Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1788 - Chương 1786: Các Người Không Biết Anh Ấy Là Ai?

Chương 1786: Các Người Không Biết Anh Ấy Là Ai?
Chương 1786: Các Người Không Biết Anh Ấy Là Ai?
Chương 1786: Các Người Không Biết Anh Ấy Là Ai?




Hai mắt Lâm Dật phát sáng, nhìn Kỷ Khuynh Nhan với vẻ kinh ngạc.

Bởi vì suy nghĩ ban đầu của anh chính là chuẩn bị thông qua chuyện lần này, lấy đi chút kỹ thuật của Tesla.

Cho dù là một chút xíu, nhưng chỉ cần có thể có lợi đối với phía bên mình, hoặc là có lợi đối với sự phát triển của toàn bộ ngành xe chạy bằng điện thì anh đã thỏa mãn.

Nhưng không nghĩ tới, Kỷ Khuynh Nhan lại ác như vậy, còn có suy nghĩ đuổi bọn họ đi.

Không lưu lại một cơ hội nhỏ nhoi nào.

"Anh cảm thấy biện pháp này của em cực kì tốt."

Lâm Dật giơ ngón tay cái lên, "Cảm ơn Kỷ tổng đã chỉ điểm cho anh một con đường sáng. Em chính là ngọn đèn cuộc sống của anh, cho nên vì để cảm ơn em, anh cảm thấy nên hôn em một cái để bày tỏ tâm ý."

"Hì hì..."

Kỷ Khuynh Nhan muốn từ chối nhưng lại ra vẻ mời chào, "Phi phi phi, anh chính là muốn chiếm tiện nghi của em, còn nói đường hoàng như vậy."

"Nếu như đã bị em phát hiện, vậy anh cũng không giả vờ nữa, anh chính là muốn hôn em."

Lâm Dật giữ tay Kỷ Khuynh Nhan lại, hung hăng hôn một cái lên mặt cô.

Đôi mắt đẹp của Kỷ Khuynh Nhan híp lại thành hình trăng khuyết, như ngàn bông hoa đỏ nở rộ.

Hai người náo loạn một hồi, Kỷ Khuynh Nhan lên trên tầng tắm rửa, Lâm Dật cũng hiếm khi cảm thấy nhẹ nhõm, chuẩn bị chơi game, thả lỏng tinh thần một chút.

Sáng sớm hôm sau, hai người ăn sáng xong, Lâm Dật như thường lệ đưa Kỷ Khuynh Nhan đi làm.

Nhưng trên đường đi thì nhận được điện thoại của Hà Viện Viện.

Kỷ Khuynh Nhan không có nghĩ nhiều như vậy, thuận tay nhận điện thoại.

"Sao thế Viện Viện."

"Phó tổng giám đốc Tesla Haber tới, muốn hẹn gặp mặt người đàn ông của chị."

"Phó tổng giám đốc tới?"

Kỷ Khuynh Nhan nhìn Lâm Dật một chút, chuyện này có chênh lệch không ít đối với suy nghĩ của cô.

Cô và Lâm Dật đều cảm thấy, theo như tình thế trước mắt, Tesla cũng không đến mức rơi vào đường cùng.

Chỉ cần phái người phụ trách khu vực Trung Quốc chịu trách nhiệm khắc phục hậu quả là được.

Không nghĩ tới Phó tổng giám đốc vậy mà lại tự mình đến.

Dáng vẻ này cũng không giống như đến để khắc phục hậu quả, dường như còn muốn thổi phồng chuyện này.

"Thư ký của anh ta có gọi điện thoại cho em, em gọi điện thoại hỏi ý của anh ấy một chút, xem có muốn gặp hay không."

"Vậy thì gặp cùng một chỗ đi." Lâm Dật thản nhiên nói: "Mười giờ sáng, quán trà Quân Phúc trên đường Thế Kỷ."

"Được, tôi sẽ nói lại với người ta một tiếng."

Cúp điện thoại, Kỷ Khuynh Nhan nghĩ một hồi lại nói:

"Tại sao em cứ cảm thấy nội bộ của Tesla hình như xuất hiện sự bất đồng, sao lại lần lượt hẹn anh vậy?"

"Rất bình thường." Lâm Dật nói:

"Chuyện này đã không khống chế nổi, giá trị thị trường một chút bốc hơi hơn 200 tỷ. Bên phía tổng công ty nhất định sẽ phái người tới tiếp nhận chuyện này, nhưng người phụ trách bên phía Trung Quốc nhất định không hy vọng người của tổng bộ đến xử lý việc này. Nếu không họ sẽ bị chất vấn, đương nhiên là muốn tự giải quyết mọi chuyện trước khi Haber đến."

"Anh quá xấu rồi, thế mà lại hẹn gặp bọn họ cùng một chỗ." Kỷ Khuynh Nhan che miệng cười nói.

"Chơi như vậy mới có chút thú vị, trước đó hung hăng giả trang ở trước mặt anh, dù sao cũng phải để bọn họ trả giá một chút mới được."

"Đúng vậy, làm ăn không theo đạo lý nào, người nào lợi hại hơn thì người đó có đạo lý."

"Thông minh."

Rất nhanh, Lâm Dật chạy xe đến tập đoàn Triều Dương, sau đó ngồi trong văn phòng của Kỷ Khuynh Nhan một hồi, mới đi đến quán trà Quân Phúc.

Lúc Lâm Dật đến đây, Dương Thiên Nam và Triệu Phong Hoa đã đến.

Nhìn thấy Lâm Dật, hai người không dám làm bộ mà lần lượt đứng dậy, đón anh vào trong.

"Lâm tiên sinh, mời tới bên này." Dương Thiên Nam khách sáo nói.

"Hiện tại là thời gian làm việc, còn hẹn anh ra ngoài, thật sự xin lỗi."

Dương Thiên Nam rất khách sáo, còn chủ động rót trà cho Lâm Dật, mang theo mười phần thành ý.

"Đây đều là việc nhỏ." Lâm Dật nhàn nhạt nói:

"Đã đến đây rồi, có chuyện gì thì cứ nói chuyện thẳng thắn, không cần thiết phải che che giấu giấu."

"Lâm tiên sinh đã nói như vậy, vậy chúng tôi cũng nói thật, chúng tôi đây là mang theo thành ý mà tới." Dương Thiên Nam nói:

"Chúng tôi rất muốn làm rõ một vấn đề, những chuyện này trên mạng có phải là do một tay Lâm tiên thúc đẩy hay không?"

"Anh cảm thấy tôi có năng lực lớn như vậy sao?"

"Tôi cảm thấy hiện tại, chúng ta không cần thiết phải thừa nước đục thả câu làm gì." Dương Thiên Nam nói:

"Mặt ngoài ngài là một cảnh sát nhân dân, không có khả năng có năng lực lớn như vậy được. Nhưng tôi không tin chuyện này chỉ là trùng hợp, tôi cảm thấy, trong này nhất định còn có người trợ giúp ngài."

"Anh nói như vậy cũng không sai, cũng không tính là ngu xuẩn."

Đạt được câu trả lời khẳng định của Lâm Dật, tim của hai người không khỏi đập rộn lên.

Lúc này bọn họ cuối cùng cũng xác định được suy đoán trong lòng.

Người mà mình không đắc tội nổi trong miệng Trần Viễn Thanh chính là người đàn ông trước mắt này!

"Nếu như ngài là người khởi xướng chuyện này, tôi không tin ngài chỉ là một cảnh sát nho nhỏ." Giọng điệu nói chuyện của Dương Thiên Nam càng khách sáo hơn.

Ngay cả Trần Viễn Thanh đều khẳng định thân phận của anh ta, đương nhiên không phải là người mà mình có thể đắc tội.

"Hôm nay tôi nguyện ý tới đây, thân phận của tôi cũng không cần phải giấu diếm gì nhiều."

Lâm Dật nâng chén trà lên, tự mình nhấp một miếng, sau đó nhìn đồng hồ đeo tay một cái.

"Nhưng nếu như do chính miệng tôi nói thì không có ý nghĩa gì, đợi lát nữa vẫn còn có người tới, đối phương sẽ nói cho các người biết."

"Còn có người tới sao?"

Hai người liếc nhau một cái, không khỏi khẩn trương.

Hôm nay gặp mặt, là một cuộc đàm phán riêng.

Anh ta còn kêu người nào tới?

Đúng lúc này, dưới lầu truyền đến tiếng bước chân.

Hai người quay đầu nhìn lại theo bản năng, bất ngờ nhìn thấy Haber và thư ký của anh đang đi lên từ phía dưới.

Nhìn thấy Haber, hai người cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.

Hai bên trước đó có gọi điện thoại, Dương Thiên Nam chuẩn bị đến sân bay đón anh, nhưng lại bị anh ta từ chối.

Nói là phải đi xử lý chút chuyện khác, sau đó lại về công ty, không nghĩ tới người lại trực tiếp tới đây.

Ngược lại, Haber cũng giống như vậy, nhìn thấy Dương Thiên Nam và Triệu Phong Hoa, anh ta cũng cảm thấy bất ngờ.

"Haber tiên sinh, ngài có hẹn với Lâm tiên sinh sao?" Dương Thiên Nam hỏi.

"Đúng vậy, thì ra các người cũng hẹn Lâm tổng."

"Lâm tổng?"

Nghe thấy xưng hô thế này, hai người đều cảm thấy chấn kinh.

Không hiểu tại sao Haber lại xưng hô Lâm Dật như vậy.

"Tại sao lại có vẻ mặt này? Chẳng lẽ còn không biết thân phận của anh ấy?"

Haber nhìn hai người, trong mắt tràn đầy nghi hoặc, cảm thấy không thể tưởng tượng được, nói:

"Nếu như các người không biết thân phận của anh ấy, tại sao còn hẹn gặp mặt người ta?"

"Lâm, Lâm tiên sinh vẫn luôn không giới thiệu qua thân phận của ngài ấy cho chúng tôi..."

Dương Thiên Nam không biết giải thích chuyện này thế nào, chỉ có thể thuận miệng giải thích một chút.

Quả đúng là không sai, Haber lập tức thay đổi sắc mặt.

Xảy ra chuyện lớn như vậy, thậm chí vẫn không biết thân phận của đối phương.

Hai người này làm việc không tỉ mỉ một chút nào hết!

"Nếu như các người đã không biết thân phận của Lâm tổng, tôi sẽ nói với các người một chút." Trên mặt Haber mang ý không vui, nói:

"Vị ngồi ở trước mặt các người đây, là tổng giám đốc của tập đoàn Lăng Vân, Lâm Dật, Lâm tiên sinh."

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment