Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1775 - Chương 1773: Sự Thật Được Tiết Lộ.

Chương 1773: Sự Thật Được Tiết Lộ.
Chương 1773: Sự Thật Được Tiết Lộ.
Chương 1773: Sự Thật Được Tiết Lộ.




Nhan Từ nghe được lời nói của Lâm Dật, "Lẽ nào anh muốn cường điệu chuyện này?"

"Không sai, tập trung toàn bộ nguồn lực trên tay em đem chuyện này xào lên, náo động đến càng lớn càng tốt, không cần kiêng kỵ."

"Có phải người bên Tesla đã chọc tới anh chuyện gì không?"

"Nào chỉ là chọc tới anh, còn kém chưa ở trên đầu anh ra phân đấy."

"Em biết việc này nên làm sao rồi, đợi lát nữa xem tin tức, khẳng định giúp anh đem việc này làm rất rõ ràng."

"Em làm việc anh rất yên tâm, nói chung không cần giấu diếm, cứ yên tâm mạnh dạn mà làm."

"Biết rồi."

Cúp điện thoại, Lâm Dật nhàn nhã ngồi ở trên ghế sô pha.

Đầu tiên là tập đoàn Hoàng Hải ở Hong Kong, sau là Tesla, tại sao gần nhất liên tiếp có người ở trước mặt mình ngạo mạn nhỉ?

Cùng lúc đó, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Lý Tường Huy cùng với những người khác đã trở lại.

"Đi phòng quản lý đô thị một vòng, có những cảm thụ gì không?"

Trở về văn phòng, Lý Tường Huy cười hỏi.

"Có chút kiêu ngạo, anh ta bị tôi dạy dỗ một trận sau đó liền đàng hoàng, cái kia phía sau cục diện rối rắm tôi cũng mặc kệ, các anh giúp tôi xử lý đi."

"Việc nhỏ, có lãnh đạo ở phía trên làm chỗ dựa cho anh, bảo đảm công việc của anh vẫn là không có vấn đề gì."

"Có lời này của anh tôi an tâm rồi."

"Được rồi, không nói chuyện phiếm nữa, chúng ta bắt đầu nói việc chính."

Mấy người dồn dập ngồi xuống, Lý Tường Huy đem tư liệu điều tra ra chỉnh lý lại một chút, nói với Lâm Dật:

"Cha mẹ của Trương Hạo cách nhà Đỗ Quyên một tầng, chúng ta cũng đã làm thí nghiệm, dựa theo phân tích trước đó của cậu, hung thủ xác thực có thể thông qua kéo băng dính trên ống dẫn khí than bằng cách kéo cửa sổ."

"Nhưng vấn đề là tất cả các nghi phạm đều có bằng chứng ngoại phạm vào thời điểm đó, điều này không thể sử dụng để làm bằng chứng chống lại họ được."

"Có thể thực hiện thông qua thiết bị thông minh không?”

"Nơi đó là một tòa nhà cũ, vẫn thật là không có nhiều thiết bị gì." Lý Tường Huy nói:

"Đều là đồ gia dụng bình thường, không có chỗ đặc biệt gì."

Vẻ mặt Lâm Dật dừng một chút, kết quả này không khớp với những gì anh đã đoán.

"Có ảnh chụp hiện trường không? Tôi muốn nhìn một chút."

Lý Tường Huy dùng máy chiếu để cho Lâm Dật xem những bức ảnh ở hiện trường.

Lâm Dật ngồi ở trên ghế salon cẩn thận nhìn.

Cách bài trí trong nhà cũng giống như nhà của Đỗ Quyên, chỉ là bên trong cách trang trí không giống, hơn nữa rất cũ kỹ, bất kể là đồ dùng trong nhà hay là sàn nhà đều tràn đầy dáng vẻ cũ kỹ đã lâu.

Như Lý Tường Huy đã nói, các đồ vật trong nhà đều rất cũ kỹ, còn bám rất nhiều bụi, rõ ràng là đã rất lâu rồi không có người ở.

"Chúng ta cẩn thận loại bỏ qua, trong phòng xác thực không có chỗ nào để chú ý cả." Lý Tường Huy nói:

"Cho dù chúng ta tra ra được phòng ở là của cha mẹ anh ta, nó cũng không có tác dụng gì, bởi vì cha mẹ anh ta đã rất lâu rồi chưa có trở về."

Lâm Dật không có trả lời, bởi vì sự chú ý của anh toàn bộ đều ở đèn chiếu phim.

Anh không tin, một chút vết tích cũng không có để lại!

Khẳng định còn có chi tiết nhỏ, chính mình còn chưa phát hiện ra!

"Ồ? Đây là cái gì?"

Giọng nói nghi ngờ của Lâm Dật thu hút sự chú ý của những người khác, theo bản năng hướng về đèn phim chiếu nhìn sang.

Khi nhìn thấy Lâm Dật chỉ đồ vật, người ở chỗ này cũng hơi có chút bất ngờ.

"Máy giám sát?"

"Đó là một tòa nhà cũ, đã rất lâu chưa từng có người trở về, bên trong phòng còn để máy giám sát làm gì?"

Lời nói của Lâm Dật cũng khiến những người khác sinh ra nghi hoặc.

"Tôi với thứ này còn có chút ấn tượng." Cao Minh Tuấn nói:

"Lúc ở bên trong kiểm tra, tôi cũng đã nhìn thấy cái này rồi, nhưng khi đó không nghĩ nhiều, cũng không có coi là chuyện to tát gì. Hiện tại vừa nhìn, quả thật có chút khả nghi."

"Lúc đó nhìn thấy thứ này anh có chú ý đến chi tiết không? Chẳng hạn như tro bụi gì gì đó?" Lâm Dật hỏi tới.

"Tôi thật sự không có để ý đến chuyện này, nhưng cũng không tính là quá bẩn."

Lâm Dật vỗ bàn một cái, "Vấn đề nằm ở chỗ máy quay hình này!"

"Cái máy thu hình này có thể là đồng phạm giết chết Đỗ Quyên sao?" Cố Diệc Nhiên hỏi.

"Những chiếc máy ghi hình khác thì không thể, nhưng cái này gần như là có thể."

Tất cả mọi người không hiểu ý của Lâm Dật cho lắm.

"Các anh hãy thử nghĩ xem, nếu như máy ghi hình này có thể được điều khiển bằng điện thoại di động, đồng thời có thể quay 360 độ không hạn chế, điều gì sẽ xảy ra?"

Lời này vừa nói ra, đám người bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Nếu như máy ghi hình này thật sự có thể quay không hạn chế, như vậy chỉ cần đem dây câu cố định ở phía trên, sau đó để nó tự quay không ngừng, là có thể đem băng keo trên đường ống khí than có thể xé ra, đạt được mục đích giết chết Đỗ Quyên!

"Đến hiện trường nhìn xem!"

"Cậu và tiểu Nhiên đi, chúng tôi cũng sẽ kiểm tra thông tin thẻ ngân hàng của Trương Hạo với Đỗ Quyên. Sau khi các cậu trở về, chúng ta sẽ cùng nhau phân tích chuyện này."

"Cũng được."

Bởi vì không phải là chuyện lớn gì, nên không cần thiết gọi quá nhiều người.

Lâm Dật với Cố Diệc Nhiên đơn giản thu thập một chút, hướng về phía nhà cha mẹ của Trương Hạo chạy tới.

Chưa được một tiếng đồng hồ, hai người đã lái xe đến nơi.

Hiện trường đã được khống chế, những người canh cửa đều là người của họ, hai người xuất trình giấy tờ tùy thân, không chịu bất kỳ ngăn trở nào liền đi vào, đi thẳng tới máy ghi hình màu trắng.

Cùng lúc đó, Cố Diệc Nhân cũng đã mang găng tay lên, sợ làm hỏng dấu vân tay phía trên đó.

Khi thử nhấc máy ghi hình lên, phát hiện mình hoàn toàn không thể di chuyển được nó.

Cho dù dùng chút lực nó cũng không di chuyển.

"Chuyện này là bình thường, lực tác dụng lẫn nhau, lúc nó lôi kéo dây câu, dây câu cũng sẽ lôi kéo nó. Nếu như không cố định ở trên tủ TV, nhất định sẽ bị lôi đi, cô học vật lý sơ trung như thế nào đấy, cũng quá kém đi."

"Tôi cũng có nghĩ đến, không cần anh nhắc nhở." Cố Diệc Nhiên hấc mũi, không phục nói:

"Hơn nữa lúc tôi học sơ trung còn là đại biểu tiết học Vật Lý đấy, việc học của tôi tốt hơn anh!"

"Vậy tôi dám đánh cuộc khi cô lên cấp 3, thành tích học tập của cô khẳng định là rác rưởi."

Cố Diệc Nhiên vẻ mặt quẫn bách, bởi vì bị Lâm Dật nói trúng.

"Làm sao anh biết."

"Đây còn phải nói sao, lúc cô lên cấp ba nếu như học giỏi, cũng không đến nỗi cuối cùng học cảnh sát ở trường cảnh sát."

Cố Diệc Nhiên:...

"Đừng nói nhảm nữa, mau làm việc chính đi."

Lâm Dật từ sau thắt lưng lấy ra dao phẫu thuật, sau đó từng chút một đem máy thu hình cùng mặt bàn tách ra.

Hai người đều nghiêng người về phía trước, cẩn thận quan sát máy thu hình.

"Quả nhiên bị anh đoán trúng rồi!"

Sở dĩ nói như vậy, bởi vì Cố Diệc Nhiên nhìn thấy những vết trắng ở phía dưới camera.

Hơn nữa vết tích rất mảnh, rất giống những dấu vết do dây câu để lại.

Lâm Dật thử lấy tay vặn máy thu hình, mặc dù sẽ có trở ngại cảm giác, nhưng xác thực nó có thể quay không giới hạn!

Chính xác giống như dự đoán trước đó!

"Hô ~ "

Lâm Dật hít sâu một hơi, bỗng nhiên có loại cảm giác như trút được gánh nặng.

"Tất cả thủ pháp giết người cũng đã được phá giải, có thể đi trở về thẩm vấn hai người bọn họ rồi."

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment