Chương 1792: Công Nghệ Cao Không Bằng Tài Nguyên Thiên Nhiên
Chương 1792: Công Nghệ Cao Không Bằng Tài Nguyên Thiên Nhiên
Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Dật gọi điện cho Lý Tường Huy xin nghỉ một ngày vì phải đi đón nhóm người Tiếu Băng.
Lý Tường Huy cũng vui vẻ chấp thuận ngay.
Anh ta không hỏi nhiều vì suy cho cùng thì tính linh hoạt trong công việc của họ tương đối lớn, khi không có vụ án nào thì những người bên dưới hầu hết đều được làm việc tự do.
Sau khi nộp đơn xin nghỉ phép, Lâm Dật lái xe, chuẩn bị đưa Kỷ Khuynh Nhan đến tập đoàn trước, sau đó đi giải quyết việc riêng.
“Anh xử lý chuyện của Tesla thế nào rồi?” Trên đường đến công ty, Kỷ Khuynh Nhan hỏi.
“Muốn biết tình hình cụ thể thì hãy nhìn vào sàn giao dịch chứng khoán, các nhà đầu tư sẽ cho em câu trả lời.”
“Anh đã nói được như vậy thì chắc chắn đã tự tin giành phần thắng rồi, em cũng không cần phải lo lắng nữa.”
Hai người trò chuyện về việc của Tesla thêm một lúc thì đến công ty.
Nhưng Lâm Dật không vội rời đi ngay, mà ở lại phòng làm việc của Kỷ Khuynh Nhan xem giá sàn chứng khoán một lúc.
Đúng như anh dự đoán, ngay khi mở cửa, giá cổ phiếu của Tesla liên tục giảm và chưa có dấu hiệu tăng trở lại.
Mặt khác, cổ phiếu của tập đoàn Lăng Vân tiếp tục tăng cao, tình hình rất tốt.
Nhìn thấy biểu đồ xu hướng như vậy, Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan đều mạnh dạn dự đoán rằng trước buổi trưa, giá cổ phiếu của Tesla gần như sẽ rơi xuống mức giới hạn, đây được coi là một mở đầu thắng lợi.
Khoảng chín giờ, Lâm Dật lái xe rời đi, sau đó ra lệnh cho những người ở trường đua lái tất cả siêu xe của anh đến sân bay, chuẩn bị đón Tiếu Băng và những người khác.
Không lâu sau, Lâm Dật nhìn thấy Tiếu Băng ở lối ra của nhà ga.
Đi đầu là ba người phụ nữ trong nhóm.
Ngoài Tiếu Băng và La Kỳ, cô gái còn lại tên là Dư Tư Dĩnh, cũng là người có thân thủ xuất sắc nhất trong ba người, chỉ đứng sau Tùy Cường.
Năm chàng trai còn lại đi theo sau.
Bọn họ cầm trên tay vài chiếc vali, ngoài của mình ra thì chắc là vali của ba cô gái, xem chừng cũng rất ga lăng và phong độ.
“Anh Lâm.”
Sau khi nhìn thấy Lâm Dật, Tiếu Băng liên tục vẫy tay, sau đó tám người nhanh chóng đi về phía Lâm Dật.
“Anh Lâm.”
“Tổ trưởng Lâm.”
Giữa mấy cô gái và Lâm Dật không hề có sự xa cách, mọi người sử dụng cách xưng hô rất thân mật.
Nhưng mấy chàng trai thì có chút câu nệ, khi nhìn thấy Lâm Dật, tất cả đều rất khách sáo gọi anh là tổ trưởng Lâm.
“Được rồi, được rồi, mà sao các cô các cậu lại tụ tập với nhau thế này?”
“Vì hết việc làm nên lữ đoàn Trung Vệ đã sắp xếp nhiệm vụ học tập và huấn luyện. Mấy người chúng tôi nhàn rỗi không có việc gì làm nên ra nước ngoài thăm thú một vòng. Trước khi về thì gọi cho anh, định lượn quanh chỗ anh rồi lại đi tiếp.”
“Đi thôi, tôi đã thu xếp mọi thứ rồi, sẽ đưa mọi người đi khắp Trung Hải tham quan.”
“Vậy thì chúng tôi không khách sáo nữa, hôm nay phải ăn uống thỏa thuê mới được.” Tiếu Băng cười toe toét.
“Đi thôi, xe ở bên ngoài.”
Lâm Dật gọi tám người rồi đi ra khỏi nhà ga.
Nhưng vừa bước ra khỏi cửa, cả tám người đều sững sờ.
Bởi vì cách đó không xa, chín chiếc xe thể thao đã đậu sẵn.
Gần như đã quy tụ đầy đủ tất cả các thương hiệu xe thể thao hàng đầu trên thế giới, hơn nữa đều là những mẫu xe chủ lực, rẻ nhất cũng phải trên mười triệu.
Đặc biệt là chiếc đầu tiên, chiếc Bugatti La Voiture Noire trị giá một trăm hai mươi triệu, khiến Tiếu Băng và những người khác không khỏi há hốc mồm.
“Anh Lâm, đội hình này xa xỉ quá, mấy chiếc xe này cộng lại cũng phải hơn ba trăm triệu.”
“Chắc cũng cỡ đó, mỗi người một chiếc, muốn lái chiếc nào thì tự chọn.”
“Tôi muốn lái chiếc Bugatti La Voiture Noire.” La Kỳ không hề khách khí mà chọn chiếc tốt nhất.
“Tôi thì sao cũng được, nhưng phải xem tay lái của cô thế nào đã.”
“Nếu đấu tốc độ thì mấy thiếu nữ ngây thơ xinh đẹp chúng tôi làm sao đấu lại tay lái lão làng như Kỳ Kỳ đây.”
“Chết tiệt, tôi cũng rất ngây thơ thuần khiết đấy nhé, mấy cô đừng nói mấy điều kỳ quái nữa, năm nay tôi mới mười sáu tuổi thôi, còn chưa thành niên nữa kìa.”
“Chị ơi, chị giữ chút liêm sỉ cho em nhờ, chị cúp D rồi mà còn nói chưa đủ mười sáu tuổi nữa à?”
La Kỳ cố ý ưỡn ngực: “Hết cách rồi, trời sinh đã thế.”
“Ấy ấy, chị Dư, La Kỳ ưỡn ngực thì thôi đi, sao chị cũng ưỡn lên thế, của chị chỉ cúp B thôi.” Thành viên nam tên Trương Siêu Việt nói.
“Này, tôi khác với hai người họ.” Dư Tư Dĩnh nói một cách đầy tự hào:
“Tôi dựa vào thực lực để vào nhóm một, hai người bọn họ đi cửa sau.”
“Cô nói vậy khiến tôi không vui đâu.” La Kỳ chống eo nói tiếp:
“Cửa trước của tôi còn chưa ai đi qua, cho người khác đi cửa sau lúc nào chứ?”
“Trong lòng hai người tự biết rõ.” Dư Tư Dĩnh đắc ý nói.
“Này, có người không thể mãi ở cấp E, nhưng có người lại mãi là cup B đấy.” Tiếu Băng nói.
“Đệt!”
“Hai người nói như vậy thì thất đức quá. Đừng ép chị Dư dùng công nghệ cao, hai miếng silicone sẽ giết chết hai người trong giây lát đấy.”
“Cho dù silicone tốt đến đâu thì cảm giác cũng không bằng của chúng tôi. Nếu không tin thì hỏi anh Lâm xem, anh ấy là người có nhiều tiếng nói nhất.”
“Ấy ấy ấy, cô đừng nói nhảm, trước nay tôi chưa động qua ai, đừng có bôi nhọ thanh danh của tôi.”
“Chuyện nhỏ này, lát nữa tôi sẽ tìm một nơi cho anh thử.” La Kỳ nháy mắt.
“Đừng nói về chủ đề này nữa, chừa chút mặt mũi cho chị Dư đi.”
Dư Tư Dĩnh: “...”
Mọi người bật cười vang, Lâm Dật lấy chìa khóa xe ra.
“Muốn lái chiếc nào thì chọn đi.”
La Kỳ không khách sáo, tìm chìa khóa của chiếc Bugatti La Voiture Noire, chuẩn bị cảm nhận tính năng của siêu xe thể thao này.
Sau khi chia chìa khóa xe, mọi người cùng nhau đi về phía bãi đậu xe.
Cùng lúc đó, một đám đông đang vây xung quanh chín chiếc siêu xe, cả nam cả nữ đều liên tục lấy điện thoại ra chụp hình.
“Anh Lâm, xe của anh bị bao vây rồi kìa.” La Kỳ nói.
“Đừng lo lắng, cứ qua xem trước đã.”
Lâm Dật cùng mọi người kéo hành lý, thích thú đi về phía xe của mình.
Đứng trước chiếc Bugatti La Voiture Noire có một người phụ nữ đang liên tục vuốt tóc tạo dáng, người trước mặt đang cầm điện thoại di động để quay chụp cho cô ta.
Cùng lúc này, người phụ nữ vẫn đang vuốt tóc tạo dáng kia vẫn thản nhiên đọc lời văn trên mạng của cô ta.
“Đừng chọn sự ổn định ở độ tuổi mà bạn nên làm việc chăm chỉ. Dựa núi núi đổ, dựa người người chạy. Phụ nữ phải có sự nghiệp của riêng mình, nhưng ngành livestream trực tiếp này rất phức tạp, các bạn khó mà nắm bắt được. Tuy nhiên, nếu bạn nào có ý định khởi nghiệp thì xin hãy theo dõi tôi. Trong livestream tối nay, tôi đã chuẩn bị năm mươi nhìn chiếc điện thoại di động làm phúc lợi cho mọi người. Đồng thời, tôi sẽ giải mã cho mọi người, tại sao trong vòng nửa năm, tôi có thể mua được chiếc Bugatti La Voiture Noire một trăm hai mươi triệu này chỉ với một lần thanh toán.”
Nghe người phụ nữ đó nói, nhóm Lâm Dật cũng phải xấu hổ thay, dựa vào chiếc xe máy bên cạnh, tủm tỉm nhìn bọn họ biểu diễn.
Nhưng đúng lúc này, người phụ trách quay phim quay đầu lại và quát mắng Lâm Dật.
“Làm gì đấy, ai cho các người dựa vào xe của tôi!”
“Đây là xe của anh?”
“Không thì là của anh chắc?” Người đàn ông kiêu ngạo hét vào mặt Lâm Dật:
“Tránh xa chiếc xe của tôi ra, giá hơn mười nghìn tệ đấy. Một đám nhân viên hôi hám, nếu làm hỏng thì các người không thể đền nổi đâu.”
------
Dịch: MBMH Translate