Chương 1556: Kẻ Có Tiền Chân Chính.
Chương 1556: Kẻ Có Tiền Chân Chính.
"Đột nhiên cảm giác rất thua thiệt nha."
Kỷ Khuynh Nhan nghiêng người sang, cười híp mắt sờ lên mặt Lâm Dật.
"Nếu như anh cảm thấy thua thiệt, nhà chúng em có thể đưa sính lễ. Nếu như không muốn ở Cửu Châu Các, em có thể mua một nhà nhỏ, viết ngươi tên cũng được, anh cảm thấy thế nào?"
"Vậy đứa bé cũng theo họ em sao?"
"Em thật ra không có yêu cầu gì đối với chuyện này." Kỷ Khuynh Nhan nói với vẻ rất hả hê:
"Nhưng mà cũng có thể theo họ em."
"Da em thật sự là càng ngày càng dày."
Lâm Dật bóp gương mặt mềm mại của Kỷ Khuynh Nhan, tựa như là gạo nếp, xúc cảm vô cùng tốt, giống như một vị trí nào đó.
"Đừng lộn xộn nữa, chuyên tâm lái xe đi."
"Tuân mệnh."
Hơn nửa giờ sau, Lâm Dật lái xe đến Thái Cổ Hối.
Là nơi phồn hoa nhất Quảng Châu, Thái Cổ Hối xưa nay không thiếu kẻ có tiền, vô số mỹ nữ, xe sang trọng khắp nơi, còn là nơi tập trung của vô số LSP.
Lúc này, một chiếc Ferrari 488, đỗ vào bãi đỗ xe, một người đàn ông trẻ tuổi nhuộm tóc màu xám trắng, ló đầu ra từ trong cửa sổ xe.
"Người phía trước có thể nhường một chút hay không, chưa thấy qua siêu xe à, chụp mãi như vậy không cảm thấy mình rất phiền sao."
Bị chủ xe mắng một câu, người vây quanh chụp hình, đều lộ vẻ tức giận lui về phía sau.
"Đúng là một đám điểu ti nghèo, dáng vẻ chưa thấy qua sự đời."
"Tốt xấu gì xe của anh cũng là xe hơn 4 triệu, không có nhiều tại Quảng Châu, những người này đương nhiên sẽ hâm mộ."
Nữ sinh chân dài ngồi ghế cạnh tài xế nói.
"Nhưng anh thấy mấy người này thật phiền, nếu không phải hôm nay đi cùng em thì anh cũng sẽ không lái chiếc xe này. Nếu như bị bọn họ làm xước sơn xe thì chẳng phải anh sẽ đau lòng chết sao."
"Hắc hắc, cám ơn anh yêu." Nữ sinh chân dài hôn nam sinh một cái, "Nhưng em chính là yêu thích loại cảm giác được người vây xem này, cứ để bọn họ hâm mộ đi."
"Nói cũng đúng, xe tốt như vậy, đoán chừng bọn họ cũng không gặp được mấy lần. Anh sẽ lái chậm một chút, để em thể nghiệm cảm giác này thêm một chút."
"Ừm, anh yêu thật tốt."
Tích tích tích _ _
Ngay tại lúc hai người đang hưởng thụ ánh mắt cực kỳ hâm mộ của người khác, chợt nghe có người ấn còi phía sau.
"Mẹ nhà nó, người nào dám ấn còi ở phía sau, không biết ông đây lái Ferrari sao!"
Nam sinh tóc xám hầm hầm xuống xe, nhưng một giây sau thì ngây ngẩn cả người!
"Anh yêu, anh làm gì đi chứ."
Nam sinh tóc xám không nói chuyện, vội vàng lên xe.
"Sao thế?"
"Xe đằng sau là Bugatti Voice Night, giá 120 triệu, chúng ta không thể trêu vào người như này, vẫn nên đi nhanh một chút đi."
"Xe 120 triệu!"
Nữ sinh chân dài cảm thấy kinh ngạc, vội vàng thò đầu ra, bất ngờ phát hiện chiếc xe quái vật khổng lồ màu đen kia quả thực bá khí hơn nhiều so với chiếc Ferrari 488 của mình.
Nhìn thấy Ferrari phía trước di chuyển, Lâm Dật thuận thế chạy đến bãi đỗ xe.
Cùng lúc đó, một đám người cũng xông tới, tranh nhau chụp ảnh.
Nhưng khi nhìn thấy Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan, nam sinh cầm điện thoại di động chụp ảnh đều thay đổi cameras, nhắm ngay vào Kỷ Khuynh Nhan.
Người phụ nữ cao gầy này hấp dẫn hơn nhiều so với chiếc xe thể thao kia.
Nhìn thấy người khác cầm điện thoại di động điên cuồng chụp mình, Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy không thích ứng, cô kéo cánh tay Lâm Dật nhỏ giọng nói:
"Chúng ta vẫn là đi nhanh đi."
Lâm Dật cũng biết da mặt Kỷ Khuynh Nhan mỏng, chịu không được trường hợp như vậy, liền đưa cô đến trung tâm mua sắm.
Đúng lúc này, nhân viên quản lý bãi đỗ xe chạy tới.
"Tiên sinh, có thể thương lượng với anh chuyện này không?"
"Chuyện gì vậy?"
"Anh có thể đừng đỗ xe ở đây được không?"
"Đây không phải bãi đỗ xe sao? Không đỗ ở đây thì đỗ ở đâu?"
"Tôi nghe người khác nói, xe này của anh hình như rất đắt, hơn 100 triệu. Chúng tôi đã nhận thầu bãi đỗ xe này, nếu như lỡ đụng phải thì chúng tôi không chịu nổi trách nhiệm này."
"Ngạch. . . Bên cạnh còn có chiếc Ferrari kia mà? Cùng là siêu xe, người ta có thể đỗ vậy tại sao tôi lại không thể?"
"Chiếc Ferrari 488 kia cũng chỉ hơn 4 triệu, đoán chừng còn không đáng tiền bằng mấy cái đèn của xe anh, dùng bảo hiểm là có thể bồi thường." Nhân viên quản lý nói với vẻ khó khăn:
"Nhưng xe này của anh không được, cho dù bồi thường toàn bảo hiểm, chúng tôi cũng không chịu nổi trách nhiệm này."
"Các người trông coi giúp tôi một chút là được, nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì tôi sẽ chịu tổn thất." Lâm Dật nói:
"Cũng không đáng bao nhiêu tiền, không cần khẩn trương như vậy."
"Không, không đáng bao nhiêu tiền. . ."
Nhìn thấy Lâm Dật nói nhẹ nhàng như thế, những người chụp hình đều bị hào khí của anh chấn nhiếp.
"Đây mới là kẻ có tiền thật sự, lái chiếc xe hơn 100 triệu, thế mà còn nói không đáng bao nhiêu tiền."
"Tuy đều là kẻ có tiền, nhưng chênh lệch đúng là rất lớn, lái chiếc Ferrari hơn 4 triệu mà đã chảnh muốn lên trời, trên thực tế còn không mua nổi mấy cái đèn xe của người ta."
"Người kia nhiều lắm chỉ được xem như nhà giàu mới nổi, đoán chừng cũng là bớt ăn bớt mặc mới mua được một chiếc Ferrari, căn bản không thể nào so sánh với chủ nhân chiếc Voice Night kia được."
"Anh nói quá đúng."
Nghe thấy tiếng nghị luận của người khác, vẻ mặt của chủ xe Ferrari và bạn gái đều lúng túng không thôi, chỉ có thể cúi đầu đi về phía trung tâm mua sắm.
Bởi vì là mua quần áo cho Vương Thúy Bình và Triệu Toàn Phúc, hai người cũng không cần cố gắng tìm mấy nhãn hiệu quốc tế lớn, mà là đi một số cửa hàng tư nhân nhỏ.
"Vẫn là em có dự kiến trước, lấy dáng người của mẹ anh, nếu như đến những cửa hàng nhãn hiệu quốc tế lớn có lẽ sẽ không mua được số đo thích hợp."
Kỷ Khuynh Nhan cười hắc hắc, "Em cũng nghĩ như vậy."
"Em thế mà cũng nghĩ như vậy?" Lâm Dật đột nhiên hét lên:
"Trở về anh sẽ cho mẹ biết, em nói bà ấy béo."
"Sao anh lại hư hỏng như vậy chứ." Kỷ Khuynh Nhan bóp Lâm Dật một chút, "Nếu như anh dám mật báo, sau này em sẽ không quan tâm anh nữa."
Hai người chọn hơn một giờ, mua cho Vương Thúy Bình một chiếc váy dài màu đỏ, kiểu dáng có chút giống với sườn xám, thiết kế ngắn gọn khí chất, điều quan trọng nhất chính là mặc lên người rất hợp.
Ngay sau đó lại chọn cho Triệu Toàn Phúc một bộ âu phục màu tím, xem như đã hoàn thành nhiệm vụ chủ yếu hôm nay, nhưng vẫn còn không chưa kết thúc toàn bộ, bởi vì cô nhi viện còn có mười mấy đứa trẻ cũng cần mua quần áo.
Nhưng mà mua đồ cho bọn chúng thì đơn giản hơn nhiều, Lâm Dật đã định sẵn sách lược.
Mấy đứa nhỏ tuổi thì cứ đến mấy cửa hàng Adidas và Nike dạo một vòng, mua chút quần áo và giày dép là được, trẻ con rất dễ gạt.
Còn mấy đứa lớn hơn một chút thì phải nghiêm túc hơn.
Nhưng có Kỷ Khuynh Nhan ở đây, những thứ này đều không phải là vấn đề, trước sau mất không đến ba giờ đã làm tốt toàn bộ, sau đó đưa toàn bộ đến cô nhi viện.
Lúc hai người trở lại cô nhi viện thì trời đã tối.
Vương Thúy Bình đã nấu cơm xong, chỉ đợi hai người trở về.
"Mẹ, sao mẹ lại mua nhiều thịt như vậy?"
Lúc vào nhà bếp bưng thức ăn, Lâm Dật hỏi.
“Con bé Ngưng Nguyệt kia gọi mấy người bạn của nó tới, nói muốn trang trí phòng cưới, đang còn bận rộn trên tầng." Vương Thúy Bình nói:
"Nhưng cũng không thể để người ta giúp không được, chờ sau khi làm xong, thì đốt lửa nướng cho bọn nó một nồi thịt nướng, không thể bạc đãi người ta."
------
Dịch: MBMH Translate