Chương 1594: Theo Dõi Ngược Lại
Chương 1594: Theo Dõi Ngược Lại
Vẻ mặt không cảm xúc của Lâm Dật khiến Schubert rất áp lực.
Ông ta có cảm giác người đàn ông này còn khủng bố hơn cả Ninh Triệt.
“Thời gian của tôi có hạn nên tôi không muốn nghe những lời thừa thãi, tôi hy vọng ông có thể nói cho tôi biết tất cả mọi chuyện liên quan tới buổi bán đấu giá.”
Giọng nói của Lâm Dật trầm khàn êm ái, nhưng đến tai của Schubert thì giọng nói đó âm u như giọng của thần chết.
“Tôi thật sự không biết gì hết. Vốn dĩ chúng tôi tổ chức buổi bán đấu giá này bởi vì Jeffrey chủ động tìm tới đây, ông ta nói trên tay mình có tổng cộng bốn món đồ trang sức châu báu được làm từ quặng Bass, muốn thông qua tay của chúng tôi để bán đấu giá, nên mới có lần hợp tác này.”
“Có lẽ đến tận bây giờ các ông đều chưa nhìn thấy số hàng này, vậy tại sao các người đã tuyên truyền rộng rãi cho buổi bán đấu giá rồi? Ông ta thật sự có độ đáng tin lớn vậy sao?”
“Bọn tôi cũng biết một chút về người tên Jeffrey này, ở nước ngoài ông ta có tiếng tăm rất lớn, vậy nên chúng tôi lựa chọn tin tưởng ông ta.”
Lúc nói chuyện, Schubert run lập cập, không dám giấu diếm một chút gì.
“Kế hoạch lúc đầu là như thế này, trong buổi đấu giá hôm nay, ông ta sẽ cho tôi biết vị trí của bốn vật bán đấu giá, sau đó sẽ do người của nhà đấu giá Fusubi đi lấy. Nhưng vừa hay tối hôm trước bọn tôi phát hiện người phụ nữ đó gắn thiết bị theo dõi trên người tôi, vì để đảm bảo an toàn, Jeffrey vẫn chưa nói gì.”
“Thế là mấy người thiết kế ra cục diện hôm nay, đúng không?”
“Đúng vậy.” Schubert không tỏ rõ ý kiến mà trả lời, nói:
“Dựa theo kế hoạch, sau khi tóm được người phụ nữ đó, Jeffrey sẽ nói cho tôi biết vật đấu giá ở đâu, nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy. Bây giờ tôi cũng không biết buổi đấu giá của tôi tối nay có thể tiến hành bình thường không.”
“Ông có thể thử liên lạc với ông ta, tranh thủ dành lấy một chút cơ hội.”
Mặc dù Lâm Dật cũng chẳng ôm hy vọng gì với chuyện này, nhưng rảnh rỗi cũng đã rảnh rỗi rồi, để Schubert thử xem sao, cũng không có gì không tốt.
“Được được được, ngay bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho ông ta.”
Lâm Dật không nói thêm gì, gác chân lên bàn trà, một tay chống đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.
Mấy phút sau, Schubert liên tục gọi điện thoại cho Jeffrey.
Mặc dù không biết đối phương nói cái gì, nhưng từ biểu cảm và giọng điệu của Schubert có thể đoán ra được một chút.
Jeffrey từ chối yêu cầu của ông ta, dường như không có cơ hội thương lượng nào nữa.
E rằng tối nay muốn tổ chức buổi đấu giá như bình thường sẽ rất khó khăn.
Trừ khi lấy ra chút đồ che mắt người khác.
Nhưng một khi như thế, tất nhiên nhà đấu giá Fusubi sẽ mất sạch uy tín.
Nhưng Lâm Dật không quan tâm loại chuyện này, đằng nào cũng không ảnh hưởng tới anh, để bọn họ tự xử lý giải quyết đi.
“Jeffrey không đồng ý yêu cầu của tôi, trải qua trận náo loạn của mấy người, ông ta đã không còn tin tưởng người nào nữa, nói không chừng đã rời khỏi Dubai rồi.”
Lâm Dật gật gật đầu, Jeffrey thật sự có thể làm ra chuyện này.
“Tôi đã kể hết những gì tôi biết cho anh rồi, có thể thả tôi đi không?”
“Đi đi, ông đã không còn giá trị lợi dụng với tôi nữa rồi.” Lâm Dật nói tiếp:
“Nhưng ông tốt nhất học thông mình một chút, đợi lúc tôi cần ông ngoan ngoãn phối hợp, nếu không tôi sẽ tiễn cả nhà ông đi gặp thượng đế.”
“Tôi nhất định sẽ phối hợp với anh, hy vọng anh sẽ không ra tay với người nhà của tôi.”
“Vậy phải xem biểu hiện của ông rồi.” Lâm Dật hất đầu sang một phía: “Đi đi.”
“Vâng vâng vâng, tôi đi ngay bây giờ.”
Sắc mặt của Schubert trắng bệch, hoảng loạn tháo chạy khỏi căn phòng như vừa được đại xá.
Đơn độc đối mặt với Lâm Dật còn khủng bố hơn cả đối mặt với tử thần.
Sau khi Schubert rời đi, trong căn phòng trở nên yên tĩnh trở lại, bên cửa sổ có thể nghe được âm thanh của sóng biển.
Lâm Dật một tay đỡ đầu, ngồi trên ghế sô pha không nhúc nhích.
Vốn dĩ anh thả Schubert đi là vì người này đã không có bất cứ giá trị gì với anh nữa.
Trung tâm của mọi rắc rối đều là Jeffrey.
Bây giờ manh mối về ông ta đã bị chặt đứt, ở lại Dubai này cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa.
Vả lại người áo đen không thể nào vô duyên vô cớ xuất hiện trước mặt anh.
Có thể nói những thứ muôn màu muôn vẻ này, những người có mục tiêu không giống nhau, nhưng vào thời khắc này đều đã bị Jeffrey chơi đùa rồi.
Reng reng reng.
Chính vào lúc Lâm Dật chìm đắm trong suy nghĩ, anh nghe thấy điện thoại reo lên, là Kỷ Khuynh Nhan gọi đến.
“Anh đang làm gì vậy? Ngài Lâm.”
Trong điện thoại vang lên giọng nói ngọt ngào của Kỷ Khuynh Nhan, có thể nhìn ra, chắc chắn cô đi dạo phố rất vui vẻ.
“Anh đang ở bên bờ biển ngắm phong cảnh.”
Lâm Dật tùy tiện tìm một lý do qua mắt.
Anh đã luyện thành thạo cái kỹ năng bịa đặt không chớp mắt này rồi.
Mở miệng liền thành văn, không có sai sót một chút nào.
“Em và dì đi dạo phố xong rồi, anh đừng ở bên bờ biển lang thang nữa, qua đón bọn em cùng đi ăn cơm tối.”
Lâm Dật nhìn đồng hồ, phát hiện đã hơn năm giờ tối rồi, thật sự đến giờ ăn cơm rồi.
“Phát định vị cho anh, bây giờ anh qua đó tìm hai người.”
“Tầng sáu của tòa Dubai Mall, hôm nay tiếp tục ăn ở đây.”
“Không ngán sao? Tại sao không đổi chỗ khác?”
“Nếu như ở đây ăn cơm, bọn em còn có thể đi dạo thêm một lúc, vậy nên ăn cái gì cũng không quan trọng.”
Lâm Dật day day thái dương, cảm thấy trận tiêu pha của hôm nay sẽ lại chạm mốc chục triệu rồi.
Tắt cuộc gọi, Lâm Dật thu dọn một chút, lái xe đến Dubai Mall.
Jeffrey đã mất dấu rồi, muốn tìm được ông ta là chuyện không thể nào.
Đây cũng dẫn đến trang sức của quặng Bath sẽ không xuất hiện, người áo đen cũng không thể lại xuất hiện trước mặt mình nữa.
Việc tiếp theo mình cần phải làm chính là cùng với Kỷ Khuynh Nhan chơi vui vẻ ở đây.
…
Trên đảo Palm, Jeffrey và thuộc hạ của ông ta đều tập trung tại đây.
Nhưng mỗi người đều đang bận rộn, giống như có việc gì vô cùng gấp gáp.
Jeffrey ngậm điếu xì gà, sắc mặt trầm trọng ngồi trên ghế sô pha, dường như không có dự tính rời khỏi Dubai.
“Thủ lĩnh, chúng ta đã tra ra hướng đi của Schubert rồi.” Một thuộc hạ áo đen nói:
“Đầu tiên ông ta đi một chuyến đến sân bay, sau đó lại đến khách sạn Sailing.”
Vốn dĩ thuộc hạ của Jeffrey có thể tra ra hướng đi của Schubert, đồng thời phân tích ra những thứ này là vì tối qua sau khi phát hiện Schubert bị theo dõi, bọn họ cũng gắn thiết bị theo dõi lên trên người Schubert, chỉ là đối phương không hề biết mà thôi.
Vậy nên ngay sau khi xảy ra chuyện, bọn họ lập tức khóa chặt hướng đi của ông ta, đồng thời từ đó phán đoán ra hành tung của Lâm Dật và Ninh Triệt.
“Sân bay? Khách sạn Sailing?”
“Tạm thời còn chưa phân tích ra vì sao bọn họ đến sân bay, theo suy đoán của chúng ta có lẽ Schubert bị hai người đó dẫn đến khách sạn Sailing, người của chúng ta đã canh giữ ở trước cửa rồi, bọn họ sẽ theo dõi hành động toàn bộ hành trình của anh ta.”
“Nói với người theo dõi cẩn thận một chút, hai người đó không đơn giản, rất dễ bị phát hiện.” Jeffrey tiếp tục dặn dò:
“Chuyện này rất quan trọng với tôi, không thể xảy ra chút sai lầm nào.”
“Tôi sẽ thông báo cho bọn họ.”
“Gọi người tập trung lại đi, dẫn theo tất cả người của chúng ta, lần này tuyệt đối không cho phép xảy ra thất bại, tôi muốn tóm gọn cả hai người bọn họ!”
Ông ta rơi vào hoàn cảnh như ngày hôm nay là do có liên quan trực tiếp tới lữ đoàn Trung Vệ, vì vậy Jeffrey sẽ không bỏ qua dễ dàng!
Mối thù này!
Nhất định phải báo!
------
Dịch: MBMH Translate