Chương 1433: Anh Ấy Là Lâm Thiếu Trung Hải?
Chương 1433: Anh Ấy Là Lâm Thiếu Trung Hải?
Màn đêm buông xuống, đèn đuốc trong trường đua xe quốc tế Trung Hải sáng trưng, tiếng người huyên náo.
Bên ngoài bãi đỗ xe, có mấy trăm chiếc xe lớn nhỏ khác nhau đang đỗ.
Dù ở hai bên đường phố cũng đều là xe, chỉ để lại một làn đường cho xe thông hành.
Trong trường đua xe, sân bãi có thể chứa 250 ngàn người, nhưng chỉ ngồi đầy có một phần năm, bởi vậy có thể thấy được trận offline cho kẻ yêu thích xe này hùng vĩ cỡ nào!
“Đình Đình, cũng có quá nhiều người tới rồi đi.”
Nhìn thấy khung cảnh người đông tấp nập, Lý Tự Cẩm cảm thấy rất kinh ngạc.
Cô vốn cho rằng đây chỉ là một trận đấu quy mô nhỏ, người tham dự có khoảng 180 người là cùng, không nghĩ tới quy mô lại lớn như vậy, buổi biểu diễn ca nhạc của ngôi sao cũng không lớn như này.
“Cậu cho rằng là vì sao chứ, đây chính là trận đấu offline do ba thành phố Dư Hàng, Trung Hải, Quảng Châu cùng liên hợp lại tổ chức. Người đến quan sát và sức ảnh hưởng đương nhiên là lớn hơn nhiều so với trong tưởng tượng của cậu.”
“Cho dù là trận đấu của ba thành phố thì cũng không đến mức thu hút nhiều người như vậy chứ.”
Tính cách của Lý Tự Cẩm từ trước đến nay luôn đơn thuần, cô không có cách nào lý giải nổi, vì sao lại có nhiều người nguyện ý chơi loại này trò chơi nguy hiểm như vậy.
Nếu như thật sự muốn phát tiết tâm trạng thì xe điện đụng và Kart trong công viên không phải cũng được rồi sao.
“Cậu có chỗ không biết, bởi vì trận đấu ngày hôm nay là do ba phú nhị đại đứng đầu ba thành phố tổ chức, dựa vào sức ảnh hưởng của những người này đương nhiên là có thể thu hút nhiều người tới.” Uông Đình nói:
“Ngoài ra, chắc là cậu cũng biết phú nhị đại rất nổi tiếng trên mạng, tên là Tần Hán kia đúng chứ.”
“Biết biết, tin tức xung quanh anh ấy vẫn luôn rất nhiều, hình như thường xuyên đổi bạn gái.”
“Đúng, chính là anh ấy, anh ấy là phú nhị đại đứng đầu Trung Hải. Anh ấy cũng sẽ tham gia trận đấu này, ngay cả loại người này đều tới, thì fan và thiểm cẩu của anh ấy chắc chắn sẽ không thể bỏ lỡ cơ hội lần này.”
“Nói cũng đúng.”
“Đình Đình, còn ở đây làm gì vậy, nhanh chuẩn bị một chút, sắp bắt đầu so tài rồi.”
Người nói chuyện là một người đàn ông, tên Lý Mặc, là một thành viên trong đội xe của Uông Đình.
Hoàn cảnh gia đình tốt hơn so với Uông Đình một chút, có chút danh tiếng tại Dư Hàng.
“Tôi đang phổ biến chút thông tin về Tần Hán cho chị em của tôi.”
“Tần Hán? Tôi biết người này, đã từng là phú nhị đại trâu bò nhất Trung Hải, rất là lợi hại.”
“Ừm hả? Lời này là có ý gì? Đã từng là phú nhị đại lợi hại nhất thì sao? Chẳng lẽ hiện tại không lợi hại nữa sao?” Uông Đình hỏi.
“Hiện tại cũng lợi hại, nhưng Trung Hải còn một người gọi là Lâm thiếu, là anh em tốt với Tần Hán, nghe nói người kia còn có tiền hơn anh ấy, là người đứng đầu của tứ thiếu Trung Hải. Một số người trong vòng đều nhận định anh ấy là người giàu nhất Trung Hải, còn lợi hại hơn cả Tần Hán.”
“Thật hay giả vậy? Thế mà còn có phú nhị đại lợi hại hơn cả Tần Hán sao?”
“Đương nhiên là thật, hơn nữa tôi vừa mới nghe đội trưởng của chúng ta nói, người tên Lâm thiếu kia tối nay cũng sẽ tới, nghe nói kỹ thuật lái xe vô cùng cao, đoán là cũng đến để tham gia trận đấu.”
“Nếu là như vậy, chẳng phải có cơ hội nhìn thấy người rồi sao?”
Lý Mặc cười gật đầu, “Nghe nói lớn lên vô cùng đẹp trai, giống như ngôi sao điện ảnh vậy.”
“Chậc chậc chậc, tôi đây không có niềm yêu thích gì, chỉ thích nhìn trai đẹp thôi.”
“Chuyện này thì đơn giản, cô nhìn tôi là được rồi.”
“Mau mau cút, tôi không có hứng thú với đàn ông xấu như anh.”
“Dựa vào.”
Bị Uông Đình nói như vậy, Lý Mặc cũng không tức giận, quay người rời đi, chuẩn bị cho trận đấu.
“Chậc chậc chậc, tới tham gia trận đấu, còn có thể nhìn thấy đại soái ca, hành trình đến Trung Hải lần này tuyệt đối không lỗ.”
“Nếu như cậu thật sự muốn nhìn soái ca, thì nhìn anh Lâm chẳng phải là được rồi sao. Tớ cảm thấy anh ấy lớn lên rất đẹp trai.” Lý Tự Cẩm nói.
“Ừm hả?”
Uông Đình nhìn Lý Tự Cẩm với vẻ hoài nghi, “Thế mà có thể nói ra loại lời này, không phải là có ý gì với anh ta rồi đó chứ?”
“Nào có.”
Lý Tự Cẩm bị Uông Đình nói cho khuôn mặt đỏ bừng.
“Anh Lâm ưu tú như vậy, tớ quả thực không xứng với anh ấy.”
“Bỏ qua những yếu tố khác mà nói, anh ta quả thật có chút lợi hại, tuy chênh lệch giữa các người có chút lớn, nhưng con gái theo đuổi con trai cũng không phải là không được. Chỉ cần cậu cố gắng một chút, nói không chừng còn có cơ hội, nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng nha.”
“Cậu cũng đừng nói tớ, cậu không phải cũng đang độc thân sao.”
“Tớ là do không gặp được người thích hợp, nếu không thì đã sớm hạ thủ.” Uông Đình nói:
“Nhưng tên Lâm Dật kia quả thực là đáng ghét, lấy tính cách chậm chạp của cậu, nếu như thật sự ở cùng một chỗ hẳn là sẽ bị người ta lừa đến chết.”
“Ai nha, cậu nói cái gì đó.” Lý Tự Cẩm ngượng ngùng nói:
“Hai chúng tớ chỉ là quan hệ đồng nghiệp đơn thuần, không có phức tạp như cậu nghĩ đâu. Tớ biết điều kiện của mình, căn bản cũng không có suy nghĩ gì về phương diện kia, cho nên cậu cũng đừng quan tâm nhiều làm gì.”
“Tớ cũng chỉ là tùy tiện nói một chút, nhưng tớ vẫn cảm thấy, người kia không được tốt lắm, hoàn toàn không xứng với cậu.”
Lý Tự Cẩm bất đắc dĩ lắc đầu, oán niệm của Đình Đình đối với Lâm Dật đoán chừng sẽ không thể tiêu tan nổi trong thời gian ngắn.
“Mau nhìn đi, bọn người Tần thiếu tới!”
Ngay tại lúc hai người đang nói chuyện, chợt nghe từng đợt tiếng kinh hô.
“Bọn người Tần Hán tới!”
“Đợi thời gian dài như vậy, cuối cùng cũng đã đến.”
“Nghe nói không chỉ có Tần thiếu đến, mà ngay cả Lâm thiếu luôn khiêm tốn cũng tới tham gia trận đấu, cuối cùng có thể thấy được hình dạng thật của anh ấy rồi.”
“Tôi nghe tin tức ngầm nói, giá trị của Lâm thiếu còn cao hơn Tần thiếu, cũng không biết là thật hay giả.”
“Tôi cũng nghe qua chuyện này, cảm thấy hẳn là thật, nếu không Lâm thiếu cũng không thể có vinh dự đứng đầu tứ thiếu Trung Hải.”
“Anh nói cũng đúng.”
Nghe từng tiếng nghị luận của người khác, Uông Đình kích động nắm lấy cánh tay Lý Tự Cẩm.
“Tự Cẩm, cậu có nghe thấy không, Lâm thiếu thần bí kia quả thực còn lợi hại hơn Tần Hán, chúng ta hôm nay đúng là may mắn.”
“Ai nha, có đến mức kích động như vậy không.”
“Đợi lát nữa phú nhị đại đứng đầu Trung Quốc sẽ xuất hiện, lấy trình độ của hai chúng ta muốn có cơ hội được nhìn thấy người ta cũng không nhiều, không thể tùy tiện bỏ lỡ được.”
Uông Đình vô cùng hào hứng, nhón chân, nhìn qua cửa trường đua xe.
Ong ong ong _ _
Rầm rầm rầm _ _
Từng đợt tiếng gầm rú vang vọng trong ngoài hội trường.
Mắt Uông Đình không chớp nhìn chằm chằm vào cửa chính, nhìn thấy mười mấy chiếc xe đang lái vào từ bên ngoài.
Dưới cái nhìn chăm chú của mấy vạn người, xe của mấy người Tần Hán chạy đến trung tâm của trường đua xe, sau đó bọn họ mở cửa xuống xe.
Loại cảm giác được ngàn người quan sát đúng là khiến cho lòng hư vinh của cô cực kỳ thỏa mãn.
“Lâm thiếu!”
“Lâm thiếu!”
“Lâm thiếu!”
Nghe thấy tiếng gọi ầm ĩ ở phía bên ngoài, Kỷ Khuynh Nhan trong xe nhìn Lâm Dật với ý vị sâu xa.
“Không nghĩ tới anh còn rất được hoan nghênh, có rất nhiều nữ sinh còn phất cờ hò reo vì anh kìa.”
“Cái này... Cũng không nghĩ tới lại khoa trương như vậy, đều là mượn ánh sáng của bọn người Tần Hán.”
“Anh cứ chờ đến lúc khuya về nhà, xem em sẽ thu thập anh thế nào.”
Mặt Lâm Dật đen lại, thăm hỏi mười tám đời tổ tông nhà Tần Hán một lần ở trong lòng, sau đó mở cửa xuống xe.
“Trời ạ, Lâm thiếu lớn lên cũng quá đẹp trai rồi!”
“Không được không được, tôi muốn ngất, cái khí chất này, ngôi sao giới giải trí cũng không sánh bằng.”
“Cô nhìn cô gái bên cạnh anh ấy xem, hinh như là bạn gái của anh ấy, lớn lên cũng quá xinh đẹp rồi!”
Người xung quanh nghị luận ầm ĩ, nhưng Uông Đình và Lý Tự Cẩm đều trợn tròn mắt.
“Ừm hả? Người kia không phải là Lâm Dật sao?”
------
Dịch: MBMH Translate