Lâm Dật lại kiểm tra cho Lý Sở Hàm một chút, phát hiện các chỉ tiêu trên thân thể của cô đều tốt hơn so với lúc mình rời đi, nên càng thêm yên tâm.
Anh hiện tại không lo lắng gì cả, chỉ cần Lý Sở Hàm không có vấn đề gì, với anh mà nói thì không có chuyện gì lớn cả.
Mấy chuyện còn sót lại, đều có thể chậm rãi xử lý.
Không bao lâu sau, Khưu Vũ Lạc quay trở về, "Đã tra được, là bọn người Triệu Mặc mang người tới."
"Triệu Mặc? Tên thích giả trang này không sợ chết sao?" Lâm Dật nói:
"Thế mà còn dám tới tìm phiền toái?"
"Bởi vì bọn họ cảm thấy cậu chết rồi, sau đó lại hỏi thăm ra được tin tức của Lý chủ nhiệm và quan hệ của cậu, cho nên mới gióng trống khua chiêng tới. Nếu không lấy lá gan của mấy người bọn họ, cũng không dám tới đây gây chuyện."
"Cho nên tôi mới nói, những phú nhị đại này chính là mấy loại ăn đánh rồi vẫn không chịu nhớ."
Lâm Dật cười lạnh một tiếng, "Có thể tra được bọn họ hiện tại đang ở đâu không? Vừa lúc tôi nhàn rỗi không có chuyện gì làm, qua tìm bọn họ tâm sự một chút mới được."
"Thông qua màn hình giám sát giao thông toàn thành phố, hẳn là có thể tìm tới, nhưng cần phải tốn chút thời gian." Khưu Vũ Lạc nghĩ một lúc rồi nói.
"Không sao, giúp tôi tìm một chút, lần trước không đánh cho bọn họ phục, lần này tôi phải để cho bọn họ ghi nhớ thật lâu."
"Lát nữa lại đi, đừng có gấp."
"Được."
Sau khi Khưu Vũ Lạc rời đi, Lâm Dật và Ninh Triệt ở lại phòng bệnh.
Lúc chờ đợi tin tức, thuận tiện trông coi Lý Sở Hàm.
Dựa theo kinh nghiệm lâm sàng của Lâm Dật, lấy chỉ tiêu thân thể hiện tại của Lý Sở Hàm, hẳn là có thể khôi phục thanh tỉnh.
Nhưng nếu cứ tiếp tục như này, cũng không phải là chuyện tốt, trong lòng của anh cũng cảm thấy có chút vội.
"Anh Lâm, hiện tại cũng không có việc gì, anh đi ngủ một giấc. Mấy ngày nay, anh đã không nghỉ ngơi cho tốt rồi, đừng khiến cho tình trạng thân thể xấu đi."
Những ngày này, Lâm Dật quả thật có chút mỏi mệt, lại thêm vừa mới làm đại bảo kiếm, trạng thái thân thể càng thêm buông lỏng, quả thật có chút mệt mỏi.
"Cũng không thiết chút thời gian này, đợi xử lý xong những chuyện này rồi nói sau."
"Ừm vâng."
Kiều Hân liên tục gật đầu, những người tới gây chuyện đúng là quá ghê tởm.
Nhất định phải giáo huấn cho bọn họ một trận.
Khoảng hơn một giờ sau, Khưu Vũ Lạc đi đến.
"Đã tìm được, sau khi ra khỏi bệnh viện, bọn họ đều đến quán bar OT, hẳn là có thể tìm được bọn họ ở đó."
Lâm Dật đứng dậy hoạt động thân thể một chút, sắc mặt âm trầm.
"Đi, qua nhìn một chút."
...
Tối nay quán bar OT vô cùng náo nhiệt, hai bên đường đậu đầy xe sang trọng, có thể nhìn thấy nhiều loại siêu xe khác nhau ở chỗ này.
Mấy người phụ nữ mặc váy ngắn, ở chỗ này làm điệu làm bộ chụp ảnh, không muốn bỏ qua bất kỳ một chiếc xe nào.
Các cô đều thăm dò được từ trong vòng rằng buổi tối hôm nay quán bar OT sẽ có hoạt động lớn.
Nhóm phú nhị đại lớn nhỏ Yến Kinh hôm nay đều sẽ tới nơi này tụ hội, nên các cô đều vội vã chạy tới, muốn cọ sự náo nhiệt của nơi này một chút.
Lỡ như câu được một phú nhị đại, thì mình kiếm lời rồi.
Bên ngoài quán bar toàn là xe, trong quán bar cũng không có lối nào dễ đi, khắp nơi đều là người.
Nam nam nữ nữ điên cuồng uốn éo thân thể của mình, phát tiết hormone bên trong thân thể, có người thậm chí còn mặc Bikini, bầu không khí rất sôi động.
Trong một gian phòng rộng nhất của quán bar, có hai mươi mấy người đang tụ tập.
Ngoại trừ bốn người Triệu Mặc, còn có Tần Nghiêm Phú và Tần Nghiêm Lĩnh, cũng theo tới.
"Tới đi mấy anh em, hôm nay đã báo được thù lớn, nhất định phải không say không về." Triệu Mặc bưng chén rượu, nói.
Triệu Mặc bưng chén rượu, những người khác ào ào làm theo, thoải mái cười to, nâng chén uống.
"Tên tạp chủng Lâm Dật này cuối cùng cũng chết, từ nay về sau, Trung Quốc vẫn là thiên hạ của chúng ta!"
Hiện tại Lâm Dật, tựa như là Lâm Cảnh Chiến năm đó, thậm chí có thể nói là người sau giỏi hơn người trước.
Chỉ cần anh vẫn còn, những phú nhị đại Yến Kinh này đều không dám giơ chân ra ngoài.
Hiện tại tốt rồi, Lâm Dật đã chết.
Tảng đá lớn đè trên đỉnh đầu bọn họ đã bị lật ngược, từ nay về sau, cho dù là Yến Kinh hay Trung Quốc, bọn họ đều có thể đi ngang!
"Lâm Dật chết rồi, ân oán giữa chúng ta và Tần Hán cũng nên được tính toán." Lục Huyền nói.
"Đúng vậy, mấy người bọn họ ỷ có Lâm Dật làm chỗ dựa phía sau, giả trang trước mặt chúng ta bao nhiêu lần, quả thực nên tìm cơ hội thu thập bọn họ một chút." Triệu Mặc nói:
"Vừa lúc mấy ngày nay không có việc gì, liền đến Trung Hải đi, giáo huấn bọn người Tần Hán, đồng thời đi lễ tế Lâm Dật một chút. Dù sao anh ta cũng đấu với chúng ta một thời gian dài như vậy, hiện tại người đã chết, cũng nên qua chào hỏi một chút."
"Ha ha, ý kiến này hay."
"Tới, cạn ly."
Hai mươi mấy người, nâng chén rượu lên, uống quên cả trời đất.
Đám mỹ nữ trong quán bar đều đi tới làm điệu làm bộ trước mặt bọn người Triệu Mặc, hy vọng có thể lọt vào mắt xanh của bọn họ.
Thời gian dần trôi, bầu không khí của quán bar được đẩy đến cao trào, vô cùng suồng sã.
Đúng lúc này, ba người Lâm Dật đi vào từ bên ngoài.
Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt không có che giấu, thoải mái đi đến, hấp dẫn ánh mắt của không ít người.
Lâm Dật thì đeo khẩu trang và mũ lưỡi trai, khá là khiêm tốn đi theo phía sau hai người.
So sánh với những hành vi phóng túng của nam nữ ở đây, lộ vẻ có chút không thích hợp.
Giá trị nhan sắc và dáng người của hai người phụ nữ đều rất ít khi gặp được tại quán bar OT.
"Mỹ nữ, muốn uống chút gì không, tôi mời cô."
Một người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ lao động quần đùi, chào hỏi với Ninh Triệt.
"Cút sang một bên." Ninh Triệt mắng một câu, "Lấy cái đức hạnh này của anh mà muốn câu bà đây, đi sang Hàn Quốc sửa dung mạo trước đi."
Bị Ninh Triệt mắng một câu, sắc mặt của người đàn ông tới bắt chuyện lập tức thay đổi, mặt mũi có chút không nhịn được.
"Đồ kỹ nữ, đừng có mà rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, Lý Phi tôi chủ động mời cô, là nể mặt cô, đừng có cho thể diện mà không cần..."
Ba!
Không nói hai lời, Ninh Triệt lập tức cho anh ta một bạt tai, đánh cho người đàn ông tên là Lý Phi kia ngã xuống đất.
Một màn đột nhiên xảy ra này khiến cho bầu không khí ồn ào trong quán bar lập tức đình trệ. Mọi người đều quay đầu nhìn lại, muốn biết đã xảy ra chuyện gì.
Bọn người Triệu Mặc đặt chén rượu xuống, quay đầu nhìn lại.
Trong quán bar, đây đều là chuyện thường xảy ra, bọn họ cũng không để ở trong lòng.
Nhưng lại ngoài ý muốn nhìn thấy, người tiến vào lại là Ninh Triệt và Khưu Vũ Lạc.
Hai người bọn họ xuất hiện, khiến cho bọn người Triệu Mặc cảm nhận được một chút kỳ quái.
Cho dù là xuất phát từ mục đích gì, các cô cũng sẽ không tới nơi này mới đúng.
Nhất là Tần Nghiêm Lĩnh, nét mặt của anh ta càng thêm mất tự nhiên.
Bởi vì Khưu Vũ Lạc đã từng là bạn gái của anh ta, nhưng bởi vì Lâm Dật nên hai người mới chia tay.
Hiện nay nhìn thấy cô ở chỗ này, khiến cho anh có chút không biết nên đối mặt với Khưu Vũ Lạc thế nào.
"Hai người bọn họ tới đây làm gì." Lục Huyền ngậm điếu thuốc, nói.
"Có thể là tới vì người phụ nữ tên là Lý Sở Hàm kia." Tần Nghiêm Phú nói:
"Lâm Dật khi còn sống là chiến hữu của bọn họ, quan hệ còn vô cùng tốt, xảy ra chuyện như vậy, đoán chừng là đến lấy lại công đạo giúp người phụ nữ kia, cũng coi như là chiếu cố giúp Lâm Dật."
Lý do mà Tần Nghiêm Phú đưa ra khiến cho những người khác đều đồng tình.
Nếu không lấy thân phận của hai người bọn họ, sẽ không thể nào tới chỗ này, dù sao trong vòng cũng không có một chút quan hệ, đến đây chính là tự chuốc nhục nhã.