Chương 1741: Tiến Triển Mới.
Chương 1741: Tiến Triển Mới.
"Không sai!"
Lâm Dật âm thầm tán thưởng năng lực điều tra của Lý Tường Huy.
Dù sao anh là thông qua khen thưởng của hệ thống, mới nghĩ đến những thứ này.
"Đúng là có khả năng này!" Cố Diệc Nhiên cũng bừng tỉnh đại ngộ.
"Tình nhân Đỗ Quyên của ông ta từng có tiền án về phương diện này, ông ta đương nhiên cũng có khả năng này."
"Cho nên tôi suy đoán, thứ mà ông ta hút rất có thể là ma túy cathinone, sau đó sinh ra ảo giác." Lâm Dật trầm tư:
"Hơn nữa cũng có khả năng không phải là phải tự sát, có thể là bởi vì ảo giác nên mới bị trượt chân, sau đó rơi xuống."
"Nhưng vấn đề là, cho dù là như vậy thì cũng không thay đổi được chuyện ông ta tự sát, không có quan hệ với những người khác."
"Cũng không nhất định." Lâm Dật nói:
"Chúng ta hiện tại cần phải bắt người phụ nữ tên là Đỗ Quyên kia lại trước, sau đó xem xét một chút. Bởi vì không thể xác định, lúc xảy ra vụ án cô ta có ở cùng một chỗ với Tống Đức Viễn hay không." Lâm Dật nói:
"Nếu như không ở cùng một chỗ, thì đại biểu là hành vi cá nhân, ngược lại, cô ta cũng phải chịu trách nhiệm liên quan."
Mọi người gật gật đầu, cảm thấy Lâm Dật nói rất đúng.
Lý Tường Huy vỗ vỗ bả vai Lâm Dật.
"Tiểu tử được đó nha, vừa mới tới một ngày mà đã phân tích ra nhiều thứ như vậy, làm thật tốt, sau này phát triển nhất định không sai được."
"Cảm ơn anh Huy."
Phân tích ra hơn phân nửa vụ án, bầu không khí trong văn phòng cũng dễ chịu hơn không ít.
Nửa đường Cố Diệc Nhiên nhận được điện thoại, nói Đỗ Quyên đã bị bắt, ngay trên đường trở về cục, lát nữa chỉ cần thẩm tra một chút, là biết mọi chuyện cụ thể.
Lâm Dật cũng nhân lúc này, gọi điện thoại cho Kỷ Khuynh Nhan.
Nói với cô một chút về tình huống bên này của mình.
Theo tình huống trước mắt thì buổi tối còn chưa chắc là có thể trở về, bảo cô nghỉ ngơi trước, không cần chờ mình.
Kỷ Khuynh Nhan dặn dò vài câu, cũng biết Lâm Dật đang bận công việc nên cũng không lãng phí nhiều thời gian.
Gần mười giờ tối, người phụ nữ tên là Đỗ Quyên được mang tới.
Lâm Dật đánh giá cô ta một chút, tuy đã 38 tuổi, nhưng bảo dưỡng vô cùng tốt, nhìn chỉ như 30, giá trị nhan sắc cũng không tệ, ít nhất là đủ tư cách làm tiểu tam.
Cách ăn mặc rất đơn giản, áo cộc tay màu trắng và quần bò màu đen, chân đi một đôi giầy thể thao.
Tuy giá cả đều không rẻ, nhưng rõ ràng chỉ là một bộ đồ mặc ở nhà.
Ngoài ra, gương mặt cô ta trắng bệch, tóc rối lung tung.
Hiển nhiên là bị mang tới trong trường hợp không có chút phòng bị nào.
Khi biết Tống Đức Viễn chết, tâm trạng của bà ta vô cùng kích động, cho đến khi bị mang vào phòng thẩm vấn vẫn chưa bình phục lại.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, anh ấy không có khả năng tự sát được. Chúng tôi trước đó còn nói chuyện điện thoại, còn nói muốn dẫn tôi ra nước ngoài chơi, không có khả năng chết như vậy."
Lời nói của Đỗ Quyên khiến cho mọi người khẳng định suy nghĩ trong lòng.
Tống Đức Viễn có lẽ không phải tự sát, mà chính là đứng bên bờ vực, trượt chân mà chết.
Mọi chuyện đều rất phù hợp với suy đoán của Lâm Dật.
"Bà ổn định cảm xúc của mình trước đã, chúng tôi có chút vấn đề muốn hỏi bà."
"Được, cô hỏi đi."
"Vào khoảng mười hai giờ trưa hôm nay, bà đang làm gì." Cố Diệc Nhiên hỏi.
"Tôi đi làm ở công ty, lúc đó đang ăn cơm trưa, người của công ty có thể chứng minh."
Đỗ Quyên cũng biết tại sao cảnh sát lại muốn mang mình tới, cho nên rất phối hợp.
"Nếu như các người không tin thì có thể đến công ty của tôi hỏi một chút. Nhưng tôi hi vọng các người làm bí mật một chút, phần công việc này rất tốt, hiện tại Tống Đức Viễn chết rồi, tôi cũng không có nguồn thu nhập và không muốn bị công ty sa thải."
Đỗ Quyên là một người rất thông minh, nghĩ đến quan hệ lợi ích trong đó, nói ra yêu cầu của mình.
"Chúng tôi sẽ xem xét xử lý chuyện này." Cố Diệc Nhiên nói:
"Chúng tôi tra được án cũ của bà, lúc trước bà từng có tiền án, bà không phủ nhận đúng không."
"Không phủ nhận, nhưng tôi đã bỏ thứ đó, các người có thể rút máu kiểm tra bất cứ lúc nào, tôi sẽ phối hợp."
Sau đó, Cố Diệc Nhiên lại hỏi mấy vấn đề liên quan, chuẩn bị tạm giam bà ta mấy giờ, chờ sau khi không có vấn đề gì thì lại thả đi.
"Các người cũng đã nghe được lời khai, nói suy nghĩ của mình xem." Lý Tường Huy nói.
"Chứng cớ ngoại phạm của bà ta hẳn là không có vấn đề, điểm ấy có thể điều tra rất nhẹ nhàng. Bà ta là người thông minh, không có khả năng giở trò trong chuyện này." Cao Minh Tuấn nói.
"Chuyện liên quan tới tiền án không tốt, tôi cảm thấy cũng không có vấn đề, bởi vì cái này cũng có thể điều tra được." Cố Diệc Nhiên nói.
"Nhưng chuyện này cũng không thể chứng minh, bà ta hoàn toàn không có nói dối." Lâm Dật nói:
"Chuyện liên quan tới hàng cấm có thể thấy được thông qua video. Tiếp theo, bà ta lại nói chúng ta xử lý chuyện này âm thầm một chút, sợ mất việc, gãy mất nguồn thu nhập. Tôi cảm thấy chuyện này có thể là thủ thuật che mắt, cố ý đánh lừa dư luận, ảnh hưởng đến phán đoán của chúng ta."
Những người khác đều đồng ý với phỏng đoán của Lâm Dật, còn có khả năng này.
"Tôi đi điều tra điện thoại di động của bà ta!"
Cố Diệc Nhiên đứng dậy, đi ra ngoài phòng thẩm vấn.
Nhưng không đến vài phút, đã vội vã chạy về.
"Đã tra được, bọn họ trước đó có trò chuyện video, kéo dài khoảng 40 phút, cúp điện thoại lúc 11: 30!"
11: 30!
Tất cả mọi người đều vô cùng nhạy cảm với khoảng thời gian này.
Bởi vì dựa theo phỏng đoán, Tống Đức Viễn hẳn là rời đi lúc 11: 40, sau đó đến bên bờ vực, trượt chân mà chết!
Hơn nữa hai người bọn họ lại cúp điện thoại trong khoảng 11: 30, như vậy nói rõ rằng có khả năng là Đỗ Quyên đã xúi giục nạn nhân!
Mà sau khi kết thúc cuộc gọi video, Tống Đức Viễn lại rời khỏi phòng, gây nên một thảm kịch này.
Nhìn đến đây, mọi người đều có loại cảm giác như bừng tỉnh đại ngộ.
"Lý đội trưởng, nên tiếp tục thấm vấn bà ta đi."
"Trước đừng có vội, cho dù có thể xác định trước đó hai người có gọi video, nhưng không ai biết bọn họ nói cái gì cả, nói không chừng là nói chuyện yêu đương cũng nên. Nếu như áp đặt tội danh này cho bà ta, căn bản là chân đứng không vững, cũng không có chứng cứ." Lý Tường Huy nói:
"Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, phân tích của các người cũng có khả năng. Trong cuộc gọi video 40 phút này, bà ta quả thực tồn tại hiềm nghi xúi giục, nhưng dù vậy cũng không thể chứng minh bà ta có động cơ hãm hại Tống Đức Viễn, có lẽ chỉ là chơi một chút mà thôi. Dù sao loại người giống như Tống Đức Viễn đều ưa thích chơi cùng nhau, chơi một mình không có ý nghĩa."
Mọi người gật gật đầu, mấy người như bọn họ quả thực đều có đặc điểm này, gần như không tự mình chơi, phần lớn tình huống đều sẽ tìm đồng bạn.
Cho nên, khả năng chỉ là chơi đùa mà thôi.
"Tôi tổng kết một chút, trên người Đỗ Quyên có ba trường hợp đáng ngờ." Lý Tường Huy nói:
"Thứ nhất, bọn họ chỉ nói chuyện yêu đương, điểm này không đủ định tội bà ta."
"Thứ hai, bà ta quả thực tồn tại hành động xúi giục, nhưng cũng không có mục đích gì khác. Tuy sẽ phải chịu trách nhiệm liên quan, nhưng cũng không phải là tội lớn, thậm chí còn không phải chịu trách nhiệm hình sự."
"Thứ ba, bà ta vì tiền của Tống Đức Viễn nên cố ý làm ra chuyện như vậy, mà cái này, là tội chết!"
------
Dịch: MBMH Translate