Chương 1559: Cô Ba Bà Sáu.
Chương 1559: Cô Ba Bà Sáu.
Người nói chuyện, ngồi ở hàng sau, mặc một bộ váy dài màu xanh lam, trang điểm lộng lẫy, nhưng nổi bật nhất là xương gò má, mang đến cho người ta một loại cảm giác không dễ chọc.
Người phụ nữ này tên Khúc Hà, là con gái của ông ba của Khúc Huyên Hách.
Điều kiện gia đình chỉ có thể nói là bình thường, những năm này dựa vào cha của Khúc Huyên Hách kiếm lời chút tiền, nên mới đạt tới trình độ khá giả.
"Nghe nói vốn sống trong khu vực thành thị, sau đó đổi đến biệt thự, cho nên lộ trình xa hơn một chút." Tài xế lái xe, cũng là chồng của Khúc Hà lên tiếng.
"Biệt thự? Chỉ là kết hôn thôi, sao còn đưa đến trong biệt thự làm gì." Khúc Hà nói:
"Thật sự xem mình là công chúa à, điều kiện gì không biết. Khúc gia chúng ta cũng không phô trương lớn như vậy, cô ta còn làm quá lên, thật là."
"Đừng đề cập đến chuyện này nữa, sáng nay tôi mới biết, thật là tức chết tôi rồi."
Người nói chuyện, là một một người phụ nữ trung niên tóc ngắn khác.
Tên của bà là Khúc Thục Lan, là cô nhỏ của Khúc Huyên Hách.
Lúc còn trẻ, cũng là một người phóng đãng lại không nói lý, bản thân mình cũng không có bản lĩnh, còn không muốn làm việc.
Nhiều năm như vậy tất cả đều là do cha của Khúc Huyên Hách viện trợ, dù sao ông chỉ có một em gái như vậy, vẫn muốn chiếu cố một chút.
Cho nên nhiều năm ở nước ngoài như vậy, dù là không làm việc, cũng không có chết đói.
Nhưng người Khúc gia cũng không coi trọng bà ta, nhất là Khúc Huyên Hách, đều đã quên rằng mình có một người cô như vậy từ lâu.
Nếu không bọn họ cũng không có khả năng ngồi ở xe phía sau, đã sớm ngồi ở phía trước.
Đây cũng là một loại biểu tượng của sự không thân.
"Cũng không biết thằng nhóc Huyên Hách kia nghĩ như thế nào nữa, tìm một người vợ nhiều chuyện như vậy, chờ sau khi vào cửa nhất định phải quản giáo thật tốt."
"Đều nói người nghèo luôn tác quái, tôi vốn dĩ cũng không tin, hiện tại đã tin rồi." Khúc Hà nói.
"Nhưng tôi nghe nói, đứa con gái kia không phải là cô nhi sao, công việc cũng rất bình thường, nó lấy tiền ở đâu thuê mà biệt thự?" Khúc Thục Lan hỏi.
"Điều này còn phải nói sao, nhất định là là lấy tiền của Huyên Hách rồi." Khúc Hà nói:
"Đứa trẻ ngốc này, tôi thật sự là phục nó luôn rồi, điều kiện gia đình tốt như vậy, sao lại tìm đối tượng như này cứ, môn không đăng hộ không đối, tam quan không xứng đôi, sau này sống cùng một chỗ nhất định sẽ có vấn đề."
"Chuyện này còn chưa có gì, nếu chủ nhân là một người phụ nữ giống như cô ta thì tâm cơ đều rất nặng. Tôi thấy nó tám phần là nhìn trúng tiền của Khúc gia, mà tính cách của thằng bé Huyên Hách lại đơn thuần, nói không chừng sau này sẽ bị cô ta lừa." Khúc Thục Lan nói.
"Tôi cũng có loại cảm giác này." Khúc Hà nói:
"Chờ lúc gặp mặt, tôi nhất định phải nói chuyện với cô ta chút, nói rõ quy tắc của Khúc gia, để cho nó nhận rõ thân phận của mình, đừng nghĩ đến Khúc gia là có thể làm mưa làm gió."
Người trên xe cô một lời tôi một câu, không ai xem Quách Ngưng Nguyệt như con dâu của Khúc gia vậy, cả đám như đi gặp đại địch.
Nhìn tư thế của bọn, không giống như đi tham gia hôn lễ, càng giống là đi tác chiến hơn.
Chuyện xảy ra trước mắt, chính là chuyện mà Kỷ Khuynh Nhan vẫn luôn lo lắng trước đó.
Nếu xét về điều kiện gia đình thì Quách Ngưng Nguyệt khẳng định là kém Khúc Huyên Hách, sau khi gả đi nhất định sẽ bị bắt nạt. Cho nên cô mới đưa căn biệt thự làm của hồi môn, khiến cho tất cả người của Khúc gia đều phải câm miệng!
Nếu như dám bắt nạt Ngưng Nguyệt, thì phải hỏi qua anh trai và chị dâu của cô trước đã.
Đoàn xe chậm rãi lái hơn 20 phút, mới đến khu biệt thự Vân Sơn.
Nhìn đến sự xa hoa bên trong biệt thự, Khúc Thục Lan và hai người Khúc Hà đều không bình tĩnh nổi.
"Một ngôi biệt thự như này, thuê một ngày cũng phải hơn trăm ngàn a!" Khúc Hà kích động nói, thật giống như số tiền kia là do bà ta bỏ tiền túi ra không bằng.
"Tìm một nàng dâu như thế, Khúc gia thật sự bất hạnh!" Khúc Thục Lan nói:
"Đều do đứa bé Huyên Hách kia quá đơn thuần, bị tiểu hồ ly tinh kia dụ dỗ mà không biết, đứa trẻ ngốc này, đúng là khiến tôi sầu chết mà."
Rất nhanh, đội xe chạy đến biệt thự số một.
Đội người đến đón dâu, bị một màn trước mắt làm cho rung động đến không ngậm miệng được.
Trên trăm chiếc siêu xe đủ mọi màu sắc dừng ở hai bên đường cái.
Lamborghini, Ferrari, Porsche, Koenigsegg, Aston Martin, McLaren. . .
Thậm chí có thể nói rằng có thể nhìn thấy tất cả loại xe trên thị trường ở chỗ này.
Quả thực còn hoành tráng hơn so với triển lãm xe hơi!
Khúc Thục Lan và Khúc Hà liếc nhau một cái, đều bị trường hợp như vậy làm cho rung động.
"Đây là tình huống gì vậy?" Khúc Thục Lan nói:
"Cô con gái kia không phải là cô nhi à, làm sao có thể tìm tới nhiều xe tốt như vậy."
"Đoán chừng là mượn." Khúc Hà nói: "Hiện tại công ty tổ chức hôn lễ đều không đơn giản, chỉ cần là có tiền thì có thể tìm tới bất cứ loại xe nào."
"Có khả năng này." Chồng của Khúc Hà nói:
"Nếu như chỉ là một hai chiếc còn có thể là bạn bè nhìn mặt mũi mà tới, nhưng đưa ra nhiều siêu xe như vậy, lấy bừa một chiếc cũng hơn 1 triệu, không thể nào là đến vì quan hệ được."
"Em cũng nghĩ như vậy." Khúc Hà nói: "Nhưng nhiều xe như vậy, không biết thuê hết bao nhiêu tiền đây."
"Xe cấp bậc này, rẻ nhất cùng là 2000 tệ một ngày, hơn nữa còn có không ít xe, chỉ với cái giá 2000 tệ này thôi cũng đã tốn không ít tiền rồi."
"Cho dù 2000 tệ một chiếc, ở trong này ít nhất có khoảng 100 chiếc, ít nhất cũng tốn 200 ngàn!"
"Sao có thể chỉ có 200 ngàn được, nhiều xe như vậy, phỏng đoán tiền thuê cẩn thận thì cũng phải 300 ngàn." Chồng của Khúc Hà nói.
"Như này cũng quá xa phí rồi đi." Khúc Hà đập vào bắp đùi, "Đoán chừng số tiền này đều lấy từ Huyên Hách."
"Điều này còn phải nói sao, cô ta chỉ là một đứa cô nhi, sao có thể bỏ ra được nhiều tiền như vậy." Khúc Thục Lan tức giận không thôi, hùng hùng hổ hổ nói:
"Đúng thật là quá đáng, thật sự cho rằng tiền của Khúc gia là gió lớn thổi tới sao, bản thân mình không có tiền, thì lấy của Huyên Hách để nâng mặt mũi, thật sự là quá phận!"
"Chị Lan, chị đừng nói nữa, người nhà của bọn họ đang ở ngay phía trước? Lát nữa, chúng ta đi qua nói chuyện cho tốt một chút."
"Nhất định phải nói một chút, không thể phô trương lãng phí như thế được."
Sau khi đội xe kết hôn dừng hẳn, Khúc Huyên Hách lập tức đi về phía Lâm Dật, Kỷ Khuynh Nhan và Ngô Phi Dược, gật đầu chào hỏi.
"Anh cả, anh Lâm, chị dâu."
"Từ hôm nay trở đi cậu đã là có người gia đình có sự nghiệp, nhớ đối tốt với Ngưng Nguyệt nhà chúng tôi một chút." Kỷ Khuynh Nhan nói.
"Chị dâu yên tâm, đó là điều đương nhiên."
Kỷ Khuynh Nhan vui mừng gật đầu, "Nhanh chuẩn bị một chút rồi đi đón dâu đi, đừng chậm trễ thời gian."
"Đã biết, chị dâu."
Khúc Huyên Hách cầm lấy hoa, quay người đi trở vào.
Người chủ trì hôn lễ tiến hành chút nghi thức đón dâu đơn giản tại cửa ra vào, sau đó Khúc Huyên Hách mới mang theo đoàn phù rể của mình đi vào trong biệt thự.
"Hai người các người không đi vào xem sao?" Kỷ Khuynh Nhan hỏi.
"Không đi, quá nhàm chán."
Kỷ Khuynh Nhan không nói tiếp nữa, bởi vì cô nhìn thấy Ngô Phi Dược đang lau nước mắt.
Hốc mắt của Lâm Dật cũng đỏ lên.
------
Dịch: MBMH Translate