Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1751 - Chương 1749: Kỷ Tổng Lúc Nào Thì Về Nhà Ngoại.

Chương 1749: Kỷ Tổng Lúc Nào Thì Về Nhà Ngoại.
Chương 1749: Kỷ Tổng Lúc Nào Thì Về Nhà Ngoại.
Chương 1749: Kỷ Tổng Lúc Nào Thì Về Nhà Ngoại.




"Đây đều là phán đoán của bọn họ, căn bản không được xem là chứng cứ." Lâm Dật nói.

Lý Tường Huy gật gật đầu, "Cũng không thể xác định người có hiềm nghi từ trên người của bọn họ được, dựa theo quy định, đã đến lúc thả những này người, nhưng cần hạn chế phạm vi hoạt động của bọn họ."

Lý Tường Huy điều chỉnh lại vẻ mặt lại tiếp tục nói:

"Tiểu Dật, tài liệu công ty của Tống Đức Viễn giao cho cậu xử lý. Tôi đoán bên trong nhất định có manh mối, xem có thể đào ra hay không."

"Không thành vấn đề."

"Tiểu Trương, Tiểu Cao, hai người phụ trách điều tra Tống Triết và Lưu Phương, nhất là trong khoảng thời gian bọn họ về nhà này, nếu có hiềm nghi, nói không chừng sẽ để lộ ra.”

"Đã biết."

"Tiểu Cố, hai chúng ta sẽ phụ trách chuyện của Đỗ Quyên." Lý Tường Huy nói:

"Thời gian còn lại, các người tự mình sắp xếp, có việc thì liên lạc qua điện thoại."

"Đã biết."

Sau khi phân xong nhiệm vụ, Lâm Dật cầm lấy tài liệu, chuẩn bị trở về nhà.

Nhưng ở trên đường trở về, có bấm gọi cho Cao Tông Nguyên.

"Anh Lâm, có sắp xếp gì sao?"

"Không có chuyện gì, buổi tối tới nhà tôi ăn cơm, mời anh ăn hải sản."

"Anh Lâm, có việc thì anh cứ nói thẳng được, chúng ta cũng không cần khách sáo."

"Mẹ nó, tôi có ý tốt mời anh ăn, sao lại thành có việc rồi."

"Nhà chúng tôi tuy không giàu như anh, nhưng vẫn có tài sản hơn trăm tỷ, tôi đã ăn hải sản đến muốn nôn rồi." Cao Tông Nguyên nói:

"Nếu như anh mở Party đồ tắm gì đó thì tôi rất nguyện ý đi."

"Thật không có tiền đồ, chỉ là một Party đồ tắm, có ý nghĩa gì? Tốt xấu anh cũng là một trong những phú nhị đại đứng đầu, có thể có chút truy cầu không?"

"Anh chính là đàn ông no không biết đàn ông chết đói, chúng tôi không bằng anh trên phương diện này."

"Các người là đàn ông đói không biết đàn ông no, “ba ba” cũng không có vui vẻ như trong tưởng tượng của anh đâu."

"Mẹ nó, anh chiếm tiện nghi của tôi."

"Được rồi, đừng nói nhiều nữa, sáu giờ tối đến Cửu Châu Các là được, kêu thêm lão Tần và lão Lương nữa."

"Tôi muốn ăn cơm chiên trứng anh làm."

"Việc nhỏ."

Cúp điện thoại, Lâm Dật lái xe đến tập đoàn Triều Dương, chuẩn bị đón Kỷ Khuynh Nhan tan làm.

Tuy tìm Hà Viện Viện có việc, nhưng Lâm Dật không gọi điện thoại cho cô.

Mình hẹn lão Cao đến nhà ăn cơm, con hàng kia nhất định sẽ gọi điện thoại cho Hà Viện Viện.

Lấy tính cách của Hà Viện Viện thì nhất định sẽ theo tới.

Nếu để cho cô biết, mình có chuyện cần nhờ, lại có cớ cho cô giả trang. Sau này lúc battle với cô ấy thì mình cũng thấp đi một đoạn, cho nên không thể làm như vậy.

Đến tập đoàn Triều Dương, vào trong văn phòng, phát hiện Kỷ Khuynh Nhan đang nhắm mắt dưỡng thần.

Nghe thấy có tiếng mở cửa, cô mới mở to mắt.

"Tan làm sớm như vậy sao?"

Nhìn đến Lâm Dật, Kỷ Khuynh Nhan quét bỏ vẻ rã rời trên mặt, đón anh vào.

Lâm Dật kéo Kỷ Khuynh Nhan, ôm lấy cô.

"Liều mình như vậy làm gì, giống như anh, giao cho người phía dưới làm là được rồi."

"Dù sao cũng là làm ăn của gia tộc, còn nhiều ánh mắt đang nhìn em như vậy, phải cẩn thận một chút."

"Có anh chống đỡ ở đây, sợ cái gì."

Trong lòng Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy ấm áp, "Có lời anh nói, người em như được tiếp thêm sức mạnh, cảm thấy làm việc 996 cũng không thành vấn đề."

Lâm Dật nở nụ cười, "Đi lại ghế số pha, anh ấn ấn cho em."

"Vậy em không khách sáo với anh nữa."

Kỷ Khuynh Nhan thư giãn ngồi lên ghế sô pha, đường cong giữa vòng eo và mông tạo thành một hình chữ S hoàn mỹ.

"Đúng rồi, vừa rồi Viện Viện gọi điện thoại tới cho em, nói anh hẹn mấy người lão Cao đến nhà ăn cơm." Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Cô ấy nói buổi tối muốn ăn bò bít tết, tủ lạnh hình như không có, chúng ta đi siêu thị mua chút đi."

"Được."

Trong lòng Lâm Dật cười thầm, thậm chí muốn khen thưởng cho mình, tên ngốc Hà Viện Viện quả nhiên mắc câu rồi.

Bởi vì bọn người Cao Tông Nguyên sẽ đến nhà, nên Kỷ Khuynh Nhan tan làm sớm hơn thường ngày, cùng Lâm Dật đi siêu thị, mua không ít đồ về nhà, sau đó đặt bếp nướng bên cạnh hồ bơi.

Cùng lúc đó, bọn người Hà Viện Viện và Cao Tông Nguyên đồng loạt chạy đến, vừa nói vừa cười.

"Mẹ nó, lão Lâm, kiểu tóc này của anh rất trâu bò nha!"

Nhìn thấy Lâm Dật, Tần Hán cười ha ha, Cao Tông Nguyên và Lương Kim Minh cũng là như thế, cười đến chảy cả nước mắt.

Hà Viện Viện càng không bỏ qua cơ hội này, bỏ đá xuống giếng:

"Cảm thấy trạng thái hiện tại của anh giống như là vừa phóng xuất, xấu chết đi được."

"Các người đừng có chê cười tôi, lấy giá trị nhan sắc của ba người rất khó để khống chế kiểu tóc giống như tôi."

"Nhưng chúng tôi không cắt tóc a, ha ha..."

"Cút đi, mau lại đây giúp đỡ, cả một đám chỉ biết chờ ăn sẵn."

Bốn người Lâm Dật ở bên ngoài làm việc tốn thể lực, Kỷ Khuynh Nhan và Hà Viện Viện rửa rau trong phòng, phối hợp hết sức ăn ý.

Tuy Tần Hán cũng có quán thịt nướng, nhưng ăn ở chỗ này, cảm giác vẫn là không giống nhau.

Rất nhanh, công tác chuẩn bị đã hoàn thành, từng khối thịt bò vào nồi, nướng chín.

Tần Hán và Lương Kim Minh ở bên cạnh âm thầm cảm thán, có hồ bơi lớn như vậy, mở Party đồ tắm là phù hợp nhất.

Cũng không biết khi nào Kỷ tổng mới về nhà ngoại, để có thể vui chơi một bữa.

"Đúng rồi, anh Lâm, nghe nói anh đi làm cảnh sát, cảm thấy nào? Gặp phải chuyện gì thú vị không?"

Lâm Dật hận không thể đi lên vỗ tay cho Cao Tông Nguyên, chỉ đợi người hỏi chuyện này thôi đó.

"Có, mấy ngày trước có người uống rượu lái xe, đụng phải tường chắn tòa án, sau đó chết rồi."

"Ngạch... Đây không phải là tự tìm chết sao."

"Nào chỉ là tìm chết, người thân của nạn nhân còn buồn cười hơn." Lâm Dật nói:

"Người thân khởi tố tòa án, nói tường của bọn họ xây không đúng chỗ, khiến người tử vong, sau đó người xử lý vụ án lại là tòa án này."

"Mẹ nó, đây là thiểu năng trí tuệ à, ha ha..."

Mọi người bị đùa cười ha ha, "Còn gì nữa, có chuyện gì kích thích hơn nữa không."

"Kích thích thì cũng có, gần đây có xảy ra án mạng, chúng tôi đang điều tra, nhưng đang lâm vào ngõ cụt, chưa xác định được hung thủ."

Cho dù là nam hay nữ đều rất tò mò, vô cùng hứng thú đối với mấy loại chuyện như phá án này.

Bao gồm cả Kỷ Khuynh Nhan, đều cảm thấy tò mò hơn bình thường.

"Nói cho tôi một chút, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khi còn bé tôi rất thích xem mấy loại phim phá án này." Lương Kim Minh nói.

"Vụ án là như vậy..."

Vì để cho Hà Viện Viện mắc câu, Lâm Dật đã chậm rãi kể lại vụ án, nói đến hơn một giờ mới xong.

"Chuyện này quả thật có chút khó khăn." Lương Kim Minh nói:

"Con trai và tình nhân của ông ta đều có động cơ, nhìn thì rất vô tội, đoán chừng đều là lời nói dối."

Tuy Lương Kim Minh thích xem phim phá án, nhưng so với fan Conan lâu năm như Kiều Hân thì căn bản không cùng một cấp bậc.

Kiều Hân nói có căn cứ, Lương Kim Minh cũng chỉ là đoán lung tung thôi.

"Không thể nói như vậy, làm việc thì phải để ý chứng cớ."

"Chuyện này còn không đơn giản." Hà Viện Viện nói:

"Vấn đề trung tâm chính là tiền, điều tra sổ sách công ty của bọn họ là được rồi."

"Đã giao cho ban ngành liên quan, nhưng đã vài ngày rồi mà vẫn chưa có kết quả, chúng tôi cũng đang đợi đây."

"Trình độ của bọn họ không được, đưa đến cho tôi xem một chút, nếu như có vấn đề thì chỉ cần liếc một chút là có thể nhìn ra." Hà Viện Viện bắt đầu giả trang.

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment