Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1781 - Chương 1779: Người Của Tập Đoàn Lăng Vân Cũng Chỉ Có Như Thế.

Chương 1779: Người Của Tập Đoàn Lăng Vân Cũng Chỉ Có Như Thế.
Chương 1779: Người Của Tập Đoàn Lăng Vân Cũng Chỉ Có Như Thế.
Chương 1779: Người Của Tập Đoàn Lăng Vân Cũng Chỉ Có Như Thế.




Lưu Nghiễm Hiền sắc mặt thay đổi, cũng không ngờ tới Trương Tiến tới đây liền khai đao với Lâm Dật.

Quan trọng nhất là, hiện trường có nhiều người như vậy, cũng không chừa chút mặt mũi nào, sau đó xử lý.

Lời nói ra trong một trường hợp như vậy, ngay cả mình muốn cầu tình xen vào cũng không được.

Biểu cảm của Lý Tường Huy và những người khác cũng khó coi, không nghĩ tới Trương Tiến vẫn còn so kè với Lâm Dật như vậy.

Đến lúc này, ngay cả Cố Diệc Nhiên bình thường luôn đối đầu với Lâm Dật, trong lòng cũng là tràn đầy oán hận.

Này rõ ràng chính là nhằm vào Lâm Dật.

"Không đến nỗi như vậy, chút chuyện như thế liền muốn đuổi việc tôi sao? Chuyện nhỏ muốn thành chuyện lớn à?" Lâm Dật không chút hoang mang, mỉm cười nói.

"Cậu nghĩ rằng vấn đề kỷ luật là việc nhỏ?"

"Tôi cảm thấy vấn đề không lớn." Lâm Dật nhún vai nói:

"Ngược lại là anh, bất kể là lúc trước hay là hiện tại, chúng ta cũng không hề có quen biết gì, anh gọi tới một cú điện thoại, liền muốn đem tôi điều đi. Hiện tại lại muốn đuổi việc tôi, tôi ngược lại thật ra cảm thấy trong này có không ít vấn đề."

"Cậu có ý gì? Cậu cảm thấy là tôi cố ý nhằm vào cậu sao?"

"Điều này hẳn là trong lòng anh biết rõ." Lâm Dật bình tĩnh tự nhiên nói:

"Muốn nói vi phạm kỷ luật, anh so với tôi còn vi phạm nghiêm trọng hơn nhiều. Chính là lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, hai người chúng ta cuối cùng ai rời đi trước, vẫn còn chưa xác định được đâu."

Híz-khà-zzz ——

Những người khác ở đây đều hít vào một ngụm khí lạnh.

Không ai nghĩ tới Lâm Dật lại dùng khẩu khí này nói chuyện với Trương Tiến.

Chuyện của ở đây bọn họ đều hiểu, nhất định là Lâm Dật trong bóng tối đắc tội với người khác, nếu không Trương Tiến cũng sẽ không có bộ dạng này.

Nhưng trắng trợn nói ra những lời như vậy cũng cần phải có rất nhiều dũng khí với can đảm mới được.

Nhưng mà suy nghĩ kỹ một chút, điều này cũng phù hợp với tác phong làm việc của Lâm Dật, anh là một người như vậy.

Vốn dĩ Trương Tiến cũng không ưa gì Lâm Dật, sau khi nghe anh nói như vậy, sắc mặt càng thêm khó coi.

"Lẽ nào anh ở đây nói tôi lấy việc công làm việc tư!"

"Anh nói một chút, tốt xấu gì cũng là người có thân phận, sao lại dễ kích động như vậy chứ, tự mình biết là được rồi, nói ra rồi thì mất vui."

"Lưu Nghiễm Hiền!" Trương Tiến âm thanh trầm thấp nói.

Lưu Nghiễm Hiền bị dọa sợ hết hồn, vẻ mặt bối rối.

"Trương chủ nhiệm, anh có chuyện gì muốn nói."

"Chuyện này cũng đã bày ở trước mắt rồi, còn cần tôi phải nói thêm gì sao!" Trương Tiến hừ lạnh nói:

"Dạng người như cậu ta, chính là con sâu làm rầu nồi canh, không xứng ở lại chỗ này của chúng ta. Hi vọng cậu hãy mau đem anh ta xử lý cho xong, đừng để tôi phải nói nhiều lời vô nghĩa."

"Tôi, tôi biết rồi ..." Lưu Nghiễm Hiền toát mồ hôi lạnh nói.

Lâm Dật tiểu tử này cũng thiệt là, trước mặt mọi người chống đối anh ta làm gì chứ.

Hiện tại hay rồi, một chỗ giảng hoà cũng không có!

Lâm Dật cũng không sốt ruột, cười ha hả ngồi trên ghế dựa, chờ người của Trần Bỉnh Cường tới xử lý việc này.

"Trương chủ nhiệm, việc này tôi sẽ xử lý, chúng ta tới các bộ phận khác nhìn xem."

"Đi thôi, nhưng việc này phải làm nhanh một chút cho tôi."

"Tôi biết rồi."

Chuyện này cụ thể xử lý như thế nào, còn có đường sống vẹn toàn không, đều để sau rồi nói.

Nói chung hiện tại, hẳn là để Trương Tiến mau chóng rời khỏi nơi này, nếu không sẽ gây ra nhiều rắc rối hơn.

Nhưng vào lúc này, ngoài cửa truyền tới tiếng thắng xe.

Sát theo đó, chính là tiếng bước chân vội vã, sáu người mặc đồng phục từ bên ngoài xông vào, không nói lời gì đem Trương Tiến khống chế lại.

Tất cả mọi người có mặt đều sửng sờ tại chỗ.

Chuyện gì đây, tại sao lại bắt Trương Tiến lại?

"Các anh đang làm gì!" Trương Tiến cũng sững sờ, "Có biết tôi là ai hay không!"

"Nếu không biết anh là ai, chúng tôi cũng không thể động thủ. Bây giờ chúng tôi nghi ngờ anh vi phạm nghiêm trọng nội quy và kỷ luật. Mời anh theo chúng tôi quay về điều tra!"

Nghe nói như thế, Trương Tiến hoảng sợ, sắc mặt cũng trở nên khó nhìn.

Tự mình làm những chuyện kia luôn rất cẩn thận, những người này làm sao mà biết được!"

"Trương chủ nhiệm, thực sự xin lỗi, anh đã bị bắt trước khi tôi đi, làm tôi cũng có chút ngượng ngùng."

Sắc mặt Trương Tiến trắng bệch, đây là anh nằm mơ cũng không nghĩ tới chuyện này.

Đang yên đang lành, chính mình lại bị tra xét!

Người của chính phủ cũng không hề cho Trương Tiến qua nhiều cơ hội nói chuyện, trực tiếp đem anh ta mang đi.

Những người còn lại đều là đầu óc mơ hồ, cảm thấy việc này có chút vi diệu, cũng không cho bọn họ thời gian phản ứng.

"Này, này có được tính là ác giả ác báo không?" Trương Huy nói.

"Tất nhiên là tính, bình thường nhìn anh ta khó chịu, không ngờ tới điều tra đúng lúc như vậy, bằng không Lâm Dật thật sự bị anh đuổi đi rồi."

"Được rồi được rồi, chúng ta cũng đừng thảo luận chuyện này nữa." Lý Tường Huy nói: "Tiếp tục công việc đi."

Sai khi vụ việc Trương Tiến kết thúc, mọi người cũng khôi phục trạng thái công việc bình thường.

Vụ án kết thúc, mọi người đều rất nhàn rỗi, công việc chính là tán gẫu và uống trà.

Lâm Dật tiếp tục ở trong bóng tối chỉ huy chuyện của Tesla.

Đối với anh mà nói, trò chơi vừa mới bắt đầu, còn lâu mới kết thúc.

...

Một chiếc xe Bentley đậu ở trước cửa tòa nhà trụ sở Châu Á-Thái Bình Dương của Tesla.

Dương Thiên Nam sảng khoái bước từ trên xe xuống, như gặp được chuyện vui.

Sau khi trở về văn phòng, Triệu Phong Hoa lập tức đi theo vào trong.

"Dương tổng, tập đoàn Lăng Vân bên kia thế nào rồi?"

"Tôi vừa nãy gặp hai vị phó CEO của bọn họ, Hà Viện Viện với Điền Nghiên. Cuộc đàm phán diễn ra vô cùng thuận lợi, đồng thời nói chuyện này là một hiểu lầm, chẳng mấy chốc sẽ được làm sáng tỏ."

"Dễ nói chuyện như vậy sao?"

Triệu Phong Hoa có chút bất ngờ, không nghĩ tới chuyện này được giải quyết êm đẹp như vậy.

"Chính là thuận lợi như vậy." Dương Thiên Nam vểnh lên hai chân nói:

"Bên ngoài đều đang đồn, các giám đốc điều hành của tập đoàn Lăng Vân từng người ai cũng không phải kẻ tầm thường. Hôm nay vừa gặp cũng chỉ đến như thế, đã dễ dàng bị tôi thu phục, phụ nữ trước sau đều là phụ nữ, trò chơi kinh doanh không phải là thứ bọn họ có thể đùa bỡn được."

"Vẫn là Dương tổng lợi hại, này nếu như đổi lại chúng tôi đi qua, khẳng định không xử lý được chuyện này."

Dương Thiên Nam cười gật đầu, "Hai người bọn họ năng lực đúng là có, nhưng so với tôi còn kém một chút. Cho nên việc này cũng không cần lo lắng, cổ phiếu rớt giá chẳng mấy chốc sẽ tăng trở lại, nói cho các cấp phòng ban tiếp tục công việc, không cần để tâm đến chuyện này."

"Dạ vâng, tôi bây giờ đi qua thông báo với mọi người."

Lúc Triệu Phong Hoa chuẩn bị rời đi, cửa phòng làm việc bị đẩy ra.

"Dương tổng không xong rồi!"

Ngô Quyên vội vã chạy vào, nói vấn đề một cách khó thở:

"Hiện tại không chỉ có tập đoàn Lăng Vân ra tay với chúng ta, sáu công ty ô tô lớn trong nước cũng dồn dập khiển trách hành vi của chúng ta. Ngoài ra, còn có rất nhiều phương tiện truyền thông trên Internet với Thủy Quân cùng nhau đưa tin chuyện này. Tất cả các tiêu đề của các trang Web đều là liên quan đến chúng ta, chuyện này hình như không khống chế được nửa rồi."

"Tại sao lại như vậy!" Dương Thiên Nam vỗ bàn đứng dậy, kích động nói:

"Tập đoàn Lăng Vân cũng đã đáp ứng với tôi sẽ rút lại thông báo, sao có thể như thế này!"

"Bọn hắn cũng không hề thu hồi lại thông báo, trái lại còn đăng một bài thông báo quan hệ công chúng kịch liệt hơn nữa, nhắm thẳng vào vấn đề chất lượng của chúng ta, căn bản không có dự định buông tha!"

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment