Chương 1459: Vào Hang Hổ.
Chương 1459: Vào Hang Hổ.
Trên xe A4, An Ninh chở Lâm Dật chạy xuyên trên con đường ban đêm.
Lâm Dật nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, cảm thấy thật sự là khí hậu phương nào sẽ dưỡng thành người phương đó.
Đều nói dân phương Bắc thường bưu hãn, nhìn vẻ mặt của người dọc theo đường phố cũng có thể nhìn ra một hai điều như vậy.
Ngẩng đầu cao, tư thế oai hùng.
Dù là mang giày cao gót, cũng có thể mang túi, sải bước về phía trước.
Loại khí chất đoan trang đặc biệt này cực kỳ giống với Lương Nhược Hư.
Tại một mức độ nào đó, Kỷ Khuynh Nhan vẫn còn kém một chút, không phải là nói khí chất không được, chỉ là thiếu đi một chút tàn nhẫn như này.
Thật giống như khi xảy ra chuyện, Kỷ Khuynh Nhan, Lý Sở Hàm và Vương Oánh chắc chắn sẽ lập tức trốn ở phía sau mình, nhưng Lương Nhược Hư lại dám trực tiếp bóp cò.
“Chuyện vừa rồi, cảm ơn anh.” Đang lái xe, An Ninh bỗng lên tiếng.
“Thói quen thôi, chuyện cản súng cũng là chuyện bình thường.”
An Ninh có chút ngượng ngùng, dù sao thái độ vừa rồi của mình đối với anh ấy cũng không tốt lắm.
“Cậu nhìn xem như vậy có được không, tôi mời anh bữa cơm, đồ nướng, lẩu, và các món ăn từ thịt heo khác. Đây đều là món ngon đặc trưng của Đông Bắc, sau khi ăn cơm, tôi sẽ đưa anh đến trung tâm tắm rửa.”
“Ăn cơm thì không cần đâu, cũng không phải là chuyện gì lớn.” Lâm Dật nói:
“Nhưng hai người kia còn đang theo ở phía sau, cô vẫn nên nghĩ biện pháp bỏ lại bọn họ đi.”
“Vẫn còn đi theo sao!”
Vẻ mặt An Ninh hoảng hốt, vội vàng nhìn về phía kính chiếu hậu, quả thực phát hiện chiếc Lexus kia vẫn luôn đi theo phía sau xe của mình.
“Những người này thật đúng là âm hồn bất tán!”
“Cho nên cô cần phải suy nghĩ một chút, làm sao để xử lý hai người kia, sau đó lại nói tiếp.”
An Ninh gật gật đầu, trầm tư vài giây đồng hồ, lấy điện thoại di động ra.
“Anh tan làm chưa?”
“Em gặp phải mấy tên lưu manh, anh đến đón em một chút đi.”
“Hai người.”
“Anh cũng không cần lên mạng làm gì, tới đón em một chút là được rồi.”
“Hiện tại đang đưa khách đến Hán Đường Thủy Hối, anh chờ em ở đó là được, sau khi xong việc thì hai chúng ta sẽ cùng đi.”
“Được, anh chờ em ở đó đi.”
Mấy phút đồng hồ sau, An Ninh cúp điện thoại, vẻ mặt cũng giãn ra không ít.
“Gọi điện thoại cho bạn trai của cô sao?”
An Ninh gật gật đầu, “Chờ sau khi đưa anh về, chúng tôi sẽ đi cùng nhau, ngày mai tôi lại mời anh ăn cơm sau.”
“Đây chỉ là chuyện nhỏ.” Lâm Dật nói:
“Nhưng sao cô không nói với bọn họ là mình đã có bạn trai a?”
“Nói rồi nhưng không có tác dụng.”
“Có bạn trai mà còn muốn theo đuôi, phẩm vị đúng là không tệ.”
“Phẩm vị không tệ sao?”
An Ninh đầu tiên là dừng lại một chút, sau đó mới hiểu được Lâm Dật có ý gì.
Nhưng lại không tiếp tục nói hết.
Bạn gái sao có thể chịu được dạng người như cậu ấy chứ?
Khoảng nửa giờ trôi qua, An Ninh lái xe đến Hán Đường Thủy Hối.
Hai người vừa dừng xe lại, Lâm Dật đã thấy ba người đàn ông đang đi về phía mình.
Người đi đến đầu tiên, thân cao khoảng một mét tám, dáng vẻ ngoài ba mươi, tóc ngắn, đeo kính mắt, phong cách ăn mặc gọn gàng, không quá thời thượng cũng không quá lạc hậu. Dựa theo kinh nghiệm, Lâm Dật suy đoán hẳn là người thuộc giai cấp cao.
Dù sao, những thứ như khí chất cũng không thể lừa được người.
Lâm Dật lại tỉ mỉ nhìn thêm vài lần, không có gì bất ngờ xảy ra, người đàn ông này chính là bạn trai của An Ninh, hai người đứng chung một chỗ cũng rất xứng.
Nhưng hai người đứng sau anh ta thì có hơi vẻ bình thường.
Đúng như Lâm Dật nghĩ, người đi đầu chính là bạn trai của An Ninh - Nhiếp Chính Dương.
Hai người phía sau một béo một gầy, là bạn thân của anh, người mập tên Trương Đào, người gầy tên là Lý Hâm.
Sau khi biết được bạn gái mình bị bắt nạt, anh liền dẫn hai bạn thân của mình vội vã chạy tới.
“Xuống xe trước đi.”
Hai người tháo dây an toàn xuống xe, trong khoảnh khắc nhìn thấy Lâm Dật, trong ánh mắt của Nhiếp Chính Dương tràn đầy địch ý.
Bởi vì dáng vẻ của Lâm Dật quá xuất chúng, khiến anh cảm nhận được nguy hiểm.
“Ninh Ninh, vị này là?”
“Là khách hàng trong viện chúng em, anh ấy mang người đến đây để học tập, em phụ trách tiếp đãi, đưa anh ấy đến nơi này.”
Nhìn bộ dạng vân đạm phong khinh của An Ninh, Nhiếp Chính Dương cũng không suy nghĩ nhiều nữa.
Hai người đã ở chung với nhau hơn một năm, hiểu rõ bản tính của nhau.
Anh biết An Ninh là người như thế nào nên sau khi cô giải thích rõ ràng thì cũng không suy nghĩ nhiều nữa.
Sau đó, An Ninh lại giới thiệu cho Lâm Dật qua về ba người Nhiếp Chính Dương, xem như là đã nhận biết lẫn nhau.
“Ninh Ninh, hai tên quấy rối em đang ở đâu!” Nhiếp Chính Dương hỏi.
An Ninh nhìn bốn phía một chút, vừa hay nhìn thấy chiếc 570 của Tôn Mãn Gia đã chạy đến bãi đỗ xe trung tâm tắm rửa.
“Đang ở trong chiếc xe kia.”
Theo ánh mắt của An Ninh, ba người Nhiếp Chính Dương cũng nhìn thấy chiếc 570 kia, anh lạnh lùng nói:
“Cùng tôi qua, mẹ nó, dám quấy rối bạn gái của tôi, nhìn xem tôi có đánh gãy chân anh ta hay không!”
“Ai ai ai, anh chờ chút!”
An Ninh kéo Nhiếp Chính Dương lại, khuyên giải:
“Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, đợi lát nữa các người đi cùng em là được.”
“Đi cái gì mà đi, chẳng lẽ bảo anh trơ mắt nhìn bạn gái của mình bị người ta bắt nạt sao?”
“Chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không đi.”
Có thể nhìn ra An Ninh không muốn gây thêm chuyện.
“Công việc của anh đang còn được đánh giá, nếu như làm lớn chuyện này, anh cũng đừng nghĩ đến chức Phó chủ nhiệm nữa.”
Dưới sự khuyên bảo của An Ninh, Nhiếp Chính Dương rất nhanh đã tỉnh táo lại.
“Hôm nay anh sẽ không để ý bọn họ, nếu như sau này lại quấy rối em nữa, anh nhất định sẽ không dễ tha cho bọn họ!”
An Ninh gật gật đầu, “Em đi vào trước, sắp xếp mọi chuyện một chút, sau đó chúng ta sẽ cùng đi.”
“Cùng nhau vào đi.”
“Cũng được.”
Sau khi nói chuyện, một hàng năm người đi vào trung tâm tắm rửa. Mà một bên khác, Tôn Mãn Gia và Tả Toàn Lập vẫn luôn yên lặng nhìn bọn họ chăm chú.
“Đám người này thật sự là thú vị, thế mà lại đến địa bàn của chúng ta.”
Năm đó lúc lập nghiệp, bọn họ thường kinh doanh mấy thứ không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
Cho nên dạng người giống như anh em nhà họ Tôn này, mở trung tâm tắm rửa là một trong những sản nghiệp cần có.
Mà ông chủ của Hán Đường Thủy Hối chính là Tôn Mãn Gia.
Chỉ là Lâm Dật và mấy người An Ninh lại không biết chuyện này.
“Quả thực rất vừa vặn.” Tôn Mãn Lâu nói:
“Anh nói một chút xem, nếu như bọn họ biết trung tâm tắm rửa là của tôi, sẽ có cảm tưởng gì đây?”
“Ha ha, đoán chừng sẽ dở khóc dở cười đi.”
Nói xong, Tả Toàn Lập đốt điếu thuốc, hỏi: “Anh, anh nên xác định thân phận của người đàn ông kia đi.”
Tôn Mãn Gia nhìn tin tức trên điện thoại di động, nói:
“Đã biết, anh ta chính là chủ tịch tập đoàn Lăng Vân.”
“Vậy làm sao bây giờ, có nên hành động hay không đây?”
“Tôi sẽ đi vào tâm sự với anh ta.” Tôn Mãn Gia nói:
“Tôi cho anh ta mặt mũi, phải xem anh ta có nhận hay không đây.”
“Tôi cảm thấy hơi quá sức, anh phải có chuẩn bị một chút.”
“Nơi này là địa bàn của tôi, có cái gì mà phải chuẩn bị.” Tôn Mãn Gia mở cửa xe rồi xuống xe, hoạt động thân thể một chút.
“Đi thôi, hôm nay sẽ xử lý chung hai chuyện này luôn. Tôi đã nhịn lâu như vậy rồi, hôm nay phải tranh thủ bắt được cô ấy!”
------
Dịch: MBMH Translate