Chương 1458: Tôi Dẫn Anh Đi Trung Tâm Tắm Hơi.
Chương 1458: Tôi Dẫn Anh Đi Trung Tâm Tắm Hơi.
Bên ngoài viện nghiên cứu, Trần Thực đưa tất cả mọi người đi ra.
Lưu luyến không rời cầm lấy tay Lâm Dật, không muốn buông ra.
Lâm Dật cảm thấy lão gia hỏa này đối với mình tốt như vậy, có thể không chỉ đơn thuần là bởi vì quan hệ với Lương Nhược Hư.
Khả năng còn có chuyện tốt của Long Dương cũng khó nói.
"Chủ nhiệm Lâm, buổi tối tôi còn có việc khác, nên trước tiên tôi xin lỗi không tiếp cậu được nữa. Qua mấy ngày nữa, tôi xử lý công việc trên tay xong sẽ đến tìm cậu mới cậu uống nữa."
"Được, đều nghe viện trưởng Trần sắp xếp." Lâm Dật ngoài cười nhưng trong không cười nói.
Cái lão gia hỏa này không uống được, chính mình không phải là đối thủ của ông ta, vẫn đúng là không nhất định.
Này con mẹ nó muốn chuốc mình say, sau đó làm chút chuyện không nhân tính à.
Chính mình liền phải xin lỗi Kỷ Khuynh Nhan với Lương Nhược Hư rồi.
"Tiểu Ninh, chủ nhiệm Lâm bọn họ lần đầu tiên tới Băng Thành, tôi cũng đã lớn tuổi như vậy rồi, tiếp đãi bọn họ cũng không thích hợp. Các cô đều là người cùng tuổi, buổi tối đưa chủ nhiệm Lâm với chủ nhiệm Lý đi chơi, phải làm nhiệm vụ đón tiếp cho thật tốt vào."
"Dạ vâng."
An Ninh cũng không có từ chối, cũng biết quan hệ giao thiệp của Lâm Dật không bình thường, phải tiếp đón thật tốt.
Sau khi thu xếp xong những chuyện tiếp theo, Trần Thực dẫn đầu rời đi trước, đi giải quyết việc riêng của mình.
"Chủ nhiệm Lâm, buổi tối tôi đưa mọi người đi nếm thử những món ăn đặc sắc của vùng Đông Bắc bên này." An Ninh nói.
"Hiện tại mới hơn bốn giờ, tôi vẫn chưa đói bụng lắm."
"Vậy chủ nhiệm Lâm có chỗ nào muốn đi không? Tôi có thể đưa anh đi dạo một vòng."
"Trung tâm tắm hơi lớn nhất ở chỗ các cô là ở đâu? Tôi muốn đi cảm nhận một chút."
Lý Tự Cẩm che miệng cười khúc khích, bất luận là tới nơi nào, trung tâm tắm hơi đều là nơi yêu thích của anh Lâm.
Hả?
"Chủ nhiệm Lâm, anh nói cái gì? Anh muốn đi trung tâm tắm hơi?"
An Ninh cảm giác như mình nghe lầm.
Lớn lên đẹp trai như vậy, hơn nữa thân phận cũng không tầm thường, lại muốn đi tắm xông hơi?
Chuyện này không giống như những gì một quan chức nhà nước nên nói.
"Chính là tìm một trung tâm tắm xông hơi tiêu phí cao nhất, quy mô sang trọng nhất, chuẩn bị cảm thụ một chút văn hóa tắm xông hơi ở Đông Bắc, Đại Bảo kiếm gì gì đó."
An Ninh khẽ cau mày, lộ ra có chút vẻ chán ghét.
Lớn lên đẹp mắt như vậy, không nghĩ tới lại không đúng đắn như vậy. Ngay cả loại địa phương đó cũng đi được, vừa nhìn liền biết cũng không phải loại người tốt lành gì!
"Xin lỗi chủ nhiệm Lâm, tôi chưa đến chỗ đó bao giờ cho nên không biết ở đâu."
"Vậy được, để tự tôi tìm."
Lâm Dật cũng không coi là chuyện to tát gì, dưới mũi còn có cái miệng, hỏi một chút liền biết rồi.
Tốt xấu gì cũng là một thành phố lớn, nhất định có thể tìm được một người có cùng chí hướng với mình.
"Lẽ nào ngoại trừ việc này, Lâm tiên sinh không còn chuyện khác muốn làm sao?"
Mặc dù đối với Lâm Dật có phê bình kín đáo, nhưng nhiệm vụ của mình là kết nối với anh ta.
Không phải lúc vạn bất đắc dĩ, vẫn chưa thể trở mặt được.
"Chắc cũng không có việc gì." Lâm Dật suy nghĩ một chút nói:
"Trung tâm tắm rửa có đồ ăn gì chứ, chủ yếu chính là nói chuyện phiếm cùng với bạn gái của tôi. Trừ cái đó ra, cũng không có chuyện gì."
"Anh có bạn gái?"
An Ninh không thể nào tưởng tượng được, một người đã có bạn gái rồi lại vẫn muốn đi trung tâm tắm rửa.
Đây cũng quá vô đạo đức rồi!
"Nếu như không có chuyện gì nữa, Lâm tiên sinh buổi tối không cần tôi phải không."
"Ách ..."
Lâm Dật nhìn trên người An Bình đánh giá.
Vóc dáng rất khá, đáng tiếc duy nhất chỉ có cup C, còn không đạt tiêu chuẩn.
"Không cần, cô cứ làm việc của cô đi."
"Vậy chúng ta ngày mai gặp."
An Ninh thở phào một cái, buổi tối mình không cần phải tiếp đón thật quá tốt.
Mặc dù lớn lên rất đẹp trai, nhưng nhân phẩm lại có vấn đề rất lớn, chính mình cũng không biết làm sao để tiếp đãi.
Két kẹt ——
Lúc An Ninh đang cầm chìa khóa xe chuẩn bị rời đi, nhìn thấy một chiếc Lexus 570 dừng ở trước mặt mình.
Nhìn thấy người ngồi ở ghế phụ, An Ninh cau mày, càng thêm chán ghét.
An Ninh không lên tiếng, giẫm lên giày cao gót hướng về phía bãi đậu xe đi.
Nhưng vào lúc này, Tả Toàn Lập lại đem xe lái ra ngoài, chặn lại đường đi của An Ninh.
Lâm Dật với Lý Tự Cẩm liếc mắt nhìn nhau, cảm giác người trên xe có chút hơi lưu manh.
"May mà anh tới sớm, nếu không hôm nay không gặp được em rồi."
Tôn Mãn Gia cười ha hả nói, đồng thời cũng liếc mắt nhìn Lâm Dật, trong lòng ghi nhớ dáng vẻ của anh.
"Xin lỗi, tôi với anh không quen." An Ninh sững sờ nói.
"Làm sao có thể nói không quen đây." Tôn Mãn Gia cười trêu chọc nói:
"Chúng ta cũng đã gặp nhau nhiều lần, hơn nữa anh còn biết địa chỉ của nhà em, em lại nói chúng ta không quen, sao lại xa lạ như vậy chứ."
"Tránh ra, các anh đang chặn đường đi của tôi rồi."
Trên mặt An Ninh lộ vẻ tức giận ngày càng tăng lên, vẻ mặt cũng càng thêm lạnh lùng.
Nhưng những người trước mắt này chính là đám lưu manh, cùng bọn họ nói lý cũng vô dụng.
Chỉ muốn nhanh chóng rời đi.
"Đừng gấp gáp đi như vậy nha, vừa vặn em hôm nay tan tầm sớm, anh cũng không có việc gì khác, cùng nhau đi ăn một bữa cơm, anh cũng đã đặt được chỗ rồi."
"Không có thời gian."
"Em không phải là đúng giờ tan tầm sẽ về nhà sao, anh cũng đã quan sát em được nửa tháng rồi, chỉ có một lần hoạt động xả giao. Chúng ta thành thật một chút, lừa người liền vô vị rồi."
Nhìn hai tên vô lại trên xe, An Ninh khí ngực phập phồng bất định.
Mang theo túi xách quay người đi trở về trước mặt Lâm Dật , "Đi thôi, tôi dẫn anh đi."
"Hả? Đây là lấy anh làm tấm bia hay sao?"
Lý Tự Cẩm ở bên cạnh len lén cười, tại sao ngoài đời vẫn còn xuất hiện tình tiết như trong tiểu thuyết được chứ.
Nhưng hai người bọn họ đứng chung một chỗ, cũng rất xứng đôi nha.
"Cô đến cùng có biết chỗ tôi muốn đi hay không?" Lâm Dật nói.
"Tôi sống ở đây hơn hai mươi năm, làm sao có thể không biết chứ."
"Vậy vừa nãy sao cô lại nói không biết?" Lâm Dật nói:
"Cô cũng thật quá đáng, tôi không muốn làm bia đỡ đạn, cô đi tìm người khác đi."
"Lúc này tôi có thể tìm ai chứ!"
"Tôi thấy bác phụ trách văn thư rất rảnh rỗi, cô có thể đi hỏi ông ta một chút."
Nói xong, Lâm Dật xoay người.
Nhưng đúng vào lúc này, bị An Ninh kéo trở lại, dụng hai tay khoác lên cánh tay anh.
Híz-khà-zzz ——
Lâm Dật hít vào một ngụm khí lạnh.
"Đủ mềm, không phải loại có khung thép."
An Ninh bỗng nhiên cúi đầu, lúc này mới chú ý tới, cánh tay của anh ta chạm vào vị trí tư mật của mình.
Vội vã lùi ra xa một chút, mới giảm bớt lúng túng.
"Đừng nói chuyện, nhanh lên một chút đi theo tôi!"
Lâm Dật bị nài ép lôi kéo lên Audi A4 của An Ninh, ngay sau khi tiếng động cơ vang lên, xe như một làn khói rời đi.
Những người dân huyện Đông Ba đều nở nụ cười.
"Lớn lên đẹp trai mới tốt, gặp mặt vẫn chưa tới một ngày, con gái người ta liền chủ động đi cùng với anh ta rồi."
"Tôi đoán chừng buổi tối chủ nhiệm Lâm sẽ không về khách sạn đâu."
"Vẫn là các cô gái ở thành thị xinh đẹp."
"Anh nói cái gì vậy, chủ nhiệm Lý cũng không kém mà."
"Được rồi được rồi, đừng đứng ở chỗ này thảo luận nữa, chúng ta về khách sạn trước thôi." Lý Tự Cẩm cũng không để ý đến lời trêu chọc của những người khác.
Lâm Dật đi rồi, việc còn lại đều do cô chịu trách nhiệm xử lý.
Nhìn thấy hình ảnh hai người rời đi, sắc mặt Tôn Mãn Gia trở nên rất khó coi.
"Anh, em thấy hai bọn họ hình như có việc." Tả Toàn Lập lạnh lùng nói.
"Đuổi theo bọn họ!"
------
Dịch: MBMH Translate