"Mẹ nó chứ, không ngờ lại là Koenigsegg RS!"
Nhìn thấy chiếc siêu xe của Lâm Dật, Tiểu Cường trở nên luống cuống,
"Mau chóng nhường ra một chút, đừng làm phiền đường đi của người ta."
Cùng lúc đó, Tiểu Cường cầm điện thoại di động lên, chuyển sang quay live streams chiếc siêu xe Koenigsegg ở đối diện!
"Các vị nhóm lão thiết, các người nhìn thấy rồi chứ? Đây chính là người nắm giữ tư duy đỉnh cao của người giàu có, mà trong tương lai không xa, ghế lái của chiếc xe này cũng chính là chỗ tôi ngồi."
Khoác lác một tràng ngưu bức, Tiểu Cường cảm thấy sảng khoái tinh thần, nhưng anh ngoài ý muốn phát hiện, chiếc Koenigsegg kia lại đỗ ở ngay trước mặt mình!
"Thế, thế mà là cậu ta!"
Nhìn thấy Lâm Dật ngồi trong xe, Tiểu Cường choáng váng, đám người xem live streams cũng đều choáng váng.
Tại sao một gã shipper có thể ngồi lái trên chiếc siêu xe vậy?
"Làm sao, nhìn thấy tôi có bất ngờ không?"
Lâm Dật nói ra:
"Không phải anh đang dạy về tư duy của người giàu có sao? Tiếp tục dậy đi, tôi vẫn nghe đây."
"Đừng đừng đừng, đại ca đừng trêu đùa tôi. Ngài lái chiếc siêu xe Koenigsegg, còn nghe lời tôi nói linh tinh làm gì."
"Chủ yếu là tôi cảm thấy, anh giảng dạy rất tốt. Nói tiếp tục đi, giảng dạy tốt sẽ có khen thưởng."
Lâm Dật cầm điện thoại di động nói:
"Phòng live streams của anh số bao nhiêu, tôi đi tặng cho anh quả tên lửa."
Tiểu Cường biểu lộ choáng váng, sắc mặt đều sụp đổ.
Ngài có nhiều tiền như vậy, cũng đừng đến đùa bỡn tôi chứ!
"Ha ha, không phải anh từng nói, nếu như người anh em này tương lai có thể có tiền đồ, vậy thì đi dựng ngược ngôi mộ ông nội của anh lên làm sàn nhảy à? Người ta đều lái siêu xe Koenigsegg, cũng được tính toán là có tiền đồ đi."
Một anh chàng shipper nói ra.
"Đúng đúng đúng, ngôi mộ của ông nội anh ở đâu, chúng tôi đưa anh đến đó!"
"Mẹ, con mẹ nó đừng ồn ào!"
Tiểu Cường tức giận bất cần nói.
"Làm sao, dám nói không dám làm à?"
Mấy anh chàng shipper cũng không yếu thế, bọn họ đã sớm khó chịu với gã Tiểu Cường này rồi.
Hiện giờ, bên trong phòng live streams của Tiểu Cường cũng đang loạn thành một đoàn.
"Anh chàng shipper lại là vị đại thiếu gia thần bí!"
"Nếu ngươi không đi dựng ngược ngôi mộ ông nội làm sàn nhảy, chúng ta sẽ bỏ follow!"
"MC dẫn chương trình gợi cảm, online dựng ngược mộ phần làm sàn nhảy đi."
Nhìn mấy anh bạn shipper ở cách đó không xa, Lâm Dật nói ra:
"Mấy anh bạn này, tôi đi trước, chúc các cậu tiền đồ như gấm."
"Cám ơn người anh em."
Nhìn thấy Lâm Dật nghênh ngang rời đi, Tiểu Cường tức đến nghiến răng nghiến lợi, bởi vì một số lượng lớn fan bỏ follow kênh, làm giảm tỷ lệ xuống còn 30%!
Tương lai coi như xong!
Trên đường lái xe trở về, điện thoại di động gửi tới tin nhắn, thông báo đơn đặt hàng vừa rồi đã hoàn thành.
Nhưng là đánh giá kém.
Đồng thời còn có một tin nhắn khác từ hệ thống, nhắc nhở mình bây giờ chỉ có 58% tỷ lệ đánh giá tốt, yêu cầu mình nâng cao chất lượng phục vụ, từ đó tăng lên tỷ lệ đánh giá tốt.
Lâm Dật không thèm quan tâm, xóa luôn mấy dòng tin đi, tiếp tục nhận đơn đặt hàng mới.
May mắn là đơn đặt hàng tiếp theo gặp được một nữ chủ doanh nghiệp, dựa vào vẻ đẹp trai gây thiện cảm, Lâm Dật tự nhiên thu được một cái đánh giá tốt mức năm sao.
Ngồi ở trong xe, Lâm Dật vẫn ngậm ngùi mãi thôi.
Mình đã đi làm một chân shipper rồi, chẳng lẽ còn không thoát khỏi vận mệnh dựa vào gương mặt để kiếm cơm sao?
Tiến độ nhiệm vụ đã đến (8/10), Lâm Dật chuẩn bị nhận thêm một đơn nữa.
Mắt nhìn đồng hồ mới nhận ra, giờ đã 11h30.
Không còn kịp nhận đơn hàng nữa, phải đi đến công ty của Kỷ Khuynh Nhan, gặp mặt qua hai vị thủ hạ tương lai kia.
Ném điện thoại di động sang một bên, Lâm Dật lái xe đi tới tập đoàn Triều Dương.
Khi đi tới văn phòng của Kỷ Khuynh Nhan, anh nhìn thấy nàng đang tập trung tinh thần xem xét tài liệu trên bàn.
Còn thỉnh thoảng cầm bút lên ghi chép cái gì đó.
Nhưng ngoại trừ điều đó ra, trong văn phòng không còn ai khác.
Lâm Dật nhìn đồng hồ đeo tay một cái, nhận thấy đã 12 giờ trưa rồi, tuy nhiên những người mà Kỷ Khuynh Nhan hẹn gặp, vẫn không thấy ở văn phòng.
Việc này là tình huống như thế nào? Mặt mũi còn lớn hơn so với mình?
Két két _ _ _
Nghe được tiếng đẩy cửa, Kỷ Khuynh Nhan ngẩng đầu, phát hiện người tiến vào là Lâm Dật, lập tức trên khuôn mặt trứng ngỗng ưa nhìn lộ ra ý cười.
"Vừa mới 12 giờ mà anh đã có mặt, rất đúng giờ hẹn."
Lâm Dật ngồi ở trên ghế sa lon,
"Anh đến đúng giờ, nhưng hai người cấp dưới của anh thì hình như không."
Kỷ Khuynh Nhan dí dỏm cười một tiếng, chỉ chỉ vào phòng bếp nhỏ của mình.
"Có ý gì? Người ở bên trong sao?"
"Anh đi vào thì biết."
Lâm Dật không biết suy nghĩ của Kỷ Khuynh Nhan muốn làm cái gì, nhưng vẫn đi vào nhìn một chút.
Phát hiện phía trên bếp ga có bày mấy loại nguyên liệu nấu ăn, thậm chí ngay cả mấy loại gia vị đồ ăn như hành lá cắt nhỏ, gừng thái sợi và tỏi băm đều được cắt gọt kỹ càng.
Thấy cảnh này, Lâm Dật đã đoán được những thứ này là tác phẩm của ai.
Ngoại trừ Kỷ Khuynh Nhan ra, không còn ai có khả năng cắt thành hình dạng thế này nữa.
Lâm Dật đứng ở cửa ra vào, nghiêng người dựa vào trên khung cửa.
"Kỷ tổng, em nói hẹn gặp mặt lúc 12 giờ trưa, chắc là nắm được thói quen ăn trưa của anh, có phải muốn để cho anh tới nấu cơm trưa cho em phải không?"
Kỷ Khuynh Nhan cười hắc hắc,
"Không có không có, là do các nàng đến muộn, hơn nữa vừa đúng giờ cơm trưa. Vốn dĩ em muốn tự tay làm, không ngờ anh đã đến, khả năng không cần em động tay rồi."
"Không sao, anh có thể cho em cơ hội bộc lộ tay nghề."
Lâm Dật đưa tay ra hiệu xin mời,
"Mời quý cô bắt đầu biểu diễn đi."
"Không muốn đâu, nếu như em ra tay, nhà bếp sẽ không thể yên ổn."
Kỷ Khuynh Nhan híp ánh mặt xinh đẹp thành hình bán nguyệt,
"Em có thể cam đoan với anh, chờ sau khi em học nấu ăn xong, thì nhất định làm cho anh bữa ăn ngon."
"Đừng, vẫn nên để anh sống lâu thêm mấy năm đi."
Đến đâu thì hay đến đó, Lâm Dật cũng không có nói nhảm quá nhiều, tranh thủ đi vào nhà bếp bận rộn.
Không sai biệt lắm khoảng chừng 40 phút đồng hồ sau, bốn món ăn và một tô canh đều được bưng lên. Mặc dù đều là món ăn đơn giản hàng ngày, nhưng trông có vẻ vô cùng kích thích vị giác.
"Đầu bếp Lâm đã khổ cực rồi, buổi sáng em có ép nước xoài tươi, để em đi lấy cho anh."
Kỷ Khuynh Nhan rất chủ động nói.
"Thế còn tạm được."
Đồ ăn đều đã được bưng lên, Kỷ Khuynh Nhan thèm ăn gần nhỏ dãi, muốn chuẩn bị ăn cơm.
Đương đương đương ——
Ngay tại thời điểm Kỷ Khuynh Nhan chuẩn bị xuống đũa, chợt nghe thấy ở phía bên ngoài có người gõ cửa.
"Mời vào."
Cửa chính bị đẩy ra, từ bên ngoài có một nam và một nữ đi vào.
Người phụ nữ có dáng người không cao gầy bằng Kỷ Khuynh Nhan, nhưng tuyệt đối không thấp. Nàng có một gương mặt trái xoan ưa nhìn, mặc bộ trang phục văn phòng bán chuẩn, trông rất trang trọng.
Người đàn ông đứng ở bên cạnh nàng, có ngoại hình thuộc về loại hình phổ thông không có gì lạ mắt, nhưng lại mang đến cho người ta một loại cảm giác hào hoa phong nhã.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì người phụ nữ kia chính là đàn em khóa dưới của Kỷ Khuynh Nhan, tên là Hà Viện Viện.
Một người khác là bạn của nàng đưa đến cùng, tên là Kỳ Hiển Chiêu.
"Viện Viện, sao hai người đến sớm như vậy."
"Lập tức sẽ phải gặp ông chủ mới, bọn em cũng không thể tới muộn được."
Lúc nói chuyện, Hà Viện Viện đưa mắt nhìn Lâm Dật, cười tủm tỉm trêu ghẹo:
"Chị Kỷ, được đấy nha, thế mà tìm một anh chàng đẹp trai như vậy làm đầu bếp, em gái cần học tập mới được."
Hiển nhiên, Hà Viện Viện và Kỳ Hiển Chiêu đều không nghĩ tới, Lâm Dật ở trước mắt chính là ông chủ mới của bọn họ.
Kỷ Khuynh Nhan suýt chút cười ra tiếng,
"Em nhìn anh ấy giống đầu bếp sao?"
"Chẳng lẽ không phải?"
Hà Viện Viện nhìn từ trên xuống dưới,
"Chẳng lẽ là nam thư ký mới được tuyển dụng?"
"Em thật là, chị tuyển nam thư ký làm gì chứ?!"
Kỷ Khuynh Nhan đậu đen rau muống nói.
"Đương nhiên là vì đẹp mắt đi, lớn lên đẹp trai và còn biết nấu cơm như vậy, thì hiệu quả mọi việc sẽ đều nâng cao."
Hà Viện Viện trêu ghẹo nói:
"Vừa cao ráo vừa đẹp trai, thân hình lại chuẩn, xem ra cũng là đồ ăn của chị rồi."
----
Dịch: MBMH Translate