Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1789 - Chương 1787: Đàm Phán Không Thành.

Chương 1787: Đàm Phán Không Thành.
Chương 1787: Đàm Phán Không Thành.
Chương 1787: Đàm Phán Không Thành.




"Anh ta là tổng giám đốc tập đoàn Lăng Vân!"

Sau khi biết được thân phận của Lâm Dật, mồ hôi lạnh của hai người chảy ròng, sắc mặt vô cùng khó coi.

Cùng lúc đó, tất cả những nghi ngờ trong lòng đều đột nhiên thông thấu.

Khó trách anh ta dám đối nghịch với Tesla.

Thậm chí còn tuyên bố muốn đạp đỗ Tesla.

Mà tập đoàn Lăng Vân là người đầu tiên tham gia, cũng không phải là không có nguyên nhân, đều là anh ta chỉ dẫn phía sau.

Mấy chuyện sau đó chính là phản ứng dây chuyền liên tiếp.

Khiến cho Tesla sa vào tình trạng vạn kiếp bất phục.

Nghĩ đến đây, hai người bắt đầu cảm thấy rùng mình.

Vậy mà trong lúc vô tình lại đắc tội một người như vậy.

Nhưng mà một người như vậy tại sao lại chạy tới làm một cảnh sát dân sự nho nhỏ, tại sao lại vậy chứ?

Haber không cho hai người nhiều cơ hội suy nghĩ, trực tiếp đi về phía Lâm Dật, sau đó nhiệt tình vươn tay.

"Lâm tổng, cảm ơn ngài trong lúc bận rộn vẫn rút chút thời gian đến gặp tôi. Tôi muốn trò chuyện với ngài một chút về việc liên quan tới Tesla."

Lâm Dật cũng lễ phép đáp lại, bắt tay đơn giản với Haber.

"Có chuyện gì muốn nói thì có thể nói thoải mái, dù sao thời gian của mọi người đều có hạn, không cần thiết phải che che giấu giấu."

"Như này rất tốt." Haber nói:

"Suy nghĩ của chúng tôi bây giờ là hy vọng Lăng Vân tập đoàn không truy cứu chuyện này nữa, đây là nguyên nhân chủ yếu khiến tôi tới Trung Quốc."

"Nhưng anh phải hiểu rõ một vấn đề, chuyện này không có quan hệ với tập đoàn Lăng Vân, hành vi của các người khiến cho nhiều người tức giận, cho dù tôi không truy cứu, thì những người khác cũng sẽ truy cứu."

Lâm Dật tự mình rót cho mình một chén trà, chậm rãi nói:

"Các người cần phải tìm ra nguyên nhân từ trên người của chính mình, mà không phải tới tìm tôi, hiểu không?"

"Tôi hiểu ý của ngài." Haber nói:

"Nhưng tôi rất rõ sức ảnh hưởng của tập đoàn Lăng Vân tại Trung Hải, thậm chí là tại Trung Quốc. Nếu như các người đi đầu rút lui, tôi tin chẳng mấy chốc chuyện sẽ lắng lại, nếu không tôi cũng không có khả năng đến tìm ngài trước tiên."

"Ha ha~ "

Lâm Dật cười lạnh một tiếng, "Sau đó thì sao, còn muốn nói điều gì nữa?"

"Không có, đây là mục đích chủ yếu hôm nay của tôi."

Lâm Dật loay hoay chén trà trong tay, chậm rãi nói:

"Nếu như anh hôm nay hẹn tôi chỉ muốn nói những chuyện vật này, tôi cảm thấy có thể dừng ở đây được rồi. Về phần chuyện này sẽ phát triển thế nào, tốt nhất đừng đến hỏi tôi, lên trên núi thắp mấy nén nhang, hỏi Bồ Tát một chút xem nên xử lý chuyện này như thế nào."

Dương Thiên Nam và Triệu Phong Hoa lập tức thay đổi sắc mặt.

Không cần nghi ngờ, Lâm Dật đang tức giận.

Nhưng Haber lại cảm thấy mơ hồ, không biết tại sao chuyện lại thành như vậy.

"Lâm tổng, tôi cố ý bay tới từ Mỹ, mang theo thành ý mà tới, tại sao ngài lại như vậy chứ?"

"Con mẹ nó não của anh có phải là có bệnh hay không?" Lâm Dật nói mà không thèm khách sáo:

"Rõ ràng vấn đề nằm trên người các người, hiện tại không nói biện pháp giải quyết, lại để tôi tới thu thập cục diện rối rắm, tôi con mẹ nó là cha anh à!"

Dương Thiên Nam và Triệu Phong Hoa bị dọa cho tim đập liên hồi.

Ai cũng không nghĩ tới, Lâm Dật sẽ dùng giọng điệu này để nói chuyện với Haber.

Đây nào có tu dưỡng của một nhân vật cấp bậc tổng giám đốc, quả thực không khác gì lưu manh.

Bị Lâm Dật mắng một trận, sắc mặt của Haber cũng không dễ nhìn lắm.

"Xe là sản phẩm công nghiệp, không thể tránh được chuyện sơ suất, chúng tôi đã hứa là sẽ bồi thường, Lâm tiên sinh còn không hài lòng sao."

"Anh cảm thấy bồi thường có tác dụng sao?" Lâm Dật nói:

"Anh có tin hay không, lát nữa anh đi ra khỏi quán trà này sẽ có một chiếc xe Tesla không phanh được tới đâm chết anh? Nếu như anh không tin, tôi có thể cho anh thể nghiệm một chút."

Nếu như vừa rồi, lời của Lâm Dật khiến cho tim của hai người đập rộn lên.

Hiện tại chính là thiếu chút nữa đã nhảy ra khỏi cổ họng.

Đây chính là uy hiếp trắng trợn, mà người bị đối phương uy hiếp còn là Phó tổng giám đốc Tesla.

Lá gan của anh ta đúng là quá lớn.

Triệu Phong Hoa âm thầm lau mồ hôi lạnh trên trán.

Cảm thấy mình giống như bị thiểu năng trí tuệ vậy.

Trước đó lại còn nói khoác mà không biết ngượng đi uy hiếp anh ta.

Đoán chừng trong mắt anh ta mình ngay cả cái rắm cũng không bằng.

"Vậy anh cảm thấy tôi nên làm như thế nào, chẳng lẽ đây không phải là biện pháp hợp lý nhất sao?"

"Nếu như các người không thu hồi tất cả xe cộ có vấn đề và công khai xin lỗi, thì chuyện này sẽ không xong đâu. Anh không cần nói với tôi chuyện có bồi thường hay không, người Trung Quốc chúng tôi cũng không thiếu chút tiền này." Lâm Dật nói:

"Về phần nên làm thế nào, tự các người chọn đi, không nên khiêu chiến sự chịu đựng của tôi, đừng nói là anh, cho dù Musk có tới thì cũng đều vô dụng."

"Không thể nào." Haber một miệng từ chối:

"Cho dù là thu hồi xe cộ, hay là công khai xin lỗi, chúng tôi đều sẽ không đáp ứng. Đây chỉ là hiện tượng cá biệt, các người không thể chuyện bé xé ra to."

"Chuyện bé xé ra to?"

Lâm Dật cười lạnh một tiếng, "Vậy thì cứ chờ xem, chuyện còn lại không dám nói, nhưng chém ngang giá thị trường của Tesla các người trong vòng một năm thì tôi vẫn có thể làm được."

Haber xụ mặt, nghiêm túc nói:

"Nếu như anh nói như vậy, thì đã đánh giá quá thấp công ty của chúng tôi rồi, là một công ty vĩ đại, tuyệt đối sẽ không để cho các người đánh ngã!"

"Vĩ đại mấy cái lông, tên Musk kia mỗi ngày đểu thổi phồng lên, không phải lên sao hỏa thì cũng là mặt trăng. Nói khó nghe, chính là vì lừa gạt tiền của người đầu tư, còn thật sự cho rằng mục tiêu của mình là sao trời biển rộng, là không giống người bình thường sao?"

"Lâm tổng, hôm nay chúng là mang theo thành ý mà tới, nhưng anh lại dùng thái độ này để nói chuyện với tôi. Tôi cảm thấy chúng ta không cần thiết phải nói thêm gì nữa, mà hành vi hôm nay của anh cũng không giống với một thương nhân thực sự cho lắm, quá xúc động rồi."

Lâm Dật khiêu mi nhìn Haber, "Anh đang uy hiếp tôi sao?"

"Tôi chỉ nói sự thật, anh làm như vậy, không phù hợp với logic thương nghiệp." Haber kích động nói:

"Chúng tôi nguyện ý nhượng lại, đây là thỏa hiệp lớn nhất, anh không thể yêu cầu gì thêm."

"Vẫn là câu nói kia, cứ chờ xem."

"Tôi biết, tập đoàn Lăng Vân là bá chủ ngành chất bán dẫn Trung Quốc, nhưng tôi hi vọng anh hiểu rõ, sức ảnh hưởng của các người rất nhỏ trên toàn thế giới, không tạo thành được uy hiếp đối với chúng ta."

"Giả trang nhiều như vậy thì có làm được cái gì?" Lâm Dật vừa cười vừa nói:

"Nếu như cảm thấy mình lợi hại thì hiện tại rút khỏi thị trường Trung Quốc đi, như này sẽ không có người có thể uy hiếp các người nữa."

Haber thay đổi sắc mắt, đây là khu vực có tốc độ tăng trưởng kinh tế nhanh nhất toàn cầu, muốn bọn họ lui ra khỏi thị trường Trung Quốc là chuyện không thể nào.

"Nếu như Lâm tổng đã không muốn nói với chúng tôi, Tesla chúng tôi sẽ phản kích. Thông qua chuyện lần này, tôi sẽ cho anh biết, Tesla là không thể phá bỏ."

"Vậy thì tới đi, để tôi xem các người có bao nhiêu lợi hại."

Nói xong, Lâm Dật cũng không quay đầu lại mà rời đi.

Haber đứng tại chỗ, vẫn mang theo vẻ mặt vênh vang đắc ý như cũ.

Nhưng Dương Thiên Nam và Triệu Phong Hoa lại bị dọa cho run rẩy.

Hai người ai cũng không nghĩ tới, mọi chuyện lại thành ra như thế này.

Càng không rõ, người đàn ông không đi theo lẽ thường kia tiếp theo sẽ làm ra những chuyện gì.

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment