Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1526 - Chương 1524: Gặp Lại An Ninh

Chương 1524: Gặp Lại An Ninh
Chương 1524: Gặp Lại An Ninh
Chương 1524: Gặp Lại An Ninh




“Đây là tình huống gì vậy?” Lý Tự Cẩm sững người nói: “Tại sao bên cạnh chị An Ninh lại có một người đàn ông nữa vậy?”

An Ninh ở cùng với người khác giới, đây cũng là chuyện rất bình thường.

Có khả năng đồng nghiệp cùng cơ quan quá giang nhờ xe, cùng nhau đi làm.

Hoặc là họ hàng có giới tính nam trong gia đình, nhưng người tinh ý đều nhìn ra được, giữa hai người bọn họ hình như không phải là kiểu quan hệ này.

Càng giống như một cặp đôi hơn.

Vừa hay đúng vào lúc này, An Ninh cũng nhìn thấy Lâm Dật và Lý Tự Cẩm.

Biểu cảm của cô ấy bỗng chốc vô cùng căng thẳng, chào hỏi một tiếng với người đàn ông đeo kính đen đứng bên cạnh, rồi vội vàng vào trong tòa văn phòng.

Mà người đàn ông bên cạnh cô ấy cũng chú ý đến sự thay đổi của An Ninh, anh ta nhận thức được nhìn về phía Lâm Dật, trong ánh mắt có thêm phần đánh giá soi xét.

Nhưng người đó cũng không nói gì, mấy phút sau anh ta lên xe của mình, quay đầu rời đi.

“Anh Lâm, người đàn ông đó không phải là bạn trai mới quen của chị An Ninh đấy chứ?”

“Là bạn trai của cô ấy cũng bình thường thôi.” Lâm Dật nói tiếp:

“Trai lớn kết hôn, gái lớn gả chồng, đây không phải rất bình thường sao.”

“Lời nói như thế không sai, nhưng tôi cứ cảm thấy...”

Lý Tự Cẩm là một người thật thà chất phác một chút, nhưng trong cái đầu nhỏ đó vẫn rất tinh ý.

Thông qua một khoảng thời gian dài tiếp xúc, cô ta cũng có thể nhìn ra được An Ninh thích Lâm Dật.

Nhưng bây giờ, bên cạnh đột nhiên có thêm một người khác giới, khiến cô ta có chút không có cách nào đón nhận.

“Chẳng lẽ chị An Ninh mấy ngày nay đều không đến tìm anh là vì có bạn trai mới rồi.” Lý Tự Cẩm bĩu môi nói.

“Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, vào trong làm việc chính trước đã.”

“Ừm ừm.”

Hai người cùng nhau bước vào Viện nghiên cứu Nông nghiệp, rồi đến văn phòng làm việc của Trần Thực.

Ba người họ trước trước sau sau bàn bạc chuyện liên quan đến việc lần này tới đây học tập hơn nửa tiếng đồng hồ.

Lý Tự Cẩm còn chuẩn bị một phần quà nhỏ tặng cho Trần Thực.

Nhưng đây đều là thứ để dệt hoa trên gấm(*), còn về lợi ích thực sự thì phía bên Lương Nhược Hư sẽ sắp xếp ổn thỏa.

(*) ví với việc làm cho sự vật càng tốt đẹp hơn.

“Chủ nhiệm Lâm, mấy ngày nay cậu và con bé An Ninh giận dỗi gì rồi sao?”

“Hửm? Đang yên ổn tại sao lại hỏi chuyện này thế?” Lâm Dật cười nói tiếp:

“Viện trưởng Trần, việc này ông có chút buôn chuyện rồi đấy.”

“Con bé là cháu gái của chiến hữu của tôi, cũng giống như cháu gái của tôi vậy.” Trần Thực nói tiếp:

“Bắt đầu từ ngày hôm trước có một người đàn ông ngày ngày đến đón con bé đi làm rồi tan làm, tôi cảm thấy việc này không ổn lắm.”

“Đây là chuyện riêng của người ta, tôi cũng không tiện hỏi thăm.”

“Nói cũng đúng.” Trần Thực cười nói: “Vậy tôi không bận tâm chuyện của mấy người nữa.”

Nói xong chuyện chính cũng đến buổi trưa rồi, Trần Thực sắp xếp một bữa cơm.

Vốn dĩ là muốn gọi An Ninh cùng tham gia, nhưng bị cô ấy tìm lý do từ chối rồi, tiếp sau đó ba người họ cùng ăn một bữa mới đi bận việc riêng của mình.

Vào buổi chiều, vì Lý Tự Cẩm còn có phải xử lý việc của huyện Đông Tam nên cô ta ở lại luôn trông viện, Lâm Dật về tới bệnh viện.

Ngay buổi tối hơn 6 giờ, Lý Tự Cẩm như đã hẹn mua bữa tối mang đến cho Lâm Dật.

“Anh Lâm, anh Lâm, chiều hôm nay tôi hỏi dò một chút rồi, có một phát hiện cực lớn.”

“Phát hiện ra cái gì rồi mà khiến cô hốt hoảng vậy.”

“Hồi chiều, tôi hỏi thăm dò một chút với mấy chị ở trong viện, cái người đàn ông đưa đón chị An Ninh hình như thật sự là bạn trai chị ấy.”

“Chuyện này không phải đều đã có luận định rồi sao, còn có gì đáng thăm dò.”

“Điều này không tính là cái gì, chủ yếu là trong nhà của người đàn ông đó hình như còn khá có tiền.”

“Còn có tiền hơn tôi?”

“Làm sao có thể.” Lý Tự Cẩm nói tiếp:

“Cách biểu đạt của tôi có chút không đúng, chính là trong nhà anh ta hình như đều làm quan, đặc biệt là ba của người đàn ông đó, nghe nói là lãnh đạo của một bộ phận nào đó, vả lại còn hứa hẹn nói rằng đợi sau khi mối quan hệ của bọn họ chắc chắn rồi, anh ta sẽ điều động chị An Ninh đi, không để chị ấy làm ở đây nữa.”

“Vậy thì thật sự khá có oai phong đấy, thế mà còn có cửa sau như thế này.”

“Chẳng lẽ anh không có một chút suy nghĩ gì khác sao?”

“Hử? Tôi có thể có suy nghĩ gì? Tôi lại đâu có phải là người không có bạn gái.”

Lý Tự Cẩm bĩu môi, chuyện này đúng là chuyện vậy, nhưng cô ta vẫn cảm thấy có chút đáng tiếc.

“Thật ra tôi cảm thấy chị An Ninh hình như thích anh, nhưng chị ấy lại cảm thấy bản thân không có khả năng với anh, sau đó vội vàng tìm một người bạn trai, muốn dùng cách này để quên anh đi.”

“Có phải là cô đã xem phim truyền hình nhiều tập quá rồi không, đến tình tiết như này cũng nghĩ ra được.”

“Anh không hiểu phụ nữ đâu. Tôi cảm thấy chị An Ninh chính là nghĩ như thế, nếu không tính cách chị ấy không thể nào thay đổi lớn như vậy, thẳng thừng không để tâm đến anh nữa.” Lý Tự Cẩm nói tiếp:

“Dựa theo tình huống thường gặp mà nói, nếu như trong lòng không có quỷ, mối quan hệ của chúng ta tốt như thế, quen bạn trai mới rồi, khẳng định chị ấy sẽ thông báo một tiếng chứ.”

“Cô vẫn nên để tâm tư vào công việc đi, đừng có tiếp tục bận tâm chuyện này nữa.” Lâm Dật nói tiếp:

“Chẳng lẽ cô muốn kêu cô ấy đi bên cạnh tôi làm kẻ thứ ba sao? Vậy thì cô có hứng thú không, tôi có thể giữ một vị trí cho cô.”

“Ai da, anh Lâm, anh không cần phải lấy tôi ra để đùa cợt.” Lý Tự Cẩm nói tiếp:

“Chỉ là tôi cảm thấy có chút tiếc nuối, thực ra chị An Ninh rất thích anh mà.”

“Được rồi, ăn cơm nhanh đi, đừng nói chuyện này nữa.” Lâm Dật nói tiếp:

“Sáng mai 9 giờ đừng quên đi họp cùng tôi.”

“Biết rồi, anh Lâm.”

Lý Tự Cẩm đáp lại một tiếng, rồi vui vẻ ăn canh Ma Lạt(*) của mình.

(*) Ma Lạt Thang, là món lẩu đường phố phổ biến tại Trung Quốc có nguồn gốc từ Tứ Xuyên

Tối đó, Lý Tự Cẩm còn ngủ lại chỗ của Lâm Dật, thế nhưng cô ta rất thông minh, mang theo một bộ đồ ngủ rộng thùng thình, nếu không lúc ngủ sẽ không thoải mái.

Sáng ngày hôm sau, hai người giống như hôm qua cùng đi ăn sáng.

Hội nghị được tổ chức tại trung tâm hội nghị quốc tế ở Băng Thành, đợi đến khi hai người họ tới nơi, phát hiện bên trong đã giới nghiêm rồi, tất cả những chiếc xe từ ngoài đến không được phép vào.

Lâm Dật nhìn quanh bốn phía, phát hiện người của các bộ phận đều đến rồi, có thể nói hội nghị lần này vô cùng long trọng.

“Anh Lâm, dựa vào thân phận của chúng ta đến đây họp không phù hợp lắm.” Lý Tự Cẩm căng thẳng nói.

“Yên tâm, là ông lớn của bọn họ mời tôi đến, nếu không cô cảm thấy tôi sẽ đến đây coi náo nhiệt sao.”

“Ồ ồ, anh nói như thế thì tôi yên tâm rồi.”

“Đi thôi, vào trong trước xem sao.”

“Ừm ừm.”

Đưa ra thẻ thông hành, hai người bước vào trong trung tâm hội nghị.

Lý Tự Cẩm ngó trái ngó phải, đây vẫn là lần đầu tiên cô ta đến chỗ trang nghiêm long trọng thế này, bỗng chốc cảm thấy giá trị bản thân khác hoàn toàn rồi.

“Đừng giống như đang làm kẻ trộm vậy, phóng khoáng thoải mái, thẳng eo của mình lên.”

“Ồ ồ, biết rồi ạ anh Lâm.”

Theo chỉ dẫn nội bộ, hai người tiến vào trong lễ đường của hội nghị.

Nhưng đi chưa được mấy bước, Lý Tự Cẩm đột nhiên dừng bước chân lại.

“Đang yên ổn, cô làm sao còn đứng lại thế.”

“Anh Lâm, chị An Ninh cũng đến rồi.”

Thuận theo hướng ngón tay Lý Tự Cẩm chỉ, Lâm Dật nhìn thấy An Ninh ở vị trí cách đó hơn năm mét.

Cảm nhận được ánh mắt của người khác, An Ninh cũng nhìn về phía của Lâm Dật và Lý Tự Cẩm.

Cô ấy lập tức tỏ ra sững sờ, vội vàng quay người lại, không dám nhìn thêm một lần, giống như không quen biết nhau vậy.

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment