Chương 1661: Oan Gia Ngõ Hẹp.
Chương 1661: Oan Gia Ngõ Hẹp.
"Vốn dĩ muốn mua cho anh chiếc cao cấp, nhưng chỉ còn lại một chiếc này, đành lái tạm trước đi."
"Không cần chú ý nhiều như vậy, chỉ là lái xe thay đi bộ mà thôi."
"Anh nói như vậy, trong lòng tôi đã không còn có cảm giác tội lỗi nữa rồi."
"Bớt nói những thứ vô dụng kia đi, đi ăn chút cơm, xong việc đi vui vẻ."
"Đi thôi."
Rời khỏi cửa hàng 4S, hai người tìm một quán cơm, đơn giản ăn chút đồ, liền lái xe đến quán bar.
Quán bar T3, là quán bar giàu có đặc sắc nhất Dư Hàng.
Chỉ xét về quy mô thì có lẽ còn không nằm trong top 5, nhưng đây là một quán bar đánh vào thị giác khoa học kỹ thuật.
Thiết kế ánh đèn sân khấu có thể được xem là đứng đầu tại thành phố Dư Hàng.
Ngoài ra, còn có một màn hình 3D lớn nhất trong hộp đêm Dư Hàng.
Cũng chính bởi vì dạng thiết kế đặc biệt này, quán bar T3 trở thành phong cảnh có một không hai tại thành phố Dư Hàng, mỗi lúc trời tối đều ở trong trạng thái kín người hết chỗ.
Vào lúc cuối tuần thì tình huống như vậy càng nghiêm trọng hơn.
"Tớ nhớ có người nào đó nói với tớ rằng từ nay về sau sẽ bỏ rượu, trước trước sau sau vẫn chưa được một tuần lễ đâu, sao lại kéo tớ tới chỗ như này rồi."
Trong một góc của quán bar, có hai cô gái trẻ đang ngồi.
Mà người nói chuyện, chính là người mà Lâm Dật gặp phải lúc mua xe buổi chiều, Cố Diệc Nhiên.
Bên cạnh cô còn có một người phụ nữ trạc tuổi.
Tóc không dài lắm, đến bả vai, có một gương mặt trái xoan xinh xắn, mang đến cho người ta cảm giác như em gái nhà bên.
Nữ sinh tên là Cung Hiểu Vân, là bạn tốt của Cố Diệc Nhiên, cũng là bạn thân chơi đùa từ nhỏ đến lớn.
Chỉ là sau khi tốt nghiệp, một người đi Trung Hải làm việc, một người ở lại Dư Hàng.
"Chủ yếu là hôm nay ở đây party, có nhiều người tới như vậy, nếu không phải tớ sớm đặt chỗ thì đoán chừng đã không giành được chỗ rồi." Cung Hiểu Vân bưng ly rượu lên, nói.
"Thôi đi, nhịn không được thì cứ nói nhịn không được, người nào mà không biết tính cậu, đừng kiếm cớ làm gì."
"Chúng ta đều như thế, không ai có quyền nói ai cả." Cung Hiểu Vân nói:
"Lần trước sau khi uống nhiều, cậu luôn miệng nói, lần sau sẽ không uống rượu nữa. Nhưng hôm nay tớ điện thoại cho cậu, không phải cậu cũng vội đến đây sao."
"Lần trước tớ nói là, lần sau sẽ không tiếp tục uống nhiều như vậy, cũng không có nói là không tiếp tục uống."
"Được rồi được rồi, cậu cũng đừng kiếm cớ, quen biết nhau nhiều năm như vậy, tớ hiểu cậu rất rõ." Cung Hiểu Vân cười hì hì nói:
"Nhìn rượu trên bàn xem, mặc dù là tớ bảo cậu tới, nhưng cậu uống còn nhiều hơn so với tớ."
"Đừng nói nữa."
Cố Diệc Nhiên không nhịn được phất phất tay, "Cho dù hôm nay cậu không gọi tớ, tớ cũng sẽ điện thoại cho cậu ra đây uống rượu."
"Sao thế, yến tiệc trước khi đi sao."
"Quan hệ tốt như vậy, cần gì phải tổ chức tiệc chia tay với cậu chứ." Cố Diệc Nhiên nói:
"Hôm nay gặp phải chuyện xui xẻo, thiếu chút bị tức đến dì cả không đều."
Cung Hiểu Vân bưng ly rượu, "Thế nào vậy, người nào lại khiến cho Cố đại mỹ nữ chúng ta tức thành dạng này?"
"Anh tớ không phải muốn mua xe sao, hôm nay tớ đi theo, vốn nghĩ mua về, tớ sẽ lái trước mấy tháng. Không nghĩ tới chỉ còn lại một chiếc, lúc chúng tớ đang đàm phán giá cả thì có hai người tới mua xe đi ngay trước mặt chúng tớ. Thật sự là tức chết người mà."
"Mua xe ngay trước mặt hai người sao? Chuyện này có chút khinh thường người khác."
"Ai nói không phải đâu." Cố Diệc Nhiên nói:
"Dù sao cũng rất đáng giận, nếu như muốn mua thì phải chờ thêm từ ba đến năm tháng, tớ đã chờ lâu như vậy, giờ không còn hưng phấn nữa."
"Lẽ ra không phải là các người tới trước thì các người được mua trước à."
"Đừng nói nữa, người ta lập tức đưa tiền, không thèm nhìn giá, trực tiếp mua xe, trước trước sau sau còn chưa tới mười phút đồng hồ đâu."
"Tớ dựa vào, xe hơn 1 triệu, mà mua trong vòng chưa đến mười phút đồng hồ? Đúng là thổ hào a."
"Thôi đi, cái gì mà thổ hào, chỉ là một tên bạch kiểm được bao nuôi."
"Hả? Sao lại có liên quan đến tiểu bạch kiểm rồi?"
"Người đàn ông kia lớn lên rất đẹp trai, bị một nữ phú bà bao dưỡng, sau đó nữ phú bà kia không chút suy nghĩ, đã mua cho anh ta xe hơn 1 triệu. Hiện tại cậu đã biết rõ đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không." Cố Diệc Nhiên uống hớp rượu rồi nói.
"Hiện tại trong cái xã hội này, loại chuyện này không phải cũng rất bình thường sao." Cung Hiểu Vân nói:
"Tớ nhớ được năm ngoái, còn có người đàn ông muốn bao dưỡng cậu, nói một tháng cho cậu 100 ngàn tệ."
"Móa, đừng đề cập đến việc này nữa, tớ thật sự hối hận khi lúc trước chỉ cho anh một bạt tay!" Cố Diệc Nhiên mắng:
"Con bà nó, chẳng lẽ lão nương chỉ có giá 100 ngàn?"
"Không phải sao, chỉ riêng đôi chân này cũng đủ cho anh ta chơi nửa năm, dù sao cũng phải là 200 ngàn trở lên."
"Đi đi đi, cút sang một bên, tiếp tục uống đi."
Hai người cụng ly một cái, sau khi phát tiết, cảm giác tâm trạng thoải mái hơn không ít.
Đúng lúc này, chợt nghe trong quán bar vang lên âm thanh ồn ào.
"Đến rồi đến rồi, chị Băng tới rồi."
Nương theo một tiếng kinh hô này, bầu không khí quán bar náo nhiệt hơn không ít.
Đồng thời cũng hấp dẫn sự chú ý của Cố Diệc Nhiên và Cung Hiểu Vân.
"Chính chủ tối nay tới, buổi cuồng hoan lập tức sẽ bắt đầu."
Cùng lúc đó, Lâm Dật và Tiếu Băng đi vào từ bên ngoài.
Nhất thời đưa tới từng trận tiếng kinh hô, nhất là nữ sinh tại chỗ, ai nấy đều sôi trào.
"Trời ạ, anh chàng này lớn lên đúng là quá đẹp trai mà."
"Tôi không thèm lên lớp, cố ý chạy đến đây, có thể nhìn thấy anh chàng đẹp trai như vậy, hôm nay không tính là đến không."
Trong góc, hai mắt Cung Hiểu Vân nhìn Lâm Dật đã phát sáng.
Một bộ dạng hoa si, chảy cả nước miệng.
"Trưởng thành như vậy, giá trị nhan sắc cũng quá nghịch thiên, căn bản không cho nam nhân khác con đường sống a!"
"Lại là anh ta!"
Tiếng kinh hô của Cố Diệc Nhiên làm cho Cung Hiểu Vân khôi phục lý trí.
"Thế nào, cậu nói cái gì đó, các người còn nhận biết?"
Sắc mặt của Cố Diệc Nhiên trầm xuống.
"Anh ta chính là tiểu bạch kiểm mà tớ nói, người phụ nữ bên cạnh rất có tiền, đã mua xe cho anh ấy."
"Không phải chứ, trùng hợp như vậy sao, đến đây cũng có thể gặp phải?"
"Không uống nữa, đi, đi chỗ khác."
"Cậu quan tâm anh ấy có phải tiểu bạch kiểm hay không làm gì, chỗ khác cũng không náo nhiệt bằng chỗ này, nhanh bớt giận đi, cẩn thận bị bệnh tuyến vú." Cung Hiểu Vân nói:
"Nhưng mà dáng dấp đẹp trai thế này lại đi làm tiểu bạch kiểm, quả thực khá đáng tiếc nha."
"Nhìn là biết kiểu người không làm mà muốn hưởng thụ."
Cung Hiểu Vân từ chối cho ý kiến gật đầu, rất tán đồng với cách nói của bạn thân.
Lớn lên có giá trị nhan sắc nghịch thiên như thế, cho dù là làm công việc gì đều sẽ có ưu đãi đặc biệt.
Không có thể đảm là đại phú đại quý, nhưng duy trì cuộc sống bình thường vẫn là dư sức.
Cùng lúc đó, nhìn đến hai người tiến vào, nhóm nữ sinh đều xông tới, muốn thưởng thức thịnh thế mỹ nhan của Lâm Dật ở khoảng cách gần.
"Tới tới tới, tôi giới thiệu cho các người một chút." Tiếu Băng lớn tiếng kêu gọi:
"Vị trước mắt này chính là anh Lâm của tôi, các chị em, buổi tối hôm nay, nhớ lấy hết bản lĩnh của các người ra, tiếp đãi anh Lâm cho thật tốt!"
------
Dịch: MBMH Translate