Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1443 - Chương 1441: Người Không Thể Đi Được.

Chương 1441: Người Không Thể Đi Được.
Chương 1441: Người Không Thể Đi Được.
Chương 1441: Người Không Thể Đi Được.




Nhìn thấy Lý Tự Cẩm tức giận, phần lớn fan não tàn đều sững sờ, dừng lại động tác trên tay, nhìn cô với đầy vẻ địch ý.

Lâm Dật cũng có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Lý Tự Cẩm còn có một mặt này.

“Nơi này là nơi công cộng, hi vọng các ngươi chú ý lời nói của mình!”

Lý Tự Cẩm hình như đã thật sự tức giận, tập hợp mọi người lại cùng một chỗ, chuẩn bị đi đăng ký.

“Hô cái gì mà hô, đừng tưởng rằng lớn giọng là tôi sẽ sợ cô!”

Mấy nam sinh vọt lên, giằng co với Lý Tự Cẩm, thái độ cường ngạnh, không có một chút dáng vẻ nhận sai nào.

“Các người ném hỏng di động của người khác, còn không nói đạo lý!” Lý Tự Cẩm nói:

“Chẳng lẽ cha mẹ của mấy người không dạy qua các người, không được ồn ào ở nơi công cộng, làm hư đồ của người khác thì phải bồi thường sao!”

Nếu như là chuyện của mình thì Lý Tự Cẩm có thể sẽ không tức giận như thế.

Nhưng những người này là người đi theo tới, đều là dân chúng bình thường, một cái điện thoại di động đối với bọn họ mà nói đã là đồ rất quý giá.

Nhất định phải để cho bọn họ bồi thường!

“Ai bảo bọn họ cầm điện thoại rách đi chụp lung tung, dựa theo quy định của hội viên hội chúng tôi, nếu điện thoại từ 3000 tệ trở xuống, đồng thời không phải là điện thoại do Chấn Vũ Oppa làm đại sứ hình tượng thì không có tư cách chụp ảnh cho anh ấy!”

Lâm Dật cảm thấy cạn lời.

Fan nữ yêu thích còn có thể thông cảm được, nhưng những người đàn ông này còn xem náo nhiệt gì thế?

“Chúng tôi chỉ là chụp ảnh sân bay, cũng không có chụp ngôi sao của các người, các người có phải là có chút quá đáng rồi hay không!”

“Ai biết các người có chụp lén hay không!” Người của Hậu viện hội nói:

“Hơn nữa nhìn quần áo của các người liền biết là người tới từ nông thôn, làm cho không khí sân bay cũng bị ô nhiễm theo, chẳng lẽ không biết tự mình hiểu lấy sao!”

“Đây là lý do gì, ngang nhiên hủy hoại tài sản của người khác, đây là hành động phạm pháp!” Lý Tự Cẩm nói!

“Tôi không quan tâm đến mấy chuyện đó!” Fan nam kêu gào rồi tiến đến trước mặt Lý Tự Cẩm, “Có bản lĩnh thì cô đánh tôi xem, đồ bà cô không ai muốn!”

“Tránh xa một chút, anh não tàn như thế sẽ rất dễ lây sang cho chúng tôi.”

Lâm Dật nắm lấy tóc của nam sinh kia kéo sang một bên.

“Anh, anh lại dám động thủ với tôi! Các người quá đáng!”

Nam sinh bị Lâm Dật bị dọa cho không dám động thủ, chỉ dám đứng ở đằng xa chỉ trỏ.

“Đây đã tính toán là nhẹ lắm rồi, ngoan ngoãn bồi thường tiền, sau đó cút ra ngoài, đừng tự chuốc nhục nhã.”

“Sao anh lại nói chuyện như vậy với fan của tôi.”

Vốn cho rằng mọi chuyện sẽ lắng lại, lại đột nhiên xuất hiện tiếng nói chuyện, khiến cho bầu không khí hai bên lại trở nên căng thẳng một lần nữa.

“Là Chấn Vũ Oppa!”

Lâm Dật nghiêng đầu nhìn qua, nhìn thấy mười mấy người đang đi ra từ bên trong.

Người đàn ông dẫn đầu, mặc quần dài màu đen cùng áo khoác cao bồi, trên mặt còn đeo khẩu trang và kính râm, bọc bản thân mình cực kỳ chặt chẽ.

Ở xung quanh anh ta, có hai người giúp đỡ mang đồ, bảo tiêu đứng bên cạnh, vây anh ta vào giữa, phòng ngừa những người khác tới gần.

Nhìn thấy loại tư thế xuất hành này, Lâm Dật nhìn ra người này hẳn là rất nổi tiếng.

Lâm Dật không có thói quen theo đuổi idol, cho nên không hiểu rõ lắm mấy chuyện này.

Người đàn ông đi ra từ trong sân bay tên là Phác Chấn Vũ, bởi vì đóng bộ phim《 Tổng tài ở trên 》, mà hot lên trong làng giải trí Hàn Quốc, cũng khiến cho anh ta thu được một lượng lớn fan tại Trung Quốc.

Mà lần này anh ta tới Trung Quốc chính là để tham gia buổi fan meeting, dùng nó để củng cố địa vị của mình trong vòng fan tại Trung Quốc.

“Chấn Vũ Oppa đến rồi!”

“Thật là quá đẹp trai, không được, tôi muốn ngất xỉu!”

“Chấn Vũ Oppa, em yêu anh!”

Nhìn thấy fan cuồng nhiệt như vậy, Phác Chấn Vũ rất là hài lòng.

Trước đó đã nghe nói, fan Trung Quốc vô cùng cuồng nhiệt, vì thần tượng của mình mà chuyện gì cũng đều có thể làm được.

Hiện tại xem ra thật sự đúng là như vậy.

Thế mà lại vây quanh hết lối đi của sân bay, trận thế như vậy rất ít thấy tại Hàn Quốc.

Chuyến vơ vét tiền tại Trung Quốc lần này vẫn là vô cùng cần thiết.

“Chấn Vũ Oppa, mấy dân quê bọn họ, không chỉ cầm điện thoại do anh đại ngôn để chụp ảnh. Hơn nữa còn chặn đường ra của anh, ngay cả không khí đều bị ô nhiễm. Chúng tôi muốn tiến lên ngăn cản thì bọn họ lại động thủ đánh người.”

“Chuyện này...”

Nhìn điện thoại vỡ nát trên mặt đất, Phác Chấn Vũ trong lúc nhất thời khó có thể đưa ra lựa chọn.

Đây là nơi công cộng, mình có nên xử lý việc này hay không?

“Anh ra mặt giúp bọn họ đi.” Người đại diện Khương Hiền Tuấn nói với Phác Chấn Vũ.

“Nhưng đây là nơi công cộng.”

“Cũng bởi vì là nơi công cộng cho nên anh mới cần làm như vậy.” Khương Hiền Tuấn nói :

“Trung Quốc không giống với Hàn Quốc, cho dù có xảy ra chuyện tại nơi công cộng cũng có thể lắng lại rất nhanh. Anh bây giờ ra mặt giúp fan thì bọn họ sẽ càng sùng bái anh hơn, sau đó sẽ càng điên cuồng mua đồ của anh, đến lúc đó danh tiếng của anh cũng sẽ được nâng cao một bước!”

“Thật sao!”

“Đương nhiên là thật, hơn nữa phía sau còn có chúng ta tẩy trắng mọi chuyện, nói rằng anh vì bảo vệ fan nên mới làm như vậy. Đây rõ ràng chính là một đợt tuyên truyền tích cực, cho nên anh nhất định phải ra mặt cho bọn họ!”

“Tôi đã biết.”

Sau khi nói chuyện với người đại diện, Phác Chấn Vũ nói với fan ở sân bay:

“Mọi người đừng sợ, các người là fan của tôi, chúng ta cũng là người một nhà, tôi sẽ bảo vệ các người.”

“Trời ạ, Chấn Vũ Oppa vậy mà nói chúng ta là người một nhà, đúng là quá hạnh phúc đi mà!”

“Đây mới là thần tượng chất lượng tốt, ô ô ô... Đời này có thể trở thành fan của Chấn Vũ Oppa quả thực chính là vinh hạnh của tôi.”

“Tôi sau này không muốn đến trường nữa, tôi muốn dành tất cả thời gian để đều theo đuổi Chấn Vũ Oppa!”

Lâm Dật:…

Lý Tự Cẩm:…

Nhìn thấy fan cuồng nhiệt như vậy, Phác Chấn Vũ hài lòng cười cười.

“Mọi người đừng sợ, tôi sẽ ra mặt cho các người, tuyệt đối sẽ không để cho các người bị bắt nạt!”

“Ô ô ô... Cảm ơn Chấn Vũ Oppa...”

“Sa lang hei, chúng em yêu anh!”

Phác Chấn Vũ phất phất tay, ra hiệu cho fan an tĩnh lại, sau đó nhìn sang đám người Lâm Dật:

“Tiên sinh, tốt xấu gì anh cũng là người đã trưởng thành, thế mà lại ra tay đánh fan của tôi, nói lời ác độc, có phải là có chút quá đáng rồi hay không.”

“Thế nào, sân bay là do nhà các người mở à? Con đường này người khác không thể đi sao?” Lâm Dật hỏi ngược lại: “Hay đây là thói quen tật xấu của các người?”

“Anh!”

Sắc mặt của Phác Chấn Vũ trở nên khó coi, “Chuyện này là fan tôi không đúng, không phải chỉ là mấy cái điện thoại di động thôi sao, tôi thay bọn họ bồi thường cho anh là được.”

Phác Chấn Vũ lấy từ trong túi xách của mình ra 20 ngàn tệ đã được đổi từ trước.

“Số tiền này hẳn là đủ rồi đúng không.”

Lâm Dật nhìn Lý Tự Cẩm, cô liền gật gật đầu.

Điện thoại của thôn dân bình thường đều không đắt, số tiền này cũng đủ để bồi thường.

“Vẫn là anh hiểu rõ lí lẽ.” Lâm Dật nói: “Nhường đường chút đi, chúng tôi muốn lên máy bay.”

“Đi sao? Mọi chuyện còn chưa xử lý xong đâu, nếu cứ đi như thế, chỉ sợ là không được rồi.”

Lâm Dật nhướng mày, liếc mắt nhìn Phác Chấn Vũ, “Thế nào, anh còn có gì muốn nói với tôi sao?”

“Tôi đã bồi thường tiền cho anh, nhưng anh đánh fan của tôi, chuyện này anh cũng nên phải phụ trách đi chứ.”

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment