Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1668 - Chương 1666: Đấu Tới Cùng

Chương 1666: Đấu Tới Cùng
Chương 1666: Đấu Tới Cùng
Chương 1666: Đấu Tới Cùng




"Cái này thì không thành vấn đề, tôi vẫn luôn là công dân tốt tuân thủ pháp luật."

Cố Diệc Nhiên cười lạnh. Nếu anh là công dân tốt tuân thủ pháp luật, tôi chính là một trong mười nhân vật hàng đầu gây chấn động Hoa Hạ.

Lâm Dật cầm máy kiểm tra, đi tới thổi mạnh một hơi.

"Các người nói xem, anh ta có thể thổi ra bao nhiêu?" Cấp dưới của Triệu Hỉ Cương nói.

"Uống bốn chai Át Bích, tôi đoán phải hơn 200, vượt quá 80 đã xem như lái xe trong lúc uống say, chắc chắn sẽ bị treo bằng lái xe, hơn nữa còn chống lại người thi hành công vụ, phía sau xét xử thế nào phải xem vận may của anh ta."

Cố Diệc Nhiên mỉm cười. 200 đã là ít, ít nhất cũng phải từ 300 trở lên!

Hơn nữa, lại thái độ vừa rồi của anh ta, chắc chắn sẽ bị phạt!

"Được rồi." Lâm Dật đưa máy kiểm tra tới: “Xem là bao nhiêu."

Triệu Hỉ Cương liếc qua, lập tức lộ ra vẻ mặt kỳ lạ.

"Đội trưởng, anh ta thổi ra bao nhiêu?"

"16 điểm."

"160 sao? Không thể nào, sao uống bốn chai lại có thể là 160... Hả? 16 điểm?"

Triệu Hỉ Cương nói ra kết quả, ai nấy nghe xong đều sửng sốt.

"Uống nhiều như vậy, sao có thể là 16 điểm được!"

Đám người đều vây lại, cảm giác chuyện này có phần khó tin, hoàn toàn không có khả năng.

"Tự mình xem sẽ biết thôi."

Triệu Hỉ Cương đưa máy kiểm tra ra, thấy phía kết quả hiển thị trên đó, vẻ mặt của mọi người đều khó coi.

Đặc biệt là Cố Diệc Nhiên, gương mặt còn khó coi hơn cả uống thuốc diệt chuột.

"Này cậu, nồng độ cồn trong cơ thể cậu là 16, không thuộc về hành vi lái xe khi uống rượu, nhưng tôi có quyền hỏi thăm một chút, cậu vừa làm gì?"

"Tôi chỉ chơi trong quán bar, từng có tiếp xúc cơ thể với một vài người đã uống rượu, quả thật không uống rượu."

Triệu Hỉ Cương gật đầu: “Dựa theo quy định, nồng độ cồn thấp hơn 20 không tính là lái xe khi uống rượu, bây giờ cậu có thể đi, cảm ơn sự phối hợp của cậu."

"Được rồi. "

Tiếu Băng âm thầm bội phục. Anh uống bốn chai Át Bích, cuối cùng kiểm tra ra 16 điểm.

Ngoại trừ trâu bò, đã không có từ ngữ khác có thể hình dung về anh Lâm.

Lâm Dật quay đầu, phất tay về phía Cố Diệc Nhiên: “Tôi đã nói với cô là tôi không uống rượu, cô còn bắt chó đi cày xen vào việc của người khác. Cô nói cô xem, có phải tinh thần cô không tốt không?"

Triệu Hỉ Cương còn muốn nói gì đó, nhưng dù sao cũng là phía bên mình đuối lý, nên không nói gì nữa.

"Dượng, không thể để cho anh ta đi được!" Cố Diệc Nhiên lạnh lùng nói:

"Cháu đã tận mắt nhìn thấy anh ta uống rượu, không tin dượng cứ hỏi bạn cháu!"

Cung Hiểu Vân gật đầu: “Chúng cháu quả thật có nhìn thấy."

"Các cháu chắc chứ?"

"Chắc chắn!" Cung Hiểu Vân nói: "Vừa rồi chúng cháu tận mắt nhìn thấy anh ta uống rượu ở quán bar T3."

"Chuyện này..."

Triệu Hỉ Cương hơi khó xử. Nếu cậu ta uống rượu thật, không thể nào chỉ kiểm tra ra 16 điểm được.

"Dượng, có phải thao tác vừa rồi có gì sai không?" Cố Diệc Nhiên hỏi.

Triệu Hỉ Cương suy nghĩ vài giây: “Cũng có khả năng này."

Sau đó, ông ta cầm máy kiểm tra, đứng ở trước mặt Lâm Dật.

"Có thể làm phiền cậu lại phối hợp một chút không?"

"Không thành vấn đề, ưu điểm lớn nhất của tôi chính là tuân thủ pháp luật."

Lần này, Triệu Hỉ Cương rất nghiêm túc cầm máy kiểm tra cho Lâm Dật.

Nhưng cuối cùng vẫn ra kết quả là 16 điểm!

Triệu Hỉ Cương đưa kết quả hiển thị tới trước mặt Cố Diệc Nhiên.

"Cháu xem đi, kết quả vẫn vậy, cậu ta không có vấn đề gì."

"Không thể nào!"

Cố Diệc Nhiên kinh ngạc kêu lên: "Có phải dụng cụ xảy ra vấn đề không?"

"Sao có thể xảy ra vấn đề được chứ? Dượng mới lấy nó ra hôm nay đấy."

"Chờ đã, để cháu thử xem nào."

Cố Diệc Nhiên cầm máy kiểm tra, thổi một hơi về phía đầu thử, máy trực tiếp phát ra cảnh báo, kết quả hiển thị là 83.

"Chuyện này..."

Cố Diệc Nhiên khựng lại một lát rồi nói: “Hiểu Vân, cô thử xem."

Cô ta nghe theo, máy cũng phát ra cảnh báo, kết quả 91.

Cung Hiểu Vân cũng ngây người, lại chuyển máy cho bạn trai của mình.

"Anh thử xem."

Lý Khang rất nghe lời, sau khi thổi thử, kết quả hiển thị là 0.

Kết quả kiểm tra đặc biệt phù hợp với tình trạng của ba người hiện tại, bởi vì Cố Diệc Nhiên và Cung Hiểu Vân quả thật đã uống không ít trong quán bar.

"Đây chính là say rượu lái xe chạy trốn mà các cháu đã nói à?" Triệu Hỉ Cương nghiêm mặt nói.

Dù sao cũng là nơi công cộng, cháu gái mình làm ra chuyện như vậy, mình cũng khỏi cần thể diện nữa.

"Nhưng cháu thật sự thấy anh ta uống rượu, cháu sẽ không lấy chuyện này ra đùa." Cố Diệc Nhiên giải thích.

"Nhưng đã kiểm tra hai lần, hơn nữa các cháu cũng đã kiểm tra, máy móc không có vấn đề."

Lâm Dật nhún vai, nói với Triệu Hỉ Cương:

"Đồng chí cảnh sát giao thông, tôi cảm thấy không phải tôi uống nhiều, mà là cháu gái ông uống nhiều, bảo cô ta làm kiểm tra đi. Hơn nữa cô ta cứ nắm lấy tôi không tha, tôi cảm thấy có tình nghi dùng việc công để báo thù riêng, tôi sẽ truy cứu chuyện này tới cùng."

"Đồng chí này, chuyện này chỉ là một sự hiểu nhầm thôi, cậu có thể nể mặt tôi, bỏ qua chuyện này được không?"

"Ông đã lên tiếng, tôi chắc chắn có thể nể mặt ông bỏ qua. Nhưng tôi cảm thấy, suy nghĩ cho sức khỏe của cô ta, ông vẫn nên dẫn cô ta tới bệnh viện khám tâm lý đi."

Triệu Hỉ Cương hơi xấu hổ, không biết nói gì mới tốt.

"Đi thôi, bye bye."

"Không được!" Cố Diệc Nhiên bước tới nói:

"Dượng, cháu lấy tính mạng của mình ra đảm bảo, anh ta chắc chắn đã uống rượu!"

"Cháu đừng hồ đồ nữa!" Triệu Hỉ Cương nghiêm túc nói:

"Nếu cháu cứ thế này, dược sẽ gọi cho cô út của cháu!"

"Dượng có gọi điện thoại cho cô út cháu, cháu cũng dám nói như vậy!" Cố Diệc Nhiên nói.

"Hai chúng cháu đã nhìn thấy rõ ràng anh ta uống rượu, sao có thể không kiểm tra ra được?"

"Cháu cũng đã nhìn thấy kết quả đấy, chuyện này phải giải thích thế nào?"

"Anh ta có thể dùng phương pháp khác để giấu được sự kiểm tra, cho nên không kiểm tra ra được." Cố Diệc Nhiên nói:

"Chúng ta lập tức đưa anh ta tới bệnh viện, lấy máu xét nghiệm, đây là chuẩn xác nhất!"

"Cháu cũng có thể làm chứng, anh ta quả thật đã uống rượu!"

Thấy hai người đều nói chắc chắn như vậy, Triệu Hỉ Cương lộ vẻ khó xử.

Ông ta rất hiểu Cố Diệc Nhiên, cô ta không phải là một người cố tình gây sự.

Nếu cô ta không có nguyên nhân, không thể nói chắc chắn như vậy được.

Mà bạn tốt của cô ta cũng nói vậy, điều này có hơi kỳ lạ.

"Đội trưởng, say rượu lái xe không phải là chuyện nhỏ, vì lý do an toàn, chúng ta vẫn nên đưa cậu ta tới bệnh viện kiểm tra đi, như vậy sẽ chính xác hơn." Cấp dưới của Triệu Hỉ Cương nói.

"Bây giờ quả thật có vài thủ đoạn, có thể che giấu được máy kiểm tra bình thường, vẫn là xét nghiệm máu chính xác hơn."

Triệu Hỉ Cương gật đầu, cũng cảm thấy cấp dưới nói có lý.

"Vì lý do an toàn, làm phiền cậu đi với tôi một chuyến, bệnh viện cũng không xa, hi vọng cậu phối hợp."

"Bây giờ đã hơn nửa đêm, tôi còn muốn quay về đi ngủ đấy."

"Tôi thấy anh sợ thì có!" Cố Diệc Nhiên nói:

"Có phải anh biết không qua được cửa xét nghiệm máu này, nên mới không dám đi?"

Lâm Dật nhìn Cố Diệc Nhiên từ trên xuống dưới.

"Cô xác định muốn đấu với tôi tới cùng?"

Cố Diệc Nhiên ngẩng đầu lên, dáng vẻ ăn chắc Lâm Dật.

"Sao lại thành tôi đấu với anh tới cùng chứ? Anh uống rượu lái xe, chẳng lẽ không nên bị trừng phạt sao?"

"Nếu rút máu kiểm tra không ra, tôi sẽ kiện cô tội vu khống, cô có thể gánh được trách nhiệm này không?"

"Nếu vẫn không kiểm tra ra, tùy anh kiện!"

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment