Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1578 - Chương 1576: Tôi Luôn Tìm Anh

Chương 1576: Tôi Luôn Tìm Anh
Chương 1576: Tôi Luôn Tìm Anh
Chương 1576: Tôi Luôn Tìm Anh




"Chúng ta vẫn nên đi dạo phố thôi, là Tiểu Lâm Tử anh sai rồi, tối nay anh bao tất."

Lâm Dật chịu thua, Kỷ Khuynh Nhan lợi hại như vậy, không sợ cũng không được!

"Anh xem, anh thích gì, em đều biết hết." Kỷ Khuynh Nhan ngẩng đầu nói.

"Nếu không, sao người ta nói tổng giám đốc Kỷ lợi hại chứ? Anh chẳng là gì so với em cả."

"Hì hì... Cũng không thể nói vậy được."

Kỷ Khuynh Nhan dùng hai tay kéo cánh tay của Lâm Dật, thỏ trắng lớn trước người cũng ép tới.

"Anh cũng rất lợi hại. Nhà này đều dựa vào anh chống đỡ, nếu không có anh, một mình em đứng ở đây có ý nghĩa gì nữa."

Không hiểu sao, tim Lâm Dật đập rộn lên.

Sau khi một người đặc biệt xuất hiện, mọi cực khổ trong cuộc đời đều sẽ tan thành mây khói, trở nên tốt đẹp lại rộng lớn hơn.

Lâm Dật nắm chặt tay Kỷ Khuynh Nhan, là cô đã trao ý nghĩa cuộc sống mới cho mình.

"Được rồi, chúng ta đi thôi, đi dạo phố thôi."

Cảm nhận được hơi ấm trong lòng bàn tay Lâm Dật, Kỷ Khuynh Nhan cũng dùng sức đáp lại.

"Em biết anh không thích nhất là đi mua sắm, cho nên anh có thể tìm một chỗ ngồi, chờ em mua đồ xong sẽ gọi điện thoại cho anh, tới lúc đó anh tới đón em, lấy đồ."

"Cũng được, anh tìm một quán cà phê ngồi một lát."

"Vâng."

Dựa theo kế hoạch bình thường, cho dù không thích đi mua sắm nhưng Lâm Dật vẫn sẽ đi cùng Kỷ Khuynh Nhan.

Nhưng đột nhiên xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, mình vẫn phải tranh thủ thời gian xử lý, trước mắt chính là một cơ hội tốt.

Ở nơi sầm uất này, Lâm Dật cũng không lo lắng cho vấn đề an toàn của Kỷ Khuynh Nhan.

Hơn nữa, tiếng Anh còn là ngôn ngữ thông dụng, với trình độ của cô, muốn đi lạc cũng khó.

"Em cầm lấy thẻ này, cứ quét thoải mái, hôm nay anh trả tiền."

Kỷ Khuynh Nhan cười híp mắt nhận lấy thẻ ngân hàng.

"Em sẽ không khách sáo với ngài Lâm nữa."

Kỷ Khuynh Nhan vui vẻ cầm thẻ ngân hàng của Lâm Dật và rời đi.

Đối với cô bây giờ, tiêu tiền của Lâm Dật để mua đồ hình như đã biến thành một chuyện đương nhiên.

Nếu cô còn khách sáo với anh, bản thân cũng sẽ cảm thấy kỳ quái.

Lâm Dật tìm quán cà phê, tìm một góc vắng người và ngồi xuống.

Sau đó, anh gọi điện thoại cho Trầm Thiên Trác.

"Trầm lão đại, tình hình bên anh thế nào rồi? Có tiến triển chưa?"

"Tôi đã gọi người về rồi, đang xử lý chuyện này." Trầm Thiên Trác nói:

"Công tác bảo vệ mạng của khách sạn Burj al-Arab làm vô cùng tốt, cũng do hacker hàng đầu thế nào tự ra hàng, nhưng cậu yên tâm, cho tôi thêm khoảng năm giờ nữa, tôi chắc chắn có thể giải quyết được chuyện này."

Nghe thấy Trầm Thiên Trác nói vậy, Lâm Dật mới biết được dự án này lớn tới mức nào.

"Anh bảo đồng nghiệp phía dưới cố gắng một chút, chủ yếu là tìm một người đàn ông mặc bộ quần áo màu đen, đội mũ đen và đeo khẩu trang. Anh ta là mục tiêu mà tôi muốn theo dõi. Cứ gửi cho tôi tất cả tin tức có liên quan đến anh ta là được rồi, những cái khác thì không cần."

"Được, cậu cứ giao cho tôi là được rồi."

"Trầm lão đại vất vả rồi."

"Thằng nhóc cậu còn khách sáo với tôi à." Trầm Thiên Trác vừa cười vừa nói:

"Cậu cứ chờ tin tức của tôi đi."

"Được."

Kết thúc cuộc điện thoại với Trầm Thiên Trác, Lâm Dật lại gọi cho Ninh Triệt.

"Đúng là mặt trời mọc từ phía tây rồi. Sao cậu tự nhiên chủ động gọi điện thoại cho tôi vậy?" Ninh Triệt cười ha hả nói:

"Có phải cậu tới Yến kinh, muốn tìm tôi để vượt qua buổi tối tịch mịch khó nhịn được?"

"Tôi không đi Yến Kinh, nhưng tôi theo mùi của cô, đuổi tới Dubai rồi."

"Hả? Sao cậu biết tôi ở đây?"

"Tôi vừa gọi điện thoại cho sếp Lưu." Lâm Dật nói:

"Nhưng cô không được nói cho anh ấy là tôi tới đây, nếu không anh ấy sẽ bắt tôi quay về."

Bây giờ, Lâm Dật là đối tượng được bảo vệ trọng điểm của lữ đoàn Trung Vệ, cũng là đầu quả tim của Lưu Hồng.

Nếu có thể, anh ta hận không thể nhốt Lâm Dật trong nhà, chắc chắn sẽ không cho anh chạy loạn.

"Anh tới Dubai vào lúc này, sẽ không phải là tới dự lễ Giáng Sinh cùng bạn gái chứ?"

"Thật thông minh."

"Vậy cậu gọi điện thoại cho tôi làm gì? Không phải là cậu muốn tìm tôi chơi một rồng hai phượng chứ?" Ninh Triệt nói:

"Tôi thì không có vấn đề gì, nhưng bạn gái cậu chắc hẳn không đồng ý đâu."

"Tốt xấu gì chúng ta cũng là quan hệ nam nữ trong sáng, đừng suốt ngày lái xe, có thể làm tình cảm thăng hoa một chút không?"

"Thăng hoa? Thăng hoa thế nào? Nói bạch bạch, cao trào trong đầu sao?"

"Cái này chờ sau này có thể thử một lần, chỉ có điều hôm nay tôi tìm cô là có chuyện nghiêm túc muốn nói."

"Nói đi, chuyện gì?"

"Cô tới đây, chắc đang điều tra về chuyện buổi đấu giá?"

"Có tin tức nói, có một số đồ trang sức châu báu được làm bằng quặng Bath bị lén vận chuyển đến phòng đấu giá, tôi đến xem thử chuyện này thật hay giả."

Liên quan tới điểm này, Ninh Triệt cũng không kinh ngạc. Lâm Dật chắn chắc biết được thông qua sếp Lưu.

"Phòng đấu giá ở đâu? Tôi cần biết một vài tin tức cụ thể."

"Chuyện này thì không thành vấn đề, đợi lát nữa tôi sắp xếp lại tài liệu, gửi qua điện thoại di động của cậu."

"Từ giờ trở đi, chuyện này chỉ có hai người chúng ta biết, cho dù là thành viên trong tổ do cô dẫn tới đây cũng không được nói." Lâm Dật nói nghiêm túc.

"Tôi hiểu ý của cậu." Ninh Triệt nghiêm túc nói:

"Nếu không có chuyện gì, tôi lại cúp máy trước, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, tôi còn phải đi vài vòng."

"Chờ đã!"

Lâm Dật gọi Ninh Triệt lại, nghiêm túc nói:

"Có lẽ nhiệm vụ lần này không đơn giản như cô nghĩ đâu. Cô phải tuyệt đối cẩn thận, đừng để lộ thân phận của mình. Nhiệm vụ không quan trọng, nhất định phải bảo đảm an toàn cho bản thân. Nếu cô gặp phải chuyện xử lý không được, nhớ lập tức gọi điện thoại cho tôi."

Ninh Triệt ở đầu bên kia điện thoại sửng sốt, rõ ràng không ngờ Lâm Dật sẽ nói những lời đó.

Đồng thời cô ta cũng ý thức được chút nguy hiểm.

Bằng không Lâm Dật không thể nói chuyện với mình bằng giọng điệu như vậy.

"Tôi biết rồi, cậu cũng phải cẩn thận đấy."

Sau khi nói chuyện điện thoại xong, Lâm Dật ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần.

Lâm Dật cũng không vội đi tìm Ninh Triệt, mặc dù làm vậy sẽ tiện trao đổi hơn, nhưng cũng càng dễ bị lộ hơn.

Bây giờ hai người chia hai đường hành động, tương đương với thêm một phần bảo đảm, càng có sức lực trong hành động lần này hơn.

Đợi đến lúc cần thiết, gặp nhau vẫn còn kịp.

Nhưng từ đầu đến cuối, Lâm Dật vẫn luôn nhíu mày.

Chuyện này quá bị động, bị người ta nắm mũi dắt đi, hoàn toàn không phải là tiết tấu mà anh thích.

Đối với Lâm Dật, quặng Bass có xuất hiện hay không, đều không có ảnh hưởng gì, anh cũng không quan tâm.

Chủ yếu là anh muốn làm rõ thân phận thật sự của người áo đen.

Lâm Dật luôn mơ hồ có dự cảm.

Trên người áo đen kia hình như có vô số bí mật đang chờ mình phá giải.

"Hi vọng người kia thật sự là anh, tôi vẫn luôn tìm anh đấy!" Lâm Dật lẩm bẩm.

Bất giác đã hơn hai giờ trôi qua.

Trong đầu Lâm Dật vẫn luôn suy nghĩ trong cường độ cao, hoàn toàn không chú ý tới thời gian trôi qua.

Khi anh nhận được điện thoại của Kỷ Khuynh Nhan mới phát hiện đã hai giờ trôi qua.

"Em mua rất nhiều đồ, bây giờ đang ở cửa hàng Hermes tầng bốn, anh tới đón em đi."

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment