Chương 1589: Tâm Tư Kín Đáo Của Jeffrey.
Chương 1589: Tâm Tư Kín Đáo Của Jeffrey.
Trở về bên giường, Lâm Dật vỗ vỗ mông Kỷ Khuynh Nhan, người sau hướng về bên cạnh cọ xát, nhường chỗ cho Lâm Dật, cũng không hề có ý muốn rời giường.
Lâm Dật trở lại ngủ một giấc, đến khoảng chín giờ sáng, hai người mới kéo lưng mỏi rời giường.
"A!"
Lâm Dật đang định xuống giường, chợt nghe thấy tiếng hét của Kỷ Khuynh Nhan, làm anh sợ hết hồn.
"Làm sao vậy, giật cả mình."
Kỷ Khuynh Nhan cầm thoại di động, tóc tai bù xù, ánh mắt mê man.
"Dì rủ em hôm nay đi dạo phố."
"Đi dạo phố mà thôi, em có cần ầm ĩ như vậy không."
"Nhưng tám giờ dì nhắn cho em, em hơn chín giờ mới đọc, dì ấy có khi nào nghĩ em là một người lười thích ngủ nướng không? Thực sự không để lại được ấn tượng tốt rồi."
Lâm Dật:...
Tưởng xảy ra chuyện lớn gì chứ, không nghĩ tới là chút chuyện vặt vãnh.
Coi như là muốn lo lắng, cũng không đến lượt cô ấy.
Lương Nhược Hư mới càng cần phải lo lắng mới đúng.
"Được rồi, em đừng mẫn cảm như vậy, làm như gia đình của anh là hoàng thân quốc thích vậy, không có nhiều quy củ như vậy đâu."
Kỷ Khuynh Nhan bĩu môi, "Vậy cũng không được, em phải đem chuyện này giải thích rõ ràng. Liền nói nguyên nhân là do anh, sau nửa đêm mới ngủ, cái nồi này anh nhất định phải đội."
"Được được được, anh đội." Lâm Dật dở khóc dở cười nói.
Sau khi thống nhất ý kiến, Kỷ Khuynh Nhan gửi tin nhắn cho Tần Ánh Nguyệt, hẹn gặp nhau ở cổng Dubai Mall vào lúc 11 giờ trưa, hai người cùng nhau ăn cơm trưa.
Sau khi sửa soạn xong, hai người ngồi trực thăng trở về Dubai.
Trên bầu trời, nhìn qua hòn đảo nhỏ tráng lệ thuộc về mình, nỗi lòng thật lâu khó mà bình phục.
Đợi về sau về hưu, đúng là có thể cùng với Lâm Dật cùng nhau tới đây dưỡng lão.
Hơn nữa lúc nghỉ phép du lịch cũng có thể tới đây, ngẫm lại cuộc sống như thế cũng làm người ta chờ mong.
Lâm Dật cũng giống như Kỷ Khuynh Nhan, thưởng thức cảnh sắc của hòn đảo.
Nhưng anh cũng không biết rằng đối thủ cũ của mình Jeffrey cũng đang ở cùng một vùng biển với anh.
...
Trên đảo Cọ, một căn biệt thự không hề bắt mắt chút nào.
Sau khi trải qua chuyện tối ngày hôm qua, lần đầu tiên Jeffrey rời khỏi đảo 41.
Khả năng quan sát của anh ta nói cho anh ta biết, người bí mật theo dõi Burt có thể đã biết được gì đó.
Mặc dù đối phương, khả năng không phải nhắm vào mình, nhưng vẫn là nên chuẩn bị tâm lý trước!
Bởi vì đối phương là người Trung Quốc!
Cả ba cấp dưới của anh, tất cả đều mất tích không có một chút tin tức gì. Trong đó có Jimmy với Paul đều có liên quan đến lữ đoàn Trung Vệ của Trung Quốc!
Còn lại Eliza cũng đã mất tích khi làm nhiệm vụ ở đảo quốc.
Ở một khía cạnh nào đó, lữ đoàn trung vệ của Trung quốc với gia tộc Mitsui đảo quốc Mitsui đều đứng sau chuyện này!
Mà người theo dõi SchuBert còn là một người phụ nữ Trung Quốc.
Căn cứ vào những nguyên nhân này, Jeffrey trước tiên chọn rời khỏi đảo 041, đi tới đảo Cọ nơi thích hợp để ẩn núp.
Ngoài ra, Jeffrey cũng đã nói với Schubert tương kế tựu kế, bởi vì anh không muốn dễ dàng buông tha người phụ nữ kia!
Bởi vậy có thể thấy được, âm mưu của Jeffrey nặng cỡ nào!
"Thủ lĩnh, chúng tôi đã tra ra được một ít thông tin của cô ta, nhưng rất hạn chế."
Ngay lúc Jeffrey đang suy nghĩ về những chuyện này, một tên thủ hạ đến báo cáo nói.
"Nói." Jeffrey cũng không có nổi giận, vẻ mặt u ám khi nói.
"Chúng tôi chỉ biết cô ta tên là Jessica, người Mỹ gốc Hoa, cha mẹ đều làm việc ở Trung Quốc, nhưng cụ thể làm cái gì thì không biết. Đây là hình của cô ta, đánh giá cách cô ta ăn diện, trong nhà điều kiện hẳn là rất tốt, này là hình của cô ta."
Nhìn tấm hình do thủ hạ của mình đưa Jeffrey cũng không có biểu cảm gì.
"Sau đó thì sao, chỉ điều tra được như vậy?"
"Đúng vậy, chỉ có nhiều đó."
Nhìn bức ảnh chụp Ninh Triệt, vẻ mặt của Jeffrey ngày càng âm trầm.
Mặc dù không điều tra được những thông tin khác, nhưng bản thân này là tin tức quan trọng.
Với năng lực tình báo của thủ hạ mình, thời gian mặc dù chỉ có một buổi tối cũng có thể điều tra chi tiết nội tình của một người.
Nhưng bây giờ, lại chỉ tra được chút thông tin này. Điều này đủ để chứng minh, thân phận của cô ta đã được xử lý bảo mật!
Mà ở một quốc gia như Trung Quốc, người bình thường cũng không có loại đãi ngộ như vậy.
Jeffrey thầm nghĩ.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, người phụ nữ này có thể là người của lữ đoàn Trung Vệ!
Nhưng mà cũng không quan trọng, mặc kệ thân phận thật sự của cô ta là gì, mục đích là gì, chỉ cần giết đi là được.
"Thông báo cho Schubert, hẹn người phụ nữ này đi, tôi muốn xử lý cô ta."
"Chúng tôi bây giờ liền đi."
"Lần này tôi sẽ đi với các cậu." Jeffrey nói:
"Người phụ nữ này thân phận không bình thường, chỉ bằng dựa vào các cậu, sợ sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn."
Mặc dù Schubert đối với Jeffrey rất tôn trọng, nhưng anh vẫn chưa hoàn toàn chiếm được vị trí thống lĩnh.
Trong lòng anh ta, cực lực hy vọng buổi đấu giá lần này có thể thành công tiến hành, như vậy mình mới có vốn khởi nghiệp làm ăn.
Cho nên chuyện này, không thể có bất kỳ sai lầm nào!
Nếu như phát hiện có điều gì không ổn, mình có thể đúng lúc rút lui, nếu cứ để những người bình thường này đi qua thì có khả năng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn với sai lầm.
Phải tự mình điều khiển chuyện này mới được!
Không tới một giờ, máy bay trực thăng đã đáp xuống đường băng của Burj Al Arab, sau đó hai người lái xe đến trung tâm mua sắm Dubai Mall để gặp mặt Tần Ánh Nguyệt.
"Dì chắc chờ lâu rồi." Kỷ Khuynh Nhan áy náy kéo cánh tay Tần Ánh Nguyệt, "Ngày hôm qua con ngủ muộn, cho nên buổi sáng dậy trễ, nhìn thấy tin nhắn của dì thì cũng đã quá trễ."
"Không sao, các con người trẻ tuổi dậy trễ, không giống chúng ta." Tần Ánh Nguyệt cười nói: "Dì cũng là nhàn rỗi không có việc gì, muốn tìm con cùng đi dạo chơi, mua chút quần áo gì gì đó. Con giúp dì chọn, nhất định có thể hơn với kiểu dáng mạnh mẽ của dì."
Vừa nghĩ tới chuyện ngày hôm qua, Kỷ Khuynh Nhan vừa thẹn lại túng quẫn.
"Ai nha, con ngày hôm qua chỉ là tùy tiện nói một chút, dì cũng đừng chê cười con."
"Được được được, dì không nói nữa."
Tần Ánh Nguyệt hài lòng cười rộ lên, "Vừa vặn đến giờ trưa rồi, chúng ta cùng nhau đi ăn trưa, buổi chiều lại đi dạo phố."
Nói xong, Tần Ánh Nguyệt nhìn Lâm Dật, "Buổi chiều con không cần đi cùng, nếu không chúng ta đi dạo phố cũng không được thoải mái."
"Như vậy sao được, con còn phải đi theo giỏ xách chứ."
"Ai nha, hôm nay không cần anh đi cùng, vừa vặn anh không muốn đi dạo phố, em cho anh tự do một buổi chiều đấy." Kỷ Khuynh Nhan nói:
"Giống như dì đã nói, anh đi theo nhìn em với dì, em với dì cũng không được thoải mái lắm."
"Vậy được, anh tự mình sắp xếp vậy."
Tần Ánh Nguyệt đứng ở một bên, trong lòng không nhịn được cười trộm, thực sự là cô gái ngốc mà.
Dưới sự dẫn dắt của nhạc nhẹ, ba người họ tới một nhà hàng ba sao Michelin gần đấy.
Các món ăn chính chủ yếu là món Trung Đông, rất có đặc sắc địa phương.
Bất kể có thể thích ứng được với khẩu vị ở đây hay không, nếu đã đi tới đây rồi thì đương nhiên phải trải nghiệm một lần.
Với bữa tối hôm qua, không khí trong bữa ăn hôm nay tốt hơn rất nhiều.
Với sự nỗ lực không ngừng của Kỷ Khuynh Nhan, quan hệ của hai người hình như cũng kéo lại gần một ít.
Trong bữa ăn, thừa dịp thời gian Kỷ Khuynh Nhan đi phòng vệ sinh, Tần Ánh Nguyệt nhìn Lâm Dật nói:
"Cuộc bán đấu giá này, nhà đấu giá Phú Tô Bỉ với một doanh nhân tên là Jeffrey phối hợp tổ chức."
------
Dịch: MBMH Translate