Chương 1590: Lái Xe Chỉ Là Tài Lẻ
Chương 1590: Lái Xe Chỉ Là Tài Lẻ
“Jeffrey?”
Nghe thấy cái tên này, Lâm Dật lập tức sững sờ một lúc.
Đây không phải là lão đại của công ty Hắc Kim sao?
Tần Ánh Nguyệt gật gật đầu: “Nghe nói đó là một người rất không sạch sẽ, nhưng gần đây gặp phải chút phiền phức nên ông ta đã lấy toàn bộ quặng Bass trong tay ra rồi.”
Mặc dù Lâm Dật nói không cần Tần Ánh Nguyệt giúp đỡ, nhưng một người mẹ như bà ấy không quan tâm nhiều như vậy, con trai của mình cần giúp đỡ, bà ấy sẽ dốc toàn sức lực, động lực lớn nhất cho thằng bé.
Mà tin tức Tần Ánh Nguyệt cung cấp cũng khiến suy nghĩ của Lâm Dật sáng tỏ.
Ba vị đại tướng cấp dưới của Jeffrey đều trực tiếp hoặc gián tiếp bị mình giết hại.
Nói cách khác, bây giờ ông ta chỉ có cái vỏ tư lệnh, cùng lắm có vài tên lính linh tinh, vậy nên ông ta phải lấy hết tài sản của bản thân ra để chuyển thành tiền mặt, hoàn thành kế hoạch bùng dậy trở lại như ngày xưa.
Đây là suy nghĩ logic hợp lý, không còn chỗ nào nghi ngờ được nữa.
Thế nhưng trong chuyện này vẫn còn có một điều thắc mắc mà Lâm Dật không có giải đáp được.
Cho dù là Jeffrey hay nhà đấu giá Fusubi, bọn họ đều không có thực lực tuyệt đối để che mắt tất cả những người trên toàn thế giới đang nhìn chằm chằm.
Bọn họ làm thế nào để bảo mật chuyện này tuyệt đối như vậy?
Xem ra chỉ có thể đợi tin tức bên phía Ninh Triệt.
“Con sẽ đến buổi bán đấu giá tối nay chứ?” Tần Ánh Nguyệt hỏi.
“Không nhất định, con không có hứng thú với quặng Bass, vả lại phía trên cũng không có yêu cầu con làm gì, chỉ là nghe ngóng một chút tin tức liên quan đến chuyện này mà thôi.”
Tần Ánh Nguyệt còn muốn nói gì nữa nhưng ngay lúc này Kỷ Khuynh Nhan từ trong nhà vệ sinh đi ra, bọn họ không tiếp tục nói về đề tài này nữa.
Bởi vì buổi chiều phải ra ngoài đi dạo phố, không đến một tiếng đồng hồ ba người đã ăn xong bữa cơm, sau đó mỗi người đi một ngả.
Một mình trở lại xe, Lâm Dật gọi điện thoại cho Lục Dĩnh.
“Tình hình thế nào rồi? Đối phương có động tĩnh gì không?”
Sau khi tấn công vào hệ thống an ninh mạng của khách sạn Burj al-Arab, công việc theo dõi này giao lại cho Lục Dĩnh.
Chuyện liên quan đến phương diện này, Lâm Dật đều kết nối với cô ấy.
“Vẫn giống như trước đấy, hôm trước sau khi bọn họ ra khỏi khách sạn vẫn luôn không quay lại, chắc đã đổi khách sạn khác rồi.”
Khoảng thời gian mấy ngày trước, Lâm Dật luôn phái người theo dõi camera của khách sạn.
Nhưng kể từ lúc nhìn thấy người đó bên ngoài khách sạn thì không còn xuất hiện trong khung hình camera của khách sạn thêm lần nào nữa.
“Tôi biết rồi, tiếp tục theo dõi đi, nếu như có tin tức báo tôi ngay lập tức.”
“Vâng.”
Mặc dù anh tiếp tục sắp xếp công việc rồi nhưng Lâm Dật cũng không ôm hy vọng về chuyện này.
Đồng thời trong lòng anh càng có khẳng định, cái người kì quái đó chắc chắn là người áo đen không thể sai được.
Người đó không thể nào biết được chuyện anh phái người đi theo dõi.
Nguyên nhân duy nhất có thể giải thích chính là người đó cũng nhận ra mình, nhằm tránh rắc rối không cần thiết nên đã rời khỏi khách sạn Burj al-Arab rồi.
Mà hiện giờ phương thức duy nhất tìm được anh ta chính là tìm đến vật đấu giá tại nhà đầu giá Fusibi, cứ há miệng chờ sung là được rồi.
Bởi vì Lâm Dật có một dự cảm, anh ta nhất định nhắm vào chuyện này nên mới đến đây!
Nghĩ tới đây, Lâm Dật lại gọi điện thoại cho Ninh Triệt.
“Bây giờ chị đang ở đâu? Tiện gặp mặt không?”
“Cậu đã xử lý xong bạn gái cậu rồi à?”
“Bị tôi đuổi đi chỗ khác rồi.”
“Vậy thì tốt, tôi ở phòng 2608 Atlantis, phòng thuê rất ổn, chỉ đợi cậu đến thôi, hoan nghênh cậu đến hẻm nhỏ này.”
Mẹ nó! Cái câu hoan nghênh đến hẻm nhỏ này được đấy chứ!
Sau khi biết được vị trí của Ninh Triệt, Lâm Dật tắt cuộc gọi, lái xe về phía khách sạn Atlantis.
Khách sạn Atlantis tọa lạc trên hòn đảo Palm nổi tiếng.
Mặc dù khách sạn này không có danh tiếng lớn như khách sạn Burj al-Arab, nhưng phong cảnh xung quanh của khách sạn lại đẹp hơn khách sạn Burj al-Arab một chút.
Thiết kế bên ngoài cũng không tràn ngập cảm giác hiện đại giống như khách sạn Burj al-Arab.
Nơi đây giống một tòa lâu đài thời trung cổ, càng thêm phần phong thái khí phái tác động mạnh lên thị giác của con người, vả lại cũng không nhỏ như khách sạn Burj al-Arab.
Dựa vào địa chỉ Ninh Triệt cung cấp, Lâm Dật đến phòng 2608.
Ting ting ting!
“Đến đây!”
Giọng nói vui mừng của Ninh Triệt truyền tới, rất nhanh cánh cửa được mở ra.
Lúc này Ninh Triệt đang mặc một chiếc váy ngủ bằng ren màu đen, đôi chân thon dài lộ ra bên ngoài, bên ngoài mặc một chiếc áo khoác lụa mỏng manh, trông vô cùng quyến rũ.
“Nào nào nào, mau vào đi, đợi cậu cả nửa ngày rồi.”
Không thể đợi thêm nữa, Ninh Triệt kéo Lâm Dật vào trong, đồng thời xoay mấy vòng tại chỗ.
“Thế nào, biết cậu sẽ đến nên tôi đặc biệt thay chiếc váy nhỏ này đấy.”
“Nói thật nhé, bạn gái của tôi không có rộng lượng như chị.”
“Vì vậy mới nói, nếu như cậu có thời gian vẫn nên tiêu pha trên người của tôi tốt hơn.”
“Được rồi, trước tiên đừng nói những thứ này.” Lâm Dật nói tiếp:
“Tình hình bên chị thế nào rồi? Có tiến triển gì không?”
“Bà nó, đừng nhắc đến nữa.” Ninh Triệt châm điếu thuốc, hùng hùng hổ hổ nói:
“Cái lão già đó chỉ nghĩ chiếm lợi ích của tôi thôi, không để lộ ra một chút xíu nào cả, thế nhưng tôi có thể đoán được một chút, thứ bày ra bán đấu giá lần này hình như không ở Dubai, chắc cần phải đợi đến trước khi buổi đấu giá bắt đầu mới được vận chuyển đến.”
“Xác định không?”
“Nắm chắc bảy mươi phần trăm.” Ninh Triệt nói tiếp:
“Hồi sáng, ông ta nói với tôi chiều nay phải đi ra ngoài một chuyến, không cách nào ở bên tôi, sau đó tôi hơi thăm dò một chút, nói với ông ta, chỉ cần buổi chiều cùng tôi đi dạo phố mua sắm, buổi tối tôi sẽ ngủ với ông ta, nhưng ông ta vẫn từ chối. Từ chuyện này có thể thấy việc buổi chiều này rất quan trọng với ông ta.”
Lâm Dật: “…”
“Cái lý do này của chị lại có chút căn cứ đấy.”
“Đó là điều đương nhiên, mê lực của chị đây vẫn dùng rất tốt đấy.”
“Thế nhưng tôi nghe ngóng được một tin tức quan trọng.” Lâm Dật nói tiếp:
“Trụ chính của nhà đấu giá Fusubi là công ty Hắc Kim của Jeffrey.”
Nghe được tin tức này, Ninh Triệt vô cùng ngạc nhiên.
Cô ấy chưa từng nghĩ đến người của hai bên sẽ bắt tay với nhau.
“Tin tức chính xác không?”
“Vô cùng chính xác.” Lâm Dật nói tiếp:
“Chắc chắn ông ta đã lấy hết gia sản của mình ra rồi, ông ta chuẩn bị dựng lại giang sơn.”
Trầm mặc một lúc, Ninh Triệt nói:
“Nếu như có thể tìm được Jeffrey thì có đột phá mới rồi, công ty Hắc Kim hiện giờ chỉ còn lại một mình ông ta, nếu chúng ta xử lý được ông ta, cái tổ chức này không có bất cứ uy hiếp nào nữa, vả lại chuyện này cũng sẽ có lợi ích vô cùng lớn với việc xây dựng mạng tình báo của chúng ta.”
“Vấn đề nằm ở chỗ này đây.” Lâm Dật nhún vai: “Chúng ta vốn dĩ không biết ông ta đang ở đâu.”
“Chuyện này có chút khó làm rồi.”
Ninh Triệt cũng bắt đầu trầm mặc: “Thế nhưng tôi có lắp đặt thiết bị theo dõi ở trên người của Schubert. Một khi phát hiện ông ta có hành tung đáng ngờ, chúng ta có thể tổ chức hành động rồi.”
Bây giờ, hai người đều đã ngầm thừa nhận trong hội đấu giá lần này chắc chắn sẽ có sự xuất hiện của quặng Bath.
Đây không thể nào là tin tức giả được, nếu không người của Fusubi cũng không thể cẩn thận quá mức như vậy.
Phí công phí thời gian không có bất cứ lợi ích gì với bọn họ.
Reng reng reng!
Chính vào lúc này, điện thoại của Ninh Triệt reo lên, cô ấy vội vàng ra hiệu im lặng.
“Cái lão già háo sắc đó gọi cho tôi, cậu đừng lên tiếng.”
Nói xong, Ninh Triệt nhận cuộc gọi, nũng nịu nói:
“Anh yêu, cuối cùng anh cũng nhớ đến em rồi.”
“Được ạ, em sẽ đến đúng giờ.”
------
Dịch: MBMH Translate