Chương 1675: Để Lại Một Tay
Chương 1675: Để Lại Một Tay
Sau khi nói một câu đơn giản, Mã Tam cúp máy, tiếp tục ăn sáng.
"Tam gia, có cần hành động tiến thêm một bước không? Chỉ phá hỏng một vài thiết bị, đối phương sẽ nhanh chóng khuất phục như vậy sao?"
"Vậy là được rồi, người ở lục địa khác với người ở Hongkong chúng ta, bình thường đều tương đối nhát gan. Chúng ta chỉ cần đe dọa một chút, bọn họ lại biết được sự lợi hại của chúng ta." Mã Tam nhai kỹ nuốt chậm rồi nói:
"Nhưng tiếp theo nên làm thế nào, còn phải xem bên phía sếp Lý đàm phán ra sao. Nếu đối phương bằng lòng nhường lại mảnh đất thì không thành vấn đề. Nếu đối phương không muốn, chúng ta lại tiếp tục ra tay. Dựa vào một người phụ nữ như cô ta cũng không thể làm gì được chúng ta."
Người đàn em bên cạnh gật đầu, cũng đồng ý với lời Mã Tam nói.
Vù bịch!
Đúng lúc này, hai người nghe được ngoài cửa phòng có tiếng động khác thường, hình như có thứ gì đó đập vào trên cửa!
Dừng một giây, Mã Tam nói với đàn em của mình:
"Cậu đi ra xem thử có chuyện gì xảy ra."
Người đàn ông áo đen đi về phía cửa, trong chớp mắt mắt khi cửa vừa mở ra, bất ngờ nhìn thấy hai người canh giữ ở cửa đều ngã xuống đất.
Bọn họ che ngực, rên rỉ, nhưng dù thế nào cũng không đứng dậy được.
Mã Tam nhìn thấy Lâm Dật cũng không hoảng hốt, thả dao dĩa trong tay xuống, quan sát kỹ Lâm Dật.
"Cậu là ai?"
Lâm Dật đi từ bên ngoài vào, cũng nhìn Mã Tam.
"Ông chính là Mã Tam?"
"Cậu còn biết tôi à?" Mã Tam nhướng mày: “Cậu tìm tôi làm gì?"
"Chính ông đang âm thầm xúi giục người gây chuyện ở dự án bên khu khai thác và phát triển kia?"
Mã Tam đảo tròng mắt, hơi bất ngờ khi người đàn ông trước mắt này lại đến vì chuyện này.
"Cậu và tổng giám đốc Kỷ của tập đoàn Triều Dương có quan hệ thế nào."
Mã Tam không phải là kẻ ngốc. Người đàn ông trước mắt đến vì chuyện này, tất nhiên phải có quan hệ thân thiết với Kỷ Khuynh Nhan của tập đoàn Triều Dương.
"Cô ấy là bạn gái của tôi."
"A… hóa ra là quan hệ này."
Mã Tam nói với ẩn ý sâu xa: "Nhưng tôi rất muốn biết, cậu tới tìm tôi làm gì?"
"Tôi không muốn xảy ra xung đột với các người, mọi người đều là doanh nhân, chú ý dĩ hòa vi quý, hòa khí sinh tài. Tôi không muốn ầm ĩ không thoải mái với các người."
"A…"
Mã Tam cười lạnh, dường như phát ra bằng giọng mũi.
"Cậu cũng nói, chúng ta đều là người làm ăn, ở trong giới này, tất nhiên ai lợi hại thì người đó có lý. Cậu tới tìm tôi mở miệng nói suông, sợ rằng không tốt lắm đâu."
"Lẽ nào không còn cách nào khác sao?"
"Các người cướp mảnh đất do tập đoàn Hoàng Hải nhìn trúng, chúng tôi chắc chắn sẽ không để yên."
Mã Tam cắt một miếng bít tết, đặt vào trong miệng mình, cẩn thận nhai và nhấm nháp.
"Cậu cũng không cần nói với tôi về nhân nghĩa đạo đức gì đó. Mọi người ai cũng không sạch sẽ. Hơn nữa con người tôi sinh ra đã là đen, pháp luật không ràng buộc được tôi."
"Xem ra, tôi không cần thiết phải đàm phán nữa."
"Cũng không thể nói như vậy được."
Mã Tam lau miệng, đặt dao dĩa xuống mặt bàn bên cạnh.
"Nếu không muốn tôi truy cứu chuyện này nữa, thật ra cũng rất đơn giản, lại phải xem cậu có thể làm được hay không thôi."
"Ông nói đi."
Mã Tam hất cằm về phía con dao cắt bít tết bên cạnh bàn:
"Để lại một tay, Mã Tam tôi hứa với cậu, chúng tôi sẽ không tranh dự án này nữa."
Ánh mắt Lâm Dật nhìn con dao trên bàn ăn.
"Được."
...
Văn phòng Chủ tịch ở tập đoàn Triều Dương.
Trước bàn làm việc của Kỷ Khuynh Nhan có đặt bản vẽ vừa đưa qua.
Xung quanh cô có không ít quản lý cao cấp và kỹ sư của công ty, bọn họ đang cùng nhau phân tích chi tiết trên bản vẽ, để tiện sửa chữa.
Cô không muốn bỏ qua bất kỳ chi tiết nào liên quan tới dự án mới, hi vọng mỗi chi tiết đều được làm hoàn mỹ.
Cho dù cuối cùng thất bại, cũng có thể không thẹn với lương tâm nói một câu tôi đã cố gắng hết sức.
Reng reng reng…
Vào lúc mọi người ở đây cùng nhau nghiên cứu và thảo luận về bản vẽ, điện thoại đặt trên bàn làm việc Kỷ Khuynh Nhan đổ chuông, là cô thư ký gọi tới.
"Tổng giám đốc Kỷ, giám đốc Lý của tập đoàn Hoàng Hải muốn gặp mặt cô một lần."
"Lý Hoa Hưng tới à?"
Lý Hoa Hưng đến đây, không chỉ làm Kỷ Khuynh Nhan bất ngờ, các thành viên quản lý cao cấp khác trong tập đoàn cũng thấy bất ngờ.
Hai công ty vừa phát sinh cạnh tranh và mâu thuẫn kịch liệt, cuối cùng tập đoàn Triều Dương lấy được mảnh đất kia, hai công ty chắc hẳn không có liên quan gì nữa, anh ta tới công ty làm gì?
"Cuộc họp tạm thời dừng ở đây, các người về trước đi."
"Vậy chúng tôi đi trước đây."
Các quản lý cao cấp của tập đoàn đều chào hỏi Kỷ Khuynh Nhan, sau đó rời khỏi văn phòng của cô.
Kỷ Khuynh Nhan nói với thư ký:
"Bảo anh ta tới văn phòng của tôi đi."
Kỷ Khuynh Nhan cúp máy, đan hai tay và tỳ cằm lên trên, nghiêm túc suy nghĩ về mục đích Lý Hoa Hưng đến đây.
Chuyện hôm qua đã bị Lâm Dật giải quyết, chẳng lẽ anh ta tới vì chuyện này?
Theo lẽ thường không đến mức đó chứ?
Suy nghĩ mấy phút, Kỷ Khuynh Nhan cũng không tìm ra manh mối. Sau đó có người gõ cửa văn phòng, thư ký đi từ bên ngoài vào.
"Tổng giám đốc Kỷ, giám đốc Lý của tập đoàn Hoàng Hải đến rồi."
Sau lưng thư ký là một người đàn ông trung niên với dáng người mập mạp, mặc áo vest màu đen, để tóc rẽ ngôi lệch như những năm sáu mươi, thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt.
Điểm duy nhất đáng chú ý chính là vẻ mặt vẫn xem như hiền hòa.
"Tổng giám đốc Kỷ, chúng ta lại gặp mặt rồi."
Lý Hoa Hưng đi vào văn phòng của Kỷ Khuynh Nhan, chủ động giơ tay ra. Kỷ Khuynh Nhan cũng giơ tay ra, bắt tay sơ qua xem như chào hỏi.
So với Mã Tam, Lý Hoa Hưng càng giống với một doanh nhân hơn, trên người không có khí chất lưu manh như gã, nhưng khiến cho người ta có một cảm giác nham hiểm, lòng dạ thâm sâu.
"Mời giám đốc Lý đi bên này."
Kỷ Khuynh Nhan dẫn Lý Hoa Hưng đến chỗ sô pha. Thư ký rót hai chén nước, sau đó ngồi bên cạnh, chờ mệnh lệnh tiếp theo của Kỷ Khuynh Nhan.
"Tổng giám đốc Kỷ, lần này tôi qua đây, chủ yếu là muốn nói chuyện với ngài về dự án khu khai thác và phát triển." Lý Hoa Hưng nói với vẻ khách sáo.
"Công việc đấu thầu cũng đã kết thúc, dự án sắp được khởi công, trong chuyện này chắc hẳn không còn khả năng thay đổi nữa."
"Vẫn phải có chứ! Cái này thì phải xem tổng giám đốc Kỷ có bằng lòng nói chuyện với tôi không thôi."
Kỷ Khuynh Nhan khựng người lại, khứu giác kinh doanh nhạy bén đang nói cho cô biết, Lý Hoa Hưng không thể tự nhiên tới đây, chắc chắn là có chỗ dựa nào khác.
Bằng không, với thân phận của anh ta không thể làm chuyện như vậy được.
"Vậy chúng ta lại nói thẳng đi."
Kỷ Khuynh Nhan biết đây không thể là một lần đàm phán kinh doanh hòa hợp, trong đó chắc chắn còn có chuyện mà mình chưa biết.
Cho nên trên người cô không thể cảm nhận được cảm giác đàm phán chân thành này, chỉ muốn biết ý định thật sự của Lý Hoa Hưng khi tới đây lần này.
"Theo tôi được biết thì dự án đã được bắt đầu, nhưng hình như không quá thuận lợi, có chuyện này không?"
Kỷ Khuynh Nhan nghe được lời giải thích của Lý Hoa Hưng, trên mặt lộ ra nụ cười mỉm.
"Tôi có biết chút ít về chuyện ngày hôm qua, tôi nghĩ những kẻ lừa gạt gây sự kia không thoát khỏi có liên quan tới giám đốc Lý."
------
Dịch: MBMH Translate