Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1610 - Chương 1608: Gia Yến Kỷ Gia.

Chương 1608: Gia Yến Kỷ Gia.
Chương 1608: Gia Yến Kỷ Gia.
Chương 1608: Gia Yến Kỷ Gia.




"Chị đã nói chuyện trước với Miêu Quốc Phong rồi, làm sao có thể để em chuyển viện được."

Giọng điệu của người phụ nữ trong điện thoại không vui, rõ ràng là tức giận.

"Chị không phải tìm Lý Sở Hàm làm giải phẫu cho cha em sao, nhưng cô ta mở xong hội chẩn liền đi, không có ý định làm giải phẫu. Sau đó có một người đàn ông tới, không chỉ có đạp em một cái, còn nói Miêu Quốc Phong để cha em chuyển viện, sau đó ông ta cũng nghe theo, việc này em không xử lý được, chị tới xử lý đi."

"Em chờ chút, chị gọi điện thoại cho Miêu Quốc Phong, hỏi một chút xem đã xảy ra chuyện gì."

"Không cần gọi đâu, ông ta đang ở bên cạnh em, chị nói chuyện là ông ta có thể nghe được."

"Miêu Quốc Phong, ông có ý gì đây, không biết người kia là chú tôi sao, thế mà còn để người khác đánh em tôi, ông đang nghĩ gì vậy!"

"Lý cục, việc này cũng không thể trách tôi được, người đánh cậu ấy là Lâm Dật, Lâm chủ nhiệm, không có chút quan hệ nào với tôi cả."

"Ông nói cái gì? Việc này là Lâm tổng làm?"

"Đúng, chính là cậu ấy."

Miêu Quốc Phong cũng biết mình giấu không được chuyện này, liền lựa chọn ăn ngay nói thật.

"Cậu ấy vừa mới đến tìm Lý chủ nhiệm, vừa lúc gặp phải em trai cô tìm phiền toái, hai bên xảy ra xung đột, nên đã để cho chú của cô chuyển viện, không cho phép người phẫu thuật tại bệnh viện Hoa Sơn nữa, cho nên..."

"Tôi đã biết, việc này đã làm phiền Miêu viện trưởng rồi."

Thái độ của người phụ nữ trong điện thoại thay đổi 360 độ, lập tức nói với Lý Kiến Bưu:

"Tình huống của chú hai thế nào rồi."

"Hiện tại vẫn rất ổn định, nhưng cũng không được tốt lắm, cần phải làm giải phẫu nhanh một chút."

"Nếu đã như vậy thì em phối hợp với viện trưởng một chút, chuyển viện cho chú hai đi."

Lý Kiến Bưu trợn tròn mắt.

"Chị nói cái gì đó, thế mà để cho cha em chuyển viện!"

"Em đã đắc tội người không nên đắc tội, chỉ để cho các người chuyển viện, đã nhẹ nhàng lắm rồi!"

"Em thừa nhận em không đắc tội nổi cậu ta, chẳng lẽ ngay cả chị cũng không có năng lực như thế sao!"

"Người đàn ông kia không dễ chọc, nếu để cho cậu ta không cao hứng thì ngay cả chị cũng sẽ không dễ dàng!"

Hai vợ chồng liếc nhau một cái, bị dọa cho thân thể phát run.

Bọn họ đều không nghĩ tới, người đàn ông kia lại có thân phận như vậy!

"Em, em đã biết, hiện tại sẽ sắp xếp chuyển viện ngay."

Nhìn bộ dáng chật vật của Lý Kiến Bưu, Kiều Hân ngẩng cao đầu, vô cùng đắc ý.

Thế mà còn dám ức hiếp Lý chủ nhiệm, hừ hừ, đáng đời!

Loại cảm giác ác giả ác báo này, thực sự là quá sung sướng!

...

Sau khi rời khỏi bệnh viện, Lâm Dật đưa Lý Sở Hàm đến quảng trường Thời Đại, chọn cho cô mấy bộ quần áo, lại đi dạo siêu thị một vòng, chuẩn bị đi trở về nấu cơm.

Lý Sở Hàm có thể cầm đao giải phẫu như rồng bay phượng múa, nhưng cầm dao làm bếp thì còn kém một chút.

Lâm Dật để cho cô cắt dưa leo, nhưng thành phẩm cuối cùng lại vô cùng thê thảm.

Cho dù cô rất muốn phụ giúp, nhưng vẫn bị Lâm Dật đuổi ra ngoài.

Nhưng cô cũng không đi xa, mà đứng tại cửa ra vào lặng lẽ nhìn Lâm Dật.

Đối với cô mà nói, có được hay không không quan trọng, bởi vì trời cao đưa đến cho mình hết thảy, mỗi một phần đều là ban ơn.

Cô đã thấy thỏa mãn rồi.

Lúc nấu cơm, Lâm Dật tính toán thời gian.

Vừa rồi Kỷ Khuynh Nhan có gọi điện thoại cho mình.

Nói anh tới biệt thự Đông Hồ trước 5 giờ là được, bởi vì cô và Hà Viện Viện đến lúc đó mới có thể đi dạo xong.

Lâm Dật tính toán đơn giản một cái.

Còn có hơn hai giờ, đủ cho mình ăn cơm cùng Lý Sở Hàm.

Lâm Dật cũng không làm đồ ăn quá phong phú, hai mặn hai chay một chén canh, tuy vậy nhưng đối với hai người mà nói là đã đủ rồi.

"Mua nhà cho em rồi, định lúc nào sẽ sửa sang?"

"Một mình em ở nhà lớn như vậy, có chút xa xỉ đi." Lý Sở Hàm nói:

"Nếu không thì anh lấy về bán đi, cũng không ít tiền đâu."

"Nếu như anh mà thiếu chút tiền này thì đã không mua cho em rồi." Lâm Dật nói:

"Em bớt chút thời gian liên hệ với công ty trang hoàng nhà cửa để trang trí lại đi, sau này đừng chen chúc ở đây nữa."

"Ừm, đã biết." Lý Sở Hàm nói:

"Đợi đến năm sau, em liền liên hệ công ty trang trí."

"Chắc chắn chứ?"

"Chắc chắn..."

"Em đang gạt anh đúng không?"

"Không có, năm sau em nhất định sẽ đi tìm."

"Nhưng đã qua thời gian dài như vậy, em cũng không bận bịu gì nhiều, sao lại không nghiên cứu chuyện sửa sang?"

Lý Sở Hàm cắn môi một cái.

"Thật ra hôm trước em có đến mấy công ty sửa sang nhà cửa."

"Sau đó thì sao, có vừa ý không?"

"Em để bọn họ đi xem qua nhà, phí rẻ nhất một cũng hơn 800 ngàn, em không có nhiều tiền như vậy, nghĩ nên tích lũy thêm một ít, dự tính nâng lên 1 triệu."

"Vậy sao lại không nói sớm."

Lâm Dật thông qua phương thức chuyển khoản, chuyển cho Lý Sở Hàm 5 triệu.

"Cầm lấy mà sửa sang đi, không cần tiết kiệm."

"Em không muốn tiền của anh." Lý Sở Hàm nói:

"Em ở cùng với anh cũng không phải là vì tiền của anh."

"Em đã nói muốn ở cùng với anh, vậy thì không nên nhắn đến chuyện có tiền hay không làm gì, bảo em cầm thì cứ cầm."

"Đã biết."

Sau khi cơm nước xong xuôi, Lâm Dật gối đầu lên đùi Lý Sở Hàm, vừa xem tivi vừa ăn hoa quả do cô đút, ấm áp mà thoải mái.

Hơn bốn giờ chiều, Lâm Dật thu dọn một chút, lái xe đến nhà của Kỷ Khuynh Nhan.

...

Trước cửa biệt thự, có hai mươi mấy chiếc xe sang trọng.

Có Ferrari và Porsche hơn một triệu, còn có mấy chiếc BBA tương đối bình thường, rẻ nhất đều là Cadillac ba mươi mấy vạn.

Loại xe cấp bậc này không là gì cả so với xe trong ga-ra của Lâm Dật, nhưng đậu ở chỗ này cũng coi như là có mặt mũi.

Trong biệt thự tụ tập đầy người, đầy đủ lớn nhỏ, già trẻ nam nữ, tổng cộng có ba mươi mấy người.

Vốn dĩ người thân Kỷ gia cũng không có có nhiều như vậy, nhưng vì bà ngoại và ông ngoại của Kỷ Khuynh Nhan đã lần lượt qua đời trong hai năm qua.

Ông nội của Kỷ Khuynh Nhan, Kỷ Vĩnh Thanh đã đề nghị gọi cậu của Kỷ Khuynh Nhan lên cùng đón năm mới, cho thêm náo nhiệt và may mắn.

Mà đề nghị này cũng nhận được sự hưởng ứng của mọi người.

Thứ nhất là náo nhiệt, bởi vì quan hệ giữa hai nhà quả thực rất tốt.

Tiếp theo Kỷ gia là gia tộc lớn, xét về quy mô tổng thể thì mạnh hơn Tống gia rất nhiều, đến đây còn có thể trò chuyện chút chuyện làm ăn, nói không chừng có thể giúp đỡ được chuyện làm ăn của gia tộc mình.

Lúc này, trưởng bối trong nhà đều bận rộn trong phòng bếp, mấy người trẻ thì ngồi một chỗ nói chuyện phiếm chơi game, hình ảnh vô cùng hòa thuận vui vẻ.

"Cô à, lúc nào chị mới trở về vậy?"

Nữ sinh nói chuyện mặc trang phục bình thường rộng rãi, che khuất dáng người tốt hơn phân nửa, nhưng giá trị nhan sắc khá cao, có mấy phần giống vời mẹ của Kỷ Khuynh Nhan, Tống Văn Tuệ.

Mà người này, chính là Tống Gia Du đến tập đoàn Lăng Vân lôi kéo đầu tư mấy ngày trước.

"Cô vừa gọi điện thoại cho nó, nói lập tức sẽ tới ngay, con đợi thêm vài phút." Tống Văn Tuệ nói vọng ra từ trong phòng bếp.

"Con phải hỏi một chút mới được, con đã đến đây lâu như vậy, thế mà vẫn chưa trở lại, đợi lát nữa con phải lý luận với chị ấy mới được, đây là không xem trọng con mà.”

"Em muốn lý luận cái gì với chị, gần sang năm mới rồi, có tin chị sẽ thu thập em hay không." Kỷ Khuynh Nhan đứng tại cửa ra vào mà uy hiếp.

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment