Chương 1563: Hà Viện Viện Uy Vũ.
Chương 1563: Hà Viện Viện Uy Vũ.
Tê _ _
Đồng nghiệp và bạn học của Quách Ngưng Nguyệt đều bị sự dũng mãnh của Hà Viện Viện làm cho giật nảy mình.
Kỹ năng trào phúng ngầm này có thể xưng là vô địch.
Nhưng nói là trào phúng chính diện có lẽ sẽ thích hợp hơn.
"Con nhóc nhà cô nói nhảm cái gì đó!"
Khúc Hà lớn giọng, vội vàng xông về phía Hà Viện Viện, có ý định động thủ.
"Không phải do bà nói trước à, nếu như không có mối quan hệ không thể cho ai biết thì tại sao lại muốn sang tên nhà cho cha chồng của mình?" Hà Viện Viện nói:
"Cho nên tôi nghi ngờ rằng, dáng vóc của chồng bà không được cao, bán bánh hấp mà sống?"
Phốc phốc _ _
Người trong phòng, bao gồm cả chuyên gia trang điểm đều nhịn không được mà cười ra tiếng.
Chị gái thật đúng là dũng mãnh nha.
"Chị Lan, chị đừng cản bọn em!"
Khúc Hà kêu ầm lên: "Tuổi thì không lớn lắm, mà nói chuyện lại ác độc như vậy, hôm nay tôi phải xé nát miệng của cô ta!"
Khúc Hà như mất trí, tránh thoát khỏi trói buộc của Khúc Thục Lan, xông tới trước mặt Hà Viện Viện.
Ba!
Ngay tại lúc người khác muốn lên đi khuyên can thì kinh ngạc nghe một tiếng bạt tay!
Tay của Hà Viện Viện đánh lên mặt Khúc Hà!
Bầu không khí ồn ào lập tức yên tĩnh lại.
Khúc Hà ôm lấy mặt mình, giống bị Hà Viện Viện đánh cho choáng váng.
"Nói cho mấy cô ba bà sáu như mấy người biết, đừng lao vào tôi như mấy con thiêu thân nữa, cả một đám cho thể diện mà không cần, thật sự cho là chúng tôi dễ bị bắt nạt lắm sao!"
Người trong phòng, không ai nói chuyện cả.
Hai người kia quả thật có chút quá mức.
Đây là chuyện của vợ chồng trẻ người ta, có quan hệ gì với mấy người à?
Một cái bạt tay này thật sự rất hả giận.
Khúc Hà ôm lấy mặt của mình, nước mắt cũng thuận thế chảy xuống, gằn giọng, kêu khóc om sòm:
"Đánh người! Nhà mẹ đẻ đánh người!"
"Còn có chút giáo dưỡng nào hay không!"
"Đời trước Khúc gia đã tạo nghiệt gì vậy, thế mà lại cưới về một con dâu như thế, thật sự là gia môn bất hạnh, ngay cả đạo hiếu tối thiểu nhất cũng không có."
"Lời này của bà là có ý gì, nói chúng không có đạo hiếu sao." Hà Viện Viện cũng không định buông tha:
"Nếu như bà chết ngay bây giờ, tôi cam đoan sẽ tặng cho bà hai cái vòng hoa, khiến cho bà có thể an tâm lên đường."
"Chị Viện Viện . . ."
Quách Ngưng Nguyệt bị Hà Viện Viện dọa sợ, cô biết chị ấy rất lợi hại, có khi ngay cả anh trai mình cũng không phải là đối thủ.
Nhưng hôm nay là ngày kết hôn, hơn nữa đối phương còn là trưởng bối, cô luôn cảm thấy làm như vậy không được tốt cho lắm.
Nhưng Hà Viện Viện lại không nghĩ nhiều như vậy.
Đối với chuyện này, suy nghĩ của cô cũng giống như Kỷ Khuynh Nhan!
Nếu không nhân lúc này thu phục những người này.
Thì sau khi gả qua, không biết sẽ bị bắt nạt như thế nào nữa.
"Cô, cô thế mà nói như vậy!"
Khúc Hà kêu trời kêu đất: "Tôi đã lớn như vậy rồi lại để một con nhóc như cô chỉ vào mũi để mắng, tôi còn mặt mũi nào mà sống trên thế giới này nữa."
Hà Viện Viện tiện tay cầm con dao tỉa lông mày của chuyên gia trang điểm lên, ném tới trước mặt Khúc Hà.
"Chết ngay bây giờ đi, cắt cổ tay, nhanh lên một chút đi, đừng nói chết mà không dám chết, ở lại đây khiến chúng tôi buồn nôn."
Ngạch. . .
Bạn học và động nghiệp của Quách Ngưng Nguyệt đều thấy choáng.
Tất cả đều giơ ngón tay cái lên.
Chị gái, lợi hại!
Khúc Thục Lan và Khúc Hà đều cảm thấy mơ hồ, đây là lần đầu bọn họ gặp phải chuyện như này.
Có chút không biết nên phải làm gì tiếp theo.
Két két _ _
Cửa phòng trang điểm bị đẩy ra, hai chị em Khúc gia đi vào từ bên ngoài.
Sau lưng còn có Lâm Dật và bọn người Cao Tông Nguyên.
Nhìn thấy Khúc Huyên Hách và Khúc Băng, Khúc Hà khóc càng lớn.
"Huyên Hách, cháu mau nhìn xem, đây chính là vợ mà cháu cưới, cháu không thể cưới dạng người này được!"
"Nhìn cô ba của cháu bị cô ta đánh kìa, mặt đều sưng lên, còn mắng rất nhiều lời khó nghe. Nếu như cháu mà cưới dạng người này về cửa thì sau này Khúc gia sẽ không ai được yên ổn."
Những tính toán nhỏ nhặt trong lòng hai người đang đánh đinh đương vang.
Hôn lễ đã tiến hành đến bước này, còn có hai người bọn họ làm chứng, nhà gái thuộc về thế yếu, bọn họ sẽ không dám bỏ cưới!
Mà lại lần này, phía bên mình còn chiếm ý, cũng không sợ mấy người kia!
"Vậy thì không cần chuyện cưới hỏi này nữa!" Hà Viện Viện chỉ Khúc Thục Lan rồi nói:
"Thật sự cho rằng Ngưng Nguyệt chúng tôi đi ra từ cô nhi viện thì sợ các người sao? Các ngươi nghĩ nhiều rồi!"
Lâm Dật không nói chuyện, mắt nhìn Kỷ Khuynh Nhan và Quách Ngưng Nguyệt, phát hiện hai người đều không nói gì, ngay cả những người bạn kia của cô cũng không bày tỏ thái độ của mình, đoán chừng là hai người không biết sống chết này lại tới gây chuyện.
"Viện Viện, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?" Cao Tông Nguyên đi qua.
"Vừa rồi hai người kia đi vào, muốn để Ngưng Nguyệt sang tên biệt thự cho cha chồng của em ấy, nói đây đều là tài sản của Khúc gia." Hà Viện Viện tức giận không thôi, "Lấy chút thủ đoạn lông gà vỏ tỏi này, thật sự cho rằng em không nhìn ra được sao?"
"Việc này có phải là do hai người làm hay không!"
Khúc Băng hét lên một tiếng, khiến cho hai người giật nảy mình.
"Chúng tôi cũng là vì tốt cho Khúc gia, chỉ tới để nói rõ đạo lý với cô ta. . ."
Ba!
Ba!
Cha của Khúc Huyên Hách cho Khúc Thục Lan và Khúc Hà một người một bạt tay.
"Từ nay về sau, Khúc gia chúng tôi không có dạng thân thích như các người, cút ra ngoài cho tôi!"
"Anh hai. . ."
"Cút!"
Dưới sự mắng mỏ của cha Khúc Huyên Hách, hai người và đám người thân của mình, xám xịt rời khỏi khách sạn.
Người Khúc gia lại nói xin lỗi với Lâm Dật, hôn lễ mới tiếp tục tiến hành.
Nhưng một màn vừa mới xảy ra khiến cho người tham dự thật lâu không quên được.
"Nữ sinh kia đúng là quá mạnh mẽ, một mình đánh ngã người của Khúc gia." Đồng nghiệp của Quách Ngưng Nguyệt, Triệu Nhị nói.
"Tớ biết tớ biết." Trương Nhã nói:
"Chị gái kia tên là Hà Viện Viện, là CFO của tập đoàn Lăng Vân, cũng giống như chúng ta, đều làm tài vụ."
"Không phải vậy chứ, còn trẻ như vậy mà đã làm CFO rồi?"
"Nhưng người ta đúng là rất lợi hại, tiến sĩ Yến Đại, tớ nghe Ngưng Nguyệt nói qua, sổ sách hàng năm trên tay chị ấy cũng phải mấy trăm ngàn, số tiền lưu thông lên đến cả trăm tỷ. Bộ công thương lại không tra được chút khuyết điểm nào, phải gọi là vô cùng lợi hại, so với người ta thì thật sự như là một người trên trời một người dưới đất."
"Sổ sách cả trăm ngàn. . ."
"Lưu thông hơn trăm tỷ. . . Đúng là một người rất lợi hại a!"
"Cái này thì tính là gì, anh chàng đứng bên cạnh chị ấy lúc nãy cũng là phú nhị đại nổi tiếng, giá trị con người mấy trăm tỷ, là bạn tốt của anh trai Ngưng Nguyệt."
"Tớ có chú ý tới, ngay cả Tần Hán danh tiếng lẫy lừng cũng tới, anh của Ngưng Nguyệt thật đúng là không tầm thường."
Phong ba ngắn ngủi kết thúc, phần còn lại của hôn lễ được tiến hành vô cùng thuận lợi, chủ và khách đều vui vẻ.
Nhưng buổi lễ kết thúc, Lâm Dật liền rời đi, cơm cũng không ăn.
Kỷ Khuynh Nhan và mấy người Tần Hán cũng đi theo ra ngoài, bọn họ cũng đều là người ngoài, không cảm nhận được không khí trong đó.
Em gái lấy chồng, bữa cơm này ăn thế nào đều cảm thấy khó chịu.
Mọi người một đường lái xe về cô nhi viện, chuẩn bị ở nơi này một lát rồi sẽ đi.
Biết Lâm Dật đi, Vương Thúy Bình cũng lập tức trở lại, làm cho mấy người chút đồ ăn đơn giản, lót dạ một chút.
"Lâm tổng, chuyện bên phía huyện Đông Tam đã lần lượt được khai công, tôi chuẩn chuẩn bị thực hiện một cuộc phỏng vấn, anh gần đây có thời gian không?" Lúc ăn cơm, Kỳ Hiển Chiêu hỏi.
------
Dịch: MBMH Translate