Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1304 - Chương 1302. Yêu Đương Ngọt Ngào

Chương 1302. Yêu Đương Ngọt Ngào
Chương 1302. Yêu Đương Ngọt Ngào

“Ừm hả?”

Nghe thấy xưng hô của Lưu Chí Đình đối với mình.

Lâm Dật cảm thấy hơi kinh ngạc.

Hơn bốn mươi tuổi, nhìn qua chỉ có A.

Tuổi tác không thích hợp, số đo cũng không thích hợp, bởi vậy kết luận, hai người không có khả năng đã gặp nhau.

Mình khẳng định không biết cô ấy.

“Cô biết tôi sao?”

Lưu Chí Đình đưa tay ra, khách khí nói:

“Xin chào, Lâm chủ nhiệm, tôi là hướng dẫn thạc sĩ của đại học y Thanh Hoa, trước đó chúng ta đã từng gặp mặt tại hội thảo nghiên cứu Hiệp Hòa.”

Lâm Dật nhớ tới lúc trước, mình và Lý Sở Hàm từng đến buổi hội thảo tại Yến Kinh kia.

Đoán chừng là khi đó cô ấy đã gặp qua mình, nhưng mà mình lại không có ấn tượng gì, nhưng vẫn nên chào hỏi, đây là lễ phép cần phải có.

“Xin chào, xin chào.”

Nhìn thấy hai người bắt tay, Nhạc Văn Tĩnh và Tiết Sam Sam liếc một chút.

“Cô, các người quen biết sao?”

“Lúc trên đường tới, không phải cô đã nói với các em về một bác sĩ thiên tài sao, trước mặt chính là Lâm chủ nhiệm.”

“Ngạch...”

Hai người sửng sốt một hồi lâu.

“Nhưng anh ấy không phải từ chức đi kinh doanh sao, sao lại tới đây bán hoa quả rồi?”

Hai người đều có chút không rõ, cho dù hoa quả của anh ấy bán 3000 một cân, cũng không thể bán được 100 tỷ.

“Nhàn rỗi không chuyện gì, đi ra thể nghiệm cuộc sống.” Lâm Dật thuận miệng nói ra.

“Được rồi, hai người các em cũng đừng xoắn xuýt chuyện này nữa, không phải nói muốn mua hoa quả sao, nhanh chút đi.”

“Đúng đúng đúng, sao em lại có thể quên mấy việc này chứ.”

“Tiểu ca ca, tôi muốn 10 cân, anh cứ tùy tiện gói cho tôi.” Nhạc Văn Tĩnh nói.

“Tôi cũng vậy!” Tiết Sam Sam nói.

“Tôi lấy 5 cân là được, Lâm chủ nhiệm cứ tùy tiện gói.”

“Nếu là đến để cổ động, vậy tôi sẽ lấy rẻ cho các người một chút, 2500 tệ một cân.”

“Hắc hắc, cảm ơn tiểu ca ca.”

“Khách khí.”

Tâm trạng của Lâm Dật vô cùng tốt, ba người mua 25 cân chính là là hơn 60 ngàn, đủ cho mình hoàn thành nhiệm vụ.

“Ai ai ai, cậu đây là sao vậy, lúc nãy tôi mua thì cậu không giảm, giờ sao lại giảm cho bọn họ rồi.” Người phụ nữ trung niên nói.

“Chúng ta có quen biết, không được sao?”

Vẻ mặt của người phụ nữ trung niên không vui, “Tôi nói cho các người biết, tuy rằng các người có quen biết, nhưng cũng đừng bị cậu ta lừa. Sao có thể có loại hoa quả đắt như vậy được. Mấy thứ mà cậu ta nói đều là gạt người!”

Tiết Sam Sam lấy tờ giấy xét nghiệm ra.

“Vị đại tỷ này, không biết thì cô cũng đừng nói mò, chúng tôi có báo cáo kiểm nghiệm, cô cảm thấy có thể có lỗi sao?”

“Vậy mà lại có báo cáo kiểm nghiệm?”

“Không phải vậy thì sao?” Tiết Sam Sam nói:

“Tôi cảm thấy bán 3000 một cân đã rẻ rồi. Nếu như chị không nổi thì đứng xa một chút, đừng chậm trễ việc mua bán của chúng tôi.”

“Cô!”

Người phụ nữ trung niên đuối lý, hừ lạnh một tiếng, cầm túi xách của mình quay người rời đi.

Rất nhanh, hoa quả đã lấy xong, ba người quét mã trả tiền, lại khách sáo một hồi mới rời khỏi.

Đúng vào lúc này, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu của Lâm Dật.

【Hoàn thành nhiệm vụ, khen thưởng 200 ngàn điểm thông thạo. 】

【 Mức độ hoàn thành nghề nghiệp: 80%, thẻ may mắn X2 (thời gian giới hạn là mười phút đồng hồ). 】

Nhìn thấy khen thưởng của hệ thống, Lâm Dật cảm thấy rất vui mừng.

Mấy thứ như thẻ may mắn này, vẫn rất hữu dụng.

Nếu như dùng tốt, tại thời điểm mấu chốt, có thể cứu mạng của mình!

Cũng không uổng phí công mình bỏ ra nhiều thời gian như vậy để làm nhiệm vụ.

Lâm Dật lại đợi một lát, nhưng không còn thanh âm của hệ thống.

Nhiệm vụ tiếp theo cũng không thấy xuất hiện.

Hiện tại mức độ hoàn thành của nghề nghiệp này đã đạt đến 80%.

Đợi đến lúc tuyên bố nhiệm vụ tiếp theo chắc hẳn sẽ là nhiệm vụ cuối cùng.

Cũng không biết độ khó sẽ như thế nào.

Nhưng Lâm Dật cảm thấy nhiệm vụ này sẽ khó hơn một chút, cảm thấy không có vấn đề gì.

Đừng giống như lần này, lãng phí quá nhiều thời gian là được.

Nhiệm vụ đã hoàn thành, hoa quả cũng không cần bán nữa, đồ ăn ngon như thế lấy về cho mình dùng sẽ tốt hơn nhiều.

Reng reng reng _ _

Trên đường về khách sạn, Lâm Dật nhận được điện thoại của Kỷ Khuynh Nhan.

“Lâm tiên sinh đang làm gì vậy.” Kỷ Khuynh Nhan ngọt ngào nói.

“Vừa mới họp xong, hiện tại đang đi ăn cơm.”

Lúc rời khỏi Trung Hải, Lâm Dật đã nói với Kỷ Khuynh Nhan rằng mình đến bên này để họp.

Giấu mọi chuyện liên quan tới lữ đoàn Trung Vệ.

Nếu để cho cô biết, mình tới một nơi hung hiểm như thế thì ngoài miệng không nói nhưng trong lòng cũng sẽ nhớ thương, cho nên không thể nói cho cô được.

“Anh gần đây hình như rất bận rộn, thường xuyên đi Yến Kinh, thời gian gọi điện thoại cho em cũng ít đi nhiều.” Kỷ Khuynh Nhan u oán mà nói.

“Không còn cách nào khác, công ty làm càng lúc càng lớn, nếu như anh không để ý một chút thì sẽ rất dễ bị thời đại đào thải. Nhiều người như vậy đang chờ anh để ăn cơm, không thể không chú ý được.”

“Anh nói cũng đúng.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

“Vậy lúc nào thì anh mới có thể trở về, ngày nào em cũng tự mình lái xe về nhà, không có ý nghĩa gì cả.”

“Khoảng ba bốn ngày nữa sẽ trở về, anh xem một chút mấy ngày sau có thể không tham gia không, nếu như có thể thì anh sẽ trở về sớm.”

Dựa theo tình huống hiện tại của lữ đoàn Trung Vệ, Lưu Hồng không có khả năng để cho Lâm Dật đi.

Nhưng Lâm Dật hiểu rõ tính cách của Kỷ Khuynh Nhan.

Nếu mình đã nói như vậy thì cô ấy nhất định sẽ không để cho mình bỏ công việc để về với cô ấy.

“Đừng, đừng, em chỉ tùy tiện nói một chút, công việc trọng yếu, anh không thể lẫn lộn đầu đuôi, cái này gọi mất dưa hấu kiếm hạt vừng.”

“Sao có thể nói là kiếm hạt vừng được, rõ ràng chính là nhặt được hai cái bánh bao lớn.”

“Anh nằm mơ đi, chán ghét.” Kỷ Khuynh Nhan gắt giọng.

Cô hiểu rõ bánh báo lớn của Lâm Dật là có ý gì.

“Ăn ngay nói thật nha, chuyện gì có thể quan trọng bằng em được.”

Kỷ Khuynh Nhan nở nụ cười, dù là ngăn cách bởi điện thoại nhưng lại lộ ra một hương vị ngọt ngào.

“Được rồi, em biết mà.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

“Em sắp đến nhà rồi, không thèm nghe anh nói nữa.”

“Được.”

Cúp điện thoại của Kỷ Khuynh Nhan, khóe miệng của Lâm Dật lộ ra ý cười, mà ngay cả chính anh cũng đều không phát hiện ra.

Lâm Dật lái xe đến chuyển phát nhanh Thuận Phong.

Đóng gói toàn bộ số hoa quả còn lại và gửi cho mấy người phụ nữ và cô nhi viện tại Quảng Châu.

Mà dưa hấu còn thừa lại trên xe thì chuẩn bị cầm đi cho bọn người Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt.

Reng reng reng _ _

Vừa mới làm xong chuyện chuyển phát nhanh, điện thoại di động của Lâm Dật lại vang lên, là Ninh Triệt gọi tới.

“Bán xong hoa quả chưa, đi ăn cơm thôi.”

“Vừa mới xong việc.”

“Vậy cậu đến đón tôi một chuyến, buổi tối uống rượu nên tôi không lái xe.”

“Được, chờ chút.”

Cúp điện thoại, Lâm Dật lái xe đến lữ đoàn Trung Vệ, gặp được Khưu Vũ Lạc, Ninh Triệt và Khương Thanh.

“Anh Lâm, sao còn dư lại bốn quả dưa hấu vậy? Là để lại cho chúng tôi sao?”

“Đúng vậy, các người mỗi người một quả, hương vị rất không tệ, ở bên ngoài không có đâu.”

“Hắc hắc, vậy tôi cũng không khách khí với anh nữa.”

Dưới sự chỉ huy của Ninh Triệt, Lâm Dật rẽ trái lượn phải, đem xe chạy đến một con đường nhỏ, hai bên đều là xe, con đường để đi ở giữa vô cùng chật hẹp.

Nơi này không có nhà cao tầng, nhưng lại tràn ngập không khí khói lửa nhân gian.

Nhất là mùi thơm như có như không của thịt dê nướng kia quả thực là khiến người chảy nước miếng.

“Lái về phía trước khoảng 100m nữa là đến.” Ninh Triệt nói:

“Không biết giờ có thể tìm chỗ để đỗ xe không nữa.”

Khương Thanh quay đầu, nhìn bốn phía.

“Nơi này đỗ xe không thu phí, nhưng đều bị xe riêng chiếm hết, hình như rất khó tìm được chỗ đậu.”

“Việc này phải để anh Lâm của cô nghĩ biện pháp rồi.”

“Anh Lâm cũng không phải là thần tiên, đây cũng không phải là chuyện nghĩ biện pháp là có thể giải quyết, chỉ có thể dừng ở gần đó.”

“Cô có thể không tin tôi, nhưng nhất định phải tin tưởng anh Lâm của cô, đúng không, Lâm Dật?”

“Ừm... Tuy có chút độ khó, nhưng cũng không phải là vấn đề lớn.”

Khương Thanh:???

Đây là muốn vận dụng đặc quyền sao?

Lâm Dật nhìn về ngoài cửa sổ một chút, sau đó hắng giọng một cái, rống to:

“Chồng của các người đã về rồi kìa!”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1302.
Bình Luận (0)
Comment