Chương 1376: Tới Cửa Muốn Chết.
Chương 1376: Tới Cửa Muốn Chết.
"Anh nói cái gì? Con trai của anh cùng với Lâm Dật phát sinh xung đột?"
"Anh cũng biết người này?"
Ngụy Nghiễm Hiền cũng không cảm thấy bất ngờ, với giá trị với sức ảnh hưởng của Lâm Dật bây giờ, Lưu Hồng biết tên của cậu ta cũng coi như là chuyện bình thường.
"Tối hôm qua xảy ra chút chuyện, ở quán rượu xảy ra xung đột. Anh ta tìm người đem con trai của tôi nhốt vào, tôi phái người đi khơi thông cũng không có hiệu quả. Cho nên gọi điện thoại tới chỗ của anh thử, xem có thể giúp được gì không."
Lưu Hồng ở đầu bên kia điện thoại có chút không nói nên lời.
Các anh những người này cũng thiệt là, trêu chọc ai không tốt cần gì phải đi trêu chọc tổ tông Lâm Dật kia chứ.
Lời nói của tôi đối với cậu ta căn bản liền không dễ xài!
"Chiến hữu cũ, cái khác tôi đều có thể giúp anh được, nhưng cái này thật sự không được, anh cũng đừng làm khó tôi."
"Cũng bởi vì không để cho con trai tôi đi thử huấn, tiểu tử anh sẽ không còn ghi hận tôi đấy chứ."
"Anh đứng có nói bậy, nào có chuyện đó." Lưu Hồng nói:
"Vậy tôi liền nói rõ cho anh biết, Lâm Dật hiện tại không chỉ là chủ tịch của tập đoàn Lăng Vân, mà còn là tổ trưởng của một tổ ở lữ đoàn Trung Vệ. Việc này anh để cho tôi làm sao giúp đây, căn bản tôi không giúp được anh!"
"Anh nói cái gì! Anh ta là tổ trưởng của một tổ!"
Hai cha con sắc mặt đồng thời biến đổi!
Ai cũng không nghĩ tới, Lâm Dật vẫn còn có thân phận như vậy!
"Hừ, tôi lừa anh làm gì, cho nên việc này tôi thật sự không thể giúp được anh."
Sau khi khiếp sợ, Ngụy Nghiễm Hiền nói:
"Nếu anh ta là người của lữ đoàn Trung Vệ, vậy chuyện này liền dễ làm rồi, tôi sẽ dử dụng phương thức của lữ đoàn Trung Vệ để giải quyết vấn đề, cũng không có vấn đề gì."
"Lẽ nào anh muốn giải quyết riêng việc này?"
"Tôi vừa bắt đầu chính là dự định như vậy, nhưng gần đây chúng tôi có chuyện làm ăn quan trọng muốn nói. Tôi sợ gây ra những tin tức tiêu cực không cần thiết, nên muốn xử lý việc này nhẹ nhàng. Hiện tại đã biết cậu ta là người của lữ đoàn Trung Vệ, tôi cảm thấy việc này liền dễ làm hơn nhiều rồi."
Lữ đoàn Trung Vệ là một tổ chức đặc biệt, với các quy tắc cụ thể của riêng nó.
Chính là dùng phương thức so tài để giải quyết vấn đề!
Nói trắng ra chính là một mình đấu!
Ưu điểm của điều này là nó sẽ không khuếch đại tác động tiêu cự. Cho dù là người nào thua cũng đều sẽ ngầm thừa nhận kết quả này, sẽ không lộ ra ngoài.
Cứ như vậy, chính mình liền không có lo lắng gì nữa.
"Đều là người một nhà, không cần thiết phải như vậy, tài nghệ của Lâm Dật tôi rất hiểu rõ, bất luận tổn thương ai cũng không tốt."
"Không có chuyện gì, kết quả như thế nào chúng ta đều có thể tiếp nhận được." Ngụy Nghiễm Hiền cười ha hả nói:
"Hãy giải quyết theo cách của lữ đoàn Trung Vệ đi."
"Vậy được, tự anh quyết định, việc này tôi không đi theo cậu ta được, môi hở răng lạnh, giúp ai cũng không tốt."
"Ha ha ..."
Ngụy Nghiễm Hiền cười ha hả, "Tôi chỉ chờ mấy câu này của anh."
"Vậy trước tiên như vậy đi, chờ khi nào anh đến Yến Kinh, hãy gọi điện thoại trước cho tôi."
"Được, vậy cứ như vậy trước đi."
Ngụy Nghiễm Hiền cúp điện thoại, nhìn con trai của mình nói:
"Con mới vừa rồi cũng nghe cha nói rồi đấy, Lâm Dật là người của lữ đoàn Trung Vệ, mà còn là tổ trưởng của một tổ."
"Anh ta thật sự đã mang đến cho con một bất ngờ thật lớn." Ngụy Giai Long nói:
"Không chỉ có một công ty lớn như vậy, lại còn thành tổ trưởng của một đội của lữ đoàn trung vệ. Nếu như dứt bỏ quan hệ thù địch, con thật sự rất bội phục anh ta."
Ngụy Nghiễm Hiền không nóng không lạnh gật đầu.
"Một nơi như lữ đoàn Trung Vệ không nuôi rác rưởi, cậu ta có thể lăn lộn đến chức vị tổ trưởng, tự nhiên là không đơn giản."
"Nhưng con rất tò mò, đội trưởng trẻ nhất ở lữ đoàn Trung Vệ đều là khoảng 30 tuổi, anh ta làm sao ở độ tuổi này đã được đề bạt rồi?"
"Cha quãng thời gian trước có nghe nói, lữ đoàn Trung Vệ thương vong nặng nề, đoán chừng cậu ta là phá cách được đề bạt lên."
"Ban đầu hai ba tổ, chính là hàng ngũ chiến đấu thông thường, nhân vật cấp bậc tổ trưởng trình độ còn không có hơn cha, lại tăng thêm anh ta được đặc cách đề bạt lên, trình độ có thể cao tới đâu chứ? "
"Này không vừa vặn sao." Ngụy Nghiễm Hiền đốt điếu thuốc, "Con dẫn người tới tìm anh ta, liền dùng phương thức của lữ đoàn Trung Vệ giải quyết vấn đề, thân là tổ trưởng của một tổ, anh ta sẽ không cự tuyệt."
"Con biết rõ phải làm thế nào rồi."
"Đúng rồi, chúng ta buổi trưa còn phải gặp mặc với thị trưởng Lương, đợi lát nữa con nên chuẩn bị một chút, chủ yếu chuyện này là do con tới nói chuyện, dù sao tương lai công ty cũng là của hai anh em các con."
"Biết rồi cha."
Đáp một tiếng, Ngụy Giao Long đi ra ngoài, chuẩn bị xử lý những chuyện trước mắt này.
"Anh Long, bác cả nói như thế nào, việc này làm sao bây giờ."
Nhìn thấy Ngụy Giai Long đi ra, Ngụy Triết nghênh đón hỏi.
Ngụy Giai Long khóe miệng mang theo ý cười khinh thường.
"Mềm dẻo không được, đương nhiên là phải cứng rắn rồi."
Ngụy Triết vẻ mặt vui vẻ, "Tiên sư nó, dạng người như anh ta phải động ta động chân mới được, em đã sớm nhìn anh ta không vừa mắt rồi."
"Trước tiên đừng có gấp, trên tay tôi còn có những chuyện khác, dù sao anh ta cũng chạy không thoát, lúc nào trừng trị anh ta còn không phải xem tâm tình của tôi sao?"
"Ha ha, với khả năng chiến đấu bất khả chiến bại của Long ca, trừng trị anh ta nhất định là ung dung thêm vui vẻ." Ngụy Triết nói:
"Nhưng theo tôi thấy, nếu như anh Long tự mình đi trừng trị anh, vậy chính là giết gà dùng đao mổ trâu, như vậy cũng quá đề cao anh ta, hay là em tìm người tới."
"Không cần, vừa vặn anh còn có chuyện khác muốn tìm anh ta, làm sao cũng phải đi qua đó một chuyến."
Đối với chuyện này, Ngụy Giai Long cũng không hề tiết lộ quá nhiều, bởi vì lữ đoàn trung vệ là một tổ chức tương đối thần bí tổ.
Dựa theo một ít quy định bất thành văn, không thể chủ động tiết lộ bất cứ thông tin gì về lữ đoàn trung vệ cho người ngoài biết.
Cho nên Ngụy Giai Long cũng không hề nhiều lời.
"Biết rồi anh Long." Ngụy Triết lộ vẻ tức giận trả lời.
"Được rồi, các cậu đi làm trước đi, đợi lát nữa khi nào tôi đi sẽ gọi nhóm người các cậu."
"Được."
Ngụy Giai Long gật đầu, sau đó trực tiếp rời đi.
"Việc này ồn ào như vậy, sớm biết mình vừa nãy liền gọi người đi thu thập anh ta cho rồi." Ngụy Triết tiếc nuối nói.
"Anh, hiện tại đi cũng còn kịp mà." Ngụy vũ nói:
"Chúng ta có thể thừa dịp lúc này, tìm người động thủ, sau đó đem người giải đến trước mặt anh Long. Đến lúc đó không phải mọi chuyện đều ổn thỏa sao, bác cả cũng có thể cao hứng."
"Hả? Em nói cũng đúng!" Ngụy Triết sáng mắt lên, "Anh hiện tại liền sắp xếp việc này!"
Ngụy Triết lấy điện thoại ra, con mắt chuyển động.
"Anh Long nói rồi, thân thủ của anh ra rất tốt, cho nên việc này không thể khinh thường, còn phải tìm một số nhân tai mới được."
Ngụy Vũ rơi vào trầm tư, bắt đầu suy nghĩ ứng viên thích hợp.
Chuyện này rất quan trọng, không thể để xảy ra một chút sai sót nào.
"Em nhớ ra rồi, anh Hùng là lão đại của Dư Hàng, hình như từ nơi khác trở về rồi, dưới tay của anh ta có rất nhiều người, việc này tìm anh ta làm là thích hợp nhất."
Ngụy Triết sáng mắt lên, "Anh trước đó vài ngày có nghe nói, anh ta mới có thêm vài tay chân mới. Nghe nói trên tay còn có người của bên quan chức, là một người tàn nhẫn, vừa vặn đuổi kịp!"
Nghĩ tới đây, Ngụy Triết cầm điện thoại di động, gọi điện thoại cho đối phương.
"Anh Hùng, ở Dư Hàng sao? Tôi đây có chút việc, muốn tìm anh hỗ trợ."
"Tôi muốn dạy dỗ một người, có thể phái một ít người tới đây không? Tôi muốn dùng mấy người mới kia, đặc biệt hùng hổ đấy."
"Cái gì! Chỗ anh còn có người lợi hại hơn? "
"Cùng phái tới một lúc?"
"Vậy thì tốt quá!"
------
Dịch: MBMH Translate