Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1820 - Chương 1818: Giao Chiến.

Chương 1818: Giao Chiến.
Chương 1818: Giao Chiến.

"Tập hợp ở cửa sau!"

Tại thời khắc mấu chốt, Lâm Dật không có hoảng!

Hạ chỉ thị cho Chu Lương, sau đó cúp điện thoại.

"Ganole tiên sinh, đàm phán kết thúc, tôi phải đi, có cơ hội gặp lại."

Lâm Dật không cho cơ hội Ganole đáp lời, cầm lấy khoáng thạch, vội vàng ra cửa!

Nhưng vào lúc này, tiếng nổ vang lên liên tiếp, còn có tiếng kêu thảm thiết, truyền vào từ bên ngoài thành!

Phanh phanh phanh _ _

Bên ngoài cục quản lý, tường gạch và mảnh thủy tinh bay tán loạn, trong nháy mắt khiến cho xung quanh tiến vào trạng thái chiến loạn!

Trong phòng làm việc, Ganole hoàn toàn ngớ ngẩn, lớn tiếng la lên:

"Đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại có tiếng súng!"

Ganole hoảng hốt lo sợ, đã mất đi tỉnh táo và lý trí, người cũng bò tới dưới đáy bàn.

"Mẹ nó!"

Lâm Dật vừa mới đi ra ngoài, mắng một câu.

Anh cũng không nghĩ tới, những người biên giới kia vậy mà lại tới nhanh như vậy.

Hơn nữa còn cả gan làm loạn, làm ra chuyện như vậy!

Bên ngoài cục quản lý, mười mấy người, cầm vũ khí hạng nặng, tiến hành bắn phá về phía cao ốc!

Qua một vòng tập kích, toàn bộ nhân viên cảnh sát canh gác ở bên ngoài đều mất mạng!

Người đang đi dạo trên đường, cũng bị một màn như này dọa cho chạy trối chết.

Cho dù ở nơi của bọn họ, thường xuyên xảy ra đấu súng, cuộc sống của người nơi này cũng đều tập mãi thành thói quen.

Nhưng chuyện quy mô lớn như này lại là hiếm khi có thể thấy.

Xung quanh cục quản lý, trong nháy mắt liền thành một mảnh đất không người, khói lửa lượn lờ, máu chảy thành sông, như là địa ngục.

Người dẫn đầu, mặc quần áo quân đội màu xanh lục, đội mũ bảo hộ, trang bị đầy đủ, là có chuẩn bị mà đến.

Cách ăn mặc những người còn lại cũng gần giống như anh ta, nhưng ở trên người những người này đều có một biểu tượng rắn hổ mang, giống như tâm tính của bọn họ, nhiều người mất mạng mà vẫn có thể thờ ơ.

Những người này thuộc một tổ chức tên là Hắc Xà, xếp thứ mười bảy trong danh sách đen trên toàn thế giới!

Hôm nay chỉ có các thành viên trong đội chiến đấu của bọn họ tới đây, nhưng sức công phá mạnh mẽ của họ đã khiến cho hệ thống bảo vệ không thể chống đỡ.

Mà lúc trước, bọn người tạo thành các phiền phức không nhỏ cho Lâm Dật là Hắc Kim.

Tổ chức đó còn không lọt vào top 20 trong bảng danh sách này, có thể thấy được sự chênh lệch như nào.

"Tìm người! Tốc độ nhanh một chút, những người khác sắp đuổi tới, phải lấy được đồ trước khi bọn chúng đuổi tới."

"Vâng!"

Sau khi lên tiếng, mười mấy người lần lượt đi vào bên trong cục quản lý.

"Đối phương là người Trung Quốc, cao khoảng 1.84 m, tóc ngắn, nhìn thấy người như này thì cứ đánh chết trước, không cần phí lời."

"Đã biết!"

Sau khi đi vào cục quản lý, mười mấy người chia nhau ra, cố gắng tìm kiếm tung tích của Lâm Dật.

Nhưng lúc này, Lâm Dật đã xông tới cửa sau.

Thông qua cửa sổ, đã có thể nhìn thấy xe của Chu Lương.

Hô thông!

Lâm Dật đá văng cửa sau, Chu Lương lớn tiếng hô hoán, "Lão đại, mau lên xe!"

Phanh phanh phanh!

Ngay lúc Lâm Dật chuẩn bị tiến lên, những con rắn lửa màu đỏ cam bay đến tung tóe, nhắm thẳng vào Lâm Dật.

Lâm Dật phản ứng cực nhanh, nhào lộn một cái, tránh thoát tập kích của viên đạn.

Lâm Dật đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy hai người mặc quân phục rằn ri lao đến từ đằng xa, họng súng đã nhắm ngay vào mình!

"Fuck, con mẹ nó chuyên nghiệp như vậy!"

Phía trước công kích, bọc đánh cửa sau, tổ chức nhỏ bình thường không có tố dưỡng chiến thuật như vậy.

"Tổ trưởng đi mau, tôi yểm hộ cho anh!"

Trên xe, Chu Lương cầm vũ khí, bóp cò với hai người!

Phanh phanh phanh!

Một loạt tiếng súng vang lên liên tiếp, tạm thời chặn bước chân của hai người.

Lâm Dật cũng nhận được cơ hội thở dốc!

Cũng đúng vào lúc này, Lâm Dật móc ra một thanh dao găm phòng ngự từ phía sau, ném về một người trong đó!

Ngay tại lúc thất thần, cổ của một người trong đó đã bị dao găm xuyên qua!

"Fuck!"

Một người khác mắng một câu, nhưng sắc mặt lại không thay đổi chút nào, giơ súng trên tay lên bắn về phía Lâm Dật!

Nhưng còn không đợi nổ súng, trên đầu của anh ta đã xuất hiện một lỗ máu.

Trợ giúp của Chu Lương kịp thời chạy tới!

"Tổ trưởng, mau lên xe!"

Lâm Dật không chút do dự, chạy nhanh về chiếc lục tuần của Chu Lương.

Khi cách xe khoảng chừng ba mét thì lăng không nhảy lên, thực hiện tư thế cá nhảy, chui vào trong cửa sổ xe.

Chu Lương lập tức khởi động xe, dẫn đầu nhanh chóng rời khỏi cục quản lý.

"Lão đại, làm sao bây giờ."

"Đừng nghĩ tới những chuyện khác, chúng ta còn chưa được an toàn đâu."

Lâm Dật cầm mấy thanh vũ khí còn sót lại trên xe lên tay, "Vừa rồi náo ra động tĩnh không nhỏ, người trước mặt nhất định đều nghe được, chẳng mấy chốc sẽ chạy tới. Anh không cần nghĩ cái gì cả, chuyên tâm lái xe, nhất định phải chú ý an toàn, chuyện còn lại cứ giao cho tôi."

"Vâng!"

Chu Lương hét lớn một tiếng, một chân đạp xuống chân ga, động cơ phát ra tiếng gầm gừ, nhanh chóng rời đi bằng còn đường nhỏ bên cạnh!

Lâm Dật cầm vũ khí, nhìn chằm chằm về phía trước, thấp giọng nói:

"Ra khỏi ngõ nhỏ này chính là phía trước cục quản lý, sau khi nghe thấy thanh âm, người của đối phương nhất định đều sẽ mạnh mẽ tiến ra, phải cẩn thận."

"Đã biết!"

"Mở cửa sổ mái ra!"

"Vâng!"

Tiếng điện lưu xì xì truyền đến, cửa sổ mái của Lục tuần được mở ra, Lâm Dật giơ vũ khí trên tay, nhắm ngay vào đỉnh của một biển quảng cáo lớn, tiến hành bắn phá tập kích đối với góc viền.

Rất nhanh, chỗ kết nối của biển quảng cáo bắt đầu buông lỏng, trong khoảnh khắc, dần dần rớt xuống!

Hô thông!

Tiếng vang lớn truyền đến, biển quảng cáo rơi xuống trước cục quản lý!

"Fuck!"

Biển quảng cáo rơi xuống, dẫn đầu người mắng to một câu.

Bọn họ đã nhận ra âm thanh đấu súng ở cửa sau, đồng thời phái người tới trợ giúp.

Nhưng tin tức báo cáo trở về lại là, người phụ trách bọc đánh đã bỏ mình, mục tiêu đã lái xe rời đi.

Người dẫn đầu đã mai phục xong ở phía trước cửa, nhưng lại bị biển quảng cáo rơi xuống từ trên trời chặn đường đi.

Cũng làm rối loạn kế hoạch của anh.

"Tôi đã đánh giá thấp anh, thú vị." Người dẫn đầu nói.

Đúng lúc này, Chu Lương lái xe xông ra phía ngoài từ đường nhỏ!

Nhưng còn không đợi nổ súng, vòng bắn phá thứ nhất của Lâm Dật cũng đã bắt đầu!

Bởi vì chậm một bước, người Hắc Xà sa vào thế bị động, bắt đầu tìm chỗ để tránh né.

Bởi vậy mà bỏ qua thời gian tập kích tốt nhất.

Nhưng mà cho dù là vậy cũng không thể chứng minh Lâm Dật đã an toàn.

Bởi vì vũ khí trên xe chỉ được chuẩn bị để đối phó tạm thời với bọn người Hắc Xà.

Cho nên hỏa lực cũng không được mạnh lắm, qua một trận thao tác này, đạn đã không bằng một nửa ban đầu.

"Tổ trưởng, hiện tại lái đi đâu."

"Bình xăng thế nào?"

"Đầy, bên cạnh cục quản lý còn có trạm xăng dầu, tôi đã đổ đầy lúc xảy ra chuyện."

"Lái đến Đại Sứ quán, chỉ cần chạy đến đó thì chúng ta sẽ an toàn!"

"Được!"

Phanh phanh phanh!

Ngay tại lúc Chu Lương cho rằng có thể chạy thoát, một vòng súng liên tục lại truyền đến!

Bình Luận (0)
Comment