Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1919 - Chương 1917: Trận Chiến.

Chương 1917: Trận Chiến.
Chương 1917: Trận Chiến.

Đúng như Chu Nguyên dự kiến, Chu Tích Thành cũng không hề suy nghĩ nhiều, cũng không có xem qua nhiều.

Dựa theo chỉ thị của Chu Nguyên đã ký tên của mình vào xấp hợp đồng dày đặc.

Phạm Giai Di ngồi ở một bên biểu cảm có phần không được tự nhiên.

Cô vẫn luôn cảm thấy hạng mục này không ổn lắm, nhưng ba chiến hữu của anh họ nói sẽ tiếp nhận chuyện này, liền để cho bọn họ xử lý.

Nhìn thấy chữ ký của Chu Tích Thành đã ký xong, mắt Chu Nguyên sáng lên.

Hiện tại hợp đồng đã được ký xong, như vậy một nửa tập đoàn đã rơi xuống trên tay của mình rồi!

Còn dư lại một nửa, thông qua hoạt động trong bóng tối, nhanh thì một năm, chậm thì hai năm, mình liền có thể vẹn toàn nắm giữ!

"Hạng mục này sẽ giao cho hai người các cháu làm, cũng coi như là bài khảo nghiệm của các cháu, hãy cố gắng làm việc." Chu Tích Thành nói.

"Dạ vâng bác cả, bác yên tâm, chúng con nhất định sẽ nỗ lực, không phụ lòng kỳ vọng của bác!"

"Có lòng tin như vậy là tốt rồi."

Đúng lúc này, tiếng bước chân từ cửa truyền vào, ba người Lâm Dật từ bên ngoài đi vào.

"Mọi người khá đông đủ, vậy mà đều tới." Ninh Triệt cười nói.

Mọi người trong miệng Ninh Triệt nói, cũng không phải chỉ có bao nhiêu người Chu gia đến, mà là nhân vật then chốt đều ở đây.

Bởi vì ở trong chuyện này, liền dính đến ba người.

Chu Tích Thành, Chu Nguyên với Phạm Giai Di.

Nhìn thấy ba người đi vào, sắc mặt Chu Nguyên thay đổi.

Anh tuy rằng không quen biết Lâm Dật với Ninh Triệt, nhưng lại có biết Khưu Vũ Lạc.

Lúc em họ mất, cô ta có tới đi theo chôn cất.

Mà vấn đề của hạng mục lần này cũng là do cô ta ở sau lưng làm trò.

Cho nên Chu Nguyên cũng không muốn ở thời khắc mấu chốt này nhìn thấy cô ta!

"Khâu tiểu thư, Ninh tiểu thư, các cô đã tới."

Nhìn thấy ba người đi vào, Chu Tích Thành cố nặn ra vẻ tươi cười, đưa các cô nghênh đón đến ghế xô pha ngồi.

Mặc dù không bài xích ba người này, nhưng Chu Tích thành vẫn có chút không hiểu, người của lữ đoàn trung vệ vì sao lại hết lần này tới lần khác tới đây?

Hình như là hơi thường xuyên thì phải?

Đám người ngồi xuống, sắc mặt của Chu nguyên khá là khó coi.

Chuyện này mình cũng đã nói cho Ngụy Dụ Long với Chu Tuấn Trì rồi, lấy năng lực của bọn họ hẳn là rất dễ dàng có thể hoàn thành chuyện này, làm sao lại để cho bọn họ nghênh ngang đi tới đây như vậy được chứ?

"Chu tiên sinh, chúng ta hôm nay tới đây chủ yếu là muốn nói với ông về vấn đề của hạng mục."

"Hạng mục?"

Chu Tích Thành nhìn Khưu Vũ Lạc, không biết cô nói là chuyện gì.

"Là có hạng mục mới, muốn cùng với Chu gia chúng tôi hợp tác sao?"

"Không phải hạng mục của chúng tôi, là hạng mục công viên nước Trung Hải của Chu gia các ông cùng với Ngụy gia ký kết."

Lần này Chu Tích Thành càng thêm nghi ngờ, đầu tiên là nhìn Chu Nguyên một chút, sau đó lại nhìn Phạm Giai Di.

Đây là hạng mục mới do ba nhà hợp lực phát triển, không có quan hệ gì với lữ đoàn trung vệ.

Thật tốt, tại sao bọn họ lại cùng với mình nói chuyện về hạng mục này chứ?

"Khâu tiểu thư, có chuyện gì cô cứ nói thẳng là được." Chu Tích Thành khách khí nói.

"Vậy tôi cũng nói thẳng với ông." Khưu Vũ Lạc thay đổi tư thế, ngữ điệu bình thản nói:

"Đứa cháu trai này của ông chuẩn bị thông qua hạng mục này, đem toàn bộ tài sản Chu gia đều dời đi. Về phần cái khác tôi cũng không muốn nói nhiều, ông cũng là người đã trải qua nhiều sóng to gió lớn, hẳn là hiểu rõ ý của tôi nhỉ."

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của Chu Tích Thành nhất thời trở nên nghiêm túc, đặc biệt là trong ánh mắt của ông ta, bộc lộ sự bùng phát sắc bén, khôi phục khí thế cấp trên.

"Bác cả, bác đừng nghe bọn họ nói bậy, cháu là cháu trai của bác, làm sao có khả năng làm ra chuyện như vậy chứ, là bọn họ vu cáo hãm hại cháu!" Chu Nguyên giải thích:

"Hơn nữa Ngụy gia với Chu gia, cũng là đại gia tộc của tỉnh Tứ Xuyên, về phương diện danh dự có thể được bảo đảm. Hạng mục này sau khi khánh thành nhất định sẽ kiếm ra tiền. Vì vậy bác không thể nghe lời của bọn họ nói được."

"Chu Tuấn Trì cũng đã thừa nhận, anh không nên ở đây biện minh nữa."

Khưu Vũ Lạc lấy điện thoại ra, tìm đoạn ghi âm mà Lâm Dật đã ghi lại ngày hôm qua, ở trước mặt mọi người bật loa ngoài.

Sau khi nghe xong, sắc mặt của Chu Tích Thành đặc biệt khó coi.

Hiện tại chứng cứ xác thực, ông ta biết rõ mình nên tin ai.

Chỉ là không hề nghĩ rằng, cháu ruột của mình sẽ làm ra loại chuyện như vậy!

Sắc mặt Chu nguyên dị thường khó coi, hoàn toàn không nghĩ tới bọn họ sẽ lấy ra chứng cứ như vậy.

"Không thể nào, cậu ta làm sao có khả năng nói với các cô những chuyện này chứ!" Chu Nguyên lớn tiếng nói:

"Giữa chúng tôi là quan hệ hợp tác, làm sao có thể sẽ không quan tâm lợi ích của mình, nói ra lời nói như vậy chứ."

"Mặc dù tiền bạc rất quan trọng, nhưng mạng sống không quan trọng sao? Tính mạng còn không giữ nổi, liệu anh ta sẽ còn quan tâm đến những thứ đồ này sao?"

Lâm Dật thản nhiên nói:

"Hơn nữa đối với hai người mà nói, anh chỉ là một con cờ mà thôi, như thế nào sẽ đem hạng mục này để ở trong lòng đây?"

Chu Tích Thành không lên tiếng, trở về trước bàn ăn, tìm văn kiện Chu nguyên vừa nãy đưa cho mình, cũng cẩn thận lật nhìn một hồi lâu.

Lúc xem đến phần sau, vẻ mặt Chu Tích Thành càng khó coi, liếc mắt liền nhìn thấy bên trong có vấn đề.

Chu Tích Thành nặng nề đem văn kiện ném xuống đất.

"Tôi hi vọng cậu cho tôi một lời giải thích."

Chu Nguyên không nói gì, sắc mặt cũng khá là khó coi, mà là cười lạnh một tiếng.

"Bác cả, bây giờ nói những lời này còn có tác dụng sao? Hợp đồng cũng đã kí rồi, mặc dù không có thành công, nhưng một nữa tập đoàn Hector lực cũng đã ở trên tay của tôi rồi."

Chu Nguyên đứng lên không hề che giấu chút nào mà đứng ở trước mặt Chu Tích Thành, đem dã tâm của mình tất cả đều biểu lộ ra.

"Để có được ngày hôm nay, tôi đã âm thầm lên kế hoạch hơn một năm rồi, muốn trách thì trách em họ của tôi chết quá đúng lúc, đã tạo cơ hội cho tôi. Nếu không tôi còn phải mất thêm một thời gian nữa mới có thể đem tập đoàn nắm trong tay, cũng coi như là thành toàn cho tôi."

"Cậu!"

Chu Tích Thành tức giận thân thể run rẩy, ôm lồng ngực của mình lùi lại vài bước, đứng cũng không vững.

"Dượng!"

Thấy tình hình không ổn, Phạm Giai Di chạy tới trước mặt Chu Tích Thành đỡ lấy ông ta, nếu không sẽ ngã ở trên mặt đấy.

"Chu nguyên, anh đúng là đồ lòng lang dạ thú, dượng tín nhiệm anh như vậy, đem công ty giao cho anh quản lý, mà anh lại làm ra chuyện như vậy. Anh không cảm thấy có lỗi khi dượng đã bồi dưỡng anh sao!"

"Lượng tiểu phi quân tử, vô độc bất trượng phu, với tài năng của tôi, hoàn toàn có thể dẫn dắt tập đoàn Hector lên vị trí cao hơn. Dựa vào cái gì muốn tôi làm công cho Chu gia chứ, để cho Chu Lương cái tên phế vật kia ra ngoài tiêu dao khoái hoạt!"

Cảm xúc của Chu Nguyên cũng rất kích động, dường như anh ta đã những uất hận không vui trong mấy năm qua, tất cả đều phát tiết ra ngoài rồi.

"Tôi cho cô biết Phạm Giai Di, những năm này cô vẫn luôn đối nghịch với tôi, phủ định vài cái hạng mục của tôi, những việc này ta đều nhớ kỹ ở trong lòng. Hiện tại, một nửa công ty là tôi nắm giữ, đợi sau khi trở về, tôi sẽ đem cô đuổi ra khỏi công ty, con mẹ nó ở trước mặt tôi chướng mắt!"

Nói xong, Chu Nguyên nhìn ba người Lâm Dật, trong ánh mắt mang theo một tia nham hiểm hận ý.

"Các anh không phải cảm thấy mình rất lợi hại sao? Nhưng các anh vẫn là đã tới chậm một bước, hiện tại một nữa tập đoàn Hector đã nằm trong tay tôi rồi. Hơn nữa hội đồng quản trị cũng đứng về phía của tôi, tôi chỉ cần một năm là có thể đem bọn họ tất cả đều đá đi ra, đến lúc đó toàn bộ tập đoàn liền đều là của tôi rồi, ha ha ..."

"Anh mới vừa nói, Chu Lương chết rất đúng lúc?" Lâm Dật trầm giọng nói.

Bình Luận (0)
Comment