Chương 1306: Đừng Dùng Tay Chỉ Vào Tôi.
Chương 1306: Đừng Dùng Tay Chỉ Vào Tôi.
Miêu Thành hiểu mấy môn đạo nơi này hơn Khưu Vũ Lạc, trực tiếp hỏi giá cả.
“Cám ơn Miêu tổng đã nể tình.” Tạ Đông Lai vừa cười vừa nói, sau đó vươn một ngón tay ra.
“10 triệu đúng không.” Sắc mặt Miêu Thành âm trầm, nói:
“Đưa tài khoản của công ty các người cho tôi, hiện tại tôi sẽ gửi tiền qua.”
“Miêu tổng, ngài không phải nói đùa thế này.” Tạ Đông Lai nói:
“Triệu Thi Kỳ chính là cây rung tiền của công ty của các người, còn là đỉnh cấp lưu lượng của giới giải trí. Cô ấy gây ra việc này, chỉ 10 triệu sao có thể bình ổn mọi chuyện được, ngài đây không phải là xem thường tôi mà đang xem thường Triệu Thi Kỳ a.”
Miêu Thành nhăn mày, “Vậy anh có ý gì!”
“100 triệu!”
Tạ Đông Lai nói: “Chỉ cần các người gửi tiền qua, tôi lập tức sẽ gọi người xóa bỏ hai bài báo kia, tuyệt đối nghiêm túc, tôi luôn rất có uy tín.”
Lấy Khưu Vũ Lạc 10 triệu, lấy Miêu Thành 100 triệu, là bởi vì sự khác biệt giữa thân phận của bọn họ.
Anh ta chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha cho dạng cá lớn giống như Triệu Thi Kỳ này.
Mà với kinh tế công ty cũng sẽ không để cho cô ấy bị hủy được.
Đương nhiên sẽ phải đưa tiền.
“Anh đang đùa với tôi sao!” Miêu Thành lạnh mặt nói:
“Anh nghĩ rằng tiền của công ty chúng tôi đều là gió lớn thổi tới sao!”
“Trước đừng có vội tức giận, ngài xem cái này một chút là biết.”
Tạ Đông Lai ném một xấp ảnh chụp qua, Miêu Thành cầm lên nhìn một chút.
“Chuyện của hai người họ, chúng tôi đã chụp được từ đầu. Anh nhìn ánh mắt mà Triệu Thi Kỳ nhìn người đàn ông kia xem, mặt mày hớn hở, hoàn toàn không giống như là mua hoa quả. Hơn nữa hoa quả còn là 3000 một cân, lại mua nhiều như vậy, sau đó không trẻ tiền liền đi. Ngoài ra người đàn ông kia lớn lên còn vô cùng đẹp trai, vừa nhìn liền biết quan hệ không tầm thường, nói không chừng còn có việc không thể lộ ra ngoài đây.”
Tạ Đông Lai tựa lưng vào ghế ngồi, thảnh thơi nói:
“Nhưng người đàn ông kia hình như không giống người tốt lành gì, hết câu dẫn Triệu Thi Kỳ, buổi tối lại hẹn ba người phụ nữ khác, chậc chậc chậc, xem dáng vẻ thì chính là tra nam.”
Hai tay Mã Lợi Bân nắm chặt, trong lòng hỏi thăm Lâm tổ tông mười tám đời của Dật!
Đều là do anh ta làm hại!
“Ha ha...”
Tạ Đông Lai cười một tiếng, “Ngài suy nghĩ một chút, nếu như tiếp theo chúng tôi lại viết một phần tin tức, nói Triệu Thi Kỳ và ba người phụ nữ khác cùng tranh giành một người đàn ông, không biết kết quả sẽ là thế nào? Cái này dưa hẳn là không nhỏ đâu.”
“Ba!”
Miêu Thành vỗ bàn đứng dậy!
“Anh không có chứng cứ, đây là nói xấu!”
“Đúng, tôi quả thực không có chứng cớ xác thực, chứng minh bọn họ có quan hệ, nhưng ta có thể dùng giọng điệu phỏng đoán để tự thuật lại chuyện này, anh đoán xem fan của cô ấy sẽ nghĩ như thế nào? Chỉ sợ là hình tượng Ngọc Nữ của cô ấy sẽ không thể giữ được, chẳng lẽ tin này còn không đáng 100 triệu sao?” Tạ Đông Lai nói:
“Lấy danh khí và lưu lượng hiện tại của cô ấy thì không đến nửa năm là có thể giúp các người kiếm lại tiền, cần gì phải xoắn xuýt chút lợi ích trước mắt này, nhiều không lời bằng. Các người nói xem có đúng không.”
“100 triệu quá nhiều! Chúng tôi không thể tiếp nhận!”
“Trước đừng có gấp, ngài cứ suy nghĩ thật kỹ rồi lại quyết định, dù sao tôi cũng có nhiều thời gian.”
“Anh!”
Miêu Thành giận không nhịn nổi, ông cũng biết mình đang ở trong một hoàn cảnh hoàn toàn bị động.
Ngay cả chỗ cò kè mặc cả cũng không có.
“Số tiền quá lớn, tôi không có quyền quyết định, muốn thương lượng với lão tổng của chúng tôi.”
“Đương nhiên là không thành vấn đề.” Tạ Đông Lai cười nói:
“Nhưng mà tốt nhất nên thương lượng nhanh một chút ra, những tin tức kia mà để càng lâu thì sẽ càng ảnh hưởng không tốt tới các người.”
“Hừ!”
Miêu Thành hừ lạnh một tiếng, sau đó mang theo Mã Lợi Bân, rời khỏi văn phòng.
Về tới trên xe của chính mình, Miêu Thành liềb bấm gọi cho lão tổng của bọn họ.
“Tôn tổng, đối phương muốn chúng ta 100 triệu, không có bất kỳ chỗ nào để cò kè mặc cả hết.”
“100 triệu sao... Tôi suy tính một chút, đợi lát nữa sẽ trả lời điện thoại.”
“Được.”
Cúp điện thoại, Miêu Thành ngồi dựa vào trên ghế dựa, sắc mặt khó nhìn tới cực điểm.
“Miêu tổng, hiện tại từ khóa hot trên Micro Blog đều là Thi Kỳ. Chúng ta phải nhanh nghĩ biện pháp xử lý, nếu không Thi Kỳ sẽ xong mất.”
Nếu như là mua ít đồ bình thường cũng sẽ không náo ra nhiều chuyện như vậy.
Vấn đề nằm ở chỗ thái độ của Triệu Thi Kỳ, cười vui vẻ như vậy.
Đối mặt với fan cuồng, người đàn ông kia lại ra mặt cho cô, chuyện này khiến cho người ta cảm thấy rất không bình thường.
“Tôi biết, tôi cũng đang nghĩ biện pháp.” Miêu Thành đáp.
“Mẹ nó, đều do tên vương bát đản kia, thế mà lại náo ra chuyện lớn như vậy!” Mã Lợi Bân phẫn hận nói:
“Chờ sau khi chuyện này lắng lại, tôi nhất định sẽ đánh gãy chân anh ta!”
Mã Lợi Bân tức giận như thế cũng có nguyên nhân.
Mặc dù ông ta chỉ là một người đại diện nho nhỏ, nhưng bởi vì Triệu Thi Kỳ hot nên bản thân cũng kiếm được không ít chỗ tốt trong đó.
Nếu như Triệu Thi Kỳ cứ như vậy mà tàn, ông ta cũng sẽ không còn cách nào quét thêm chút chất béo.
Cho nên hiện tại, ông hận không thể giết Lâm Dật cho thống khoái!
“Thảo!”
Hai tay Miêu Thành nắm chặt, hung hăng đánh vào tay vịn, “Đều mẹ nó tên đáng chết!”
“Hả?”
Mã Lợi Bân không đáp lại, bỗng nhiên lẩm bẩm một câu.
“Sao thế?”
“Miêu tổng, anh nhìn người đi xuống từ chiếc xe phía trước kia xem, hình như chính là Lâm Dật!”
“Thật hay giả vậy? Xác định không nhìn lầm?”
Miêu Thành ngồi thẳng người, nhìn về phía Lâm Dật.
“Đúng thật là cậu ta!” Mã Lợi Bân nói:
“Còn có hai người phụ nữ bên cạnh hình như cũng là người trên tấm ảnh.”
“Mẹ nó, đang lo tìm không thấy cậu ta đây, không ngờ người lại tự đến!” Miêu Thành nói: “Xuống xe nhìn xem!”
“Được!”
Hai người xuống xe, đi đến chỗ ba người Lâm Dật!
“Ba người các người đứng lại cho tôi!”
“Gọi chúng tôi sai?” Lâm Dật quay đầu lại hỏi.
“Đúng, nói các người đó!”
Mã Lợi Bân đi đầu, ngăn tại trước mặt ba người.
Lâm Dật đánh giá trên dưới hai người một chút rồi nói:
“Chúng ta hình như không quen biết a?”
“Tôi là người đại diện của Triệu Thi Kỳ, vị này là Miêu tổng của công ty chúng tôi, bây giờ đối phương muốn tôi 100 triệu, mới có thể lắng lại việc này, đều là do cậu làm hại!”
“Thì ra ông chính là người muốn đánh gãy chân tôi.” Lâm Dật nói:
“Là cô ấy đến tìm tôi mua hoa quả, nếu như ông không hài lòng thì có thể đi tìm cô ấy, với lại ông tốt nhất đừng chỉ tay vào tôi.”
“Thao, cậu thì tính là cái gì, tôi cứ lấy tay chỉ cậu đó, cậu có thể làm... A!”
Lâm Dật nắm lấy ngón tay Mã Lợi Bân, cứ thế mà tách ra tới, khiến ông ta đau đến mức thân thể đều bắt đầu vặn vẹo theo, mồ hôi lạnh chảy ròng.
“Con mẹ nó cậu nhanh buông ra cho tôi!”
“Miệng còn không sạch sẽ như thế?” Lâm Dật lại gia tăng lực.
“Thao, mẹ nó... A!”
“Anh ấy là người của công ty chúng tôi, cậu nhanh buông tay ra, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!” Miêu Thành uy hiếp Lâm Dật.
Hô thông!
Lâm Dật không nói hai lời, một chân đá vào trên người ông ta, khiến ông ta bay ra ngoài!
“Công ty của các người có mao bệnh đúng không, lỗ tai không dùng được hay là muốn chết vậy?”
------
Dịch: MBMH Translate