan Kiệt, là con rể nhánh bên của Vương gia, nếu như xây dựng lại lúc Vương Miện con tại nhiệm thì hai đại hàng ngũ chiến đấu của lữ đoàn Trung Vệ đều nằm gọn trên tay Vương gia.” Khưu Vũ Lạc vén tóc, nói:
“Ngoài ra, tổ trưởng tổ 7 của lữ đoàn Trung Vệ cũng là người của Vương gia. Bọn họ thâm nhập vào lữ đoàn Trung Vệ lợi hại hơn nhiều so với trong tưởng tượng của chúng ta. Đây là chuyện mà Lục lão không muốn thấy, cho đến khi cậu xuất hiện, cho ngài ấy cơ hội đưa một loạt kế hoạch này vào thực hiện.”
Lâm Dật ăn một cái thận dê, “Nếu như xây dựng tổ một theo ý muốn của Lục lão, tôi sẽ trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của bọn họ.”
“Yên tâm, Lục lão có thể bảo vệ cậu.”
Lâm Dật kẹp miếng dưa leo, rơi vào trầm tư.
Tuy Vương Miện đã lui khỏi lữ đoàn Trung Vệ, nhưng Vương gia cũng chưa từ bỏ tất cả.
Nếu không thì người tên là Trần Quan Kiệt không thể vẫn còn an ổn tại tổ 4 như thế, đã sớm từ chức.
“Ừm hả?”
Ngay lúc Lâm Dật đang trầm tư, chợt nghe Ninh Triệt đích thì thầm một tiếng.
“Chuyện gì thế.”
“Tôi cảm thấy hình như có người đang trộm chụp hình chúng ta.”
“Chụp ảnh sao?” Vẻ mặt Khương Thanh lập tức trở nên nghiêm túc, vội vàng nhìn về phía sau lưng.
“Vội cái gì.”
Ninh Triệt để xiên thịt dê nướng trên tay xuống, “Các người ăn trước đi, tôi đi qua nhìn một chút.”
“Tôi đi cùng cô.”
“Đi thôi.”
Lâm Dật và Ninh Triệt đồng thời đứng dậy, giả trang có thể là mây trôi nước chảy.
“Xác định không nhìn lầm sao.” Lâm Dật làm như không có chuyện gì xảy ra, hỏi.
“Năng lực phản điều tra của tôi rất mạnh, sẽ không sai được.” Ninh Triệt chậm rãi nói:
“Trong chiếc xe Nissan màu trắng phía trước, nhưng tôi có chút buồn bực, rốt cuộc người dám chụp chúng ta là ai.”
“Đoán mò cũng vô dụng, đi qua nhìn một chút là biết.”
------
Dịch: MBMH Translate