Chương 1557: Mua Nhà Cho Em.
Chương 1557: Mua Nhà Cho Em.
"Bố trí phòng cưới?" Kỷ Khuynh Nhan nói:
"Sao Ngưng Nguyệt lại không nói với em vậy."
"Nó nói đây là việc tốn thể lực nên không có nói cho con, tìm bạn bè của mình đi giúp đỡ rồi." Vương Thúy Bình nói:
"Cứ để cho bọn nó giày vò trên đó đi, chúng ta ăn cơm trước."
Kỷ Khuynh Nhan bốn phía nhìn một chút, "Chú Triệu đâu rồi dì?"
"Đang hút thuốc trong phòng, nói không ăn."
Kỷ Khuynh Nhan bĩu môi, cô cũng biết nguyên nhân, sau đó nhìn Lâm Dật, nhỏ giọng nói:
"Em muốn đi xem."
Nhìn vẻ mặt rục rịch của Kỷ Khuynh Nhan, Lâm Dật cười ha hả nói:
"Em là muốn đi tham gia náo nhiệt đúng không."
"Hắc hắc, trước đó em chưa từng tham gia vào việc này, muốn đi xem một chút."
"Đi thôi, vừa lúc có thể đưa đồ qua cho nó." Lâm Dật nói.
"Em cũng nghĩ như vậy." Kỷ Khuynh Nhan nói:
"Tuy nhà này cũng không tệ, nhưng cũng không bằng biệt thự mà hai chúng ta mua, lúc xuất giá cũng sang ở nhà mới, cho nên cũng cần trang trí một chút."
Suy nghĩ của Kỷ Khuynh Nhan vẫn có chút hư vinh.
Bất kể nói thế nào, vẫn là biệt thự tốt hơn một chút, chờ lúc nhà chồng đi đón dâu thấy thế, tương lai cũng có thể coi trọng Ngưng Nguyệt.
Kỷ Khuynh Nhan có thể nói là làm hết chức trách của một người chị dâu.
"Được, làm theo lời em nói đi."
"Đợi đã, các con mua gì cho Ngưng Nguyệt vậy?" Vương Thúy Bình hỏi:
"Mua căn biệt thự làm của hồi môn cho em nó."
"A? Mua biệt thự?"
Vương Thúy Bình vỗ đùi, "Hai người các con có phải là có tiền không có chỗ xài hay không, mua biệt thự cho nó làm gì, tốn không ít tiền đúng không."
"Không tốn bao nhiêu tiền đâu, mẹ đừng suy nghĩ nhiều như vậy." Lâm Dật nói:
"Lát nữa hai bọn con sẽ xuống ăn sau, lên đó xem một chút đã."
Sau khi nói chuyện với Vương Thúy Bình, hai người liền đi vào thang máy, chuẩn bị đến chỗ Quách Ngưng Nguyệt nhìn xem.
Lúc này, tại tầng bốn, cho dù ở đâu cũng đều có thể nghe thấy tiếng nói cười vui vẻ.
Cửa phòng thứ ba bên phải thang máy rộng mở, bên trong có mười mấy người, người lớn tuổi nhất thì ngoài ba mươi, còn lại đều không kém Quách Ngưng Nguyệt là bao.
Mười mấy người này, đại khái chia làm hai nhóm.
Trong đó một đám là bạn học thời đại học của Quách Ngưng Nguyệt, mặt đám khác là đồng nghiệp của cô. Tuy nhiên hai bên vẫn chưa quen thuộc, nhưng sau khi Quách Ngưng Nguyệt, nói chuyện qua lại vài lần cũng đều trở nên thân thiện.
"Ngưng Nguyệt, ngày mốt kết hôn rồi, hiện tại có cảm giác gì không?"
Người nói chuyện là một nữ sinh tóc dài, tên là Trương Nhã, là bạn học thời đại học của Quách Ngưng Nguyệt, còn chung phòng ngủ, quan hệ vô cùng tốt.
"Tớ bây giờ đang cực kỳ khẩn trương." Quách Ngưng Nguyệt ôm ngực, nói:
"Sau này không còn là cô gái độc thân nữa, không thể tùy tiện ngắm trai trên đường, tớ cảm thấy mình bị thua thiệt, ha ha. . ."
"Thôi thôi thôi, cậu có thể giữ chút mặt mũi được hay không, đã đến lúc này, thế mà còn nghĩ tới mấy anh trai độc thân." Trương Nhã nói:
"Dù sao ngày mốt cậu mới kết hôn, có cần chúng tớ chuẩn bị cho cậu một bữa tiệc độc thân, nhân lúc trước khi kết hôn chơi cho thỏa thích."
"Đừng đừng, hai người anh trai của tớ đều rất cổ hủ, nếu như biết tớ làm chuyện này, chắc sẽ cắt đứt chân tớ mất."
Thấy Quách Ngưng Nguyệt nói đến anh trai của mình, ánh mắt của mấy nữ sinh lập tức tỏa sáng.
"Tớ nghe nói cậu có người anh lớn lên vô cùng đẹp trai, bây giờ đang ở nhà sao, có thể cho tớ gặp một chút hay không?"
"Đúng đúng đúng, đừng che giấu, lấy ra cho chúng tớ nhìn một chút đi." Trương Nhã nói:
"Làm bạn học của cậu nhiều năm như vậy, tớ cũng muốn thay đổi thân phận, nếm thử cảm giác làm chị dâu của cậu xem là tư vị gì."
"Cậu đừng nghĩ mấy chuyện này nữa, tớ đã có chị dâu."
Nhắc đến lên Kỷ Khuynh Nhan, Quách Ngưng Nguyệt tựa như là máy hát.
"Không phải tớ khoác lác gì đâu, nhưng mấy người các cậu mà đứng trước mặt chị dâu tớ, cho dù là giá trị nhan sắc hay là dáng người đều không ai có thể so sánh."
"Cậu có chút khoác lác nha." Trương Nhã nói:
"Trước không nói về giá trị nhan sắc, nhưng dáng người của chị đây hẳn là rất được mà đúng không?"
"Cậu đệm mấy tầng mới miễn cưỡng được xem là C, chị dâu tớ là D, cậu đừng tự rước lấy nhục nữa."
"Cậu không thể chỉ xem lớn nhỏ a." Trương Nhã không phục, nói:
"Lấy cái mông và bắp đùi này của tớ, chị dâu của cậu có thể đuổi kịp không?"
"Không thổi không * đánh ngươi."
"Móa! Chị dâu cậu là yêu nghiệt à!"
"Còn yêu nghiệt hơn cả yêu nghiệt." Quách Ngưng Nguyệt nói:
"Ngay cả một người phụ nữ như tớ mà cũng muốn sờ, khiến cho có đoạn thời gian tớ còn hoài nghi giới tính của mình không bình thường."
"Được rồi, Ngưng Nguyệt, đừng nói những thứ này nữa."
Người phụ nữ nói chuyện tên là Triệu Nhị, tuổi khá lớn, khoảng ngoài ba mươi, là đồng nghiệp của Quách Ngưng Nguyệt, vô cùng chiếu cố cô, vẫn luôn xem cô như em gái của mình.
"Em sắp kết hôn rồi, chị là người từng trải, muốn dặn em vài câu, nhớ là sau khi kết hôn nhất định phải giữ chặt thẻ lương của chồng mình, có tiền thì chúng ta sẽ không sợ gì cả."
Nhắc tới đề tài này, tất cả nữ sinh trong phòng đều nghiêm túc.
Bởi vì tương lại bọn họ mà kết hôn thì cũng gặp được vấn đề như vậy.
Hơn nữa đây đều là vấn đề rất thực tế, nhất định phải coi trọng.
"Anh em lại không muốn vậy." Quách Ngưng Nguyệt nói:
"Nói em có tay có chân, không có tiền thì tự mình kiếm, ăn người tay ngắn, bắt người miệng ngắn, bảo em không nên như vậy."
"Không phải vậy chứ, anh của cậu cũng quá thẳng nam rồi, vạn nhất sau này anh ta không đối xử tốt với cậu thì làm sao bây giờ? Chẳng phải là cậu sẽ bị thua thiệt sao."
"Nhưng anh tớ đã nói nói như vậy." Quách Ngưng Nguyệt nói:
"Hơn nữa khi bạn trai tớ mua nhà, muốn viết tên của tớ, anh tớ cũng không đồng ý, nói nhà chúng tớ không bỏ tiền thì không thể viết tên."
"Là người anh nào nói vậy, là người anh rất đẹp trai kia sao?"
"Đúng vậy."
"Anh của cậu đúng là có chút quá mức, tại sao có thể như vậy chứ, quá thẳng nam."
Ở phương diện này, Quách Ngưng Nguyệt vẫn rất đơn thuần, không nghĩ đến mấy vấn đề hiện thực như vậy, Lâm Dật sắp xếp như thế nào thì cô sẽ làm như thế đó.
Cô cảm thấy, người khác có thể sẽ hại chính mình, nhưng Lâm Dật sẽ không.
"Anh!"
Lúc mọi người ở đây đang phun tào Lâm Dật, Quách Ngưng Nguyệt nhìn thấy Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan xuất hiện ở cửa phòng.
Nhìn thấy Lâm Dật, tiếng nói chuyện lập tức ngừng lại, ánh mắt của mười mấy nữ sinh đều tập trung đến trên người anh, dường như phát ra cả ánh sáng.
Người, người này cũng quá đẹp trai rồi!
Nếu như mình có bạn trai đẹp như vậy thì có thể không cần cái gì cả!
Ngã vào tiền cũng đều phải gả cho anh ấy.
Nếu như cãi nhau, thì mình sẽ quỳ xuống và tự tát mình.
Nhưng rất nhanh, ánh mắt của mọi người lại chuyển dời đến trên người Kỷ Khuynh Nhan .
Thật là xinh đẹp mắt!
Cái nhan sắc này!
Dáng người này!
Quả thực chính là hoàn mỹ!
Cảm giác bản thân mình muốn cong!
"Anh, sao anh làm lại tới đây." Quách Ngưng Nguyệt đứng dậy, kéo cánh tay Kỷ Khuynh Nhan, nói.
"Mẹ Vương nói em đang trang trí phòng mới, nên anh chị thì tới xem một chút." Kỷ Khuynh Nhan nói:
"Ban ngày, có mua một căn nhà nhỏ cho em, lúc xuất giá thì theo ở phòng mới đi, không cần trang trí ở đây nữa."
------
Dịch: MBMH Translate