Hai người nói chuyện lời ít mà ý nhiều, nói xong chính sự liền cúp điện thoại.
Ninh Triệt giật mình, "Lão Lục tin tức cũng quá linh thông, nhanh như vậy đã nhận được tin tức rồi."
"Tôi đoán lão Lục động thủ trước đó, cũng đã sắp xếp người ở trong tất cả đại gia tộc. Nếu không tin tức cũng không thể linh thông như vậy được." Khưu Vũ Lạc nói:
"Hay là lão Lục thật sự có biện pháp đối phó với bọn họ rồi."
"Không chắc." Ninh Triệt nói:
"Nằm vùng việc này cơ bản có thể chắc chắn rồi, nhưng có thể đối phó với bọn họ hay không, vẫn là ẩn số. Chúng ta cũng phải nghiêm chút, đợi đến khi nào thật sự có cơ hội, giúp đỡ lão Lục đem những thứ cản trở toàn bộ diệt trừ."
"Nhưng lão Lục cũng đã lên tiếng, chúng ta cũng phải mau chóng quay trở về."
Lâm Dật gật đầu, "Ngày mai lại đi Chu gia nhìn xem, nếu như không có chuyện gì khác, sẽ lên đường về Yến Kinh."
"Được."
Buổi tối hôm đó cơm nước xong, ba người không quay lại Ritz-Carlton, mà là tìm một khách sạn để nghỉ ngơi.
Lâm Dật đưa hai người đưa trở về, sau đó cùng với Tống Kim Dân tìm trung tâm tắm rửa, chuẩn bị đến Đại Bảo kiếm.
"Ngày mai sẽ về Yến Kinh à?" Tống Kim Dân hỏi: "Chuyện bên này vẫn còn chưa xử lý xong mà."
"Lục Bắc Thần kêu tôi quay trở về." Lâm Dật nói: "Nói chuyện của tổ bốn, chính ông ấy tự xử lý được, không cho tôi nhúng tay vào."
"Đoán chừng là sợ liên lụy đến cậu." Tống Kim Dân nói:
"Tuy rằng ông ta quyền cao chức trọng, nhưng có thể xử lý được hay không cũng không chắc chắn được."
"Tôi cũng nghĩ như vậy, cho nên có chút lo lắng."
"Lo lắng có ích lợi gì, cậu đem tin tức cụ thể cung cấp cho tôi, tôi đi qua đem bọn họ đều giết chết là được rồi."
"Đại ca, anh nên khiêm tốn một chút đi." Lâm Dật vẻ mặt hắc tuyến nói:
"Anh nếu như thật sự đem bọn họ đều giết chết, đoán chừng tôi cũng sống không lâu được."
"Phiền nhất các cậu như vậy, lầm bà lầm bầm, không thoải mái chút nào."
"Các anh nếu là thật trâu bò, sao còn để cho mẹ của tôi đem bàn nhấc lên."
Tống Kim Dân chẹp chẹp miệng, "Chúng ta đổi đề tài nói chuyện đi."
"Anh có cần chuẩn bị gì không? Tôi dự định về Yến Kinh sau đó liền đi xử lý chuyện của Hắc Xà."
"Vẫn đúng là cần phải chuẩn bị một chút, cho tôi thời gian hai ngày." Tống Kim Dân nói.
"Anh đã đến cái trình độ này rồi, còn cần thời gian hai ngày nữa à?"
"Tôi mặc dù đã đến cấp A, nhưng người ta một phát đạn thôi cũng đã có thể đem tôi nổ chết đấy." Tống Kim Dân nói:
"Nơi này không phải trên đảo, cậu phải nghiêm túc một chút."
"Vậy được, chuyện còn lại anh cứ sắp xếp đi, chuyện Hắc Xà nhất định phải xử lý."
Đùng ~
Tống Kim Dân không nhanh không chậm đốt điếu thuốc, "Tôi cảm thấy, cậu cứ trốn tránh như vậy cũng không phải là biện pháp, coi như là xử lý xong chuyện của Hắc Xà, cậu sớm muộn gì cũng phải quay về Trung Hải. Chuyện mấy người phụ nữ kia trước sau gì cũng phải xử lý."
Sau vài giây im lặng, Lâm Dật nhàn nhạt nói:
"Gần đây có rất nhiều chuyện bị làm hỏng, ta còn phải ngẫm lại xem thử phải xử lý như thế nào."
"Phiền phức chết đi được, tôi này ngược lại là có một biện pháp, có thể làm cho cậu làm một mẻ."
"Nói nghe thử xem?"
"Đến đùa mà thành thật là được rồi."
"Làm sao đùa mà thành thật được?"
"Tìm một chỗ không người, tôi giết chết cậu, như vậy liền xong hết mọi chuyện rồi sao."
"Mẹ kiếp! Anh đặc biệt nói đùa mà thành thật lại là cái này!" Lâm Dật mắng một câu, "Anh có tin mẹ tôi mà biết được chuyện này sẽ giết chết anh hay không?"
"Chỉ đùa một chút thôi, làm bầu không khí sôi động chút mà." Tống Kim Dân nói:
"Theo tôi thấy, mềm dẻo không được thì cứng rắn, đến Bá Vương ngạnh thượng cung đi. Các cô ấy cũng không thể khiến con của mình không có ba ba được, cậu hiểu ý tôi chứ."
"Chiêu này của anh thực sự là quá tệ."
"Học hỏi từ cha của cậu đấy."
"Ông ấy quả thực cũng không phải dạng tốt lành gì."
"Đối với chuyện này, hai chúng ta đều có nhận thức chung với nhau."
Lúc đêm khuya, hai người ai cũng không hề rời đi, thêm hai cái chuông sau đó liền ở trong phòng khách ngủ.
Sáng sớm hôm sau, hai người cùng nhau đi ăn bữa sáng. Sau đó Lâm Dật trở về khách sạn đón Khưu Vũ Lạc với Ninh Triệt, sau đó thuê xe đi tới Chu gia.
So với lần thứ đầu tiên tới đây, Chu gia nhìn náo nhiệt hơn một chút.
Trong sân có hơn mười chiếc xe ôtô đang đậu, còn có công nhân đang dọn cỏ.
Nhiều ngày đi qua như vậy, tình hình Chu gia hình như cũng đang phát triển theo chiều hướng tốt.
Bên trong biệt thự Chu gia, Chu Tích Thành đang cùng người trong nhà ăn sáng, đều là đồ ăn thanh đạm, chỉ là nguyên liệu nấu ăn đáng giá hơn.
Bên cạnh bàn có bốn người, ngoại trừ Chu Tích Thành ở ngoài, còn có vợ của ông ta Phạm Thục Nhàn, Phạm Giai Di với Chu Nguyên.
Hôm nay tới nơi này, chủ yếu vẫn là vì chuyện của công ty, thuận tiện nhìn thử tình hình của hai người.
"Cô cả, cô ăn nhiều một chút nữa đi." Phạm Giai Di nói:
"Mỗi ngày ăn ít đồ ăn như vậy, khẳng định là không được."
"Nghe lời con bé lại ăn nhiều một chút đi." Chu Tích Thành khích lệ.
"Không có khẩu vị, đợi lát nữa lại ăn." Phạm Thục Nhàn đứng lên nói:
"Mọi người nói chuyện trước đi, tôi ra ngoài ngồi một chút."
Vợi sự nâng đỡ của người hầu Phạm Thục Nhàn đi ra ngoài biệt thự, chuẩn bị đến trong sân giải sầu một chút.
Đối mặt cục diện như thế, Chu Tích Thành cũng không tiện nói gì, chỉ có thể tự mình chậm rãi điều tiết, người khác không giúp được gì.
"Bác cả, bác cảm thấy dự án công viên nước trên biển như thế nào?" Chu Nguyên hỏi.
"Ý tưởng khá hay, nhưng cháu phải làm việc chăm chỉ để đạt được trình độ cạnh tranh với Disney, bằng không chính là trò cười." Chu Tích Thành nói.
"Hạng mục này đã bị Trung Hải dừng lại rồi, chúng ta còn có thể làm gì chứ?"
Phạm Giai Di không có ý nghĩ ngăn cản hạng mục này, nhưng đây chỉ là cái ngụy trang. Sau khi ký hợp đồng sẽ chuyển nhượng cho công ty riêng của Chu Nguyên tới làm.
Đây là cô ấy không muốn gặp lại.
"Dừng lại?" Vẻ mặt Chu Tích Thành hơi thay đổi, không nghĩ tới sẽ xuất hiện chuyện như vậy.
Chỉ cần hoàn thành thủ tục hợp đồng đầy đủ, theo như nói là không thể phát sinh chuyện như vậy.
"Cụ thể cháu cũng không biết là đã có chuyện gì xảy ra, nói chung là bị kêu dừng rồi."
Trong lòng Chu Nguyên tràn đầy tức giận, những chuyện khó coi này cứ hết lần này tới lần khác đều phá hỏng chuyện tốt của mình!
"Bác cả là như thế này." Chu Nguyên không nhanh không chậm nói:
"Trước đó quả thực xảy ra chút vấn đề, nhưng rất nhanh sẽ giải quyết xong, không cần lo lắng, việc này chỉ là hiểu lầm thôi."
"Có thể giải quyết là tốt rồi." Chu Tích Thành nói:
"Nếu không đầu tư trong giai đoạn đầu sẽ bị lãng phí."
Chu Tích thành đối với chuyện này cũng không có đánh giá gì nhiều, ông cũng không có tinh lực để bận tâm nhiều đến chuyện này.
"Bác cả, bác không có ý kiến gì khác sao? Cháu có một phần văn kiện, cần bác ký tên ạ."
Chu Nguyên lấy ra một xấp văn kiện dày đặc, cái này chính là mục đích chuyến đi này của anh!
Chỉ cần Chu Tích Thành ở đây ký tên phần hợp đồng này, kế hoạch của mình liền thành công một nửa!
Chu Tích Thành cũng không có nghĩ nhiều, nhận lấy bút của Chu Nguyên đưa tới.
Tim của Chu nguyên căng thẳng đến ầm ầm nhảy lên.
Nếu như bác cả xem kỹ hợp đồng, liền có thể phát hiện bên trong có vấn đề.
Nhưng đây là khâu quan trọng nhất, nếu như xảy ra vấn đề, mình sẽ gặp phải phiền toái!