Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1752 - Chương 1750: Công Bố Chân Tướng!

Chương 1750: Công Bố Chân Tướng!
Chương 1750: Công Bố Chân Tướng!
Chương 1750: Công Bố Chân Tướng!




"Đúng thật là, trên xe tôi còn có phần dự bị."

"Vậy còn chờ gì nữa, cầm đến cho tôi xem một chút." Hà Viện Viện thúc giục:

"Có tôi ở đây, chỉ cần vài phút là giúp anh phân tích ra vấn đề ở đâu."

"Chờ chút."

Lâm Dật đứng dậy, chậm rãi trở về trong xe, lấy tài liệu công ty của Tống Đức Viễn ra.

"Đều ở chỗ này đây."

"Tôi nhìn giúp anh một chút."

Hà Viện Viện nhìn nghiêm túc, còn lấy một cái bút ra từ theo túi, bắt đầu đánh dấu ở văn kiện,

Mặc dù Kỷ Khuynh Nhan không phải là chuyên nghiệp, nhưng có thể làm phụ tá cho Hà Viện Viện thôi cũng đủ rồi.

Cao Tông Nguyên cũng rất chân chó tới giúp Hà Viện Viện, cùng nhau xem tài liệu.

Còn lại ba người Lâm Dật thì cầm lấy bia, tiếp tục uống, không ai chậm trễ ai.

Nhìn bộ dáng nghiêm túc của Hà Viện Viện, Lâm Dật muốn tán thưởng mình một đợt, mình thật mẹ nó thông minh.

Nửa giờ sau, Hà Viện Viện chỉnh sửa lại tài liệu một chút, sau đó để bút qua một bên, phun tào:

"Tôi cảm thấy có thể kéo người phụ trách tài vụ của công ty bọn họ ra ngoài bắn chết."

"Thế nào." Lâm Dật nói.

"Bên trong có trăm ngàn chỗ hở, nếu như phía trên muốn điều tra thì chỉ cần một phút đồng hồ đã có thể khiến cho bọn họ đóng cửa, cũng không biết sổ sách này là làm thế nào nữa."

"Lấy chút quy mô của công ty bọn họ, trình độ của quản lý tài vụ mời tới đương nhiên có hạn, không cùng một đẳng cấp với em." Cao Tông Nguyên nói.

Ba người Lâm Dật cùng nhau trợn trắng mắt, đúng là rất biết liếm.

Hà Viện Viện cũng rất đắc ý, nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, cô quả thực có thực lực để đắc ý.

"Tuy nói kế toán của công ty trăm ngàn chỗ hở, nhưng tiêu ít tiền tặng lễ cũng không phải vấn đề lớn." Hà Viện Viện nói:

"Nhưng mà sổ sách công ty bọn họ không có bao nhiêu tiền."

"Tiêu ở chỗ nào rồi?"

"Hình như muốn khai phá hạng mục mới, hợp tác cùng một công ty tên là Thịnh Khoa, dựa theo số tiền biểu thị phía trên hạng mục, tổng đầu tư rơi vào khoảng 240 triệu..."

Lúc nói chuyện, Hà Viện Viện cúi đầu nhìn văn kiện phía dưới, "Người tên là Tống Đức Viễn này, cầm khoảng 130 triệu, được tính là được ăn cả ngã về không."

Lâm Dật nhíu mày, "Nếu như tôi nhớ không lầm thì vốn lưu động của sổ sách hình như chỉ có hơn 80 triệu."

Hà Viện Viện cúi đầu lật qua lật lại tư liệu trên tay, "Đã thế chấp nhà lấy 28 triệu, sau đó lại vay 22 triệu, mới có được nhiều tiền như vậy."

"Tôi cảm thấy, từ điểm này thôi cũng có thể chứng minh là ông ta bị giết, dù sao cũng đã triển khai phát triển kế hoạch, không có khả năng lại muốn chết được." Lương Kim Minh nói:

"Đoán chừng là áp lực quá lớn, sau đó hút hàng cấm rồi té chết."

Mọi người gật đầu, quả thực tồn tại loại khả năng này.

"Có điều quỹ đạo gần đây lại tiến lên, tựa hồ có chút kỳ quái, giải thích không rõ." Hà Viện Viện nói.

"Xảy ra vấn đề ở chỗ nào?"

Lâm Dật chăm chú hỏi, cảm thấy vấn đề thật sự đang nổi lên mặt nước.

Hà Viện Viện đưa một phần văn kiện trong tay ra.

"Đây là bảng báo cáo tài vụ của lữ khách công ty bọn họ, phía trên ghi lại các chuyến công tác của nhân viên các cấp.

"Phát hiện trong ba tháng gần đây, ông ta đã đi công tác nhiều lần."

"Điểm kỳ quái ở đâu?" Lâm Dật hỏi.

"Vùng ven biển là khu vực phát triển nhất Trung Quốc, nhất là Bằng Thành, nổi tiếng trong ngành nghề bán dẫn. Hơn nữa công ty hợp tác cùng bọn họ cũng là Bằng Thành, ông ta không cần thiết phải đi công tác ở nơi khác."

"Có phải là muốn tìm kiếm thêm người hợp tác? Khai thác thị trường?" Lương Kim Minh hỏi.

"Hẳn là không phải." Kỷ Khuynh Nhan nhìn hợp đồng rồi nói:

"Trên hợp đồng có ghi, bọn họ muốn chung vốn phát triển nghiên cứu thiết bị an ninh kiểu mới, để mở ra một thị trường cao cấp trong nước và nước ngoài. Cho nên nội dung chủ chốt của hạng mục này là phát triển nghiên cứu, còn chưa tới mức định hướng thị trường, rất không có khả năng là đi khai thác thị trường."

"Học tỷ nói không sai, nơi này quả thực tồn tại điểm đáng ngờ." Hà Viện Viện vén tóc, nói:

"Tôi hiểu rõ thị trường chất bán dẫn tại Trung Quốc, cho dù ông ta thật sự muốn tìm người hợp tác, cũng nên chọn địa điểm công tác tập trung ở khu vực Duyên Hải, nhưng đường đi của ông ta lại rất kỳ quái."

"Trong ba tháng này, ông ta đã đến Đại Hưng An Lĩnh vùng Đông Bắc, sau đó lại đi Thái Sơn, rồi lại đi Quảng Tây. Những địa phương này đều là các tỉnh công nghiệp lớn, hoặc là tỉnh nông nghiệp lớn, ngành nghề chất bán dẫn và máy vi tính tương đối yếu, không có nhiều quan hệ đối với lĩnh vực của ông ta. Nói đi đến những nơi này để tìm kiếm người hợp tác, cảm thấy có chút sai sai."

"Tình huống của ông ta có chút giống với em, hẳn là cũng có thể giải thích thông mà." Cao Tông Nguyên nói.

"Hả? Sao lại thành tình huống giống của em rồi?"

"Em không phải cũng đi mấy chỗ như Đông Bắc, Quảng Tây, Tam Á sao, cũng không có liên quan đến công việc của em."

Sắc mặt Hà Viện Viện trầm xuống, hận không thể cho Cao Tông Nguyên một chân.

Em là du lịch với chi phí chung, sao có thể giống ông ta được!

Trong đầu nghĩ gì vậy không biết!

"Em đó là giao lưu ngành nghề, không giống với ông ta." Hà Viện Viện vén tóc, nói với vẻ bình tĩnh.

Cô là CFO, trao đổi cái chân bà nội cô!

Nhưng mà Lâm Dật không truy cứu việc này, giúp mình ân tình lớn như vậy, chút chuyện nhỏ như vậy coi như xong đi.

"Vậy em nói xem, có khả năng là do áp lực quá lớn nên tới đó để du lịch?"

"Dạng người giống như Tống Đức Viễn, rõ ràng chính là LSP, cũng không giống những thanh niên như chúng ta, cần dựa vào du lịch để giải tỏa áp lực, ông ta có phương thức đặc biệt của mình." Hà Viện Viện nói:

"Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, cho dù ông ta đi du lịch, thì lộ trình cũng rất kỳ quái."

"Những nơi mà ông ta đi không phải vùng núi cũng là đồi núi, cũng không phải thành phố du lịch đặc biệt nổi danh, căn bản không có khả năng..."

"Mẹ kiếp!"

Hà Viện Viện nói còn chưa dứt lời, đã nghe đến Lâm Dật kinh hô một tiếng, khiến cho những người khác giật nảy mình.

"Anh Lâm, anh làm gì vậy chứ, dọa tôi hết hồn."

"Tôi đã nghĩ thông! Tôi biết hung thủ là người nào rồi!"

Lời này vừa dứt, ánh mắt mọi người đều tập trung vào trên người Lâm Dật!

"Người nào vậy!"

Kỷ Khuynh Nhan khẩn trương mà kích động, cảm giác như mình lập công!

"Chính là tình nhân của Tống Đức Viễn, Đỗ Quyên!"

"Sao mà anh đoán được?"

"Ban ngày lúc anh tra hỏi, biết được một tin tức, trong ba tháng gần đây, bà ta thường xuyên xin nghỉ phép, hơn nữa Tống Đức Viễn cũng thường xuyên đi công tác trong hơn ba tháng này. Nếu như trùng hợp về phương diện thời gian, điều này có thể nói rõ, Tống Đức Viễn đã ra ngoài cùng Đỗ Quyên!"

"Chuyện này có thể chứng minh, Đỗ Quyên là hung thủ sao?"

Thời điểm mấu chốt nhất của vụ án đến rồi, những người khác cũng đều khẩn trương, có một loại cảm giác như chơi kịch bản giết người, thậm chí là có chút rùng mình.

"Cảm thấy đúng đến 80-90%." Lâm Dật nói nghiêm túc:

"Chỗ mà bọn họ đi chơi đều là chỗ nhiều núi, nói rõ bà ta mỗi một lần đều có suy nghĩ dẫn dụ Tống Đức Viễn ngã xuống sườn núi, nhưng mỗi một lần đều không thành công, chỉ là lần này, bà ta đã thành công!"

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment